Vào nhà, Trần Minh để Tần Phi xuống, sau đó đi dọn dẹp phòng. Chờ dọn dẹp xong, Trần Minh mới để Tần Phi nằm lên giường nghỉ ngơi.
Trần Minh cũng không vội vã đòi hỏi công pháp, mà dặn dò Tần Phi trước ngủ một lát, để hắn đi kiếm đồ ăn.
Trấn nhỏ này bao quanh đều là núi rừng, đối với Trần Minh mà nói, muốn kiếm đồ ăn cũng chẳng phải khó khăn gì.
Trần Minh vác đồ nghề lên núi đánh dã, vì là hắn tính toán sẽ đợi ở đây một thời gian nên hắn quyết định săn nhiều con mồi một chút.
Quyết định ở lại đây một thời gian chủ yếu là vì công pháp, chờ có được công pháp rồi, Trần Minh định ở lại đây nghiên cứu trước đã, có gì không hiểu cũng có thể hỏi Tần Phi.
Một phần nữa là hắn cũng muốn chiếu cố một chút Tần Phi, Tần Phi đang chịu thương tích, không tiện hoạt động, hắn cũng không thể vừa lấy được công pháp liền bỏ lại Tần Phi mà đi.
Vừa đi săn, Trần Minh còn kiếm một ít rau củ và nấm. Hắn cũng chú ý tìm kiếm một ít dược liệu, cái này là để cho Tần Phi.
Trần Minh cũng không biết loại dược liệu nào có thể để thương thế của Tần Phi tốt lên, cũng chỉ có thể kiếm một số loại dược liệu có tác dụng bồi bổ thân thể.
Chờ đã kiếm đủ mọi thứ rồi, Trần Minh liền trở về, cất mọi thứ vào nhà, Trần Minh mang theo một ít con mồi, đi đổi lấy lương thực.
Mặc dù thấy Trần Minh lạ mặt, nhưng người trong trấn vẫn trao đổi lương thực cho hắn, chủ yếu vẫn là vì bọn họ có lợi.
Xong xuôi, Trần Minh trở về nhà nấu cơm. Vì tính ra cũng đã lâu, Trần Minh không có một bữa cơm tử tế, lại muốn cho Tần Phi bồi bổ một chút, Trần Minh nấu rất thịnh soạn.
Nấu xong, Trần Minh gọi Tần Phi dậy ăn cơm.
Tần Phi nhìn thấy mâm cơm liền kinh ngạc.
" Trần huynh đệ, này đều là ngươi làm?"
Trần Minh liền cười gượng.
" Ha ha, Tần đại ca ngươi nếm thử, ta cũng sống một mình, trước giờ đều là tự nấu lấy, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ăn."
Tần Phi nghe được Trần Minh cũng sống một mình thì liền đồng cảm, nhưng cũng không nói gì, chỉ từ từ ngồi xuống bàn, nếm thử cơm Trần Minh nấu.
Tần Phi cũng không nghĩ tới, Trần Minh còn nhỏ tuổi như vậy, nhưng nấu cơm còn không tệ. Thế là hắn hướng Trần Minh giơ ngón tay cái lên.
" Trần huynh đệ trù nghệ còn rất tốt!!!"
Trần Minh thấy Tần Phi khen mình thì cười cười, nói với hắn.
" Cảm thấy ngon thì ăn nhiều một chút, ta có bỏ thêm một chút dược liệu bồi bổ thân thể. Ngươi đang b·ị t·hương, ăn nhiều cho chóng khỏi."
Nghe vậy thì Tần Phi rất là cảm động, này Trần huynh đệ thật sự là cái người tốt.
Hai người đều là chịu đói đã lâu, bây giờ mới được một bữa cơm tử tế, đương nhiên là ra sức ăn.
Ăn uống xong xuôi, Tần Phi lấy từ trong người ra một quyển sách mỏng, thực sự là rất mỏng, chắc chỉ có mười mấy trang giấy mà thôi.
" Đây chính là Nạp nguyên công mà ta hứa đưa cho ngươi. Công pháp này rất đơn giản, nhập môn cũng dễ dàng, nhưng có rất nhiều khuyết điểm, tu luyện sẽ rất nguy hiểm, ta đề nghị ngươi vẫn là không nên tu luyện. Bây giờ không có thì miễn cưỡng tu luyện, chờ về sau có cơ hội thì nhanh chóng đổi một môn công pháp khác.
Như đã nói, bản này của ta khá đầy đủ, lại có kinh nghiệm tâm đắc và nhiều chỉ điểm của tiền bối, ngươi có thể nghiên cứu rồi tu luyện. Có lẽ ngươi cũng không cần ta trợ giúp, nhưng nếu có gì cần cũng cứ tìm ta.
