Tiêu Dao Tiên Truyện
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Tu Tiên Giả Và Kinh Thần
Lý do c·hết cũng là điều khiến hắn cảm thấy không rõ ràng. Một học sinh lớp 12 không có gì đặc biệt, nhưng cũng không có bệnh tật ốm đau gì mà tự nhiên q·ua đ·ời trong giấc ngủ. Chắc chắn có gì đó không đúng! Nếu tương lai có khả năng quay về, nhất định hắn phải điều tra rõ chuyện này!
Từ 1 thiếu nữ 13 tuổi, da rám nắng, có phần gầy yếu suy nhược thì giờ đây nàng đã trở thành 1 thiếu nữ xinh xắn, trắng trẻo, khí chất phiêu dật, xuất trần tựa tiên nữ. Để nàng ở giữa đám người chạy nạn, mặc trang phục chằng chịt miếng vá cũng vẫn như hạc giữa bầy gà. Quá khác biệt!
Tin tốt ở đây là hắn được xuyên qua 1 thế giới tu tiên, không phải loại thế giới mà đi mòn cả mắt cũng khó tìm được 1 tu tiên giả. Ngoài ra hắn còn có kim thủ chỉ của mình.
"Tạo Hóa Chúc Phúc" rất đặc biệt, mang đến cho đối tượng được chúc phúc rất nhiều thứ, đặc biệt là đối với 1 đối tượng bình thường. Ví dụ như em gái hắn là Lục Vân Hi đêm qua được chúc phúc, từ 1 cô bé bình thường đã trở thành 1 tu tiên giả, dù chỉ là luyện khí tầng 1 thấp nhất. Tiếng hét của nàng dường như là do tiềm lực được kích phát, trở thành 1 môn âm ba thần thông rất lợi hại.
"A! Nếu đã thế thì con cũng không khách khí nữa." Nói rồi, hắn cầm miếng lương khô, ăn ngấu nghiến, không quên cầm bình nước bên cạnh mà uống ừng ực.
"Đại ca đặt tên hay quá! Vậy giờ muội lấy tên vậy đi!" Lục Vân Hi nhảy cẫng lên vui vẻ, vỗ tay hưởng ứng.
"Tiểu tử ngốc! Không mau ăn đi! Nhìn ngươi còn tí sức nào đâu!" Mai Vân bật cười, nói tiếp.
Kể cả ở trong truyện đi nữa, việc có thể bước chân vào con đường tu tiên vẫn luôn là 1 việc có yêu cầu cực kỳ hà khắc và khó khăn, trừ đối với nhân vật chính. Ở thế giới này hẳn cũng tương tự, việc có thể cho bất kỳ đối tượng nào cũng có thể tu tiên là 1 khả năng vô cùng nghịch thiên!
"Đây là tu tiên giả sao?" Nhìn vào cô em gái nhỏ của mình mới hồi đêm còn thấp hơn nửa cái đầu ( Khoảng 1m65 so với 1m75) vậy mà bây giờ 2 người chiều cao tương đương nhau. Thật là không thể tin nổi vào mắt mình!
Lục Thần vừa nghe vừa tấm tắc khen ngợi, giơ ngón tay cái bảo nàng như tiên nhân giáng thế khiến Lục Vân Hi thích ý cười tít mắt.
Cuộc trò truyện của mẹ con Lục Thần cũng khiến cho Lục Vân Hi tỉnh dậy. Chờ hắn ăn xong, nàng liền chạy qua nói ríu rít về chuyện tối qua. Từ việc chống trả tuyệt vọng cho đến khi trong cơ thể bỗng xuất hiện 1 luồng khí ấm áp chạy toàn thân khiến khí lực của nàng tăng vọt, hất bay 2 tên côn đồ và 1 tiếng hét chói tai làm bọn chúng c·hết ngay tại chỗ.
Ở Trái Đất đang ăn ngon ngủ kỹ, giờ sang thế giới này tự nhiên bụng đói meo, đúng thật là không quen.
"Kinh Thần! Kinh thiên địa, kh·iếp quỷ thần. Nghe thấy thế nào? Ngầu dữ chưa?" Lục Thần vội đổi tên khác.
Còn tin xấu là: hắn ở Trái Đất đ·ã c·hết nên linh hồn mới được xuyên qua đây. Ở đó hắn vẫn còn ông bà, cha mẹ, và cả cậu em trai. Trừ cậu em trai suốt ngày 2 đứa đánh nhau như c·h·ó với mèo ra, không tiếc cũng chẳng sao. Còn bố mẹ ông bà mà phải lìa xa, Lục Thần cảm thấy có chút buồn khổ, không cam lòng.
"A, muội cũng chưa biết sao." Lục Vân Hi ngây thơ nói, vẻ suy tư. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sư tử hống nhé!"
