Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Pressing Tầm Cao.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Pressing Tầm Cao.


Tỉ số nâng lên 3-1 càng làm cho các thành viên trong đội nản chí, khán giả đến ủng hộ Thới Phong rầm rộ ăn mừng hòa cùng không khí cận kề chiến thắng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Kiểu gì cũng có kỹ năng Hoàng đế Penalty hay tương tự vậy?” Phạm Thành suy nghĩ nói, không cớ gì anh bảy với số bàn thắng penalty nhiều nhất lịch sử bóng đá lại không có được kỹ năng đó.

Ba điểm được ghi liên tục khiến cho khán giả đến sân cổ vũ hai đội trải qua đủ khung bậc cảm xúc, mỗi lần ghi bàn lại là một tiếng òa lên đồng thanh vang vọng, đây chính là khả năng liên kết con người của thể thao nói chung và bóng đá nói riêng.

“Làm màu à!” Thạch Sở cười trừ.

Hậu vệ đội bạn cứ vậy liền phá quả bóng lên, nhưng may mắn thay quả bóng lại rơi đúng gần vị trí của Phạm Thành.

Phút thứ 25, lại là Thạch Sở, cậu ta đi bóng từ trung lộ dạt ra biên trái làm cho đội hình đội Phan Ngọc Hiển liền rối tung lên.

Nhưng cũng đúng lúc này, Phạm Thành xuất hiện khoảnh khắc của riêng mình.

Thới Phong lại lấy thế chủ động ép sân, đặc biệt là khi Phạm Thành thay Việt Chương đá vị trí tiền vệ càng làm cho đội bóng mất đi tuyến giữa trọng tâm.

Tỉ số hiệp 1 cứ thế được ấn định ở con số 2-1. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng tiếc thay lần này quả bóng quá cao, cậu ta không thể nào rướn tới.

Phạm Thành đưa chân phải lên tung cú sút cực mạnh, kỹ năng “Nã Đại Bác” kích hoạt khiến cho trái bóng đi căng như một t·ên l·ửa.

Phút thứ 34, Văn Khoa lấy được bóng từ trong chân tiền vệ trái đội bạn, cậu ta liền chuyền ngược về cho Minh Hùng đang giữ vai trò tiền vệ trái.

Tỉ số lại nâng đều trở thành 3-3 khiến cho trận đấu quay về vạch xuất phát.

Sau đó là một đường bóng căng ngang, tiền đạo trung tâm của đội bạn không để lỡ cơ hội với một cú sút trái phá khiến trái bóng nằm gọn trong khung thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà đội Phan Ngọc Hiển cũng biết rằng hai quả vừa rồi vẫn một phần là do may mắn, huống chi đội bạn đã phòng thủ chặt nếu dâng lên t·ấn c·ông bừa bãi rất có thể khiến cho bản thân phải ngậm trái đắng.

Bí đường, Minh Hùng đảo bóng rồi tung một đường phất bổng về phía vòng cấm.

“Thầy Tô, thầy nghĩ thế nào?” Thầy Sáng đứng trước lựa chọn khó khăn cũng phải nhờ sự trợ giúp.

Nhưng tiếp theo đây sẽ làm cho tối hôm đó cậu nhóc mất ngủ.

Chương 9: Pressing Tầm Cao.

Những phút còn lại của trận đấu, hai đội giằng co với nhau mà không tạo ra thêm tình huống nổi trội nào.

Nhưng lần này lại có một vị cứu tinh khác, Nguyễn Văn Khoa nhanh như cắt bay lên, lần đánh đầu này cậu đã bật tới, trái bóng được đổi hướng bay thẳng vào gôn trước sự ngỡ ngàng của các cầu thủ đội Thới Phong.

Thủ môn của đội Thới Phong đứng hình, thứ duy nhất cậu ta cảm nhận được là cảm giác mát mát sau gáy, trái bóng cứ thế đã đi vào gôn.

Tỷ số trận đấu được chuyển thành 1-1.

Bị dồn ép liên tục, bàn thua là không thể tránh khỏi.

Thầy Sáng lắc đầu: “Thể lực các trò không đủ, không nên pressing, nhưng vậy sẽ tạo những khoảng hở để đội bạn tận dụng.”

---Phần hay ở chương sau---

Truyền nhân của anh bảy mà lại không biết đá pen, việc này mà lọt ra ngoài cho fan messi biết thì chắc cậu chỉ có thể đào lỗ xuống mà chui vào.

Không chần chừ quá lâu, Phạm Thành liền chạy đến rồi lần nữa kích hoạt kỹ năng “Nã Đại Bác” làm cho trái bóng như t·ên l·ửa đâm về khung thành, tiếc thay lần này thần may mắn lại không là bạn của cậu, quả bóng đi trúng vào xà ngang cái ‘bong’ rồi dội ra.

Phạm Thành đưa chân xuống, nhìn lấy trái bóng trong gôn khiến cậu không thể không khụy chân xuống cười phá lên.

