Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 10

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10



anhdừng lạimộtchút, biểu cảm phức tạp nhìn bóng lưng của Diệp Tuệ, nhưnganhchỉ khựng lại mấy giây rồi lại nhanh chóng tăng tốc, hai ba bướcđãđứng bên cạnhcô.

Việc này khiến chomộtngười đứng ngồikhôngyên, Thường Huỳnh ngồi trong công ty xem điện thoại, sắc mặt rất lạnh.

Diệp Tuệkhôngcó ý định quay đầu lại, cũngkhôngmuốn đáp lạiyêucầu của con ma, dưới tình huống cấp bách,côliền nghĩ ramộtphương án giải quyết tạm thời.

“Nhan sắc của Thường Huỳnhrõràng là hơn hẳn Diệp Tuệ, mấy người đừng cố so sánh nữa kẻo mang nhục.”

“Sông lớn chảy về hướng Đông, saotrêntrời trông về Bắc Đẩu…Gặp chuyện bất bình hô lênmộttiếng, gặp lúc ra taythìphải ra tay wow…”

Thường Huỳnh nắm chặt tay, cực kì tức giận,côta vẫn chưa quên hình ảnh Diệp Tuệ mặc váy đỏ trong studio, đó cũng là lần đầu tiên màcôta bị lơ đãng trong lúc làm việc.

Thường Huỳnh mơ hồ cảm giác được là Diệp Tuệđãthay đổi.

Diệp Tuệ nghĩ là gió thổi tới, mặc dù lúc nàykhôngcó gió,cônhặt cái cốc lên rồi ném vào thùng rác ở gần đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Diệp Tuệ đẹpthìcó ích quái gì? Lòng dạ củacôta quá xấu xa, mặtthìtrắng toát ra, gọi là mỹ nhân rắn rếtthìđúng hơn đấy.”

Lộc cộc lộc cộc ~ (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Tuệ run run hỏi: “Thẩm Thuật,anhcó nghĩ làtrênđời này có…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Miệng Diệp Tuệ vẫnđanghát, nhưng trong lòngthìthầm oán trách,thìratrênmạngnóinếu hát to lênthìsẽkhôngcòn thấy sợ nữa là hoàn toàn sai lầm.

Diệp Tuệ quá bội phục năng lực của Thẩm Thuật,anhđãdùng hành động thực tế để chứng minh chocôbiết làtrênđời nàykhônghề có ma quỷ.

Cái cốc in hình nghệ sĩ Tề Tiễnmộtgiây trước còn đẹp đẽ vô cùng,mộtgiây sauđãbiến thànhmộtnhúm giấy quắt đếnkhôngthể quắt hơn được nữa.

Chương 10

côta vẫn luôn cho rằng, kể cảtrênphương diệnsựnghiệp hay đời tưthìcôta vẫn hoàn toàn áp đảo Diệp Tuệ, Diệp Tuệ chẳng đủ bản lĩnh để khiếncôta phải sợ.

*Ca khúc nổi tiếng trong phim Thủy Hử, tưởng tượng bà Tuệ hát bài này cho đỡ sợ mà buồn cườikhôngchịu được)

côhít sâumộthơi, bịt hai tai lại rồi chuẩn bị hát.

Diệp Tuệ cảm nhận đượcsựxuấthiệncủa Thẩm Thuật, vìthậtsựlàcôđãmong ướcanhtừ lâu,không, phảinóilà thèm thuồng dương khí củaanhmới đúng.

Chẳng có gì cả.

May là con ma đấykhôngcòn xuấthiệntrong công ty nữa, Diệp Tuệkhôngcần phải lo lắng đề phòng nữa rồi.

Lại cómộtthứ gì đó lăn đến châncô, cúi đầu nhìn, vẫn là cốc giấy.

“Em sợ à?” Thẩm Thuật lên tiếng làm Diệp Tuệ quay đầu lại, trông thấy biểu cảm lạnh nhạt ít khi thay đổi củaanh,côbỗng thấy an tâm hơnmộtchút.

Dù vậythìDiệp Tuệ cũngđãđể lại đượcmộtấn tượngkhôngnhỏtrong lòng mọi người.

Diệp Tuệkhônghề bất ngờ khi lại cómộtchiếc cốc giấy nữa lăn đến chân mình,nóilà trùng hợpthìcôkhôngtin đâu, thế làcôdứt khoátkhôngđể ý đến nó nữa, tiếp tụcđivề phía trước.

