Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Tu Tiên Phường Thị

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Tu Tiên Phường Thị


Phi chu đi rất êm, hoàn toàn không thể cảm nhận được sự rung lắc. Có lẽ nó còn đi đón ở 1 số nơi nữa, vì thỉnh thoảng lại có người mới lên thuyền. Từ Thiếu Hạo vẫn giữ vững phong độ, ngày nào cũng phải qua chơi, không thì cũng rủ Lục Vân Hi lên trên khoang ngắm gió đàm đạo, trao đổi tâm đắc tu luyện. Còn riêng Lục Thần thì bị mê hoặc bởi khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, núi sông tươi đẹp, luôn ngồi cạnh cửa sổ khoang thuyền, ngắm mây bay, gió thổi, và cả đại địa rộng lớn muôn màu, từng đàn chim thỉnh thoảng bay lượn qua.

"D·ụ·c tốc bất đạt, chúng ta cứ nghỉ ngơi xíu, để chiều đi thăm dò kỹ 1 lượt xem sao." Mai Vân dịu dàng an ủi.

"Ngươi mà xem hắn tỉ thí còn phải sợ hơn, kẻ này rất tàn nhẫn háo thắng, bại tướng của hắn đều b·ị đ·ánh cho cực kỳ thê thảm." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đứng trên lôi đài thấp nhất sẽ là tu sĩ luyện khí tầng 2, nên nếu tu sĩ luyện khí tầng 1 mà lên khiêu chiến thất bại, sẽ phải tự bỏ tiền túi ra trả cho đối phương."

"Các ngươi chỉ được ở 1 phòng. Trên đây không có phòng riêng cho phàm nhân." Thanh niên đó nhắc nhở.

"Giá như... mình cũng có thể bay lượn trên bầu trời tự do như những đàn chim kia thì hay biết mấy." Lục Thần ánh mắt mê ly, ước ao lẩm bẩm.

"Thứ lỗi vị đạo hữu này, không biết ở đây đang có chuyện gì xảy ra." Lục Thần lên tiếng hỏi 1 tu sĩ đang đứng trước mình.

Càng đến gần phường thị thì càng thấy nhiều phi hành pháp bảo, phi kiếm, phi chu, phi thú, phi cầm đủ mọi sắc màu bay qua bay lại nhộn nhịp. Cuối cùng thì phi chu của bọn họ cũng lao thẳng vào một vách núi dựng đứng.

Lão giả thấy vậy tỏ chút vẻ ngạc nhiên nhưng rồi ngay lập tức lại trở về vẻ lãnh đạm. Người nhà Từ gia còn lại phía dưới cung kính cúi đầu hành lễ, lão giả khoát tay, phi chu như một tia sáng xanh dần biến nhỏ rồi biến mất trên bầu trời.

"Ám sát đại hắc cẩu nhà hàng xóm, 2 hạ phẩm linh thạch, đặt cọc 1 hạ phẩm linh thạch."

Khoang trên cùng ngoài lão giả và 6 người không còn ai khác, có lẽ mọi người đều đang nghỉ ngơi trong phòng riêng. Họ theo lời lão giả, đi xuống khoang dưới, ở đó đã có sẵn 1 thanh niên anh tuấn mặc đạo bào, nhàn nhạt nhìn lấy 6 người.

3 người tắt tiếng, họ từng suy nghĩ về chốn thành thị của tu tiên giả sẽ là nơi sâm nghiêm, tĩnh mịch, ưu nhã mà không thiếu phần lộng lẫy. Đến nơi rồi họ mới biết hóa ra tu tiên phường thị cũng không khác gì thế giới của phàm nhân. Nào là cò mồi, gian thương, lừa gạt, dụ dỗ đều có cả, mới xuống phi chu đã bị quây kín bởi những lời quảng cáo, mời gọi, không hề có chút thể thống lịch sự gì cả.

"Bảo mẫu cho linh miêu: 2 hạ phẩm linh thạch 1 tháng, đặt cọc 1 hạ phẩm linh thạch."