Họa may là những đám thanh niên trai tráng tụ tập với nhau để c·ướp b·óc những người cô độc yếu thế như đám côn đồ kia, thì còn 1 chút đồ ăn để dành. Để c·ướp lại từ đám này đâu phải chuyện đơn giản! Bọn chúng cũng giấu rất kỹ, không ngu đến mức để bản thân trở thành đích ngắm của nhân dân.
"Có sức mạnh, thật là tốt!" Lục Thần cảm thán.
Nói đến ưu điểm thì lại phải nói đến nhược điểm. Với những sinh linh đã có ý thức từ trước đó như con người, động vật. Hắn dù có chúc phúc thì cũng không thể chắc chắn đối tượng được đó sẽ biết ơn và biến thù được thành bạn, cùng lắm là thêm được chút hảo cảm.
Riêng nhìn thấy Vân Hi có thể hất bay được 2 tên thanh niên khỏe mạnh là có thể cảm nhận được việc trở thành tu tiên giả mang lại cho nàng sự cường hóa cả về thể chất kinh khủng thế nào.
Họ lay lắt như những xác sống, vô thức tiến theo đoàn người chạy nạn, cảm xúc trong lòng đ·ã c·hết lặng. Dù nhìn thấy những người quanh mình lần lượt gục ngã, cùng với đó là tiếng gào thét tê tâm liệt phế của những người thân của họ, tiếng kêu cứu, van xin 1 chút đồ ăn thức uống đều không có 1 lời đáp lại.
Chỉ tiếc là khả năng của hắn cũng bị nhiều hạn chế. Mỗi năm cậu chỉ có thể sử dụng nó được 1 lần, đối tượng được chúc phúc chỉ có thể nhận được nó 1 lần trong đời, hắn không thể sử dụng cho chính bản thân mình, không thể chúc phúc ai có cảnh giới tu tiên cao hơn. Vậy nên giờ hắn đang là 1 người bình thường thì chỉ có thể chúc phúc cho người bình thường, con vật hoặc đồ vật bình thường để chúng trở thành 1 sinh linh tu tiên tương đương tu sĩ luyện khí kỳ tầng 1.
Lục Thần cũng chỉ có thể tự an ủi chính bản thân mình. Thế giới thần tiên có vô hạn khả năng. Không chừng thực sự mình lại có thể trở về Trái Đất. Vì vậy, hắn chỉ có thể chôn suy nghĩ này vào lòng, để làm việc khác cấp bách hơn.
Linh Quốc, 1 bất nhập phẩm quốc gia, cũng chính là nơi Lục Thần đang sinh sống, đang bị Hỏa Quốc đánh chiếm, không ngừng bại lui. Gia đình cậu sống với nhau tại 1 ngôi làng gần biên giới với Hỏa Quốc.
1 miếng lương khô ở Trái Đất hắn còn chưa từng ăn, vì có quá nhiều đồ ăn khác ngon hơn. Vậy mà tới nơi đây lại phải ăn, hắn cảm thấy nó ngon hơn bất kỳ cao lương mỹ vị nào từng được thưởng thức trước đây, lòng không khỏi cảm khái.
"Lương khô? Sao mẹ không ăn trước? Con chưa đói đâu." Lục Thần nhìn lấy thỏi lương khô để trong ngực áo, nước miếng chảy dài, nhưng vẫn kiên trì nói.
Chương 1: Tu Tiên Giả Và Kinh Thần
Nhưng đời thì không như là mơ. Thế đạo hỗn loạn, người người cố gắng tìm cho bản thân cơ hội để sống. Và gia đình 3 người chân yếu, tay mềm, lại còn mang theo lương thực, khó tránh bản thân trở thành mục tiêu trong mắt người khác. 2 hôm trước khi đang trên đường tiến về Đông Ngạc thành, gia đình 3 người bọn họ bị đám đông c·ướp b·óc. Lương thực mất đã đành, con trâu quý giá nhất trong nhà cũng thành bữa ăn cho người khác. Thực sự là khổ không thể tả! (đọc tại Qidian-VP.com)
Giờ hắn mới để ý 4 bộ t·hi t·hể của bọn côn đồ xếp chồng lên 1 chỗ cách đó không xa, thóa mạ 1 hồi cho bõ tức. Môi khô khốc, mắt mờ đi, khiến Lục Thần không khỏi phải dừng lại giữ sức.
"Muội trông giống sư tử vậy hả?" Lục Vân Hi lườm nguýt.
Đã 2 ngày rồi gia đình cậu không có cái ăn, bụng đói lả, lại còn gặp biến cố hôm qua, chảy khá nhiều máu. Nếu không phải có 1 Lục Thần mới c·hết từ trái đất kịp thời nhập hồn vào, sử dụng khả năng đặc biệt để bật hack cho cô em gái, sợ là cả gia đình họ bây giờ chỉ còn là 3 cái xác khô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Điều đó cũng có nghĩa là những vật vô tri vô giác như cây cối, đá sỏi, vật dụng đều sẽ được khai mở linh trí và linh hồn để trở thành 1 vật sống sờ sờ! Mới nghĩ đến thôi đã thấy không thể tưởng tượng nổi!
