Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Thể loại

Đô ThịHuyền HuyễnĐồng NhânTiên HiệpVõng DuKiếm HiệpHuyền NghiLight NovelCạnh KỹHuyền Huyễn Ngôn Tình
Tiểu Quả Phụ Và Chàng Thợ Đá Cục Mịch Poster

Tiểu Quả Phụ Và Chàng Thợ Đá Cục Mịch

Điềm Thang Đoàn
Đọc Từ Đầu
Đánh Dấu
Mục Lục
Đã hoàn thànhHuyền Huyễn Ngôn TìnhNgôn TìnhĐiền VănCổ Đại

CHƯƠNG MỚI

Chương 92: Ngoại truyện (4)
2 ngày trước
Chương 91: Ngoại truyện (3)
2 ngày trước
Chương 90: Ngoại truyện (2)
2 ngày trước

GIỚI THIỆU

Tuệ Nương là một tiểu quả phụ ở thôn Hoa Ổ, thích nhất là ngồi trước cửa nhà cắn hạt dưa. Nàng thích đi giày thêu đẹp, thích tô son đỏ chót. Đôi mắt đào hoa lúc nào cũng như mang theo móc câu nhỏ. Ruộng nước nhà nàng, chưa bao giờ phải tự mình đi cày. * Ngụy Thạch là thợ đá ở thôn Hoa Ổ, người như tên, cục mịch muốn c·h·ế·t. Không thích nói chuyện, cũng không thích giao du với người khác. Lại vì bị thọt chân, mãi vẫn chưa cưới được vợ. Hai người vốn dĩ quăng tám sào cũng chẳng tới – Bỗng nhiên có một ngày. Có một kẻ không biết xấu hổ chạy đi nghe lén chuyện của Tuệ Nương. Một giọng nói nũng nịu tựa là cự tuyệt lại như đưa đẩy truyền đến. Người nọ trợn mắt há hốc mồm. Quái lạ, hình như hắn ta đã phát hiện ra một bí mật kinh thiên động địa nào đó rồi. [Đoạn kịch nhỏ] Buổi trưa, Tuệ Nương đang ngồi ở đầu thôn cắn hạt dưa, chiếc áo bông đỏ thắm làm nổi bật làn da trắng như tuyết, người và c·h·ó đi ngang qua đều phải liếc nhìn thêm vài lần. C·h·ó thì thôi đi. Người thì luôn bị Tuệ Nương mắng cho một trận. Duy chỉ có một người Tuệ Nương sẽ không mắng, bởi vì hắn cũng không nhìn nàng. Ngày thứ một trăm lẻ tám nàng liếc mắt đưa tình với nam nhân kia thất bại, Tuệ Nương không nhịn được chặn người lại. "Một thân sức lực thô lỗ, không biết dùng vào việc khác hay sao?!".
0 bình luận