Tinh Cương Tiên Bảo Lệnh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 105: Cửu Cung Đạp Hành Bộ
Tôn Nguyệt Anh nói xong một tiếng, lại tự mình đứng lên.
Sùng Văn ánh mắt lạnh lùng nhìn chính mình vị này tiểu đệ đệ, giọng nói thanh lãnh cất lên gặn hỏi, "ngươi hôm nay có hay không cùng bọn họ một nhóm hại ta?"
Tôn Nguyệt Anh nằm tựa lưng vào vách đá, cả người đau muốn c·h·ế·t, nhất là phía trước mấy mươi vết thương do Hắc Ly Miêu móng vuốt gây ra, bây giờ chậm rãi chảy ra huyết thủy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những này băng tinh, cũng chính là hơi nước ở trong thiên địa bị hàn khí hội tụ đi xuống đọng lại, về cơ bản giống như Tích Thủy Phù tạo ra nước, độ tinh khiết là khỏi phải bàn cãi, Sa Man Tộc man nhân lúc này cầm trên tay từng khối băng tinh rất là yêu thích, thỉnh thoảng có người còn nhìn nữ hài bằng ánh mắt cảm kích.
Cả đấu tràng, lúc này bị nàng băng hàn chi lực cho đông cứng.
"Vị này Lục Nô tiểu cô nương đúng là một quái vật."
Tôn Nguyệt Anh có chút nghi ngờ, ánh mắt cảnh giác nhìn thẳng Sùng Văn nói ra, "ta không muốn nhận ngươi đồ vật, tốt nhất hãy trả lại ta túi trữ vật,"
Sùng Ma lập tức xua tay lia lịa, nhăn nhó nói ra, "không có không có."
Nhưng mà, tình thế cũng không mấy lạc quan, khi Băng Linh Thể không có dấu hiệu suy giảm phát ra băng hàn chi khí, ngược lại diễn ra theo chiều hướng tệ hại, càng lúc bạo phát càng dữ dội, khí tức lan tràn làm tăng thêm một lớp băng dày trên đất, không có giảm xuống.
Cũng chính là không bị đè nén, nàng hấp thụ linh khí tu luyện tốc độ so với trước nhanh ra hai thành.
. . . . .
"Không cần động ta." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng ngồi dậy, sống lưng thẳng tắp, một lần nữa vận chuyển Hàn Thủy Chân Quyết bắt đầu tu luyện.
Căn cứ vào diễn giải chẵn lẻ từng cái bộ vị tiền hậu tả hữu hợp tung, nàng bắt đầu chậm bước đi ra.
Cửu Cung Đạp Hành Bộ chính là dựa vào tả hữu bộ pháp phối hợp đồng bộ, tiến tiến lui lui đều theo đúng bộ vị, dù là bình thường đi đứng cũng phải theo bộ pháp.
Tả hai bước tiến chẵn vị, . . .
Chỉ mới vừa vận chuyển một vòng chu thiên công pháp, nàng phát hiện toàn thân cảm thấy sảng khoái lạ kỳ, bao nhiêu năm rồi chưa từng có được như vậy thoải mái, cảm giác dường như thân thể mất đi thứ gì đó đè nén, toàn thân nhẹ nhàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cho ngươi một tháng, giao nộp 5 gã chiến nô, số còn lại cho ngươi nợ, khi nào tìm tới mang đến cho ta."
Hừ !
Nửa ngày sau.
Lúc này, chúng nhân cũng lục tục rời đi đấu trường, bởi vì Tôn Nguyệt Anh băng hàn chi khí bây giờ hãy còn bao trùm toàn bộ đấu tràng, cũng không biết khi nào sẽ tan, Sa Man Tộc chúng nhân vì đó giải tán, mang theo tin tức truyền ra.
Chính là lúc này đứng ở phía xa nhìn tới bốn người Tinh Nô chiến đội cũng thật là kinh hãi, ánh mắt nhìn về phía nàng rất là kiêng kỵ.
Nàng thân thể hãy còn đau nhứt, bởi vì trên thân vết thương nhiều lắm, nhưng cũng gắn gượng chịu đau, cắn chặt răng không để rên lên một tiếng.
Sùng Ma thì sắc mặt khó coi nhăn nhó, sau đó lấy hết can đảm nhìn Sùng Văn cười ngây ngô nói ra, "thất ca, ta chỉ có ba gã chiến nô, có thể hay không cho ta nợ lại bảy gã, trong một tháng ta đi bắt về trả cho ngươi?"
