Tôi Có Gunny Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Chạy Đua Với Tử Thần
[-25]
ÀM!
Phương bình tĩnh, lắp viên đ·ạ·n đất, dùng của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Véo!
Nhưng chúng không ngừng tràn lên, dẫm đạp lên xác của đồng bọn.
“Em tìm được dây rồi nhưng chiều dài dây ngắn quá đến miệng địa đạo chỉ có nửa mét thôi.” Eli từ trên lối ra đừng nhìn xuống cả Lyra nói.
Phương, với bản năng người bác sĩ phải tiên lượng những thứ có thể xảy ra trong cuộc mổ, thấy rõ rằng càng vào sâu, không khí càng mòn dần. Anh tìm kiếm bất kỳ manh mối nào, tìm cách thoát trước khi cả nhóm ngạt thở.
[-39HP] (đọc tại Qidian-VP.com)
Phía sau, đoàn Chuột Đầm Biến Dị không nhờ vào đâu. Chúng bắt đầu chia lực lần lượt vọt tới v·a c·hạm với tường đất, đội ngũ của chúng đang chia nhau đào từng nhóm đào đất liên tục để bao vây nhóm Phương từ nhiều hướng.
[-40HP]
Trong lúc cả nhóm bận chiến đấu với lũ chuột dưới địa đạo. Eli nhanh chóng tìm kiếm xung quanh, cậu bé nhận thấy gần đó có 1 sợi dây thừng của ai bỏ lại dài cỡ 4m. Eli mau lẹ buộc sợi dây và 1 gốc cây gần đó, bỏ đầu còn lại xuống địa đạo.
Xác chuột bị thổi bay tung toé. Máu đen vương vãi khắp nơi.
Phía sau, tiếng gầm gầm cào đất của đàn Chuột Đầm Biến Dị không ngừng lấn tới. Chúng đã phá vỡ tường đất chắn ở phía sau và chính thức đang bao vây nhóm từ nhiều hướng. Mỗi nhịp thở gấp gáp, ánh mắt đầy cẩn trọng và tuyệt vọng của cả nhóm.
“Không sao, với chiều dài như vậy chúng ta đã đủ để ra rồi. Lyra, cậu lên trước đi.” Phương nhìn Eli và đánh giá chiều dài sợi dây, ra hiệu Eli thả dây xuống. Tay còn lại thì không ngừng sử dụng ná để bắn lũ chuột.
"Chúng ta... sống rồi..."
Bem vội vàng dùng kỹ năng tường đất tạo thành bức tường đắp chặn lối ra của lũ chuột, cũng như đồng thời tránh đi khói bốc lên. Cả khu địa đạo rùng chuyển, và âm thanh gào thét của đàm chuột bị vùi chỉ còn vang vọng.
Sau khi Phương được kéo lên, anh ta xé quần bộc lộ v·ết t·hương nơi đùi. “Cũng may v·ết t·hương cũng không lớn lắm, không cần may lại” Phương tự nhũ, sau đó anh ta bắt đầu tự sơ cứu cho bản thân.
Rhan thở phì phò:
“Lại chảy máu, đây đã là lần chảy máu không biết bao nhiêu trong 2 ngày nay từ khi mình xuyên qua đến giờ. Biết bao giờ mời dừng lại đây” Phương thầm nghĩ.
Eli thả dây xuống, tất cả nhanh chóng buộc lên.
Ngay khi tay Phương đang được kéo lên trên đất, thì Bem hét lên.
Mỗi người sốc lại tinh thần. Phương lên kế hoạch nhanh:
Véo !
Rhan, vốn ít khi nào đánh mất tinh thần, giờ cũng thấy tay chân mềm nhụn, trái tim nổi loạn dưới lống ngực. Anh lừa chọn đẩy ánh sáng vào những ngóc ngách, dùng ánh nhìn để kiểm tra trần địa đạo, tìm vết nứt hay dấu vết nguy hiểm.
Chim chóc xung quanh bay tán loạn. Tiếng kêu đau đớn của lũ chuột vang in ỏi khắp nơi. Qủa cầu lửa của Rhan như tiểu mặt trời làm cả khu rừng như bừng tỉnh giấc. Khói đen bốc lên nghi ngút, bụi mịt mù.
…
“Phương cẩn thận, phía sau cậu”
…
Lyra, ôm chặt Eli trên lưng, cảm giác như từng bước bò là một cuộc đấu tranh sinh tồn. Cô đè nặng nỗi sợ hãi, chuyển hết vào sự quyết tâm. "Chỉ cần bò thêm chụt nữa, chỉ cần ra khỏi được..."
________________________________________
Nhưng do khoảng cách từ cây gần nhất đến địa đạo là 3m, và thêm Eli buộc chắc nên chiều dài của sợi dây vào hố cũng chỉ nửa mét. (đọc tại Qidian-VP.com)
ẦM!
Một bóng đen vốc dài lao thẳng về nhóm, các móng vuốt lén lén sẵn sàng cào xé. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương chỉ kịp thời quay lại, chưa kịp né tránh thì một cái vuốt chuột đã xé rách chân anh. Máu bắt đầu chảy ra.
