Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 66: Tế bái mẫu thân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Tế bái mẫu thân


. . .

Một ngày này, Thăng Long thành dậy sóng, khắp nơi oanh động,

Đại hoàng tử Trần Quân trở về!

Tin tức lấy tốc độ nhanh nhất lan ra, tựa như viên đá làm dấy lên ngàn cơn sóng,

Thế hệ trẻ tuổi người sẽ không biết Trần Quân là ai, nhưng thế hệ trước người là không ai không biết, bởi vì đại hoàng tử Trần Quân danh tự gắn liền với thanh danh 'phế hoàng tử' hay 'kẻ bất tài'. . .

Này những thanh danh, ở trong mắt người ngoài, tất cả đều là xấu danh, trào phúng danh, vì vậy khi nhắc đến Trần Quân thế nhân lời nói ánh mắt chỉ có khinh bỉ xem thường, không cho hắn là cái gì nhân vật, trở về cũng chưa chắc lật nổi cái gì sóng gió,

Duy nhất Lâm Gia và Quốc Sư Lâm Tiêu, khi nghe được cái này một tin tức, sắc mặt đều biến thâm trầm, sau đó Lâm Gia tất cả thành viên bí mật trong bóng tối tụ họp,

Sau ba ngày, một cái tin tức chấn động từ Thăng Long thành truyền ra, oanh động toàn bộ An Nam Quốc và những quốc gia xung quanh,

Định Vương quốc vương Trần Mạnh bệnh nặng không khỏi, ban chiếu nhường ngôi.

Quốc vương ban chiếu nhường ngôi, này là một việc lớn, nhưng đối với An Nam Quốc thường nhân mà nói, cũng không có chuyện gì quá lớn để ý, bởi vì quá khứ đã từng xảy ra mấy lần,

Nhưng là,

Lần này một đạo chiếu chỉ, nội dung bên trong đưa tới chấn động, bởi vì đối tượng tiếp chỉ lên ngôi, chính là Quốc Sư Lâm Tiêu, người có mối quan hệ trực tiếp là ngoại công quốc vương,

Thăng Long thành giống như đ·ộng đ·ất, nó địa chấn lấy tốc độ bạo phát nhanh chóng lan rộng ra các địa phương, làm cho An Nam Quốc phút chốc như ong vỡ tổ, lòng người bàng hoàng,

Trong khi đó, ở phương nam, tại Dương Gia tổ địa bên trong thâm sơn Cổ Lĩnh, Trần Quân lại không hay biết một chút gì,

Hắn lúc này, chính đang quỳ lạy tế bái trước mẫu thân mộ phần, đi theo hắn bên cạnh còn có Dương Như Ý và Dương Gia tổ địa gia chủ Dương Tùng Lễ, Võ Đạo cảnh giới Nguyên Tinh trung kỳ, người đã sống hơn trăm tuổi nhưng hãy còn tráng kiện, bộ dáng còn có thể sống thêm cái mấy mươi năm,

Dương Tùng Lễ nhìn thấy hắn sắc mặt âm trầm quỳ ở đó, bất giác thở dài nói ra,

"Cô Cô năm đó vì nhớ ngươi, lại là bị cẩu vương tệ bạc đối xử, uất ức sầu não mà c·hết,"

Dương Tùng Lễ thanh âm chua xót nói tiếp, "Trần Hưng lên ngôi chưa đầy năm, nàng liền c·hết, nhưng một chút tin tức cũng không có truyền ra, chúng ta Dương Gia nhân thủ là hao tốn rất nhiều công sức mới dò biết được nàng đ·ã c·hết và bị vùi lấp tại hoang sơn, sau đó bí mật đem nàng trở về tổ địa an táng nơi núi nhỏ này, năm đó còn nhỏ nàng hay là rất thích ở chỗ này ngắm hoàng hôn,"

Trần Quân song thủ xiết chặt nắm đấm, trong lòng sát khí trỗi dậy,

Nhưng, sau đó nghĩ đến lỗi hay là ở chính mình, nếu như năm đó không có chấp nhận đổ ước, hắn cũng không đến nỗi lưu vong, làm cho mẫu hậu như vậy sầu não, sát khí cũng vậy chớp mắt tiêu tán,

"Ta muốn ở lại cùng nàng nói vài câu,"

Trần Quân cái này lời nói, chính là tiễn khách,

Sau đó Dương Tùng Lễ dẫn theo tôn nữ Dương Như Ý xuống núi, để lại Trần Quân một mình quỳ trước mộ phần,

"Mẫu hậu, nhi tử Trần Quân trở về!"

