Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Kẻ mạnh vẫn là kẻ mạnh!
Phút thứ 40, đội U Minh nhận được một phạt góc, không bỏ lỡ cơ hội, cầu thủ đội bạn đã đánh đầu nâng tỷ số lên thành 2-1.
Mấy phút sau, đội U Minh nhận thêm rất nhiều thẻ vàng, cơ hồ chỉ mấy phút họ đã nhận 3 tấm thẻ vàng.
Thầy Lâm cũng là vui vẻ đến khoác vai từng cậu học trò một, nhưng khi đến Thạch Sở, thầy lại có chút quở trách: “Tình huống ghi bàn đầu của em rất tốt, nhưng về sau em lại cứ cá nhân quá khiến cho đội bóng không thể triển khai như kế hoạch được.”
Đội U Minh sau khi ghi được bàn thắng liền lại duy trì chế độ áp sát gắt gao khiến cho đội Đầm Dơi không thể triển khai được chiến thuật. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tỉ số lập tức thay đổi thành 3-2 nghiêng về đội Đầm Dơi với sự hét vang của khán giả.
Nhưng sự cứng rắn và thô bạo của đội bạn càng khiến cho tinh thần máu chiến của đội Đầm Dơi dâng cao.
Cậu ta mới là người ghi bàn đầu tiên, mới là người cứu trận cầu này, là một người thoát pressing cực tốt tạo ra biết bao cơ hội.
Tiền đạo đội bạn trong vòng cấm tiếp nhận được chuyền chọc khe. Từ nãy đến giờ bị tì đè khiến cho hậu vệ đội Đầm Dơi sinh ra tâm lý đá rắn, cậu ta lao vào tì đè mạnh nhưng bất ngờ thay tiền đạo đội bạn lúc này lại chuyển đổi từ thô bạo sang yếu đuối như một tờ giấy rồi bất ngờ ngã xuống.
“Siuuuu…” Toàn thể mọi người hòa chung nhịp đập cùng với màn ăn mừng của Khoa và Thành.
Khán giả cùng thầy Lâm hò hét điên cuồng, họ đồng thanh hô vang: “Đầm Dơi quyết thắng, Phạm Thành quyết thắng.”
Khán giả đội U Minh càng thêm phấn khích, còn khán giả bên đội Đầm Dơi thì mang tâm lý ức chế.
Chỉ còn vài phút cuối cùng, U Minh cố gắng triển khai nhưng chẳng gây ra thêm tình huống nào ngoại trừ nhận thêm một tấm thẻ đỏ.
Nhiều tình huống trọng tài đã rất nương tay khi bỏ qua thẻ đỏ.
Và ở lần đối mặt này, Thạch Sở đã không bỏ lỡ cơ hội, cú sút mạnh của cậu ta đi trúng vào xà ngang, nhưng trái bóng lại dội chéo vào gôn.
Thầy Lâm lại giận dữ đập tay mạnh xuống bàn rồi quát: “Chỉ có Việt Chương và Thạch Sở là có thể thoát pressing tốt, Chương thì có khả năng lắt léo, Sở thì có tốc độ, hai trò nhất định phải bơm bóng cho Phạm Thành để trò ấy tung ra những cú sút xa, còn Khoa khi mà Thành sút bóng phải dạt ra cánh để hút người tạo khoảng trống, tất cả hiểu chưa!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khán giả bên ngoài của đội Đầm Dơi thì hò hét lên phản đối quyết liệt, nhưng khán giả đội U Minh lại là hò reo vui sướng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phút thứ 34, đội U Minh có cơ hội dẫn bóng vào bên trong vòng cắm, tiền đạo đội bạn nhận bóng từ một pha chuyền ở tiền vệ cánh phải liền sửa lưng tung ra một cú sút, nhưng cú sút cũng chỉ là bắn chim.
Phút thứ 28, bằng một pha bức tốc, Thạch Sở đưa bóng được đến gần cuối sân, nhưng cậu ta lại không chuyền cho ai mà tung liền cú sút.
Thạch Sở siết chặt nắm đấm trong tay rồi cứ vậy bang bang về nhà?
Không khí cuồng nhiệt càng làm cho mọi thứ thêm nóng.
Tiếng còi của trọng tài kết thúc trận đấu cũng là lúc khán giả đội Đầm Dơi ồ vào sân vây quanh Thành và Khoa vui vẻ ăn mừng.
Phút thứ 30, Việt Chương lắt léo thoát được sự áp sát của đối phương, cậu ta cố gắng chuyền bóng cho Phạm Thành, nhưng Thành lại không có thể hình mạnh nên liền để mất bóng khi mà còn chưa kịp vung chân.
Các thành viên đội U Minh cũng chạy đến tác động trọng tài, riêng tiền đạo trung tâm khi nãy vừa ngã vẫn còn lăn qua, lăn lại, mặt bày ra bộ dạng đau đớn như gãy xương.
Thế trận cứ thế duy trì cho đến hết hiệp 1 mà không có thêm bất cứ tình huống nổi trội nào xảy ra, chủ yếu là sự t·ranh c·hấp trái bóng của hai bên.
Tiền đạo U Minh chuyền ngược về cho tiền vệ trung tâm.