Trận này thăng cấp chiến vậy mà thắng lợi, thật sự là vượt quá bản thân dự định.
Nhất Nô Cổ Tư lắc đầu cười khổ.
Này một luồng ấm áp khí lực, giống như là hỏa nhiệt tưới vào hàn băng, làm cho thân thể kinh mạch và huyết nhục cấp tốc làm dịu, các cơ quan cùng với bộ vị quan trọng được giải thoát khỏi tình trạng đông cứng, trở lại bình thường, sinh cơ cũng theo đó nhanh chóng khôi phục.
Này cũng coi là nhân họa đắc phúc, nhưng chính Tôn Nguyệt Anh cũng không biết.
Sùng Văn nghe nói thì nhẹ gật đầu.
Với tình huống trước mắt, đừng nói là Nhất Giai hung thú, cho dù là Nhị Giai, ở tại đấu tràng cũng sẽ bị băng đông c·h·ế·t, bên dưới kia mấy đầu hung thú khỏi nói cũng biết là không thể sống sót.
Đây giống như một niềm vui ngoài ý muốn, khiến cho gã trong lòng dâng lên đắc chí, sảng khoái vô cùng.
Tôn Nguyệt Anh vui thích luyện tập không biết mệt mỏi, mới đầu bước sai liên tục, nhưng càng về sau bộ pháp càng ghi nhớ rõ ràng, bộ vị trong đầu không cần nhìn xuống đọc ra cũng có thể nhớ.
Ngoại trừ đầu này Dị Hỏa Lang, tất cả còn lại hung thú đều bị đông thành băng điêu, không có một đầu chạy thoát.
Sùng Ma mặc dù là kẻ lỗ mãng, nhưng sống chân thật, có phần ngốc nghếch, Sùng Văn là tin gã đệ đệ sẽ không cùng những người kia một nhóm hại mình.
Chương 105: Cửu Cung Đạp Hành Bộ
Hữu một bước tiến lẻ vị, . . .
Băng Linh Thể dường như bị Dị Hỏa Lang hỏa khí kích thích, băng hàn chi khí bạo phát xông ra, tựa như nộ giang hồng thủy vượt phá đê bờ, cấp tốc lan tràn trong thiên địa, khiến cho mặt đất đông lại một lớp băng thật dày, dù cho ánh nắng thái dương chính ngọ cũng không thể làm nó tan ra.
Hữu tiến, tả lui, hữu tung tả hoành, . . .
Sùng Văn bị nàng từ chối, có chút mất tự nhiên, sau đó nhớ đến cái gì, từ bên hông tháo xuống túi da thú đưa cho nàng, "cho ngươi!"
Chính là đứng ở phía xa nhìn thấy cảnh tượng, Sùng Văn thiếu tộc trưởng cũng sắc mặt vô cùng ngưng trọng, song ở trong lòng lại cực kỳ vui vẻ.
Tôn Nguyệt Anh ngạc nhiên, có chút kinh hãi.
Những người khác cũng giương ánh mắt kinh hãi nhìn nàng, một tiếng ừ nhẹ phát ra, xem như nói rõ trong lòng bọn họ đã tán thành nàng, đủ tư cách nhập đội, trở thành Tinh Nô chiến đội một thành viên.
Ở đó trên đất, Tôn Nguyệt Anh mặc dù đột phá, nhưng cũng đã rơi vào hôn mê, nàng sinh cơ đang lấy tốc độ nhanh chóng trôi qua, nhưng ở lúc tưởng chừng nàng chắc chắn sẽ c·hết, thiếu nữ trên cổ viên đá, kỷ vật Tôn Bình năm đó để lại, vậy mà đột nhiên chủ động hấp thu băng hàn chi lực, đồng thời lan tỏa đi ra một luồng khí ấm truyền vào thân thể.
Tôn Nguyệt Anh song nhãn sáng rực, lập tức nhìn xuống nội dung, chăm chú nghiền ngẫm ghi nhớ, một lát sau đó nữ hài bật đứng dậy, bắt đầu động thân luyện tập bộ pháp.
Không có băng hàn chi lực làm giảm cơn đau và ngưng chảy máu, nàng còn không phải bị cơn đau hành hạ và mất máu suy yếu?
. . .
Sùng Văn nhẹ cười một tiếng, nói ra:
Chính là vị kia giám đài đứng trên cao quan sát cũng là cực độ kinh hãi, bật thốt lên một tiếng thán phục, "băng chi lực thật là khủng khiếp!"