Ừm... Ngươi cầm đi xem đi, ta trở về nghỉ ngơi."
Nói xong, Tần Phi liền đưa công pháp cho Trần Minh, rồi lại trở lại giường.
Trần Minh nhận được công pháp, hắn xem qua, nhưng cũng không vội vàng đi tu luyện.
Trần Minh dọn dẹp mọi thứ xong, sau đó mang theo quyển công pháp trở về một gian phòng khác. Ngôi nhà này trước kia có lẽ có ít nhất hai người ở, nên có hai gian phòng tách biệt.
Trần Minh ngồi lên giường, hắn cũng không vội mở ra quyển công pháp, mà là nhắm mắt tĩnh tâm.
Nãy giờ cũng không phải Trần Minh không muốn ngay lập tức đi tu luyện, chỉ là tinh thần của hắn quá hưng phấn, quá hồi hộp, đây chính là ngưỡng cửa đầu tiên trên con đường tu tiên của hắn.
Vậy nên hắn phải chờ đợi cho tâm thần của mình thư giãn xuống. Chờ đến khi Trần Minh cảm thấy mình đã bình tĩnh trở lại, hắn bắt đầu mở ra cuốn công pháp.
Bên ngoài viết tên công pháp 'Nạp nguyên quyết' cùng với tên người viết cuốn sách này 'Trường Xuân tán nhân'.
Trần Minh tiếp tục mở ra trang đầu tiên, trang này cũng không phải nội dung công pháp, mà là lời của tác giả, nội dung chính là:
" Ngoại trừ hi hữu một số người, mọi người sinh ra bẩm sinh liền có đan điền. Cho dù chúng ta không có tu luyện, đan điền cũng sẽ chủ động hấp thu linh khí, chỉ là nó cũng sẽ không tồn trữ những linh khí này ở trong không gian của đan điền, mà là bản thân nó sẽ dùng những linh khí này đi nuôi dưỡng, cũng có chính bản thân nó, khiến cho nó trở nên ngày càng vững chắc.
Bởi nguyên do đó, chúng ta cần càng sớm tu luyện càng tốt, tu luyện càng muộn, đan điền càng vững chắc, đột phá tu vi càng khó khăn.
Nhiều trường hợp, sinh ra chính là thiên tài tu luyện, hấp thu linh khí cực nhanh, nhưng không được phát hiện sớm, dẫn tới khi bắt đầu tu luyện, đan điền đã vững chắc vô cùng, căn bản không có khả năng mở rộng ra, ngay cả cảnh giới đầu tiên cũng không đột phá được, tự nhiên trở thành phế vật.
Khi tu luyện, mỗi loại công pháp đều có một số tính năng chung. Đầu tiên phải kể đến đó là tăng cường tốc độ hấp thu linh khí, cái này đương nhiên tốc độ hấp thu linh khí càng nhanh thì càng tốt.
Cái thứ hai chính là chức năng tinh lọc, linh khí trong tự nhiên rất hỗn tạp, linh khí trong thiên tài địa bảo, đan dược thì hầu hết càng hỗn tạp, vậy nên khi hấp thu cần phải tinh lọc bớt tạp chất. Về căn bản những tạp chất này cũng không phải c·hất đ·ộc, cũng không có hại đối với thân thể của chúng ta, chúng chỉ là những loại năng lượng khác nhau. Nhưng nếu như không loại bỏ bớt chúng, linh khí trong thân thể chúng ta sẽ rất hỗn loạn, rất khó điều khiển và khống chế.
Cái thứ ba chính là áp chế đan điền, không để nó chủ động hấp thu linh khí, nuôi dưỡng bản thân nó.
Chúng ta hấp thu linh khí đa ít ỏi, để nó hấp thu cho dù chỉ một phần, chúng ta cũng thành làm nhiều công ít, chưa kể đan điền cũng hấp thu không hề ít. Một nguyên do nữa là, đan điền hấp thu càng nhiều linh khí nuôi dưỡng bản thân nó, nó sẽ trở nên càng vững chắc, nó sẽ khiến chúng ta đột phá cảnh giới càng khó khăn.
Cái thứ tư chính là khống chế áp súc linh khí. Vì là đan điền của chúng ta không gian có hạn, vì vậy nên chúng ta cần phải khống chế, áp súc linh khí, để đan điền có thể chứa đựng càng nhiều hơn năng lượng. Chưa kể áp súc linh khí cũng chính là phương pháp để đột phá cảnh giới. Bình thường thì cố gắng áp súc, tới khi linh khí đã tràn ngập đan điền thì buông ra áp chế, áp lực của linh khí lúc buông ra sẽ giúp mở rộng đan điền.