Hẳn là lúc Từ Thiếu Hạo bày mưu cho Lục Vân Hi cũng không nghĩ tới cả nhà nàng nghèo rớt mồng tơi, đến 1 viên linh thạch cũng không có để đặt cọc. 3 người đi quanh phường thị, tìm cách để kiếm linh thạch. Bọn họ không có gì để bán hoặc trao đổi, kiếm việc cũng phải mất 1 thời gian mới được trả công, thu nhập lại thấp. Những trò kể chuyện hay mãi võ kiếm tiền cũng không ổn. Để kiếm 1 linh thạch, tu sĩ cấp thấp phải đi làm cả tháng, sẽ chẳng ai lấy công sức cả tháng của mình chỉ để xem biểu diễn hay nghe truyện cả. Bọn họ cũng chẳng hề có chút nguyên liệu để sản xuất hay tạo ra đồ vật gì, mọi chuyện có vẻ khá bế tắc.

"Cảm ơn đạo hữu! Nhưng không biết là tu sĩ luyện khí tầng 1 có thể được tham gia tỉ thí?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Rồi hắn ta dẫn theo 6 người đi chọn phòng, Từ Thiếu Hạo vào phòng của bản thân, mắt vẫn lưu luyến nhìn về phía Lục Vân Hi, nhưng rồi hắn vẫn phải đóng cửa lại. Còn lại 3 người cũng chọn lấy 1 phòng, được thanh niên kia đưa cho 1 lệnh bài cấm chế, Lục Vân Hi để nó chạm vào cửa phòng. Cánh cửa mở ra, nội thất bên trong khá sơ sài, gồm 1 giường, 1 bàn, 4 cái ghế.

Một chiếc phi chu hạ xuống đỉnh núi, nó màu xanh lục ngọc lấp lánh ánh sáng, dài khoảng 10 trượng, đứng trên đó là 1 lão giả mặc đạo bào xanh lục, tay áo bay trong gió, thần tình nghiêm túc. Lão nhìn lấy 6 người dưới đất, trong đó có 3 người nhà Lục Thần đang trợn mắt há hốc mồm, khẽ hừ 1 tiếng khiến bọn họ tỉnh ra, vội vàng leo lên trên phi chu. 3 anh em họ Từ nhún chân 1 cái, 3 người nhẹ nhàng phi thân lên rồi đáp xuống nhẹ nhàng thong dong. Lục Thần và Mai Vân ngại ngùng không biết lên thế nào vì từ dưới lên đó cao tới 3 trượng. Chỉ thấy Lục Vân Hi nắm chặt tay 2 người, giống như có 1 luồng gió xoay quanh, 2 người như nhẹ bẫng, theo thân ảnh của nàng bay lên khoang phi chu.

"Họ là gia đình của ta." Lục Vân Hi lên tiếng trả lời.

"Chắc chắn có cách, do chúng ta chưa nghĩ ra thôi, muội đừng quá nóng vội." Lục Thần động viên em gái, cũng là để tự trấn tĩnh bản thân.

"Cái này... Sao giống tuyển dụng của phàm nhân a!" Lục Thần nhìn sang Lục Vân Hi, thốt lên.

"Dạ vâng." Lục Vân Hi đáp lại.

"Ta là tu sĩ bản địa, cần gì cứ hỏi, giá cả phải chăng."

Càng ngày càng có nhiều người đi ra khỏi phòng, vẻ mặt ai cũng khó tránh khỏi biểu cảm hưng phấn, kích động, sợ hãi đan xen. Đa số bọn họ còn rất trẻ, tuổi từ 10 - 20, ai cũng có tu vi trong người, ít thì luyện khí tầng 1, nhiều thì luyện khí tầng 3. Đặc biệt ở những đại quốc lớn hơn, còn có những thiếu niên thiếu nữ đạt luyện khí tầng 4,5. Họ có thể được tính là thiên tài ít ai sánh kịp. Nhưng ở Nam Thiên tông, mọi sự ưu việt đó đều bị xóa nhòa.

"Nếu thua mà không có tiền trả thì sao?" Lục Thần hỏi dò.

"2 phàm nhân này đi với ai?" Hắn lên tiếng hỏi.

"Có quá nhiều công việc không đứng đắn. Kể cả việc đứng đắn cũng bắt cọc linh thạch, đùa sao?" Cậu cúi đầu trầm tư. Có vẻ như kế hoạch đi làm nhiệm vụ để kiếm tiền mua công pháp phải ngâm nước mất rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn 10 ngày đi đường, cuối cùng thì bọn họ cũng đã đến rất gần Nam Thiên tông. Nơi đây núi non trùng điệp, như những thanh kiếm đâm thẳng lên trời, ở giữa chúng tạo thành những thung lũng, là nơi lý tưởng cho vô số cánh đồng làng mạc của phàm nhân được dựng lên, nó được gọi là "Nam Thiên sơn mạch".