Nàng đưa tay, muốn dùng hàn băng làm chậm lại vết thương đổ máu, lúc này mới phát hiện vậy mà băng hàn chi lực không còn.
Cửu Cung Đạp Hành Bộ, lấy tam ngang tam dọc chín vị trí gọi là cửu cung, tả hữu bộ pháp đều là cửu cung bộ, nhất khai nhất động, hợp tung liên bộ,. . .
Nhưng mà nghĩ đến chính mình đã xong trận đấu, bây giờ trong ngắn hạn là không phải lại chiến, từ đó cũng yên tâm lại, không còn lo lắng mất máu suy yếu, để mặc cho huyết thủy chảy ra.
Sau chuyện lần này, trong toàn cả Sa Man Tộc cũng không ai dám động đến Tôn Nguyệt Anh, trong vô tình nữ hài đã tranh thủ, giành lấy cho mình một cơ hội thở dốc, tạm thời trước mắt sẽ không bị man nhân nổi lên ý đồ xấu xa.
Cửu Cung Đạp Hành Bộ!
Trở lại ngục đá.
"Chiến kỹ tu luyện thân pháp."
Sùng Văn sau đó quăng ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua từng người huynh đệ nói ra, "tất cả ai thua cược, nô lệ trong hôm nay cho ta đủ số mang tới, còn có kẻ nào đã nhúng tay chuyện hôm nay, cho ta chặt đứt đôi tay đưa tới, ta có thể tha cho mạng sống, nếu không, chính ta điều tra, các ngươi đến mạng cũng không có."
Sùng Văn đi tới bên người Tôn Nguyệt Anh, nhìn thấy nàng trên thân thương thế quá nhiều hãy có có chút nhíu mày, vừa muốn đưa tay ôm nàng mang đi, bỗng dưng, nàng song nhãn vụt mở.
Tu luyện!
Bộ pháp tu luyện trải qua năm giai đoạn: nhập vi, tiểu thành, đại thành, đỉnh phong, viên mãn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sùng Hy nghe nói, lạnh hừ một tiếng kéo theo hạ nô bỏ đi.
Sau đó Sùng Văn phất tay để Sùng Ma lui xuống.
Sùng Ma bộ dáng ngờ nghệch nói ra, "thất ca, ngươi không biết tam ca thường ngày chê ta ngốc, rất ghét ta hay sao? Ngoài ngươi ca chơi với ta, trong cả bộ tộc cũng không ai cùng ta làm bạn, bọn họ sợ ta đem chuyện đều nói cho ngươi đâu."
Không có, vì sao không có?
Sùng Văn sau đó sai một man tộc nữ nhân đem nàng đưa về ngục đá.
Gã quay sang nói với chúng nhân, huynh đệ và bằng hữu, "trận này thăng cấp chiến kết quả không cần ta tuyên bố đi."
"Đây là Thiên Cương Bạch Thạch, nó bên trên ghi lại một môn chiến kỹ, còn là loại gì chiến kỹ ta cũng không biết, bởi vì nó văn tự không phải của Man Tộc chúng ta, đây là hôm nay nhờ có ngươi, ta thắng cược thu được."
Băng hàn chi lực rốt cục tiêu tán.
Thân pháp nhập vi, một hơi bước xa trăm mét, tiến lui thân ảnh không bị nắm bắt, lộ tuyến không bị đoán trước, không bị cản phá.
Không có? (đọc tại Qidian-VP.com)
Để đạt được một bước này, nữ hài trong lòng tự nhủ phải luyện tập rất nhiều.
Tu luyện một đêm, bất giác trời cũng đã sáng.
Tu luyện một lát, trong ngục đá linh khí đã biến mỏng manh hầu như không còn, thấy được hiệu quả quá kém, Tôn Nguyệt Anh không có tiếp tục, thay vào đó lấy ra khối kia Thiên Cương Bạch Thạch, đem huyết thủy nhỏ xuống thượng diện bề mặt, nhìn xem nó nội dung.
"Đây là cái gì?"
Vị này thiếu tộc trưởng đem túi da thú mạnh nhét vào tay nàng, sau đó nghiêm giọng nói, "túi kia trữ vật đã giao nộp cho ta lão cha, tức là Sa Man Tộc tộc trưởng, không ai có quyền từ trong tay ngài lấy ra nó, cho nên ta nói cho ngươi về sau cũng đừng nghĩ đến."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.