Lúc này chính là lúc khảo nghiệm khả năng khống chế của bản thân, bởi vì nếu như lúc này linh khí bị mất khống chế, có thể làm cho đan điền bị phá vỡ, cũng chính là tẩu hỏa nhập ma mà người ta nói.
Mà áp súc linh khí để nó chất biến chính là phương pháp đột phá đại cảnh giới.
Đó chính là những đặc tính cơ bản, mà một bộ công pháp bình thường cần có, ngoài ra, mỗi bộ công pháp khác nhau thì lại có những đặc tính riêng của chúng, đương nhiên công pháp càng tốt, đặc tính cũng càng tốt, càng hoàn thiện.
Nạp nguyên quyết chính là do một vị đại năng sáng tạo ra, vốn được coi là tuyệt phẩm công pháp, được mọi người tôn sùng, bởi tính năng hấp thu linh khí bá đạo của nó. Không chỉ tộc độ hấp thu linh khí rất nhanh, mà còn có thể hấp thu linh khí từ bất cứ thứ gì, thiên tài địa bảo, đan dược, linh thạch, phù lục các loại, sử dụng công pháp này đều có thể hấp thu nhanh chóng, không giống như công pháp khác còn phải từ từ luyện hóa.
Chỉ tiếc, để đổi lại tính năng bá đạo đó, Nạp nguyên quyết phải hi sinh khả năng tinh lọc của mình, khiến cho khả năng tinh lọc của nó yếu hơn rất nhiều so với khả năng hấp thu, cùng không có cũng chẳng khác nhau chút nào.
Nó biến công pháp này trở thành công pháp thiếu hụt nghiêm trọng. Vị đại năng kia cũng tuyên bố Nạp nguyên quyết chính là công pháp thất bại.
Nhưng trước đây nó vẫn được rất nhiều người ưa thích, đã có vô số người tu luyện nó, chủ yếu vẫn là tán tu, hoặc những đệ tử tông môn có thiên phú kém. Lý do không chỉ là bởi vì tính năng hấp thu linh khí bá đạo của nó, mà còn do Nạp nguyên quyết còn có một ưu điểm nữa đó là tu luyện rất dễ dàng. Nhập môn dễ, tu luyện cũng dễ, không kén chọn tài nguyên, tài nguyên càng nhiều tu luyện càng nhanh chóng.
Nhưng sau đó họ mới biết được khuyết điểm của Nạp nguyên quyết có bao nhiêu nguy hiểm. Đột phá tiểu cảnh giới bọn họ còn có thể miễn cưỡng khống chế được linh khí, đột phá đại cảnh giới thì khống chế không nổi, dẫn đến rất nhiều người bị tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì tàn phế, nặng thì thân tử đạo tiêu. Những người khác cũng chẳng tốt đến đâu, vì sợ theo gót những người kia nên tu vi đình trệ không tiến.
Nói chung, Nạp nguyên quyết chính là một bộ công pháp có thiếu hụt nghiêm trọng, tu luyện sẽ rất nguy hiểm, ta khuyên các ngươi không nên vì cái lợi trước mắt mà đi tu luyện Nạp nguyên quyết.
Thay vào đó, các ngươi có thể lựa chọn Trường Xuân công của ta. Trường Xuân công của ta mặc dù tốc độ tu luyện không nhanh nhưng tính chất ôn hòa, làm gì chắc đó. Đặc biệt Trường Xuân công có một đặc tính rất quan trọng, đó là dưỡng sinh, tăng cường thọ nguyên. Chúng ta đều là tìm kiếm trường sinh người, thọ nguyên mới là trọng yếu nhất.
Hãy tu luyện Trường Xuân công của ta đi, mỗi bản chỉ có năm mươi khối linh thạch, giá cả rất phải chăng."
Trần Minh thật sự là khâm phục vị tiền bối này, đã bán công pháp còn khuyên người ta không nên luyện công pháp này. Nhưng như vậy đã đành, dù sao công pháp có khuyết điểm, nếu chỉ khuyên người ta không luyện, còn có thể được đánh giá là bán hàng có tâm, không vì lợi ích mà cố ý che giấu khuyết điểm của công pháp.
Nhưng căn bản cũng không phải như thế, hoá ra mục đích chính của ông ta chính là quảng cáo cho công pháp của mình.
Trần Minh cũng không biết phải nói gì, cũng chỉ có thể nói: "Thật là biết làm ăn!!!".
Bởi sau khi ông ta nói như thế, ngoại trừ loại không có tiền như Trần Minh ra, làm gì còn ai dám tu luyện Nạp nguyên quyết nữa, có lẽ sẽ chuyển qua mua Trường Xuân công hết thôi.
...
Cách chương.
0