Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tiêu Dao Giang Hồ
Unknown
Chương 8: Đến giờ ta lên sân khấu rồi.
Đúng lúc này một tên hộ vệ của công tử ca lên tiếng:
-Hừ công tử nhà ta là ai lại đi thông gia với hạng giang hồ thảo mãn các người chứ. Ngươi nằm mơ giữa ban ngày đi thôi.
Nghe đến đây Mục Dịch bộc phát vung quyền thật mạnh vào tên hộ vệ khiến hắn té xỉu.
-Ngươi định đùa giỡn hai cho con chúng ta phải không?
Tên công tử cũng không đáp lời chỉ đỡ tên hộ vệ lên ngựa định rời đi. Thấy sự việc như vậy Mục Dịch nhịn không được động thủ với tên công tử, lao nhanh về phía tên công tử thấy Mục Dịch lao đến tên công tử thần sắc nghiêm túc. Tay trái tên công tử đánh nhắm hướng dưới bụng Mục Dịch, Mục Dịch nghiêng người sang bên tránh chiêu đồng thời tay phải chưởng vào vai trái đối phương. Tên công tử hạ vai trái thấp xuống thu tay trái về sau đó dùng tay trái chắn tầm mắt của Mục Dịch, tay phải tung chiêu vào ngực Mục Dịch. Mục Dịch co khủy tay trái đỡ đòn t·ấn c·ông. Chưa kịp cho Mục Dịch nghỉ ngơi tay trái tạo hình trảo một trảo mang theo kình khí cực lớn quét nhanh qua trước ngực Mục Dịch trong tình thế cấp bách Mục Dịch dùng tay trái chắn lại. Kình phong đi qua tạo thành tổn thương trên tay Mục Dịch máu chảy ra rất nhiều, Mục Dịch liên tục lùi về sau cô gái liền tiến đến đỡ lấy Mục Dịch. Cô gái lấy từ trong người ra chiếc khăn sau đó băng bó v·ết t·hương cho Mục Dịch. Hoàng Dung nhịn không được nhảy lên đứng trước Mục Dịch cùng lúc đó cũng có một nam tử ăn mặc phong cách thảo nguyên cũng tiến lên. Hoàng Dung nói:
-Vừa nãy ngươi nhất quyết tỷ thí với vị cô nương đây giờ ngươi thắng lại muốn rời đi là sao hả?
Trong lúc này vừa băng bó cho Mục Dịch xong cô gái rút từ trong người ra thanh dao nhỏ định đâm vào ngực t·ự v·ẫn, Từ Trung nhanh chóng phát hiện thuấn thân đến cầm lấy tay cô gái do dùng lực quá mạnh khiến cô gái sa vào lòng Từ Trung cũng nhanh chóng dang tay ôm cô gái vào lòng. Cô gái cảm nhận được một nam tử ôm lấy giãy dụa muốn tránh thoát thấy vậy Từ Trung nói:
-Cô nương tại hạ sẽ thả cô nương ra nhưng cô nương phải hứa với tại hả bỏ đi ý định tử tự được không? Nếu không tại hạ chỉ có thể đắc tội.
-Ừm. Cô gái trả lời rất nhỏ với vẻ mặt đầy thẹn thùng.
Lúc này Từ Trung cảm thấy luông khí lạnh chạy dọc qua sống lưng, nhìn quá thì thấy Hoàng Dung đang nhìn mình với ánh mắt đầy c·hết chóc. Từ Trung dang tay ra tỏ ý vô tội. Trong lúc này vị công tử và chàng trai thảo nguyên đang quyết đấu với nhau cả hai kẻ tám lạng người nữa cân vẫn chưa phân thắng bại. Đúng lúc này tên công tử phất mạnh chiếc áo bào về phía chàng trai, áo bào che mất tầm nhìn chàng trai chưa kịp phản ứng đã nhận lấy hai chưởng vào ngực lùi, tuy vậy vẫn kịp tung hai cước vào người vị công tử kía. Cả hai đều lùi về sau. Tên công tử kia vừa ổn định thân thể vừa lấy tay phủi đi vết bụi trên áo sau đó nói:
-Chỉ với công phu mèo quào này mà cũng muốn ra tay nghĩa hiệp sau về nhà tu luyện thêm đi.
Hai bên bắt đầu ầm ĩ với nhau sau đó lại lao vào đánh nhau. Hoàng Dung thì đến gần Từ Trung khoanh tay lại xem cuộc vui. Mục Dịch qua lại nhiều năm trên giang hồ biết chuyện ầm ĩ như vậy sẽ dẫn đến quan phủ đến. Hoàng Dung quay sang hỏi Từ Trung:
-Từ đại ca không định ra tay giúp sao?
-Chưa phải lúc, hai người bọn họ võ công ngang nhau đánh cũng phân ra thắng bại đâu. Từ Trung trả lời
Lúc này Mục Dịch thấy trong đám tùy tùng có ba người tướng mạo kỳ lạ. Một tên tăng lữ Tây Tạng thân hình cao lớn cao hơn mọi người xung quang hẳn một cái đầu. Một ông lão tóc bạc phơ nhưng da dẻ hồng hào như em bé. Tên còn lại mặt đầy tơ máu, ánh mắt sáng quắc như điện, râu tóc bờm xờm. Đang quan sát Mục Dịch nghe một tên tùy tùng nói với nhà sư:
-Thượng nhân lão nhân gia người mau ra tay giải quyết tên tiểu tử kia đi đừng để mọi chuyện kéo dài nữa.