Hắn quỳ xuống, thành kính dập đầu tam bái, sau đó lấy ra một chút linh quả, linh tửu để xuống trước mộ phần, giọng nói nhẹ nhàng nỉ non, "năm đó nhi tử lựa chọn không có sai, kia vật bên trong bảo thạch cũng không phải cái gì sắt vụn, mà là thiết lệnh,"

Vì an toàn, Tiên Bảo Lệnh hắn là không nói ra, nhưng thay vào đó, hắn lúc này tận tay rót ra một chén linh tửu để xuống trước mộ phần, "đây là linh tửu, là từ cái đó thiết lệnh mà có, mời mẫu hậu thưởng thức,"

Sau đó hắn lại im lặng quỳ gối, hầu ở đó ba ngày ba đêm,

Ba ngày sau, Dương Tùng Lễ sai chính mình tôn nữ mang đến cho hắn tin tức Lâm Gia soán ngôi, muốn để hắn làm ra quyết định,

Nhưng mà, hắn cũng không nói lời gì, chỉ căn dặn nàng trong ba năm tới không cần lại đến tìm hắn,

Từ đó, mỗi ngày hắn đều ở bên cạnh mộ phần tu luyện, ngày ngày thắp hương cùng mình mẫu hậu thăm hỏi, đêm đến cũng ngồi đó tu luyện bộ kia tinh thần lực công pháp, không có rời đi tổ địa một bước,

Thắm thoát thời gian trôi qua,

Một ngày này, hắn khai mạch hoàn tất,

Thông !

Cửu mạch toàn khai, tất cả thông suốt, độ lớn gấp ba lần kinh mạch bình thường, độ dẻo dai so sánh với tiểu hài hay là còn muốn tốt,

Này là quy công cho cực phẩm linh thạch, mấy tháng này hắn nảy ra ý nghĩ dùng 1 khỏa cực phẩm linh thạch để khai mạch, ý định dùng linh lực độ tinh khiết để rút ngắn thời gian và tăng lên chất lượng thành mạch, kết quả thật sự là làm được ngoài sức tưởng tượng,

Từ đó hắn cũng biết rõ, vì sao Võ Giả tài nguyên tu luyện là như vậy trọng yếu, bởi vì dù là ngươi tư chất yếu kém, nhưng có tài nguyên đắp lên, cũng một ngày biến thành cường giả, đạp phá thiên địa,

"Mẫu hậu!" Hắn đi tới trước mộ phần một cái chấp tay tế bái, "nhi tử đã lần nữa khai mạch, tính toán lần này mất 352 ngày, so với một năm dự định hay là còn muốn sớm,"

Trước đó hắn cho mình một năm kế hoạch khai mạch, bây giờ đã trước giờ hoàn thành, trong lòng cũng có chút cao hứng,

"Từ đó ta là có thể tu luyện Thanh Mộc Quyết, bắt đầu cảm Mộc chi linh khí để kích hoạt Mộc Linh Căn tháo ra xiềng xích,"

Lần này nói ra, hắn là hướng ánh mắt nhìn về phía thương khung, đứng đó chấp tay sau lưng nhìn lấy thái dương dần xuống núi,

Khi thái dương tia sáng cuối cùng xuyên qua ngọn núi chiếu xuống mộ phần, hắn lại một lần nữa lấy ra linh tửu và linh quả cúng bái,

"Mẫu hậu, đây là đêm cuối cùng nhi tử ở lại bên ngài," Sau đó hắn lại một lần nữa ngồi xuống, cùng mình mẫu hậu nhắc đến Dương Vân Nhi,

"Ta muốn đi tìm nàng, tìm xem nàng có hay không để lại cho ta hậu đại,"

Đây là thứ hai tâm nguyện, hắn phải hoàn thành,

Thời gian một đêm rất nhanh trôi qua,

Khi thái dương tia sáng hừng đông xuất hiện, hắn lần nữa quỳ xuống dập đầu, sau đó đứng dậy xoay người rời đi,

"Đời này kiếp này, có thể nhi tử sẽ không còn trở lại, nhưng nếu như có duyên, hãy để chúng ta lại gặp nhau, khi đó đến lượt ta trả lại ân tình cho ngài,"

Rời đi Dương Gia tổ địa, Trần Quân một đường hướng về Dương Gia Trấn đi tới,

Tòa này nhộn nhịp trấn nhỏ nằm ở bên trong Cổ Lĩnh, cách xa thành trấn bên ngoài, chính là Dương Gia mấy trăm năm trước tổ tiên xây dựng,

Nói đến Dương Gia, hắn trong lòng có chút tự hào, mặc dù họ Trần, nhưng mà trong người hắn chảy xuôi một nửa huyết mạch hay là của Dương Gia,

Dương Gia tổ tiên năm đó lập gia chính là Tiết Độ Sứ Dương Đình Nghệ, cũng coi là quân vương một loại,

Trong suốt năm trăm năm, Dương Gia sinh ra không ít tướng lĩnh oai hùng đi theo phò tá các bậc quân vương, có người vì bảo toàn gia tộc ẩn danh, khi đầu binh đã thay tên cải họ, không có dùng của mình chính danh, nhưng bọn họ danh tiếng đã được gia tộc sử sách ghi chép lại, đặt đó trong khố phòng,

Hắn năm đó đã một lần xem qua gia tộc sử sách, cũng rất là rung động,

"Trần gia gia!"