"Đi đòi nợ: 10 hạ phẩm linh thạch, đặt cọc 2 hạ phẩm linh thạch."

Lục Thần nghe vậy gật gù.

Nghe đến đây, mắt Lục Thần lóe sáng, quay sang nháy mắt với Lục Vân Hi.

Ở dưới nhìn lên, phi chu trông chỉ dài 10 trượng, nhưng không ngờ ở trong nó mới biết không gian bên trong rộng lớn đến mức nào, chiều dài đến cả trăm trượng, khoang trên cùng để ngắm cảnh, hóng gió, ở dưới là 2 dãy phòng nghỉ 2 bên, 1 hành lang phía giữa đi xuyên từ đầu tới cuối.

"Các vị đạo hữu cần người dẫn đường không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Những cánh đồng xanh bát ngát, có cả ruộng bậc thang, những ngọn núi cao chọc trời, uy nghiêm mà choáng ngợp, những con sông như dải lụa kéo dài, chia cắt thềm lục địa. Chưa bao giờ hắn được cảm nhận thiên nhiên ở 1 góc nhìn bao quát như vậy.

"Đạo hữu chắc là mới đến đây lần đầu?" Người đó quay mặt lại nhìn, nghi ngờ hỏi.

"Mọi người mau qua xem! Thiết thủ Phi Hùng liên thắng 10 trận, giờ hắn sẽ tỉ thí với đệ tử của Nam Thiên tông!"

Một vách tường dài trăm trượng hiện lên đủ các thông tin, họ lần mò đến đoạn tường màu vàng là nhiệm vụ dành cho tu sĩ luyện khí sơ kỳ.

"Ca, kiếm linh thạch khó vậy sao?" Lục Vân Hi chán nản trả lời. Nàng tự nhận bản sự không nhỏ, trước khi tới đây mang theo bao nhiêu hào hứng và hy vọng, giờ bị dội gáo nước lạnh, mất hết.

Bọn họ được đưa tới tu tiên phường thị ngay phía dưới dãy núi Nam Thiên, bởi mỗi đợt tuyển nhận đệ tử, vô số người và tu sĩ nô nức tiến tới đây từ khắp nơi khiến cho không đâu có thể chứa hết được. Nam Thiên tông mở ra những phường thị phía dưới núi, cho cả tu tiên giả và dân thường từ các nơi đến giao lưu, trao đổi, và cũng sẽ tổ chức khảo thí, tuyển nhận đệ tử ở đó luôn.

"Thám tử điều tra n·goại t·ình: 10 hạ phẩm linh thạch, đặt cọc 2 hạ phẩm linh thạch."

"Ca, muội nên làm gì để kiếm linh thạch đây? Việc gì cũng bắt cọc trước linh thạch hết á!"

Bởi đây là nơi hội tụ tất cả những thiên tài, yêu nghiệt nhất trong hàng chục quốc gia và cả dãy Nam Thiên sơn mạch. Đối với các thiếu niên thiếu nữ, đây là lần đầu tiên bọn họ rời xa ra đình, mang theo trách nhiệm lớn lao làm cho gia tộc hưng thịnh, những ngày tới sẽ là 1 cột mốc quan trọng, có thể thay đổi hoàn toàn vận mệnh của bản thân và những người xung quanh. Dù ở nhà đã được dạy dỗ, chỉ bảo, biết trước những gì mình sắp trải qua, không phải ai cũng có thể bình tĩnh, kể cả Lục Vân Hi.

"Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, không gì không biết. Là Gia Cát Dự ta! 1 ngày chỉ cần nửa viên linh thạch!"

Chỉ thấy phi chu xuyên thẳng vào trong đó, một quảng trường rộng lớn đến vài dặm vuông tấp nập phi chu, phi thuyền, phi hành pháp bảo đáp xuống. Đoàn người lần lượt nhảy ra khỏi thuyền, Lục Thần cố gắng giữ bản thân cân bằng, không thể để đáp xuống loạng choạng, sẽ rất mất mặt. Chia tay Từ Thiếu Hạo, 3 người không đi ra được bao xa, liền có 1 đám quây lại hỏi han.

"Nhưng chẳng lẽ chỉ có tu sĩ luyện khí hậu kỳ mới được tỉ thí lôi đài."