Rhan ở phía trước, dù cơ thể đã mỏi rụt, vẫn ngoan cường chiếu sáng với cây gậy phép, soi rõ lối đi chật hẹp và gồ ghề. Trong đầu của Rhan, không chỉ là sợ hãi, mà còn cảm giác bất lực vì lần đầu tiên trong đời, phép thuật lửa mà anh tự hào lại trở nên vô dụng và không sử dụng được trong lúc này.
Cả nhóm không dừng lại dù chỉ một nhịp. Mỗi người lần lượt bò trên nền đất cứng, đất đá cạo xước da thịt, cơ bắp đau nhức. Đám bụi mỏ bám chặt lên tốc và da, khiến mỗi hốc thở như được trộn thêm mùi ẩm mốc và ảm đầy của c·ái c·hết.
Mùi máu như kích thích lũ chuột, chúng như được uống thuốc kích thích mau chóng áp sát lại Phương.
Lyra lên trước, kế sau là Bem, Rhan, cuối cùng là Phương.
Mỗi bước trước, địa đạo lại hẹp hơn, áp lực không gian như đè nặng lên ngực từng người. Trần địa đạo thấp xuống, đất tươi và ẩm ướt kết dính vào da thịt, đảm bầu trong ánh đèn phép chiếu sáng lơ lờ. Môi trường thiếu oxy khiến mỗi lần hít vào lại như một cực đá nhét vào phổi.
Chương 15: Chạy Đua Với Tử Thần
Rhan nhanh chóng dùng q·uả c·ầu l·ửa đánh vào lũ chuột và nói.
[Kỹ năng : Qủa cầu lửa lv 2]
Phương thì bò sát với đất, đầu óc xoay chuyển nhanh như chóng. Anh tìm địa hình, luồng khí, vết nứt, để đoán xem định hướng.
“Tôi ổn.”
Trong lúc đó Rhan chuẩn bị tung ra đại chiêu, 1 q·uả c·ầu l·ửa to lớn xuống địa đạo. Nhiệt lượng khủng kh·iếp của quả cầu làm lũ chuột chưa đến gần lông đã bắt đầu cháy lên. Đến khi v·a c·hạm vào thì 1 t·iếng n·ổ vang dội cả khu rừng.
Cả nhóm ngồi phệt xuống đất, thở dốc, nhìn nhau đầy kiệt quệ.
…
Bem đi chót, vừa bò vừa quản xung quanh dùng kỹ năng đất để cố định những vịt nứt và chống đỡ sụp. Anh ta biết rõ, chỉ cần địa đạo sụp xuống, cả nhóm đều m·ất m·ạng.
Cả nhóm ngảng lên, một luồng ánh sáng yếu ởi từ xa chiếu vào. Hy vọng nhỏ bé bùng lên trong tim họ.
Phía sau nữa là những con chuột thủ lĩnh to lớn được bao bọc xung quanh là chuột đầm với kích cỡ những con to hơn những con chuột đầm bình thường. Chúng thì trong bóng tối chỉ huy lũ còn lại dùng móng điên cuồng cào đất, t·ấn c·ông vào bầy nhóm của Thế Phương. Nếu Phương có thể thấy thì anh ta có thể phát động t·ấn c·ông chúng, nhưng giờ này bọn họ đang trong địa đạo không có đủ không gian để phát hiện những con chuột thủ lĩnh này cũng như tiến công chúng.
Anh nghiến răng chịu đựng, ra hiệu để đồng đội tiếp tục kéo anh lên.
Véo!
Bem dùng tư duy chiến binh lão làng, anh phát hiện hầm bên phía trên trần, đoán bây giờ bọn họ cách lũ chuột có thể rất gần khoảng chừng nửa mét. Anh dùng kỹ năng Tường Đất liên tục gia cố những khu vực yếu, ngăn bọn chuột vọt vào làm sập cả bức tường.
Khói bụi dày đặc, đống đất đá tràn ngập lối đi của địa đạo, ngăn cản đàm Chuột Đầm Biến Dị đang gầm gừ giận dữ ở phía sau.
Phunn!
“Nơi đây, dường như có dấu vết của 1 cái thang cũ. Nhưng hình như chúng đã bị phá hủy và đốt, nếu cố sử dụng chúng sẽ gãy vỡ. Chúng ta không thể leo lên được với cái thang như vậy.”
Lyra bò ngay sau, bàn tay giữ chặt Eli, ôm trên lưng như để che chắn cho thằng bé. Trong lòng cô, sự kiên cường và bản năng bảo vệ lại càng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cậu có sao không. Phương”
"Xếp người! Dùng trước thuật xếp người. Dùng vai làm bậc thang để đưa người nhỏ lên trước. Eli leo trước."
"Nhìn kìa! Ánh sáng! Ánh sáng! Phía trước có ánh sáng!! Chúng ta sắp đến lối ra rồi."
Nhưng chẳng may, lối ra lại là vách đất đứng với chiều cao 4m. Rhan nhanh chóng kiểm tra và kết luận
[Kỹ năng: Tụ Lực 50%.]
Bất ngờ, Rhan kêu lên:
Ngay khi câu trúc đang hoàn thành, bầy chuột đã xô đến.
Cả nhóm lần lượt chống vai lưng với nhau, Eli run rẩy được đẩy lên cao.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.