Thẩm Thuật mặcmộtcái áo sơ mi trắng rất sạchsẽ,anhnhìn xuống cái cốc rồi lại ngước lên nhìn Diệp Tuệ, ánh mắt bình thản, miệng khẽ nhếch lên, sau đó phun ra ba chữ: “Còn sợkhông?”

Cái cốc giấy kia lăn vài vòng rồi dừng lại trước mũi chân Diệp Tuệ,côtheo bản năng quay đầu lại, thấy con ma kiađangđứng cáchcônăm mét, trán chảy đầy máu, thỉnh thoảng phải lấy tay lauđi.

Phần bình luậnđãđẩy sang chiều hướng khác, những ngườiyêuquý Diệp Tuệ cũngkhônglàm gì được, bọn họ biết là hình tượng của Diệp Tuệ trong mắt công chúngkhôngđược tốt, nếu bọn họ làm quá lênthìsẽcàng khiến cho Diệp Tuệ bị ghét thêm.

Hôm nay bận nhiều việc nên lúc Diệp Tuệ về đến khu nhàthìtrờiđãtối mịt, tuy là ngoài sân có rất nhiều người tập thể d·ụ·c, nhưng cũng có cả những con mađãbắt đầu hoạt động rồi.

Nhưng màkhôngbiết từ khi nào mà Diệp Tuệ gần nhưđãthay đổi hoàn toàn,côấykhôngcòn lệ thuộc vàocôta nữa,khôngcòn cố tình bắt chước phong cách củacôta để lấy lòng Thẩm Tu như lúc đầu.

côcòn chưanóihết câuthìbàn chân của Thẩm Thuậtđãnhẹnhàng nhấc lên, giẫm thẳng lên cái cốc giấy bị gió thổi lăn qua lăn lại kia.

hiệngiờ tuy bình luậnđãđược khống chế, nhưngkhôngthể phủ nhận rằng Diệp Tuệđãcó sức uy h**pkhôngnhỏđối với Thường Huỳnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

…Makhông?

Còn lúc ấycôta thế nào ư?côtasẽchỉ yên lặng đứngmộtchỗkhôngnóilời nào, tỏ ra ấm ứcmộtchút, đóng vai người bị hại, dư luận chắc chắn làsẽđứng về phíacôta rồi.

Diệp Tuệ vừa bịt tai hát Hảo Hán Ca vừa chú ý đến động tĩnh của con mađiđằng sau, nó vẫnđangnóichuyện, nhưng giọng nghe có vẻ rất xa.

anhđỗ xe xong rồi chuẩn bị lên nhà, đúng lúc pháthiệnDiệp Tuệđangđiđằng trước,anhkhôngtiến lại gần mà cứđitheo sau lưngcômộtđoạnkhôngxakhônggần.

Lộc cộc lộc cộc ~

Nếu như Thẩm Thuật mà trực tiếpđiđến bên cạnhcôthìcó lẽsẽkhôngchiêm ngưỡng được cảnh Diệp Tuệ bịt tai hát ca khúc kinh điển Hảo Hán Ca rồi.

Hình ảnh tạo hình nhân vật cho phim Thế tử coi như là lần đầu tiên mà Diệp Tuệ ra mắt công chúng với tênthậtcủa mình,khôngcòn là Tiểu Thường Huỳnh nữa, dường như cũng là lần đầu tiêncôcảm nhận được giá trịthậtsựcủa mình.

Cómộtsố ít người còn đánh giá là Diệp Tuệ đẹp hơncôta.

Lộc cộc lộc cộc lộc cộc ~~~

Hát bài gì đây nhỉ? Tất nhiên là bài “Hảo Hán Ca”* khiến cho người ta tăng thêm lòng dũng cảm rồi!

Con ma: “…”

Sắc mặtcôtrở nên trắng bệch, ngay cảmộtlời chào với Thẩm Thuật cũngkhôngthể thốt ra được.

Tề Tiễn Tề Tiễn Tề Tiễn…

Chuyện này coi như chấm dứt tại đây, sau này Diệp Tuệ chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân để thay đổi suy nghĩ của mọi người vềcôthôi.

Lần nào lướt blogcôta cũng được hưởng thụ những lời khen ngợi và tán thưởng của khán giả, thế nhưng bây giờtrênmạng người ta đều chỉ khen Diệp Tuệ thôi.

Diệp Tuệ: “…”

Diệp Tuệ: “…”

Những sóng giótrênmạng hoàn toànkhônglàm ảnh hưởng đến Diệp Tuệ, vì mấy ngày làm việc lòngcôcứ căng thẳng vì chỉ sợ gặp lại cái con ma cầm lightstick kia,cômà nhìn thấy mamộtcái là sợ muốn c·h·ế·t rồi,nóigì đến việcnóichuyện với chúng nó chứ.

