Tôi Có Gunny Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14: Đấu tranh trong địa đạo
Lyra lắc đầu: "Giờ không phải lúc để tìm tòi nữa! Phải nhanh chóng rời khỏi đây ngay!"
Rhan cau mày, nghi vấn hỏi: "Chẳng lẽ... có thiết bị hay sinh vật gì trên 1 người trong chúng ta tại đây?" (đọc tại Qidian-VP.com)
“Biết chọn hướng nào đây ta? “ Lyra nghiếm chặt hàm răng ngẫm nghĩ.
[Kỹ năng: Tụ Lực 50%]
Ào!
Phương nhanh trí nhặt một hòn đá ném vào từng lối. Anh chờ nghe âm thanh vang lại từ mỗi đường.
“Mọi người, tiến lên phía trước.” Lyra lên tiếng
Phương thì khẽ lắng tai nghe, khi đã nghe âm vọng lại từ ngõ trái sâu và xa hơn. Anh lạnh lùng chỉ tay: "Bên trái."
[Kỹ năng : Tường đất lv 2]
Tất cả quay ngoắt lại nhìn Bem.
Phương gật đầu, dẫn đầu bò cả nhóm tăng tốc độ tiến lên về phía trước.
Phương thở phào, ánh mắt cảm ơn về phía Lyra. Lyra mỉm cười như đáp lại nhìn về phía Phương.
“Tại sao lại ngã ba đây trời. Chúng ta đang bị lũ chuột điên trên đó dí, giờ dưới đây ngã ba nữa. Nếu chọn sai thì sẽ mất thời gian quay lại và cả đám sẽ thành mồi cho lũ chuột trong địa đạo này.”Rhan gào thét.
Bem vẫn đang dùng kỹ năng, cố gia cố tường đất liên tiếp, đảm bảo địa đạo không bị sập. Từ phía sau, tiếng gầm gừ và âm ẩm vẫn vang lên như nhắc nhở c·ái c·hết vẫn rình rập.
Tất cả ngập ngững, nhưng cuối cùng quyết định tin Phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rhan với gương đầy ngạc nhiên hỏi : “ Tại sao trong đây tôi lại không được sử dụng q·uả c·ầu l·ửa, cậu biết q·uả c·ầu l·ửa tôi vừa lên cấp 2 không. Uy lực rất mạnh đấy, chúng mạnh hơn nhiều so với ná gỉ của cậu.”
Ngõ nào vang lên tiếng âm vọng đặc và ngắn, là ngõ cục. Ngõ nào có tiếng vang lâu và sâu, nghĩa là còn lối ra.
"Bò tiếp! Nhanh lên mọi người ! Nhớ lấy khăn bịt mũi họng rồi tiến lên tiếp theo ánh sáng từ cây gậy của Rhan" Phương quát, cả nhóm không ngoảnh đầu, lao nhanh về phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Véo!
Cả nhóm vội vã bò tiếp. Phương quay lại, nhanh tay rút ná bắn liên tiếp bốn phát, mục tiêu vào những vết nứt yếu nhất của địa đạo.
Bem nghe vậy cũng nhắm mắt theo để cảm nhận hướng của nguôn không khí, anh dùng kỹ năng Tường Đất để tiếp xúc với những tầng đất xung quanh để kiểm tra kết cấu cũng như lối ra của địa đạo. Săc mặt anh ta bất ngờ chợt tái lại.
“Phương, cậu làm gì vậy ?”Rhan đầy nghi hoặc hỏi. Phương không đáp lại Rhan mà chỉ ra hiệu lệnh cho cậu im lặng, vì lúc này anh ta cần sự im lặng để lắng nghe để xác định chính xác hướng đi.
Chương 14: Đấu tranh trong địa đạo
Tường đất sụp đổ, bít chặn lối đi của lũ chuột. Khói bụi cuốn lên khắp cả địa đạo
“Phương, đại chiêu của cậu lại tới nữa hả” Bem than thở.
Trong lúc đó, Rhan ánh mắt đảo qua các ngõ, bối rối: "Giờ biết chọn hướng nào đây? Hướng trái. Hướng Phải hay hướng giữa đây. Không lẽ phải liều chọn đại 1 hướng. Phương cậu xong chưa, chúng ta nên đi hướng nào đây."
Sau khi bò một đoạn, cả nhóm dừng lại nghỉ ngơi hồi phục. Ai cũng thở dốc, mồ hồi nhỏ nhại. Trong khoảnh khắc tưởng an toàn, Phương chợt cảm thấy điều bất thường.
[Thể lực: -3 ]
Trong lúc Phương không biết nên trả lời sau với Rhan thì Lyra lên tiếng nói : “ Rhan, cậu cứ tin Phương đi. Phương đã dẫn dắt chúng ta từ đầu đến giờ, chúng ta đã sống được đấy thôi.”
Phương đầm nhanh tay vào ná, gặt nhẹ: "Lại là chúng à! Chuột biến đào đất, nên có lẽ lũ này biến dị nhưng vẫn biết đào hang"
Sau khoảng 5 phút nghỉ ngơi hồi năng lượng.
"Nhưng tại sao? Chúng ta rõ ràng đã chui xuống dưới đất rồi, sao lại vẫn lần theo được?" Lyra gặt mồ hỏi, bục tức.
