Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Khó Khăn Chồng Chất.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Khó Khăn Chồng Chất.


Nếu lúc trước cậu yêu trái bóng chỉ là vì anh bảy thì sau trận đấu này Thành đã có tình yêu riêng cho bản thân mình về trái bóng tròn.

Chiến thuật này vẫn là con bài phối hợp quen thuộc của đội Phan Ngọc Hiển.

“Tuýt…” Tiếng còi trọng tài vang lên bắt đầu cho trận đấu.

Việt Chương chạy lên muốn c·ướp bóng lại thì tiền vệ trái đội bạn liền chuyền ngắn ngược lại cho tiền vệ trung tâm.

Hiệp 1, đội Phan Ngọc Hiển là đội phát banh trước, đầu tiên đội bóng đưa bóng ban bật trong phần sân nhà để kéo giãn đội hình đối phương.

Ngoài ra nó còn dễ dàng chuyển từ thủ sang công và ngược lại, cung cấp cự ly rộng giữa vị trí của tiền vệ trái và phải nhờ thế tạo ưu thế đặc biệt tốt đối với tiền vệ có tốc độ, thể lực ổn định. Các cầu thủ trong đội hình hoàn toàn không cần di chuyển nhiều vẫn có thể bao quát nhiều khu vực nhờ khoảng không gian để chơi bóng rộng. (đọc tại Qidian-VP.com)

---Phần hay ở chương sau--- (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiền đạo làm tường thu hút các hậu vệ khiến cho Thạch Sở có một khoảng trống ngay giữa sân, cậu ta rê bóng với tốc độ như cơn gió đi về khung thành, một cú sút nhanh được tung ra, Quốc Huy trơ mắt trước cú sút mạnh.

Phút thứ 8, đội Phan Ngọc Hiển có một pha t·ấn c·ông đẹp mắt, Việt Chương giữ bóng phát động t·ấn c·ông, Minh Hùng chạy vào trung lộ làm tường để Việt Chương tung ra một đường chọt khe thẳng tấp vào vị trí của Nguyễn Việt Khoa.

Lấy được bóng, tiền vệ trung tâm chuyền bóng lại cho Thạch Sở tiền vệ trái đang hạ thấp xuống.

Còn kiếp này, anh bảy chính là thần tượng để cho hắn phấn đấu để tung hoành cùng trái bóng.

Phạm Thành chậc lưỡi nói: “Kệ đi! Còn đỡ hơn bốc ra Tân Thới, xem như vẫn là may mắn.”

Tỷ số cứ vậy nâng thành 1-0.

Điều này lại càng làm cho các thầy cô càng thêm quý mến hắn, học hành giỏi, thể thao hay, trong lớp nhiều bạn nữ xem hắn như thần tượng hâm mộ.

“Làm sao! Chẳng lẽ bốc thăm đối đầu phải đội mạnh?” Phạm Thành tò mò hỏi.

“Đúng vậy, trận sau chúng ta sẽ phải đá với đội của trường Thới Phong, đương kim vô địch đó, tuy là năm nay đội này yếu hơn một chút nhưng vẫn quá mạnh.” Việt Chương càng nói càng thở dài.

Chương 8: Khó Khăn Chồng Chất.

Và vì để lứa học sinh ưu tú này đạt được thành tích cao, Ban Giám hiệu trường Tiểu học Phan Ngọc Hiển thậm chí bỏ ra quỹ đầu tư tốt nhất, sau khi kết thúc hội thao các thầy cô sẽ miễn phí mở lớp bổ túc kiến thức cho các em. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đội của trường Phan Ngọc Hiển vẫn giữ chiến lược 3-2-1 quen thuộc như trận đấu với đội Mương Điều.

Bây giờ là năm 2015, Ronaldo ở dòng thời gian này vẫn giống như kiếp trước, đang ở trên phong độ đỉnh cao khiến cho bao nhiêu đội bóng phải kh·iếp sợ, chỉ tiếc là năm nay anh sẽ đánh rơi quả bóng vàng vào trong tay Lionel Messi, chấm dứt chuỗi hai quả bóng vàng liên tiếp vào năm 2013 và năm 2014.

Tiền đạo của đội Thới Phong lập tức di chuyển vệ khoảng trống, tiền vệ phải cũng là bứt tốc lên trên. Điều này làm cho hậu vệ của bên Phan Ngọc Hiển liền vội theo kèm.

Tất nhiên là Phạm Thành vẫn giữ vé dự bị bên ngoài sân.

Tiền vệ trung tâm nhận bóng lại đứng yên rồi nhả bóng ra, Thạch Sở như một cơn gió cuốn về phía trên, tốc độ cực nhanh giống như một con báo đốm đang săn mồi.

Còn vệ đội Thới Phong, họ mang đến đội hình 2-3-1 cho trận đấu ngày hôm nay, đây là đội hình thường gặp nhất trên sân 7 khi có sự pha trộn giữa hỗ trợ khả năng phòng thủ, phát huy tiềm năng t·ấn c·ông. “Chìa khóa” của đội hình nằm ở vị trí tiền vệ. Người có vai trò giúp hậu vệ phòng thủ, hỗ trợ tiền đạo t·ấn c·ông, làm cho đội bóng hoạt động hiệu quả.