Nói đùa! Mọi người đều đang đói meo như nhau, ai có chút đồ ăn cũng vội cất kỹ, chỉ sợ lộ ra bị người khác đánh c·ướp, coi như 1 phần đảm bảo để tới được thành trấn tiếp theo. Ai lại muốn đưa đồ bảo mệnh của bản thân cho người khác cơ chứ!
Cũng may là kim thủ chỉ có sẵn, không phải mất thời gian chờ đợi hay phải đáp ứng điều kiện này kia để có được, không thì mộ của cả nhà hắn cũng đã xanh cỏ.
Chiến tranh nổ ra, cha của cậu - Lục Thập, được tuyển mộ đi lính, đã chiến tử nơi xa trường.
Lúc này Lục Thần mới nhớ tới chuyện tối qua, có chút đầu váng mắt hoa, trên trán đau nhói. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hôm qua 4 tên côn đồ, mỗi tên đều mang theo chút đồ ăn. Tiểu Hi và mẹ ăn trước rồi. Con cũng mau ăn đi còn lấy sức hôm nay đi tới Đông Ngạc thành."
Sắp xếp lại từ trí nhớ được kế thừa từ thân chủ cũ, cậu hiểu được rằng tình trạng hiện tại đang cực kỳ nguy cấp. Giặc thì ở sau lưng, Đông Ngạc thành ở phía trước không biết kịp tới không, gia đình thì ai cũng đói khát. Rõ ràng là 1 người phụ nữ 30 tuổi và 2 đứa nhóc 15 với 13 tuổi sẽ chẳng có cơ hội nào để sinh tồn được ở cái hoàn cảnh khắc nghiệt này! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đại ca, ngươi đừng trêu ta nữa!" Lục Vân Hi giả bộ giận dỗi nói.
"Cuối cùng con cũng tỉnh!." Nàng quay qua vui vẻ nhìn cậu. "Đầu của con hôm qua đầy máu, phải băng bó lại, tiểu Hi lo lắng trông cả đêm, vừa nãy nó mới mệt quá mà ngủ th·iếp đi."
"Kính thưa tiên nữ, mẹ con ta sau này xin được nàng giúp đỡ nhiều hơn!"
Sáng sớm tinh mơ, không khí mát lành, ánh mặt trời ấm áp tỏa sáng khắp đại địa. Đoàn nạn dân tiếp tục hành trình tiến về Đông Ngạc thành mà gia đình Lục Thần cũng là 1 trong số đó. Giờ đây nhiều người từng chứng kiến việc tối qua, cũng không có ai dám lại gần bọn họ.
Suy nghĩ tích cực, ở địa cầu mình c·hết không đầu không đuôi, có điều đáng nghi, may mà vẫn có cơ hội làm lại. Với cả đến 1 thế giới mới, tuy hoàn cảnh không quá tích cực, có 1 khả năng làm kim thủ chỉ còn hơn không. Bản thân không thể tự buff cho mình vô đối? Sao sao cả! Sau này tất cả đàn em của ta đều vô đối là được rồi!
Cậu cùng mẹ, em gái vội vã mang theo những đồ dùng cần thiết, lên xe trâu, đi lánh nạn bởi nghe tin chỗ mình sắp b·ị đ·ánh tới, ở lại lành ít dữ nhiều.
"Có miếng lương khô Vân nhi có để lại trên người của con, nó lấy được từ trên người đám côn đồ. Con tranh thủ ăn đi để lấy lại sức." Mai Vân lên tiếng.
Người vô ơn, kẻ vốn có mối thù với hắn, hoặc những con vật có bản năng ăn thịt muốn ăn hắn, nếu có được chúc phúc cũng chẳng thay đổi được gì nhiều. Chúng vẫn có thể quay lại hãm hại và muốn g·iết c·hết hắn!
Mơ màng tỉnh dậy, Lục Thần thấy Lục Vân Hi đang gục đầu vào ngực mẹ mình mà ngủ. Mai Vân, 1 thiếu phụ mới 30 tuổi, nhưng bởi vì lao động từ nhỏ, lại nhịn đói nhường con đồ ăn mà trông gầy yếu, già hơn tuổi. Khóe miệng của nàng còn đọng lại v·ết m·áu hôm qua bị 1 tên côn đồ đánh, má trái bầm tím, nhưng đôi mắt nhu hòa hiền từ vẫn nhìn lấy cô con gái, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc.
"Hì hì. Mà này, muội có tính đặt tên cái chiêu thức đấy là gì không?"
Giờ mới có thời gian thư thả để sắp xếp lại trí nhớ của bản thân. Khuôn mặt hắn hiện lên vui mừng, rồi lại tiếc nuối, cuối cùng không khỏi thở dài.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.