Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 9: Vương phi giá lâm!!!!!

Chương 9: Vương phi giá lâm!!!!!


Mọi người vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra từ xa đã nghe tiếng vó ngựa đang tiến đến thu hút sự chú ý của tất cả, chỉ thấy từ xa một cỗ kiệu xa hoa với nhiều binh lính hộ tống đang tiến về phía diễn ra tỷ võ. Binh linh đi dẫn đầu hét lớn:

-Vương phí giá đáo!!! Tất cả tránh đường.

Mục Dịch cũng bị thu hút bởi tiếng hét của binh lính, nghĩ người đến có thể là người quen của tên công tử kia, ông lấy tay kéo lấy Quách Tĩnh rời khỏi chốn thị phi này đồng thời hướng về phía Mục Niệm Từ ra hiệu nàng thu dọn hành lý rời khỏi. Đúng lúc đó từ kiệu một mỹ phu bước xuống tiếng nói đã thu hút Mục Dịch:

-Khang nhi, con lại gây ra chuyện gì nữa rồi? Mỹ phụ ân cần hỏi tên công tử.

Tên công tử vẻ mặt khó chịu quay sang hỏi tên thị vệ đi cùng:

-Ai đã báo chuyện này với mẹ của ta?

Sau đó quay sang trả lời mỹ phụ một cách cung kính:

-Hài nhi chỉ tỷ võ cùng với người ta mà thôi, mẫu thân không cần phải lo lắng, người mau trở về vương phủ đi thôi.

-Thật sự chỉ tỷ võ hay không tại sao lại x·ảy r·a á·n m·ạng ở đây? Mỹ phụ không tin hỏi lại vừa nhìn vào t·hi t·hể trên đất.

-Hồi mẫu thân thật sự hài nhi chỉ tỷ võ còn 2 tên c·hết này là ân oán của họ với tên ngốc đằng kia? Tên công tử trả lời

Lúc này chỉ thấy Mục Dịch nhìn chầm chầm vào người mỹ phụ với vẻ mặt không tin được, miệng liên tục lẩm bẩm.

-Tích Nhược, Tích Nhược thật sự là Tích Nhược sao, không không đó là vương phi. Tích Nhược đ·ã c·hết rồi.

Sau đó quay người thật nhanh định rời đi, lúc này tên công tử lại nói:

-Tên tiểu tử kia ngươi nãy giờ làm phiền ta có giỏi thì cùng ta so tài thế nào.

Vừa dứt lời thân hình phi nhanh về phía Quách Tĩnh tung chưởng về phía ngực Quách Tĩnh, Quách Tĩnh cũng rất cảnh giác liền xông về phía tên công tử dùng quyền để cản lại. Tên công tử vì muốn thể hiện bản thân trước mặt mẹ mình nên không hề giấu diếm tung toàn bộ chiêu thức học được, Chưởng pháp của tên công tử bay lượn linh động, hư hư thực thực biến hóa nhanh chóng. Lúc này bên ngoài Linh Trí thượng nhân quay sang hỏi lão già:

-Lương Tử Ông lão có nhận ra võ công mà tiểu vương gia đang dùng không?

-Haha mặc dù lão không thường ở trung nguyên nhưng đối với võ công trung nguyên cũng có biết một hai, theo lão quan sát võ công tiểu vương gia hư thực biến ảo rất có khả năng là võ công Toàn Chân giáo. Lương Tử Ông trả lời

Chiêu thức của tiểu vương gia biến hóa liên tục nhanh không tả khiến Quách Tĩnh rơi vào thế bị động chỉ có thể chóng đỡ thế công của tiểu vương gia, tuy nhìn có vẻ Quách Tĩnh thất thế nhưng thật ra tiểu vương gia cũng không chiếm được thượng phong mỗi chiêu thức của y đều bị Quách Tĩnh dùng lực cứng rắn đẩy ra. Đang lscu hai người đang giằng co, tiểu vương gia đột nhiên tăng tốc thân hình y phiêu dật chợt trái chợt phải chợt ẩn chợt hiện, Quách Tĩnh chưa kịp phản ứng tiểu vương gia đã đến trước mặt tung ra hai chưởng vào ngực y, làm Quách Tĩnh té ngã xuống đất. Có vẻ chưa hả giận tiểu vương gia muốn ra sát chiêu lấy mạng Quách Tĩnh thì có một bóng người chắn trước mặt Quách Tĩnh đánh văng tiểu vương gia ra xa. Ở ngoài vương phi thấy tiểu vương gia muốn lấy mạng Quách Tĩnh cũng lên tiếng:

-Hài tử ngàn vạn lần không được g·iết người tỷ thí ngươi thắng là được rồi, mau dừng tay.

Lúc này vừa b·ị đ·ánh ra tiểu vương gia nghe mẫu thân bảo dừng tay nên cũng thu quyền lại không có ý định tiếp tục, xoay người định rời đi thì nghe tiếng gọi phía sau:

-Ngươi tên gì? Sư phụ người là ai?