“U Minh vô địch…”
Lúc nào cũng vậy, việc ghi bàn thắng từ chấm phạt đền luôn tạo nên những thái cực cảm xúc khác nhau.
Tiền vệ trung tâm lại nhả cho tiền vệ cánh phải, rồi là một đường chọc khe hợp lý.
Trọng tài lập tức xuất hiện chỉ tay thẳng vào chấm phạt đền.
Phút thứ 49, lại là Thành, nhận được bóng từ hàng hậu vệ, cậu quyết định dốc bóng tốc độ cao, cầu thủ đội bạn vẫn đang áp sát đến mức gần tắc được bóng thì cậu sử dụng kỹ năng “Ronaldo chop” cú ngoặt bóng khiến cho đối thủ bất ngờ, Phạm Thành có bóng ngay đường biên vòng cấm không thực hiện sút mà là một đường chuyền cho Khoa.
Phút thứ 12, tiền vệ trung tâm của đội U Minh chuyền bóng về cho tiền đạo.
Tiếp đấy, cả ba tiền vệ của đội U Minh dâng cao lên.
“U Minh quyết thắng…”
Tại sao cuối cùng người được hô vang vẫn là Phạm Thành và Văn Khoa?
Đây là lực sút của một cậu bé mười hai, mười ba tuổi sao!
Trận đấu lại tiếp diễn với tỉ số 1-0.
Phút thứ 36, Thạch Sở lần này lại thoát được pressing nhờ tốc độ của mình, cậu ta dẫn bóng vào vòng cấm mà không có ai ngăn cản chỉ có mỗi người đang kèm cậu cố gắng chạy theo. Chiến thuật của đội U Minh chính là vậy, một kèm một tuyệt đối, cho dù có đồng đội có để lọt đối thủ thì vẫn phải kèm chặt người đang kèm.
Cũng may lúc này Thành xuất hiện, phút thứ 43, từ chỗ đá phạt mà Chương bị phạm lỗi, tiền vệ phải mới thay vào mà nhả banh cho Thành.
Bị gỡ hòa, đội U Minh bắt đầu đẩy mạnh t·ấn c·ông.
Chịu sức ép từ hai bên, nhưng trọng tài vẫn quyết định giữ nguyên ý định của mình, chính là phạt đền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiền vệ trung tâm đội bạn chính là người thực hiện quả sút.
Lạ thay lúc này, người vừa ăn vạ của đội bạn lại đột nhiên khỏe mạnh mà chạy đi hồ hởi ăn mừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ghi được bàn thắng, đội U Minh đã rắn càng thêm rắn, đặc biệt là trong những phút cuối cùng của hiệp đấu.
Hiển nhiên do góc hẹp, cú sút đi ra ngoài gôn.
Phút thứ 42, tiền vệ trung tâm đội bạn thực hiện một động tác xoạc khiến cho Việt Chương ngã ôm chân đau đớn. Trọng tài rút ra một thẻ vàng cho cầu thủ đội bạn nhưng Chương đã mất khả năng thi đấu nên phải thay một người khác vào.
“Tìm cách thoát ra.” Thầy Lâm bên ngoài đường biên quát lớn, mồ hôi đổ khắp mặt, thầy cũng không ngờ U Minh sẽ dùng chiến thuật này, trong trận đợt trước khi U Minh chiến thắng Ngọc Hiển thì U Minh chỉ triển khai triển thuật đá tạt mà thôi.
Và không khiến cho người khác thất vọng, cậu ta đưa quả bóng đi mạnh vào góc phải cầu gôn.
Kỹ năng “Nã Đại Bác” được kích hoạt, cú sút với lực khủng đi thẳng vào khung thành trước sự ngỡ ngàng của khán giả. Thủ môn đội bạn nhảy người đưa được tay chạm bóng, nhưng chỉ khiến quả bóng đổi hướng một chút rồi kết quả vẫn là nằm trọn trong gôn.
Đội U Minh vẫn giữ lối đá cũ, họ muốn duy trì kết quả 1-0 cho đến khi hết trận đấu.
“Rõ thưa thầy…” Các thành viên trong đội hào hứng hô lên.
Nhờ thể hình to lớn, tiền đạo đội bạn tì đè khiến cho hậu vệ đội của Thành không lấy được banh.
Dù đang bị kèm sát, nhưng khoảng trống quá tốt, Khoa đã rất thuận lợi chỉ một chạm đã đưa bóng vào gôn.
Chương 15: Kẻ mạnh vẫn là kẻ mạnh!
Thạch Sở tất nhiên không vui, cậu ta liếc mắt về phía Thành, Khoa, hai người đang được khán giả vây quanh với cảm xúc ganh tỵ cùng chán ghét.
Cả đội hình chỉ có hai người thoát pressing tốt là Sở cùng với Chương, mà nay lại chỉ còn mỗi Sở khiến cho trận đấu có phần khó khăn.
Hiệp 2 nhanh chóng bắt đầu.
Tỉ số trận đấu lên 1-1, Thạch Sở ăn mừng bằng cách chạy rồi tung quả đấm lên trời, cậu ta cũng không quên nhìn về phía thầy Lâm để xem biểu cảm của thầy ra làm sao khi mà lúc trước ông ấy tuyên bố cậu ta không thể gây đột biến.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.