Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 11

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11


Thế nhưngcôcòn chưa kịp động vàothìThẩm Thuậtđãnhẹnhàng ngăncôlại.

Diệp Tuệ nhớ tối hôm trước nónóilà muốncôgiúp nómộtviệc,khônghiểu nó với Tần Hân có quan hệ gì với nhau? Sao đến cả thần tượng nó cũngkhôngquan tâm mà chỉ đứng bên cạnh Tần Hân?

Lúc Thẩm Thuật bước vàothìtrông thấy Diệp Tuệ với nét mặt sợ hãi như sắp khóc,khôngbiết làcômới gặp chuyện gì.

Trong quá trình còn suýt giẫm đạp lên nhau, ai cũng sợ mìnhsẽlà người cuối cùng ở lại.

Nếu Diệp Tuệ nhớkhônglầmthìngười đó là phó tổng giám đốc của tập đoàn Vi thị, Tần Hân.

Cómộtcon ma mặc váy ngắnđangđitheo Diệp Tuệ,côchỉ nhìn thẳng phía trước,khôngliếc nó dù chỉmộtcái, đến lúc bước vào hội trườngthìmiệngđãcứng hết cả lại.

Diệp Tuệ lắc đầu đáp: “Tất nhiên làkhôngrồi, emđãnóivới đạo diễn là nhà mình rất gần phim trường, em ngủ quen giường rồi nên phải về nhà ngủ.”

Vương Xuyên vỗ vaianhta, nét mặt tỏ ý “Thế giới của người có tiềnanhkhônghiểu được đâu”,nói: “Đối với chúng tathìtiền chính là tiền, nhưng với Thẩm tổngthìtiền chỉ làmộtcon số mà thôi.”

“Đểanhlàm.” Giọng của Thẩm Thuật rất ôn hòa, lộ ra cảsựkiên quyết.

Con ma yếu ớt bất lực nhìn theo bóng lưng Diệp Tuệ, buồn bã bayđi.

Xe của Thẩm Thuật cũngđãláiđi, thư kí củaanhvà Vương Xuyên đứng sau, cùng nhau đứng nhìn chiếc xe, cả hai đềukhônghẹn mà cùng yên lặngmộtlúc lâu.

Hoa Thụy là công ty giải trí nổi tiếng nhất nước, Thẩm Thuật là tổng giám đốc, giá trị con ngườikhôngthể đo lường được, nếu là người khácthìxe của họ nhất địnhsẽphải là loại phiên bản giới hạn cực kì sang trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rấtrõràng, đó cũng chính là ý của Thẩm tổng,côcó bằng lòng ở lại với Hoa Thụy haykhôngthìanhấy cũngkhôngquan tâm.

“Là do em làm vỡ, để em dọn cho,anhcứ vào nhà ngồiđi.” Diệp Tuệ đưa tay muốn nhặt mảnh vỡ, phảithậtcẩn thận, nếukhôngthìsẽbị thương.

Diệp Tuệ nhìn chằm chằm cái cốc giấy kia mấy giâythìmới hoàn hồn, cổcôcứng ngắc, ngẩng lên nhìn Thẩm Thuật.

“Chờ khi nào em quay xong rồi nhận được tiền, emsẽmua lại choanhmười cái bình hoa như thế này luôn,anhthích bày ở đâuthìbày.”

Có thế nàothìBùi Ninh cũngkhôngngờ được làđãbao ngày trôi qua như thế màcôvẫn chưa nhìn thấy mặt Thẩm tổng.

Diệp Tuệ vừa nghe thấy thếthìsợ đến mức đá văng cái giàyđi, muốn xa bao nhiêuthìxa bấy nhiêu, xuyên qua cả người của bácgáima.

Diệp Tuệ cầm điện thoại tìm kiếm về tập đoàn Vi thị.

Những fanđangtập trung bên ngoài đềukhôngphải là fan của Diệp Tuệ, bọn họ trơ mắt nhìncôquay đầu hướng về phía bọn họ, mỉm cười rạng rỡ.

Trước kia Diệp Tuệ luôn bắt chước gu thời trang của Thường Huỳnh, ekip trong công ty cũng rất tích cực đưa những thông tin về Tiểu Thường Huỳnh để thu hútsựchú ý của dư luận, nhưng mánh khóe của phòng quan hệ xã hội của Thường Huỳnhrõràng là hơn hẳnmộtbậc, dù Diệp Tuệ có làm gìthìcũngsẽbị Thường Huỳnh lấn át.

Sau ngày bị từ chối gặp mặt đó,côlại ra ám hiệu với thư ký của Thẩm tổng,nóirằng có rất nhiều công tyđangmuốn có đượccô,cômuốnnóivới Thẩm tổng về việc này.

mộtcảnh tượng quá hoành tráng, nếu có máy ảnh ở đâythìDiệp Tuệđãchụp lại ngay rồi.

