Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Lên đường

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Lên đường


Đinh Minh tiếp tục ăn.

Cậu cảm giác Xương của mình đang được tan rã sau đó gây dựng lại, mỗi lần tiêu hóa, lại là một lần đau đớn.

Bản năng muốn ngừng, nhưng ý chí lại thúc đẩy cậu tiếp tục tiến tới.

Không biết qua bao lâu, khi cậu ăn xong nồi lẩu kia, cậu chỉ cảm thấy xương cốt đã hoàn thành gây dựng lại.

Nắm chặt nắm tay, cảm thụ một chút, sức mạnh lại tăng vọt!

Khí, đã tích trữ trong xương!

Nhưng cậu biết, vẫn chưa xong đâu, về sau, mỗi khi ăn, xương cốt của cậu đều sẽ gây dựng lại, nhưng hiển nhiên, sẽ ngày càng mạnh mẽ!

Nhìn xem mọi thứ bừa bộn, cậu vung tay lên, thu vào không gian tùy thân, sau đó chuẩn bị mang đi rửa.

Lúc này, chỉ thấy mấy tên kia đã trở về!

Cường Asgard xách theo một con quái vật đầu c·h·ó, cười ha ha nói: "Quá tốt rồi, hôm nay có thịt c·h·ó để ăn."

Đinh Minh ngạc nhiên, tên này đang khoe của á!

Đáng tiếc, bụng có chút no…

Không sao, đánh một bài quyền, liền vơi.

Thế là, nhân lúc chờ mấy tên kia chuẩn bị đồ đạc, Đinh Minh liền đánh bài quyền.

Cảm giác sức lực cũng có gia tăng, nhưng không mãnh liệt như trước, Đinh Minh thầm nhủ, xem ra vẫn là tìm thêm tài liệu, ăn lẩu mới là con đường ngay.

Chờ một hồi, mấy tên kia cuối cùng làm xong thịt c·h·ó.

Nói là thịt c·h·ó, trên thực tế vẫn là thịt quái vật. Nơi này cũng không có quá nhiều dụng cụ để hầm, nên mấy người chỉ nướng lên ăn.

Vào miệng, nhấm nháp một chút, cảm giác cũng không tệ lắm.

Đinh Minh vừa chấm tương ớt vừa ăn, cảm thấy bấy lâu nay chưa ăn được thứ mỹ vị như vậy.

Liền, gói thành một bao, gửi cho cô nàng kia.

Không biết có ghét thịt c·h·ó không?

Không sao, dù sao cô nàng lại không biết…

Mấy người ăn xong, liền nằm ra đất ngủ.

Sân bay, màn trời chiếu đất, mọi người cũng quen rồi.

Không ai log out, mọi người cảm thấy có trải nghiệm như vậy, đời này cũng không lỗ.

Mà lại, sáng mai là cuộc hành trình mới, log out nhỡ ngủ quên thì sao đây?


Sáng hôm sau,

Đinh Minh xoa nhập nhèm mắt, tỉnh dậy từ giấc ngủ.

Nhìn xem mấy người vẫn đang ngáy khò khò, Đinh Minh quyết định làm một tách cà phê, giữ gìn một chút tỉnh táo trước khi vào trận.

Vào quán cà phê, cũng vắng khách, cậu liền mua một tách, sau đó mua thêm một tờ báo, tìm chỗ ngồi, rồi thỏa thuê vừa đọc báo vừa uống vào vị đắng.

A, xem cái này… Hulk hành hung Hakkar the Hound Master?

Còn nói cái gì… phế vật ma?

Sageras đâu, mau ra đem tên này bắt lại, dạy hắn làm Hulk.

A, Iron Man vừa đem bộ đội Iron Armor đưa lên chiến trường, đẩy lùi quân đội của Mannoroth?

Không tệ, không tệ, không hổ là thần tượng của rất nhiều cô gái.

Thor bị Mannoroth hành hung?

Thor này xem chừng là chưa thức tỉnh, vẫn coi mình là God of Hammer…

Đáng tiếc, đời này xem ra rất khó gặp béo Thor.

Dù sao, chiến tranh nhiều như vậy, Thor là không có cơ hội về hưu.

A, Superman đem Archimonde đánh té cứt té đái?

Không hổ là người mặc sịp bên ngoài, chính là dũng như vậy.


Đinh Minh xem hết, thỉnh thoảng cho ra nhận xét đúng trọng tâm.

Bên cạnh, có anh chàng nghe được, nhịn không được cười khẽ.

Đinh Minh nghe vậy, ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện là người ăn mặc rất giống, ừ… thám tử?

Sherlock Holmes?

Lẽ nào còn có người muốn trở thành thám tử.