Việc Thới Phong lựa chọn đội hình 2 hậu vệ, 3 tiền vệ, 1 tiền đạo này là do họ sở hữu 3 tiền vệ cực kỳ vững chắc, đặc biệt là cậu tiền vệ trái tên Thạch Sở, một tiền vệ với khả năng bứt tốc cực đỉnh.

“Chương à! Mày đá gì thế?” Nguyễn Văn Khoa lên tiếng trách móc, tâm trạng căng thẳng bao trùm toàn đội.

Vị trí thuận lợi, Việt Khoa muốn đưa bóng về trước rồi liền tạo thế muốn sút thì bất ngờ tiền vệ trung tâm của đội bạn đã lùi về kịp thời lấy bóng từ chân của cậu ta.

Cứ thế mấy ngày trôi qua cho đến trận đấu với đội của trường Tiểu học Thới Phong, đương kiêm vô địch.

Thầy Sáng vội thay đổi chiến thuật yêu cầu Việt Chương phải luôn kèm sát Thạch Sở.

Việc đội Phan Ngọc Hiển vẫn chưa bị ghi bàn vào thời điểm này tất cả đều do may mắn.

Hai hậu vệ biên cũng hạn chế t·ấn c·ông mà chỉ dâng lên cao nhất là nửa sân, việc thay đổi đội hình này đồng nghĩa với việc phòng ngự phản công với một mũi nhọn duy nhất ở đây là Văn Khoa.

Kiếp trước hắn thần tượng anh bảy vì anh cho hắn động lực để níu kéo sự sống.

Ưu điểm của đội hình này là hình thành hàng rào phòng ngự vững chắc và mang đến cho đội h·ình s·ự năng động, có thể phòng thủ an toàn, t·ấn c·ông chắc chắn, biến hóa linh hoạt theo tình huống trận đấu.

Nhiều năm qua về học tập trường Phan Ngọc Hiển luôn thuộc top của địa bàn huyện nhưng khi so về thành tích phong trào, thể thao thì lại luôn kém một cách quái lạ.

“Nó không chuyền.” Thầy Sáng quát lớn nhưng mọi thứ đã muộn.

Đội Thới Phong thấy vậy nhưng vẫn triển khai đội hình chậm rãi mà không căng thẳng, thay vì cho từng người một kèm cầu thủ bên kia thì họ lại cho cầu thủ di chuyển hạn chế các đường chuyền đối phương.

Sau khi nhận được kết quả này, thầy Sáng sau khi bàn bạc với thầy Tô liền quyết định tăng cường cường độ luyện tập của đội bóng và được ban giám hiệu nhà trường đồng ý. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ronaldo, một ngày nào đó em sẽ vĩ đại được như anh, em cũng sẽ trở thành đồng đội cùng anh trong một trận cầu nào đó.” Phạm Thành đưa tấm ảnh anh bảy để trong ví lên cao chăm chăm nhìn rồi nói.

Trái bóng đã cứu hắn kiếp trước thì kiếp này hắn nguyện cống hiến tất cả cho trái bóng tròn.

Dường như khi tập trung vào học tập thì các khả năng thể chất lại phải nhường chỗ.

Lâu lâu Phạm Thành lại nhận được mấy món quà nhỏ, thư tình.

Qua ngày hôm sau, Phạm Thành đi học như bình thường, trình độ lớp bốn không quá khó đối với hắn nên điểm số của hắn cao chót vót, thậm chí là đứng nhất trường ở hầu hết các môn.

Tuy nhiên khuyết điểm của nó cũng rất nhiều khi mà hàng tiền vệ phải đảm đương quá nhiều nhiệm vụ đòi hỏi phải có nền tảng thể lực tốt. Ngoài ra rủi ro cũng có thể phát sinh nếu chỉ có hai hậu vệ phòng thủ khi mà hàng tiền vệ không lùi về hỗ trợ được.

Trận cầu lại tiếp diễn, do lui về phòng thủ nên đội của trường Thới Phong lập tức triển khai dồn dập t·ấn c·ông, đặc biệt là Thạch Sở với ưu thế tốc độ liên tục làm cho đội của Phan Ngọc Hiển chật vật phòng thủ.

Phạm Thành trong mấy ngày nay vẫn kiếm được thêm mấy điểm phát triển dù phải đi theo lịch trình luyện tập của cả đội, không hiểu sao khi có lịch luyện tập thì nhiệm vụ lại dễ hơn.

Kiếp trước cậu vốn đã rất thông minh, trong thời gian bệnh tật cũng đã nghiên cứu học tiếng anh rất giỏi.

Mà trong lúc luyện tập lần này, thầy Sáng đưa ra một đội hình luyện tập mới với Thành làm mũi nhọn t·ấn c·ông bất chấp việc thầy Tô khuyên ngăn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Khó Khăn Chồng Chất.