Lúccôbật đèn lên, mấy con mađangngồi bên trong đều đồng loạt quay đầu nhìncô.

Lát sau, người thư kí lên tiếng trước: “anhnóixem, sao sếp lại sống khiêm tốn thế nhỉ? Ngay cả xe cũng chỉđiloại bình thường nhất.”

sựthậtđãchứng minh, khi ngắm nhìn đại mỹ nữ xinh đẹp kia,thìcái gì mà tình đầu quốc dân, cái gì mà ngây thơ trong sáng động lòng người, tất cả đềuđãtan biếnkhôngcònmộtmảnh vụn.

Hoàn cảnh củacôlúc này giống như kiểuđangliều mạng chạy ra khỏi động ma quỷ, nhưng cuối cùng lại nghe tin cửa động bị hỏng, phải chờ thêmmộtlúc nữa mới ra ngoài được.

May là tinh thần của Diệp Tuệ khá vững, nên khi thấymộtđống mađangngồi trong phòng kháchthìcũng chưa đến mức ngã ngồi xuống đất gào khóc kêu cha gọi mẹ.

Buổi tối Diệp Tuệ phảiđitham dựmộtshow diễn thời trang vàsẽđược bướctrênthảm đỏ.

Con bé rađiquá đột ngột, phải chăng là có lời gì chưa kịpnói?

Sau khi kết thúc hoạt động, Diệp Tuệkhôngnán lại lâu màđivề nhà luôn, con makhôngđuổi theocômà chỉđibên cạnh Tần Hân.

“Chào mừnganhvề nhà.” Lúc Diệp Tuệnóilời nàythìcả người cũng thả lỏng, tay đè lênmộtcái bànnhỏở bên cạnh.

“anhcảm thấy đến bây giờ rồi mà Thẩm tổng còn phải dùng đến những món đồ giá trị để chứng tỏ mình hay sao?”

côsoi gương sửa sang lại đầu tóc, xác nhận lớp trang điểm vẫn hoàn hảo, nếu người đó là Thẩm tổngthìcôphải nắm chắc cơ hội này.

Diệp Tuệ sợ bị cả đám nhìn thấy vẻ khác thường của mình, lúc cởi giày cứ ưỡn ẹo mãikhôngxong, lâu nhưđãqua cảmộtthế kỷ vậy.

Váy cũngđãthuê rồi, Diệp Tuệ cũng chỉ làmộtnghệ sĩnhỏbé,khôngcó nhiều tiền, cho nên cũngkhôngcần thiết phải đổiđiđổi lại,côchỉ theo lời đề nghị của thợ trang điểm mà trang điểm cho đẹp hơnmộtchút thôi.

Ban đầu Diệp Tuệ như kháchkhôngmời mà đến nhàanh, Thẩm Thuật thấykhôngquen chút nào, nhưng saumộtthời gian chung sốngthìanhthấy rằng Diệp Tuệkhônghề quấy rầy đến cuộc sống củaanh.

cônhớ hôm nay Tề Tiễn cũng tham dự, liệu con ma nữ fan cuồng kia có ở đâykhôngnhỉ?

Thẩm Thuật cầm cái cốc giấy bẹp dí vứt vào thùng rác,khônghề cảm nhận được bầukhôngkhíđangcuộn trào như sóng xô ở bên kia.

Diệp Tuệ nhìn con ma, biểu cảm của nó phảinóilà cực kì khó coi,trênđầu máu chảy ròng ròng, người ta nhìn vào có khi còn nghĩ là Diệp Tuệ và Thẩm Thuật mới vừa hãm hại nó cũng nên.

Chỉ nhìn thoáng qua thôicôcũng biết rằng, người này đẹp hơn nhiều so với những nghệ sĩ nam nổi tiếng khác.

“đithôi.” Thẩm Thuậtkhôngsợ trờikhôngsợ đất lên tiếng, Diệp Tuệkhôngchút do dự màđitheoanh.

Bùi Ninh thu hồi ánh mắt,nóivới tài xế: “đithôi.”

Nhưng thư ký củaanhđãtrả lờicôthế nào?anhtanóirằngcôcó muốn kí hợp đồng tiếp với công ty haykhônglà việc củacô, Thẩm tổng rất bận, chút chuyệnnhỏnàykhôngcần thiết phải quấy rầy đếnanhấy.

Bịchmộttiếng, bình hoa đặttrênbàn rơi xuống, vỡ tan thành những mảnhnhỏ.

Đột nhiêncôcómộtsuy nghĩ táo bạo, khí chất của người đàn ông này tốt như thế, liệu có phải là Thẩm tổng của Hoa Thụykhông?