Tuy rằng rất nhiều ngườiyêuthích vẻ đẹp của Diệp Tuệ, nhưng antifan củacôvẫn quá nhiều, chỉ dựa vào gương mặtthìchắc chắn là chưa đủ để lấy lại danh tiếng.

Nókhôngđến gần nhưng vẫn cố ném cái cốc giấy tới, muốnnóichuyện với Diệp Tuệ bằng được.

“Vẫn còn giả vờ làkhôngnhìn thấy tôi à? Diệp Tuệ Diệp Tuệ,côquay đầu lại nhìn tôimộtcáiđimà!” Con ma fan cuồngnóivọng sau lưngcô, cho dù Diệp Tuệkhôngtrả lờithìnó vẫn cứnóitiếp.

“Mẹ tôi bảo dối trá là hư đấy,côrõràng là nhìn thấy tôi mà!”

Diệp Tuệ vừa hátđãlàm cho con ma phải dừng bước, nó trơ mắt nhìn dương khítrênngười Diệp Tuệđangngàymộtmạnh hơn.

Edit: Ngân Nhi (đọc tại Qidian-VP.com)

Có muốn lăn cũng lănkhôngnổi nữa.

Có thứ gì đó lăn đến gót chân Diệp Tuệ,côthấy khác thường nên cúi đầu nhìn, làmộtcái cốc giấy.

mộtmàn nàykhôngnhững để cho con ma nhìn thấy, mà ngay cả Thẩm Thuậtđangđiphía saucôcũng trông thấy được.

Tiểu Thường Huỳnh thế mà lại đẹp hơn cả chính chủ, đúng là nực cười mà, những bình luận khen ngợi Diệp Tuệ kiathậtsựđãquá đủ để làm bẽ mặt Thường Huỳnh rồi.

Ai mà cứ vứt đồ lung tung thế nhỉ? Lúc Diệp Tuệ nhặt cái cốc thứ hai này lên, liền pháthiệntrêncốc có hình ảnh, là ảnh củamộtnghệ sĩ, bên dưới còn cómộtdòng chữ.

Diệp Tuệ lập tức nghĩ đến con ma trong công ty, nhưngmộtgiây saucôliền tỏ ra nhưkhôngcó chuyện gì xảy ra, rất bình tĩnh vứt cái cốc giấyđi.

Thẩm Thuật nhíu mày nhìn cái cốc giấytrênmặt đất, sau đó lại nhìn về hướng mà Diệp Tuệđangnhìn.

“Tôi chỉ muốnnóichuyện vớicômộtchút thôi, tôi cầncôgiúp đỡ.” Diệp Tuệ tuyđãbịt tai nhưng giọngnóicủa con ma vẫn truyền tới được, nghe hơi buồn rầu.

Fan của Thường Huỳnh bắt đầu hành động, những bình luận khen Diệp Tuệđãnhanh chóng bị đàn áp, hơn nữa các fankhôngcam lòng để cho thần tượng của mình bị đem ra so sánh với người khác nên đồng loạt vào phản kích.

Thường Huỳnh còn cố ý để cho người ta trông thấy mình khóc lóc chạy ra khỏi phòng trang điểm, quả nhiên sau việc đó, danh tiếng của Diệp Tuệ càngđixuống thảm hại hơn.

Người đại diện nhìn thấy sắc mặt của Thường Huỳnhthìnói: “Diệp Tuệ có phảiđãthuê tài khoản ảokhôngđấy, chẳng hiểucôta đẹp ở điểm nào nữa.”

trêncơ thể con người có ba chiếc đèn, theo thứ tự ởtrênđỉnh đầu và hai bên vai, khi người ta dũng cảmthìđènsẽbật sáng, dương khí cũng theo đó mà tăng cao.

“Chỉ là chuyệnnhỏthôi,khôngcần lo cho tôi.”

“Diệp Tuệ mặc đồ đỏ chẳng hợp tí nào, tạo hình của Thường Huỳnh mới gọi là tươi trẻ,khôngphải ai cũng vào vai mỹ nhân đệ nhất thiên hạ được đâu nhé.”

Cho nên khi Thẩm Thuật bước tới cái là Diệp Tuệ pháthiệnra ngay, ánh mắtcôsáng rực, miệng cũng cong lên cười, nhưngđangcười dởthìlập tức khựng lại luôn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10