Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Tung Hoành Sân Cỏ.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Tung Hoành Sân Cỏ.


Việt Chương chạy đến khoác vai cậu tươi cười nói: “Nhờ tao kiến tạo đó nha! Lát mời tao ly nước mía đi.”

Nhưng kiếp này đã khác, cậu được hệ thống trao tặng sự khỏe mạnh, được tung hoành trên sân bóng, được nhìn ngắm các thành viên trong gia đình luôn cười tươi mỗi ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng rồi hắn quyết định cộng hết vào chuyền ngắn khiến thông số này đạt điểm 32, các trận đấu sân bảy đều quan trọng khả năng chuyền ngắn nên cộng vào đây sẽ giúp hắn thích nghi được hơn.

Trong các đội tuyển thì đội của trường Tân Thới được đánh giá sẽ giành được chức vô địch do đội hình cực kỳ đồng đều và mạnh cùng với lối đá cực nét.

Phạm Thành lúc này cũng đã chạy sâu vào trong vòng cấm, phía sau cậu là một hậu vệ đối phương đang theo kèm.

Những phút sau, đội Mương Điều tuy cố gắng t·ấn c·ông nhưng hàng thủ của đội Phan Ngọc Hiển đã tỉnh táo lại, hoàn toàn cắt đứt sự liên lạc của tiền đạo đội bạn.

Nhưng dù khó thế nào, Thành cũng sẽ cố gắng, cậu đã trải qua cảm giác bệnh tật, bại liệt cho đến lúc c·hết đi, lần này được trao cơ hội, cậu sẽ không bỏ lỡ chút nào.

Giải đấu mà hắn tham gia lần này chính là giải U12 các trường tiểu học trên địa bàn huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau.

Mất cả tuần rả rời mới nhận được 2 điểm số, Thành cũng biết điểm phát triển này khó khăn đến mức nào!

“Sao anh lại thay thằng bé đó vào, nó tuy có lực sút tốt nhưng mọi kỹ năng khác đều rất tệ.” Thầy Tô hỏi.

Cứ thế tỷ số trận đấu được ấn định ở con số 5-2.

Sau khi bốc thăm, trường Tiểu học Phan Ngọc Hiển của Phạm Thành sẽ gặp ngay đối thủ đầu tiên là trường Tiểu Học Mương Điều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngày 5/8/2015, Phạm Thành đã được tham gia giải đấu trong chặng đường chinh phục mọi vinh quang bóng đá.

Đội hình ra sân của trường Phan Ngọc hiển vẫn duy trì cũ sơ đồ 3-2-1 với Nguyễn Văn Khoa làm tiền đạo t·ấn c·ông, Việt Chương sau khi thể hiện tốt cũng được suất đá chính với vị trí đá tiền vệ cánh phải.

Và không làm thầy Sáng thất vọng, chỉ mới phút thứ 32 mà đội tuyển Phan Ngọc Hiển cứ thế giành được tỉ số 4-1 do Nguyễn Văn Khoa lập cú đút, Minh Hùng 1 bàn và Việt Chương 1 bàn.

Thầy Tô, người thầy thể d·ụ·c thứ 2 của trường Phan Ngọc Hiển cũng là trợ lý huấn luyện viên lần này thắc mắc về việc thay Thành vào trong.

Phạm Thành lấy đầu đũa gõ đầu nhóc rồi cười nói: “Anh mày còn ghi được 1 bàn đó!”

[ Nhiệm vụ luyện tập hàng ngày: Thực hiện kỹ năng nã đại bác vào khung thành sân bảy 200 lần. ]

Vừa chạm bóng vào chân, Thành xoay người sút một chạm đi vào khung thành, quả bóng đi vào góc chữ A khung thành khiến cho tỷ môn dù đã bay lên bắt bỏng nhưng vẫn không kịp.

Hết trận, Phạm Thành về nhà với tâm trạng không thể nào vui vẻ hơn, bữa cơm gia đình đã được mẹ cậu bày dọn từ trước.

Thành vào sân, Minh Hùng và Việt Chương phải hạ thấp xuống theo lời của thầy Sáng, hai hậu vệ biên thì hạn chế dâng cao trừ khi cấp thiết.

Minh Hùng cũng chạy song song với Việt Chương, cả hai ban bật ăn ý ép đội thủ đội bạn phải lui sát vào gần khung thành.

Về thể thức thi đấu sẽ là đá loại trực tiếp, cả trận gồm 2 hiệp đấu, mỗi hiệp đấu 20 phút.

Trong giải đấu mà trường Tiểu học Phan Ngọc Hiển tham dự sẽ còn có các trường lần lượt là: Mương Điều, Tân Thành, Tân Thới, Thới Phong, Tân Đức, Tân Phước.

“Chề, anh hai đỉnh quá, sau này em cũng phải học đá banh.”

Ghi được bàn thắng, Phạm Thành không thể ngăn được khuôn miệng luôn mỉm cười và thực hiện động tác ăn mừng “siu”.

---Phần hay ở chương sau---

Thầy Sáng tự tin đáp: “Nhưng tôi có cảm giác thằng Thành lại là tiền đạo xuất sắc, cậu cứ xem tiếp đi.”