Lối vào thảm đỏ có rất đông các fanđangđứng, Diệp Tuệ nhìn thoáng qua, những người cầm bảng hiệuthìđúng là ngườithật, nhưng cómộtđám khácthìtạo hình rất khác lạ, cậy vào việc mình có thể bay xuyên qua mà chen chúc ở đằng trước,rõràng là cảmộtđám ma quỷ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Thẩm Thuậtthìsao, mấy năm gần đây tiềnanhkiếm được ngày càng nhiều lên, đủ để người ta tiêu mấy đời chả hết, thế mà chiếc xe hơithìvẫn là loại bình dân.

Nó cứ yên lặng trầm tư cầm cái lightstick, thỉnh thoảng lại đưa tay lau máutrêntrán, nghiêm túc đứng immộtchỗ mà nhìnmộtngười.

Thẩm Thuật nhìn cái bình hoa cổ quý hiếm vô giá bịcôlàm vỡ tan tành kia, ánh mắt có chút phức tạp,anhgật đầunói: “Ừ.”

Bùi Ninh mím môi, ánh mắt tỏ vẻkhôngcam lòng,cônổi tiếng như vậy, lại rất xinh đẹp, bao nhiêu người muốn mờicôăn cơm, hẹn hò cùngcômàcôcòn chẳng thèm ngó ngàng tới.

Tại bãi gửi xe ở Hoa Thụy.

Thường Huỳnh được coi là mối tình đầu quốc dân, Diệp Tuệ về sausẽkhôngđitheo phong cách ngây thơ nữa, vìthậtsựlàcôkhônghợp.

anhngồi xổm dưới đất nhặt từng mảnh vỡ lên, Diệp Tuệ vẫn ngồi bên cạnhanh,nói: “Mấy hôm nữa em phảiđiquay phim rồi.”

Bùi Ninh chẳng còn thấy hứng thú nữa, người đó chắc chắnkhôngphải là Thẩm tổng, chỉ làmộtngười bình thường có gương mặt và vóc dáng đẹp thôi.

Nhà họ Vi chỉ cómộtcôcongáitên là Vi Huyênđãkhôngmay qua đời, trong ảnh Vi Huyên chỉ khoảng mười mấy tuổi, nụ cười vô cùng rạng rỡ, nhìn rất giống với con ma kia khi nó lau máutrêntránđivà mỉm cười.

Thư kí lắc đầu, trong giới giải trí Thẩm Thuật làmộthuyền thoại, là người để cho người ta phải ngửa mặt nhìn lên.

Thư kí gật đầu tỏ vẻđãhiểu.

côvội vàng mở di động ra xem, bây giờ là 7 giờ 55 phút, chưa đến 8 giờ, tức là Thẩm Thuật vẫn chưa về.

Diệp Tuệ hơi sửng sốt, sau đó lại quay đầu nhìn vào phòng khách, mấy con ma vốnđangrất ung dung ngồitrênghế, giờ lại chạy trối c·h·ế·t, cònkhôngdámđiqua cửa chính mà nhảy thẳng ra cửa sổ tầng hai luôn.

Đồng thờicôvẫn để ý đồng hồ, 7 giờ 59 phút rồi, cònmộtphút nữa thôi là Thẩm Thuậtsẽvề nhà.

anhấy có thân hình cân đối và rất cao, ánh sáng trong bãi đậu xe khá tối, tuy cáchmộtđoạn khá xa nhưngcôvẫn có thể nhìn thấyrõràng đường néttrênmặtanh, rất đẹp trai.

Nó vừa mới bước vào xã hội ma quỷthìđãphải chịu đả kích lớn như vậy, Diệp Tuệ sợ là về sau nósẽkhôngcòn dám ra ngoài dọa người ta nữa.

Kẹt ---

Tay củacôđặttrêntay nắm cửa xe, chuẩn bị tinh thần bước xuống, lại quay sang nhìn về hướng của người đàn ông kiamộtchút, đợi đến khicôtrông thấyrõchiếc xe củaanhthìlập tức nhíu mày.

khôngphải đâu, Diệp Tuệ nào có xinh đẹp như thế!

Vương Xuyênnói: “Bây giờ Thẩm tổng chỉđanghưởng thụ niềm vui thú khi kiếm ra tiền thôi, còn những chuyện khác đềukhôngcó tính khiêu chiến vớianhấy.”

Dường nhưanhđãquen vớisựtồn tại củacô, cho nên khi nghe Diệp Tuệnóisẽđiquay phimthìanhmới hỏi như vậy.

“côbé còn chưa cởi giày, để tôiđixem có vấn đề gìkhông.”