Dương Như Ý đang đi dạo trên phố, nhìn thấy Trần Quân xuất hiện thì mừng rỡ gọi lên, "ngài không phải nói ba năm không xuống núi sao, làm sao bây giờ đi ra?"

Trần Quân cũng không có đáp lời, chỉ là nhìn nàng nhẹ gật đầu, "xem ra ngươi mấy tháng này tu luyện hay là rất có tiến bộ, tinh thần không sai,"

Hắn đã kiểm tra qua, Dương Như Ý là không có linh căn, nhưng nàng lại rất yêu thích trận pháp, vì giúp nàng, hắn đã đem bộ công pháp Tinh Nguyệt Thần Nguyên Quyết truyền lại, để nàng tu luyện tăng lên tinh thần lực, cũng mua sắm mấy bộ trận pháp cơ bản cho nàng dành đọc, coi như cho gia tộc lưu lại một chút nội tình,

"Cái này còn không phải Trần gia gia cho bộ kia công pháp sao," Nàng một bộ vui vẻ sinh động tiến tới cùng hắn song hành, lời nói có chút hãnh diện khoe khoang: "ta mấy tháng này tu luyện chăm chỉ, bây giờ cả người tinh thần luôn rất tốt, đọc sách rất dễ nhớ, ngồi lâu cũng không cảm giác mỏi mệt,"

Những này là thần thức tăng lên tác dụng, hắn tất nhiên biết rõ,

"Bên ngoài dạo này có hay không tin tức gì?" Dương Gia bây giờ bên ngoài nhân thủ hầu như rút vào trong ám, ở trong bóng tối hoạt động, cho nên không có lo lắng diệt tộc, chỉ là nhiều năm cơ nghiệp xây dựng hầu như bỏ hết, thiệt hại rất lớn,

"An Nam Quốc đổi quốc hiệu, thành là Đại Ngu vương quốc," Nói đến cái này tên, nàng sắc mặt có chút khó coi, mặc dù quốc gia đại sự không đến lượt nữ nhân như nàng nhúng tay, nhưng nàng gọi Trần Quân một tiếng gia gia, cho nên thay Trần Quân cảm thấy tức giận,

"Không cần để ý, bởi vì cái kia ngôi vị sớm muộn cũng sẽ trở lại là Trần Gia,"

Nói cái này lời nói, hắn là tự tin mười phần,

Một lát sau, hai người đi tới Dương Gia đại môn, lúc này bên trong sân đứng đó hàng trăm người, một số trên thân hay là chi chít v·ết t·hương, nhìn kỹ là dấu vết hung thú gây ra,

"Chuyện gì xảy ra?"

Trần Quân đi nhanh vào trong sân, lật tay lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một số dược dịch đưa cho Dương Như Ý để nàng hỗ trợ phân phát,

Một gã nam nhân cường tráng danh gọi Dương Triết đi tới chắp tay bẩm báo, "Trần gia gia, chúng ta ở trong núi phát hiện một hang động, nhưng khi xâm nhập vào trong thì bị hung thú tập kích, bảy người huynh đệ bị trọng thương, may mắn chạy nhanh nên không có n·gười c·hết, nhưng mà những này v·ết t·hương quá kỳ lạ, cầm máu không được,"

Trần Quân tiến tới một người b·ị t·hương, ngồi xuống cầm lấy tay gã quan sát, ánh mắt chăm chú vào những này v·ết t·hương, phát hiện bên trên bị nhiễm lên một loại độc gì đó làm cho dòng máu không thể tụ lại, nghĩ nghĩ, hắn cắn một ngón tay, tích lấy một giọt huyết cổ thả lên, lát sau sợi dây liên kết với Cổ Mẫu sinh ra, hắn nhận được thông tin từ Cổ Mẫu cho biết bên trong dòng máu người b·ị t·hương nhiễm lên một loại vi trùng, loại này là không có trong thư tịch cổ, đồng nghĩa với đây là giống loài xuất hiện ở thời đại Cận Cổ, cách đây không xa,

Mới trùng?

Hắn cảm thấy hứng thú, sau đó cho Cổ Mẫu truyền đạt mệnh lệnh để Huyết Ngải Trùng dồn ép cho kia vi trùng xuất ra bên ngoài, còn hắn lấy ra bình ngọc bắt đầu thu lấy, chuẩn bị có thời gian nghiên cứu,

"Tốt, những này v·ết t·hương ta dược dịch có thể xử lý, không cần lo," Hắn một câu trấn an chúng nhân, sau đó khoát tay cho bọn họ lui xuống,

Hang động?

"Đợi ta bước vào Luyện Khí sẽ đi một chuyến,"

. . . . .

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Tế bái mẫu thân