Thầy Sáng lúc này đi đến nhìn vào v·ết t·hương của Việt Chương, rồi nói: “Em bị khi nào?”

Nghe đến đây toàn đội không muốn cũng phải hoảng, Việt Chương chính là tiền vệ có khả năng chuyền dài cực tốt, luôn đưa ra những đường chuyền kiến tạo cho Văn Khoa, bàn thắng duy nhất của đội ở hiệp 1 cũng là do cậu nhóc kiến tạo lên.

Đội bóng của Thạch Sở ngay lập tức được điều chỉnh, do Thạch Sở thường xuyên dâng cao nên Phạm Thành sẽ bị tiền vệ phải đảm nhiệm theo kèm, không cho lần nữa cơ hội tung cú sút.

Văn Khoa bật nhảy lên, đánh đầu chính là thế mạnh của cậu.

“Theo tôi chúng ta nên dâng cao t·ấn c·ông, nếu cứ phòng thủ thế này cũng không phải là cách, nên khiến đối phương không thể có thời gian triển khai nữa, tôi nghĩ chúng ta ngoài việc dâng cao thì còn phải pressing tầm cao.”

Thầy Sáng do dự, nhưng lúc này lại có thêm một chuyện không may xảy đến.

Phạm Thành không được chọn vào danh sách đá luân lưu bởi cậu từ đó đến giờ chưa hề biết đến đá pen, điều này làm cho cậu có chút thẩn thờ.

Nhờ thế mà đội Phan Ngọc Hiển lấy lại được phong độ của mình.

Đến giờ giải lao, thầy Sáng tập hợp lại mọi người bàn bạc thế trận, cả đội nản lòng bởi Thạch Sở quá nhanh, không ai trong đội có thể bắt được vị trí cậu ta.

Tỉ số đã chuyển về thành 3-2, ghi được bàn thắng làm cho đội Phan Ngọc Hiển có khí thế hơn hẳn.

Việt Chương rưng rưng đáp: “Dạ khi nãy tình huống Thạch Sở ghi bàn thứ 2, em cố gắng đuổi theo nên không may bị lật cổ chân.”

Điều này khiến cho đội bạn bất ngờ, nhưng điều bất ngờ nhất là Phạm Thành lại đưa thế với ý định tung ngay một cú sút.

Hiệp 2 bắt đầu.

Minh Hùng cầm bóng dẫn bóng tự tin dẫn bóng về trước dạt ra biên, hiển nhiên cầu thủ đội bạn vẫn đang kèm cậu ta cực kỳ chắc.

Cứ thế hai đội rơi vào đá luân lưu 9m, mỗi đội sẽ được quyền thực hiện 5 quả đá phạt theo lượt xen kẽ, đội nào ghi nhiều bàn hơn sẽ chiến thắng.

Những phút về sau trận đấu, hai đội ở thế giằng co kịch liệt, đặc biệt nhất là Thạch Sở dường như đã mất sức, tốc độ của cậu ta không còn nguy hiểm như hiệp 1 nữa.

Đến phút thứ 16, bằng một pha phản công mẫu mực, Nguyễn Việt Chương có một đường phất bóng bổng và Nguyễn Văn Khoa đã không bỏ lỡ cơ hội với một cú đánh đầu xé lưới đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đội Thới Phong do các cầu thủ yếu thể lực đặc biệt là Thạch Sở nên không dâng lên t·ấn c·ông nữa.

Nghe đến chiến thuật mới, toàn đội cực kỳ hoang mang, đặc biệt là thầy Tô và Văn Khoa còn lên tiếng phản bác, nhưng thầy Sáng đã quyết định chiến thuật này.

Thầy Sáng trấn an cậu bé rồi mới nhìn qua Phạm Thành rồi nói: “Thành, hiệp 2 em vào sân thay cho Việt Chương, chiến thuật toàn đội sẽ có thay đổi lớn.”

Vừa mới phát banh, Văn Khoa dẫn bóng lên phần giữa sân đối phương rồi bất ngờ nhả bóng cho Phạm Thành.

Việt Chương đưa tay ra, đầu cúi xuống nhìn đất, nước mắt đã rơi ra, cậu nhóc mếu máo nói: “Thầy, chân em hình như bị trật rồi, không thể thi đấu được nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng chưa thể ăn mừng được lâu, phút thứ 18, Thạch Sở xuyên thủng hàng phòng ngự của đội Phan Ngọc Hiển bằng tốc độ cực hạn, chân của cậu ta đưa lên khiến cho Quốc Huy ngã người nhưng cậu ta không sút ngay mà là một cú sút giả rồi chuyền bóng ngang, tiền đạo của đội bạn đã không bỏ lỡ cơ hội mà đưa bóng vào lưới.

Các thành viên khác cũng chạy đến cùng Thành ăn mừng, khán giả cũng là như được cứu ra khỏi vũng bùn, hét vang lớn như thể đáp trả khán giả đội Thới Phong.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Pressing Tầm Cao.