Tiểu vương gia xoay người lại nhìn thấy người trước mắt tuổi khoảng tứ tuần ăn mặc đạo bạo cũng không dám bất kính trả lời:

-Ta tên Hoàn Nhan Khang, còn tên sư phụ ta thì không thể tiết lộ.

-Haha sư phụ ngươi có phải trên má trái có nốt ruồi son phải không? Đạo trưởng hỏi.

Nhìn thấy khuôn mặt nghiêm nghị ánh mắt sáng quắc như điện nhìn thẳng về mình, Hoàn Nhan Khang vô ý gật đầu, chỉ nghe đạo trưởng nói:

-Ta đã đoán ngươi là đệ tử của Khưu sư huynh, hừ lúc truyền thụ võ công cho ngươi sư phụ ngươi đã nói những gì?

Hoàn Nhan Khang biết sự tình đã không ổn liền tươi cười vái đạo trưởng:

-Đã đạo trưởng biết sư phụ vãn bối cũng xem như bậc tiền bối, vãn bối kính xin tiền bối đến tệ xá để vãn bối chiêu đãi.

Chỉ nghe đạo trưởng hừ lạnh không nói tiếng nào, Hoàn Nhan Khang quay sang Quách Tĩnh cười nói:

-Quách huynh đệ ta và huynh không đánh không quen ta rất xem trọng võ công của huynh mời đạo trưởng cùng Quách huynh đến tệ xá để ta được chiêu đãi.

-Còn hôn sự của ngươi và vị cô nương này như thế nào? Quách Tĩnh hỏi lại.

Lúc này chỉ thấy Hoàn Nhan Khang ấp úng không muốn đề cập chuyện này y liền nói:

-Chuyện này cứ để thong thả.

Đúng lúc này nãy giờ đứng ngoài xem Hoàng Dung mới lên tiếng:

-Ta có lời muốn nói, Mục tỷ tỷ lúc nãy vì cứu phụ thân đã hứa sẽ gả cho Từ đại ca nên nếu ngươi muốn cưới Mục tỷ tỷ thì hãy tỷ đấu với Từ đại ca.

Lời Hoàng Dung vừa nói ra thu hút ánh mắt tất cả mọi người quay sang nhìn thì thấy người lên tiếng là một vị công tử ca cực kỳ xinh đẹp khiến nhiều phụ nữ đứng đó mất hồn bên cạnh là cô nương lúc nãy tỷ võ chiêu thân cùng với một vị công tử tuy không quá xinh đẹp nhưng vẻ mặt chính trực miệng luôn mỉm cười làm người ta thấy rất thiện cảm. Sau khi dứt lời Hoàng Dung quay sang nhìn Từ Trung cười đắt ý vẻ mặt ta không sợ thiên hạ này không loạn. Mà lúc này Lương Tử Ông và Thượng Trí thượng nhân mới nhớ ra Bành Liên Hổ và Hầu Thông Hải đ·ã c·hết mà người ra tay rất có thể tuyệt thế cao thủ vì thế rất nhanh đến gần nói nhỏ với Hoàn Nhan Khang:

-Tiểu vương gia vị công tử bên kia không đơn giản có thể là một vị tuyệt thế cao thủ người hãy cẩn thận.

-Ngươi không cần nhắc tiểu vương tự biết. Hoàn Nhan Khang trả lời.

Hắn cũng không phải người ngu hắn biết võ công hắn kém hơn Hầu Thông Hải và Bành Liên Hổ nhưng tên công tử kia có thể g·iết c·hết hai người đấy dễ dàng người như vậy Hoàn Nhan Khang cũng không muốn gây thù oán.

-Haha vị công tử này nói đùa rồi, đại ca của công tử có thể dễ dàng g·iết c·hết Bành trại chủ và Hầu Thông Hải tiểu vương tài không bằng người không cần phải so.

-Vậy thì Mục tỷ tỷ sẽ gả cho Từ đại ca ngươi không có ý kiến phải không? Hoàng Dung mỉm cười.

Mặc dù nụ cười của Hoàng Dung nhìn có vẻ rất đẹp nhưng Từ Trung càng nhìn càng cảm thấy nguy hiểm không biết Hoàng Dung sẽ đào hố nào cho mình nữa. Lúc này Từ Trung mới cảm nhận thấu triệt câu nói “Không gì đáng sợ hơn phụ nữ”. Mặc dù cảm khái nhưng vẫn còn chuyện trước mắt phải giải quyết là đem cha con Mục Niệm Từ ra khỏi nơi này. Mà lscu này Hoàn Nhan Khang quay sang nói vị đảo trưởng:

-Vãn bối xin chờ tiền bối ở tệ xá, ngài cứ hỏi thăm Triệu vương phủ là đến được. Trời đang đổ tuyết lạnh lúc này ngồi bên than hồng ngắm tuyết thưởng tửu là tuyệt nhất. Vãn bối cáo từ.

Nói xong y liền dìu vương phí vào kiệu sau đó phóng lên ngựa hiên ngang rời đi, thấy thái độ của Hoàn Nhan Khang đạp trưởng rất khó chịu chỉ hừ một tiếng sau đó quay sang đi đến chỗ Quách Tĩnh.

Chương 9: Vương phi giá lâm!!!!!