"Khoan đã! Tôi cảm thấy có cái gì đó đang đào đất từ trên xuống với tốc độ rất nhanh!" Bem quát khé.
“Tốt, tôi đã hồi phục được ít năng lượng. Dù hiện tại chưa sử dụng được phép q·uả c·ầu l·ửa, nhưng dùng phép chiếu sáng thì vô tư”.Rhan hào hứng nói.
"Nhanh, các cậu nhanh. Tôi cảm thấy lũ chuột đã gần đến phạm vi tường đất!" Bem phía sau hô to, sắc mặt trọng trọng.
Rhan dẫn đầu bò tiếp theo hướng bên trái, tay phải cầm trượng dùng phép chiếu sáng đi phía trước dẫn đường. Theo sau là Eli với gương mặt đầy hoang mang, lo sợ. Tiếp theo là Lyra. Sau đó là Bem, và cuối cùng là Phương.
"Mọi người, không khí... ở đây vẫn có, tức là phải có lối ra! Chúng ta có hi vọng sống rồi. Tôi nghĩ nếu chúng ta theo hướng địa đạo có thể sẽ tìm thấy lối ra khác. Những ngôi nhà giàu có thường sẽ có địa đạo để có thể chạy trốn cũng như cất giấu tài sản" Phương bất ngờ hô to.
Không gian chật hẹp kết hợp mùi âm mốc và khói làm ai nấy cũng che mũi, nhưng ít nhất hiện tại họ đã an toàn trước lũ Chuột Đầm Biến Dị bên trên.
Trong khoảnh khắc tỉnh lặng, bất chợt nghe tiếng đất vỡ, tiếng ào ào rất gần.
Lyra vội vàng ôm lấy Eli, vỗ về động viên vai thằng bé: "Được rồi, Eli ngoan. Có tỷ ở đây, không sao hết. Hiện giờ, em không giống bị nhốt trong tầng hầm như hôm trước, giờ này em đã có mọi người bên cạnh rồi đây." Eli nghe tiếng Lyra, tay trái nắm chặt mảnh vải chứa mùi hương của mẹ, tay còn lại nắm thật chặt tay Lyra. Đôi mắt ươn ướt, ngẩn đầu nhìn Lyra dường như muốn nói mọi người đừng bỏ cậu ta một mình.
Véo !
Ào!
…. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh để tay lên cao, cảm nhận luồng không khí nhẹ lưu động luôn phà ra từ một phía.
"Nhanh! Đi bên trái đi, tôi tin Phương. Cậu ta đã đã cứu mạng chúng ta, nên giờ cứ tin tưởng cậu ấy đi" Bem hối thúc, "chúng đã chạm đến tường đất rồi!"
Eli nghe vậy sợ hãi khóc thét: "Lũ chuột lại đến nữa rồi!"
“Rồi.” Bem, Rhan, Phương và Eli đáp lại.
Khi họ di chuyển được cỡ 200m, họ tới một ngã ba : 1 hướng bên trái, 1 bên phải và 1 đi thẳng. Họ dừng lại, cảm thấy bối rối vì đường hầm chia nhiều hướng không rõ.
[Kỹ năng: POW]
“Tốt, mọi người đã nghỉ ngơi được tí và hồi phục được ít năng lượng nhưng chúng ta cần phải di chuyển khỏi đây càng sớm càng tốt. Đây là địa đạo, chúng ta đã phá hủy lối vào để ngăn chặn bọn chuột nên phải nhanh trước khi không khí trong đây ít dần đi. Rhan, cậu cũng đừng dùng phép q·uả c·ầu l·ửa trong đây nữa. Nếu không cả đám sẽ không thở được” Phương quay đầu nói với Rhan
Véo!
Phương nghiến răng, lẩm bẩm: "Tôi không biết, chắc chắn phải có thứ gì giúp chúng có thể xác định vị trí của chúng ta. Là vật gì cơ chứ”
Véo!
Rồi anh giương ná tụ lực dùng kỹ năng POW giáng một đòn sức mạnh vào vỏ tường đất dày.
Nghe vậy cả nhóm vội vàng lấy dao xé quần áo, lật tìm, tự kiểm tra nhau. Tuy nhiên, sau một hồi lật tung mọi thứ, họ vẫn không tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào của thiết bị định vị.
“ Tôi cũng đã hồi phục được ít năng lượng” Bem nói đáp lại Rhan.
“Rồi, rồi. Tôi sẽ tin lời Phương không sử dụng q·uả c·ầu l·ửa, dù gì hiện tại tôi cũng không đủ năng lượng sử dụng kỹ năng đó.” Rhan lầu bầu lên tiếng.
Phượng không biết nên giải thích như nào với Rhan về kiến thức hiện đại rằng sự cháy cần oxy. Mà oxy lại là thành phần không khí giúp mọi người thở được
“Cái quái gì đang tới nữa vậy” Rhan than thở.
Cả nhóm bắt đầu di chuyển, bò trong địa đạo âm u, dù cả đám đã mệt lã người nhưng họ biết giờ chưa phải là lúc nghỉ ngơi.Họ bắt buộc phải bò ra khỏi địa đạo này vì vừa phải phòng lũ chuột t·ấn c·ông vừa phòng ngừa khói nóng và khủng kh·iếp ở phía sau và sự thiếu không khí của địa đạo. Mỗi người nghe từng nhịp thở dồn dập của mình dường như không khí nơi đây đang từng ngày ít đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.