“Nhưng mà…” Diệp Tuệ chưanóixongthìanhđãngẩng đầu nhìncô, thế làcôkhôngnóinữa.

Diệp Tuệ thở phàonhẹnhõm, ngồi xuống ghế nhìn con ma fan cuồngđangđứng phía xa, hôm nay cả Bùi Ninh và Tề Tiễn đều có mặt, nhưng con ma kia lạikhôngđimắng chửi Bùi Ninh, cũngkhôngđitìm Tề Tiễn mà lại đứng cạnhmộtngười khác.

Con mađangđứng kia cònđangphải đờ đẫn vì hành động củaanhkia kìa.

Bùi Ninhđitới bãi đỗ xe saumộtngày làm việc, ngồi vào xe giành cho nghệ sĩ,côngả lưng vào ghế,mộtngày làm việc rất mệt mỏi, nhưng việckhôngđược gặp Thẩm tổng càng khiến chocôphiền não hơn.

Bùi Ninh càng nghĩ càng thấy có lý, bật thốt lên: “Đợiđã.”

Đừng ainóivới tôi là vị tiên nữ mới bước lên thảm đỏ kia là Diệp Tuệ đấy nhé, gương mặt lẫn khí chất đều quá tuyệt!

Trước khi lên thảm đỏ, chị Nhâmđãthuêmộtbộ lễ phục hàng hiệu cho Diệp Tuệ theo phong cách cũ củacôlà ngây thơ trong sáng.

Người đại diện hỏi: “Bây giờ về nhà luôn hayđiđâu?”

“khôngsợ nữa.” Còn gì mà phải sợ chứ.

Nhưng biểu cảm củaanhkhôngthểhiệnra bên ngoài nên Diệp Tuệkhôngnhìn rasựkhó hiểu củaanh, nghĩ đến việc sau khi quay phimsẽđược nhậnmộtkhoản tiền,côcảm thấy rất phấn khởi. (đọc tại Qidian-VP.com)


Edit: Ngân Nhi

“Ái chà chà, hôm nay chồng củacôbékhôngcó ở đây nha.” Con ma lên tiếng đầu tiên chính là bácgáima màcôgặp lần đầu từ sau khi tới thế giới này.

“Đây là nhà của Thẩm Thuật, chắc chúng nókhôngdám xuấthiệnđâu nhỉ?” Diệp Tuệ lẩm bẩm rồi bật đèn lên.

Bùi Ninhkhôngđáp,cônhìn ra bên ngoài, thấy bóng dáng củamộtngười đàn ông lọt vào tầm mắt.

Con ma đột ngột ngẩng đầu lên, nhìn thấy Diệp Tuệthìliền giơ lightstick lên vẫy vẫy vớicô, ánh mắt nhìncôcó phần trách móc.

Diệp Tuệ lập tức chạy ào ra cửa, lần đầu tiêncôcảm thấy biết ơn đối với thời gian biểu vô cùng chính xác của Thẩm Thuật.

Biết Thẩm Thuậtkhôngở nhà, Diệp Tuệ rất sợ hãi, vừa rồicôđithẳng từ show thời trang về đến nhà, thầm nghĩ vì trong nhà có người, chỉ cần về làsẽkhônggặp chuyện gì nữa.

Chương 11

Có mấy con ma chen lấn nhau nên ngã nhào ra thảm đỏ, có đámthìbay vào trong hội trường, truyền thôngthìvẫnđangchụp ảnh, Diệp Tuệ chỉ còn biết duy trì nụ cườitrêngương mặt, mặtkhôngbiến sắc nhìn về hướng người hâm mộ.

Trời đất ơi, đúng là tiên nữ giáng trần! (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúccôthu hồi tầm mắtthìpháthiệnThẩm Thuậtđangngồi xổm dưới đất, chuẩn bị nhặt mấy mảnh vỡ bình hoa lên, Diệp Tuệ cũng vội vàng ngồi xuống cùnganh.

khôngchỉ có xe đâu, mà những thứ khác Thẩm Thuật cũngkhôngđể ý lắm, khiến cho thư kí củaanhkhôngtài nào hiểu nổi.

mộtngười đàn ông phong độ như thế mà lạiđimộtchiếc xe rất bình thường, chẳng khác biệt gì so với đám đông ngoài kia…Hoàn toànkhôngtương xứng với địa vị tổng giám đốc.

Trong mắt Diệp Tuệthìcái bình hoa này chắc chắn là hàng rẻ tiền,côcó thể mua lại choanhcả đống luôn.

Lúc về đến nhà, Diệp Tuệ mới pháthiệnlà phòng khách vẫn tối om.

Thẩm Thuật dừng động tác, đôi mắt đen nhánh nhìncô: “Em ở cùng tổ quay phim luôn à?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11