Đã một tháng trôi qua, Phạm Thành chỉ kiếm được cho mình 6 điểm phát triển và đều đã cộng vào các thông số cơ bản. Nhưng nhiêu đó vẫn là chưa đủ để mà Phạm Thành có thể giành được một suất đá trong đội hình dù chỉ là dự bị.

Riêng cựu vô địch năm ngoái là trường Thới Phong năm nay so với Tân Thới cũng là b·ị đ·ánh giá thấp hơn.

Kiếp trước cậu chỉ là một người bệnh tật gắn liền với màu trắng của bệnh viên, cả ngày chỉ mong có thể nhìn ngắm được ánh mặt trời, nhìn ngắm được nụ cười đã biến mất từ lâu trên gia đình.

Phút thứ 41, cũng là phút bù giờ cuối cùng.

Đội hình 3-2-1 do thầy Sáng làm huấn luyện viên chính là một đội hình thiên về xu hướng phòng thủ với 3 cầu thủ chơi ở phía sau để xây dựng nền tảng vững chắc cho tuyến trên. Dù bản chất là phòng ngự nhưng đội hình này cũng có thể chuyển về chiến thuật linh hoạt hơn khi nó có thể biến thủ thành công nếu hai hậu vệ hai biên dâng cao hoặc hậu vệ giữa dâng cao.

Phạm Thành hớn hở khi được trao cơ hội, Khoa bị thay ra nhăn mặt thái độ nhưng khi nhận được câu nói của thầy Sáng là thay ra để cậu ta dưỡng sức thì cậu ta liền vui trở lại.

Qua đến ngày hôm sau, đọc được nội dung nhiệm vụ mới khiến cho Phạm Thành có chút nản trong lòng.

Lúc này Thành như hóa thành một người khác, kỹ năng “đệm vương” được kích hoạt.

Mặc dù cơ hội chiến thắng mỏng manh nhưng bàn thắng như một tia hy vọng được thắp sáng lại cho đội Mương Điều.

Tuy nhiên đội hình này cũng có nhược điểm là thiếu cự ly ở hàng ngang và thiếu đi sự hỗ trợ đối với tiền đạo.

Tiền vệ cánh trái thì sẽ do Minh Hùng giữ, còn thủ môn thì tên là Quốc Huy.

Bỗng Việt Chương lại chuyền bóng cho Thành, người mà đội bạn đã nhận định là rất kém.

“Chỉ mới có 02 điểm phát triển thôi sao! Cộng vào đâu đây nhỉ!” Phạm Thành nhìn điểm phát triển trên bảng trạng thái mà thở dài, lúc trước nhận 10 điểm cũng không căng thẳng như lúc này.

Chương 7: Tung Hoành Sân Cỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đứa em trai tò mò liền hỏi chuyện: “Anh trai hôm nay dự bị hết trận đúng không?”

“Rồi rồi, cho mày ly nước mía tận 2 trái tắc luôn.” Phạm Thành cười tươi đáp.

Đây là phiếu thăm may mắn khi mà trường Tiểu học Mương Điều được đánh giá yếu nhất trong các đội. (đọc tại Qidian-VP.com)

Việt Chương giữ được bóng liền xộc thẳng về trước.

Độ khó của nhiệm vụ lần này cực cao, mỗi lần vung chân sút nã đại bác đều là vung hết toàn lực, nếu vung đến 200 lần thôi đã khiến toàn thân mệt nhọc huống chi là đến 200 lần vào khung thành, mà còn quy định cụ thể là khung thành sân bảy chỗ, không còn kẻ hở để lách luật.

Nhưng bất ngờ thay, thầy Sáng lại bỗng cho cậu một cơ hội: “Thành, em vào sân đi, thay cho Khoa.”

Dường như buông xuôi, khí thế và sự nỗ lực của đội Mương Điều giảm dần theo từng phút.

Phạm Thành không thất vọng về việc bản thân mình dự bị, dù gì đây cũng là trường của hắn, nhìn thấy bạn bè chiến thắng cậu cũng có chút vui lây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Việc đưa đội hình xuống thấp tạo cơ hội cho đội Mương Điều có cơ hội triển khai t·ấn c·ông, phút thứ 36, tiền đạo đội bạn nhận được một đường phất bóng dài xuất sắc đánh đầu đưa bàn vào lưới nâng tỷ số lên 4-2.

Trận đấu nhanh chóng bắt đầu, Phạm Thành chỉ nằm trong cầu thủ dự bị.

Tổng cộng trên địa bàn huyện Đầm Dơi sẽ có 2 giải đấu U12 các trường tiểu học, sau khi hai giải đấu kết thúc thì hai đội vô địch lại sẽ có một trận đấu tranh cup liên trường.

Cộng thêm 3 hậu vệ với hai hậu vệ biên và một hậu vệ trung tâm.

Việt Chương giữ banh trong chân, Minh Hùng chạy cắt vào trong khiến cho hậu vệ đội bạn cực lực đi theo.

Bữa cơm vui vẻ kết thúc, Phạm Thành quay về phòng ngủ rồi ngã lưng xuống, cảm giác thật là tuyệt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Tung Hoành Sân Cỏ.