Trò chơi này cũng không khuyến khích người ta chơi cái nghề này.

Trò chơi này chính là thuần túy bạo lực…

Anh chàng kia xem xét, phát hiện Đinh Minh đang nhìn mình, cười nói: "Trò chơi này có rất nhiều chỗ cần thám tử, anh bạn. Không nên coi thường thám tử. Họ có thể phát hiện ra rất nhiều kẻ địch ẩn giấu trong đội ngũ phe mình. Đặc biệt, nội ứng của Tà thần không thể nào trốn qua ánh mắt của thám tử."

A, vậy mà có thể đọc tâm?

Anh chàng kia lại cười nói: "Không phải tôi đang đọc tâm cậu, mà là tôi đoán."

Đinh Minh nghi ngờ: "Đoán? Thần như vậy?"

Anh chàng kia cười cười: "Đúng chính là thần như vậy."

Đinh Minh vuốt trán, lần này xem chừng là gặp cao thủ, liền nói: "Tôi là Minh, tới từ Việt Nam. Cậu là?"

Anh chàng kia cười nói: "Geoffrey, người Mỹ."

Đinh Minh sửng sốt: "Người Mỹ?"

Geoffrey Holmes gật đầu nói: "Đúng vậy, một số người Mỹ được phép đến sân bay. Phần lớn người không được phép. Chính phủ yêu cầu bọn họ ở lại bảo vệ nước Mỹ."

Lại thở dài: "Dân Mỹ bản địa đã quá ít, bọn họ cần thêm máu mới."

Đinh Minh gật đầu, không nói gì thêm.

Cậu không muốn nhận xét nhiều về chính trị. Cậu là Chiến tướng, mà không phải chính khách.

Geoffrey Holmes lại cười nói: "Tôi nghe nói nước Việt Nam có rất nhiều cảnh đẹp, không biết có đúng không?"

Khuôn mặt mỉm cười, mang theo vài phần nhớ lại, Đinh Minh nói: "Đúng vậy, có rất nhiều cảnh đẹp. Ninh Bình có chùa Bái Đính, Hạ Long có đảo Cát Bà, lại có Đà Nẵng, Huế, Quy Nhơn,... nói chung, mỗi vùng đất ở Việt Nam đều có thứ đáng giá chiêm ngưỡng."

Geoffrey Holmes nghe vậy, mặt hiện lên vẻ hướng tới, nói: "Tôi nhất định sẽ đi Việt Nam du lịch, hy vọng lúc đó cậu có thể hướng dẫn."

"Nhất định." Đinh Minh gật đầu, cho ra khẳng định.

Sau đó, cậu đứng dậy, hướng về Geoffrey Holmes đưa ra từ biệt: "Chào anh bạn, hẹn gặp lại. Tôi sẽ cùng các bạn của tôi tiến đến Thánh Điện New York, hy vọng có một ngày chúng ta sẽ gặp ở cao ốc Avengers. Khi đó, mong anh làm hướng dẫn du lịch một lần."

Geoffrey Holmes cũng vẫy tay: "Yên tâm, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại thôi."

Đinh Minh sửng sốt, hỏi lại: "Sao anh biết?"

Geoffrey Holmes cười nói: "Đoán."

Đinh Minh sửng sốt, sau đó lắc đầu, rời đi.

Trở lại, phát hiện mấy người kia đã tỉnh dậy, đang vươn vai, Đinh Minh liền đưa mấy cốc cà phê cho họ.

Mọi người nói cám ơn, sau đó tụ tập một chỗ, nói chuyện phiếm một lúc.

Đinh Minh kể ra những gì đọc được trên báo chí. Mọi người nghe, đều cảm thấy thắng lợi gần ngay trước mắt.

Cậu lại lắc đầu. Trực giác của Chiến tướng nói cho cậu, trận chiến này còn kéo dài rất lâu.

Sau đó Cường Asgard liên lạc hội pháp sư kia, đạt được tin tức chắc chắn là bọn họ sẽ tụ tập ở cổng sân bay, sau đó sẽ bắt đầu lên đường.

Đinh Minh cùng mấy người liền đi ra cổng. Trên đường, cậu thỉnh thoảng thấy có người đang cố gắng mở bí thuật cửa.

Cậu lắc đầu. Từng có lúc, cậu cũng nghĩ làm điều đó, nhưng hiển nhiên là không được. Giống như, nơi đây có thứ gì che đậy, khiến cho bất kỳ pháp thuật truyền tống đến nơi xa, dựa vào sức một mình đều làm không được.

Hoặc có lẽ, những người mới học như cậu không đủ mạnh để mở bí thuật cửa, truyền tống đi xa trong vùng không gian này.

Có lẽ, Doctor Strange, thậm chí Mordor đều có thể mở.