"Đúng vậy, đây là lần đầu chúng ta đến đây." Lục Thần đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Để xem lần này đệ tử Nam Thiên tông có khuất phục được hắn, cho hắn 1 bài học hay không."

"Thì đương nhiên là phải đi làm thuê trả nợ rồi! Làm sao mà trốn được."

"Cơ hội phát tài tới!"

3 người đang nghỉ ngơi thì thấy phía xa có 1 sự lộn xộn, họ không khỏi ngước mắt nhìn tới, cố gắng xem thử chuyện gì đang xảy ra.

"Thật hả? Nghe nói hắn ta tu luyện 1 bộ kim thuộc tính công pháp, cương mãnh vô cùng, tốc độ cũng kinh người."

Những ai đạt được yêu cầu gia nhập tông môn sẽ được phi chu đưa lên trên núi, tránh việc tụ tập đông đúc trong sơn môn, gây ra cảnh láo nháo, lộn xộn. Nơi phi chu đưa Lục Thần và mọi người đáp xuống chính là Bình Nguyên phường thị, một phường thị nằm ở phía Đông Nam dãy núi.

"Đây là tỉ thí lôi đài, ai muốn kiếm tiền không vốn hoặc dương danh thiên hạ đều có thể lên khiêu chiến. Chiến thắng mỗi trận đều sẽ được linh thạch, liên thắng 10 trận sẽ phải tỉ thí với đệ tử Nam Thiên tông cùng tu vi, nếu chiến thắng sẽ được linh thạch gấp 10 lần. Sau đó sẽ phải chiến đấu 11 trận nữa với những người có tu vi lớn hơn bản thân 1 tiểu cảnh giới, người thứ 11 sẽ là đệ tử Nam Thiên tông, đánh thắng tiếp sẽ được 1 món quà từ tông môn này. Và tiếp tục đánh thêm với 11 người nữa cao hơn 2 tiểu cảnh giới mà người thứ 11 cũng chính là đệ tử Nam Thiên tông. Bất kỳ ai có thể đánh bại đệ tử Nam Thiên tông cao hơn 2 tiểu cảnh giới thì sẽ được tuyển trực tiếp vào làm nội môn đệ tử mà còn được thưởng thêm 1 số lượng linh thạch không nhỏ."

"C·ướp tiền trang: 50 hạ phẩm linh thạch, đặt cọc 5 hạ phẩm linh thạch."

3 người nhìn nhau, họ cùng tiến về phía đám người phía trước đang di chuyển, qua 1 lỗi rẽ liền thấy trên võ đài đứng đấy 2 người đối diện nhau, một trung niên cao lớn, dữ tợn, râu quai nón, 1 lam y thanh niên lưng đeo trường kiếm, đẹp trai thoát tục.

"Xong đời!" Lục Thần giật mình thốt lên. Mai Vân và Lục Vân Hi cũng tái cả mặt.

3 người ghé vào bóng râm lề đường, lấy đồ ăn trong bọc ra ăn trưa.

"Làm gì có chuyện đó, đạo hữu có thấy góc bên kia cũng có đông người đứng không? Bên đó là lôi đài tỉ thí của tu sĩ luyện khí trung kỳ. Đi thêm 1 đoạn nữa là góc it thí của tu sĩ luyện khí sơ kỳ." Người này lại trả lời.

Bọn họ khó khăn di chuyển ra ngoài quảng trường, những quầy hàng bằng tre nứa san sát, có quầy thì dải tấm vải xuống mà trưng bày. Đồ đạc thì thiên kỳ bách quái, đa dạng đủ mọi thứ trên đời. Họ tìm đến bờ tường treo cáo thị tuyển người, tìm việc, mua đồ, phát ra nhiệm vụ, nơi mà Từ Thiếu Hạo có nói, có thể tìm việc để kiếm ra linh thạch.

"Đạo hữu muốn mua đồ tốt thì không thể không mua của ta đây!"

"Xem ra tối nay phải ngủ dưới đất a!" Lục Thần giả vờ thốt lên. Hắn với mẹ mình thời gian qua tiếp xúc với những người tu tiên, hiểu được rằng phàm nhân đối với tu tiên giả không khác gì hạ nhân, nên cả 2 đã chuẩn biị tinh thần, nhưng dù sao cũng là con người, bị coi thường không ai có thể vui được cả. Nó càng làm cho đấu trí trong hắn bùng cháy, quyết tâm trở thành 1 tu sĩ vĩ đại!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Tu Tiên Phường Thị