Ông lão nói:
-Linh Trí thượng nhân là cao thủ Mật tông Tây Tạng nếu ra tay với tên tiểu tử đó thì còn gì là thân phận. Với lại tiểu vương gia cũng không muốn ai xen vào chuyện của hắn đâu.
Nghe đến đây Mục Dịch biết được thân phân của tên công tử kia là vương gia Đại Kim lần này phiền toái lớn rồi. Đúng lúc này nghe tiếng rống cùng với đó một người đàn ông trên lưng có hai bướu to đùng cùng với tên sắc mặt xanh xao tiến lại gần:
-Tiểu tử thì ra ngươi ở đây.
Chàng thiếu niên quay sang thấy tên mặt xanh đang lao đến phía mình liền thu tay lùi về phía đám người Từ Trung. Có người xung quang nghị luận:
-Đó có phải Bành trại chủ Bành liên hổ không còn tên có hai bướu sau lưng là ai?
-Xuỵt ngươi nói nhỏ thôi tên có bướu sau lưng là Tam đầu giao Hầu Thông Hải sư thúc của Hoàng Hà tứ quỷ. Một người nào đó trả lời.
Nghe danh Bành Liên Hổ cùng với Hầu Thông Hải Mục Dịch cảm thấy việc này đã đi ngoài tầm kiểm xoát rồi, nhưng mà chàng thiếu niên này lại vì mình ra tay cũng không thể ngồi yên không quản. Mục Dịch nói:
-Cảm tạ vị thiếu hiệp này ra tay giúp đỡ, tại hạ Mục Dịch xin hỏi thiếu hiệp tôn tính.
-Tiểu tử gọi Quách Tĩnh. Chàng thiếu niên đáp
Trong lúc cả Mục Dịch và Quách Tĩnh đều đang căng thẳng quan sát tình hình thì nhân vật chính chúng ta Từ Trung đang cùng với hai mỹ nhân xem kịch. Mắt thấy ngọn tam cổ xoa đang tiến đến gần Quách Tĩnh, Mục Dịch nhanh chóng dùng thương đẩy ra. Hầu Thông Hải quay sáng quát:
-Đây không phải chuyện của ngươi mau tránh ra.
Mục Dịch không nói gì chỉ cầm thương đứng bên cạnh Quách Tĩnh, do dùng lực quá mạnh dẫn đến v·ết t·hương khi nãy lại chảy máu. Mắt thấy Mục Dịch v·ết t·hương tái phát, cô gái quay sang nhìn Từ Trung, lúc nãy Từ Trung ra tay ngăn cản cô t·ự s·át cô đã biết võ công Từ Trung không tầm thường. Cô gái mở miệng:
-Tiểu nữ Mục Niệm Từ, xin vị công tử ra tay cứu giúp nghĩa phụ, tiểu nữ nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp
Nếu không có Hoàng Dung bên cạnh Từ Trung chắc chắn đáp ứng ngay, nhưng mà Hoàng Dung đang ở đây không thể làm loạn được. Từ Trung đánh ánh mắt xin ý kiến Hoàng Dung, Hoàng Dung nhìn Mục Niệm Từ rồi lại nhìn Từ Trung, thấy được Mục Niệm Từ có lẽ trúng tiếng sẻt ái tình với tên hỗn đản Từ Trung rồi đành ra hiệu cho Từ Trung ra tay.
Chỉ thấy thân hình Từ Trung vừa động đi lại trở về, Từ Trung nói:
-Đã xong, Mục cô nương mau nói cha cô thu dọn nhanh hành lý rồi rời khỏi nơi đây thôi.
Hai người đang chưa hiểu chuyện gì xảy ra chỉ thấy Bành Liên Hổ và Hầu Thông Hải đang đứng trước mặt Quách Tĩnh và Mục Dịch ngả ra sau trên cổ xuất hiện v·ết m·áu chảy tung tóe. Lúc này mọi người mới biết được Bành Liên Hổ và Hầu Thông Hải đều đ·ã c·hết. Cả Hoàng Dung và Mục Niệm Từ đều không tin vào mắt mình, Hoàng Dung từ lúc Từ Trung dùng chân khí sưởi ấm cho nàng, nàng cũng biết võ công Từ Trung rất cao nhưng không nghĩ cao đến mức độ như thế. Dù sao Bành Liên Hổ và Hầu Thông Hải cũng là nhất lưu cao thủ viên mãn thành danh đã lâu, nhưng Từ Trung chỉ giải quyết trong chớp mắt.
Chứng kiến c·ái c·hết của Bành Liên Hổ và Hầu Thông Hải mọi người xung quang rơi vào tĩnh lặng. Lúc này tên râu xồm quay sang hỏi lão già và nhà sư”
-Hai người biết chuyện gì vừa xảy ra không?
-Không không hoàn toàn không biết chuyện gì vừa xảy ra, là một vị cao thủ nào đó đã ra tay. Dựa theo ta suy đoán ít nhất cũng là tuyệt thế cao thủ mới có thể g·iết hai người bọn họ nhanh như vậy. Linh Trí thượng nhân trả lời.