Mấy người như cậu lại không làm được.

Chờ ở cổng sân bay một hồi, liền thấy đám người hội pháp sư đi đến.

Alain Gandalf cười dài, chòm râu run run: "Ha ha, các bạn Việt, lần này nhờ cả vào các bạn."

Cường Asgard mỉm cười, nói: "Bắt đầu thôi, ông bạn?"

Alain Gandalf lại nói: "A, chờ một chút, chúng ta mới tuyển được thêm một vị Tank rất ra sức."

Chiến Krypton tò mò hỏi: "Ồ, ai vậy?"

Alain Gandalf cười, thần bí nói: "Nghe qua Uther chưa? Đệ tử của ông ta đó."

Paladin? Nếu là Paladin, hẳn là một vị Tank chuyên nghiệp…

Đinh Minh thầm nghĩ.

Quả nhiên, một lát sau, chỉ thấy một người cầm theo chùy dài đi tới, bước chân không phát ra chút âm thanh nào, sắc mặt bình tĩnh, nói: "Mansueto, gặp qua mọi người."

Tiến Ngoan Nhân nghi ngờ nói thầm: "Không phải đâu, Paladin hẳn là cầm kiếm cùng lá chắn."

Chiến Krypton cười nói: "Đó là cậu chơi quen Diablo. Warcraft Paladin đều chơi chùy."

Tiến Ngoan Nhân gãi đầu cười, kinh ngạc nói: "Chùy của cậu ta còn dài hơn cả của Thor. Chậc chậc"

Chiến Krypton lắc đầu: "Chùy của Thor là ngắn nhất trên thế giới rồi, không có cái nào ngắn hơn."

Tiến Ngoan Nhân chậc chậc nói: "Ngắn như vậy, không biết chuyện kia làm như thế nào?"

Chiến Krypton cười hắc hắc nói: "Chuyện nhỏ, ngắn mà có sức."

Mặt Cường Asgard đen lên, vội vàng ngăn lại: "Đừng nói nữa, tập trung vào công sự đi các anh em."

Sau đó, Alain Gandalf đem mọi người giới thiệu cho Mansueto Paladin.

Xong xuôi, mọi người mới bắt đầu lên đường.

Vừa ra khỏi cổng, đập vào mắt là cao ốc nghiêng đổ, mái nhà sụp lún, mưa máu lưa thưa.

Mọi người dựa theo bản đồ, chui vào một hẻm nhỏ.

Các pháp sư làm phép, tiêu trừ khí tức.

Đám người cứ như vậy, đi từ từ.

Quả nhiên, Đinh Minh có thể cảm giác được. Không giống lần trước, liên tục bị quái vật nhìn chằm chằm, lần này ít hơn nhiều. Thỉnh thoảng có quái vật nhìn qua, sau đó rất nhanh không để ý.

Không bao lâu, ra khỏi hẻm nhỏ, mọi người đến một chỗ ngã tư.

Tiến Ngoan Nhân xung phong nhận việc, ra ngoài xem xét.

Vừa ngoái đầu ra, sau đó lại rụt trở về, đối với mọi người nói thầm: "Ngoài kia có rất nhiều côn trùng, chúng đang tìm kiếm thứ gì đó."

Trong lòng Đinh Minh đánh cái bộp, lẽ nào là tìm mình? Lần trước chơi c·h·ế·t Ultralisk con non, bố mẹ của nó sẽ tìm tới cửa sao?

Alain Gandalf nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói: "Hẻm nhỏ bên kia bị che khuất tầm nhìn, ai có thể qua bên kia xem?"

Một cô gái ăn mặc đồng phục của Fantastic Four nói: "Để tôi đi."

Nói xong, có mấy pháp sư thi triển ma pháp lên người cô, giúp cô tiêu trừ mùi vị, sau đó, cô gái… ẩn hình.

Đinh Minh xem xét, dựa vào mắt của cậu vậy mà cũng không phát hiện được.

Năng lực của Susan Storm sao, thật thú vị…

Thầm nghĩ như vậy, Đinh Minh cùng mọi người bắt đầu chờ đợi.

Không bao lâu, Alain Gandalf mở ra điện thoại, trên điện thoại có ảnh chụp của hẻm nhỏ bên kia.

Thế là ông ta gật đầu, đem ảnh chụp cho Emily Kamar Taj xem xét.

Cô gái xem xong, liền bắt đầu mở bí thuật cửa.

Có vòng tròn lóe lên, đợi hai mươi giây, bí thuật cửa mới được mở ra thành công!

Sau đó, mọi người liền nhanh chóng thông qua bí thuật cửa, đi tới hẻm nhỏ bên kia.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Lên đường