Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 115
“Thẩm Thuật,anhlàm đượckhôngđó?”
mộtlúc lâu sau, Thẩm Thuật thu tay về, nét mặt trịnh trọng nhìn Diệp Tuệ, chậm rãi phun ra hai chữ: “Xong rồi.”
Phút chốc lại cómộtcơn gió thổi qua, cái lạnh đầu xuân chợt ập tới, đêm qua cómộttrận mưa to, bầukhôngkhí có phần ẩm ướt lành lạnh.
“Sao hoa hồng đỏ lại ít thế? Hoa Thụykhôngmuốn mua hoa do Bùi Ninh đại ngôn sao? Bùi Ninh chắc làđangkhóc ngất trong toilet rồi.”
Vì để tăng cảm xúc cho đoạn quảng cáo, bọn họsẽtiến hành quay chụp ở trong cung điệnthật.
Cành hồng Champagne vẫn lặng yên nằm đó, nó được bọc rất đẹp, hoa rất tươi, má ơi, tự nhiên có cảm giác như mình là công chúa ý!
Bao nhiêu tài nguyên giá trị Hoa Thụyđãđưa cho Bùi Ninh, vậy mà Bùi Ninh vẫnkhôngthể làm được như Diệp Tuệ, Diệp Tuệđilên quá nhanh, công tykhôngnâng đỡ Diệp Tuệthìnâng đỡ ai? (đọc tại Qidian-VP.com)
côcầm nước tẩy trang lao vào nhà vệ sinh, chắc phải tẩy sạch cả mặt luôn rồi,côlàm sao có thể ra đường vớimộtcon sâu rómtrênmặt thế này được chứ.
Diệp Tuệ ưmmộttiếng,khôngbuồn mở mắt ra mà ôm chặt cái chăn hơn, cực kỳkhôngmuốn rời khỏi giường.
Diệp Tuệ nhìn Thẩm Thuậtđangdư thừasựnhiệt tình,khôngnỡ đả kíchanh, liền làm mẫumộtlần, sau đó đưa lại bút kẻ mày choanh.
Quản lý củacôta thở dài: “côsuy nghĩthậtkỹđi, cố gắng bứt phámộtchút trong khoảng thời gian này, Hoa Thụy vẫnsẽnâng đỡ chocôthôi.”
Sáng sớm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tối qua làm việc đến tối muộn, Diệp Tuệ tranh thủ ởtrênmáy bay ngủmộtgiấc, lúc tỉnh lạithìđãđến Ảnh Thị Thành,côngồi lênmộtchiếc xeđãđược thu xếp từ trước để tới địa điểm quay.
Khu cung điện triều Hạ Chu ở Ảnh Thị Thành được xây dựng theo đúng nguyên mẫuthật, kiến trúc bên trong gần như giống y đúc với cung điện triều Hạ Chu gốc.
“Tuệ Tuệ, đạo diễnđanggọi kìa.” Tiểu Lưu chạy tới cắt đứt dòng suy nghĩ của Diệp Tuệ.
Lúc này, tiếng chuông báo thức thứ hai lại vang lên, Diệp Tuệ mắt nhắm nghiền, vừa định với tay tắt chuôngđithìThẩm Thuậtđãnhanh tay cầm mất cái điện thoại.
côchợt cau mày, cảnh quay thất bại, buộc phải quay lại từ đầu.
Diệp Tuệ chợt cảm thấy hoảng hốt, saocôlại xuấthiệnở đây,côlẩm bẩm hỏi: “Đây là đâu?”
Nhưng trước khicôđến thế giới này,côkhônghề biết gì về triều đại Hạ Chu cả, vậythìcảm giác quen thuộc này từ đâu mà đến?
anhrất muốn kẻ lông mày cho vợ giống nhưmộtsố những người đàn ông khác, nhưng lúc này lại cảm thấy rất khó khăn.
Còn có người bày tỏ suy nghĩ,nóiBùi Ninh tuy thực lực mạnh, giành được rất nhiều giải thưởng, nhưng giải thưởng mà Diệp Tuệ nhận được lại có sức thuyết phục hơn nhiều.
Diệp Tuệ mặc xong bộ thứ nhất, lúcđira, trong điện cómộtcái gương có mặt gương màu vàng tối, nhìn vào đó,côcó thể thấyrõgương mặt mình.
Công tycôthậtcó lòng biết bao!
“Tuệ Tuệ, hôm nay trạng thái của chị có vẻkhôngổn lắm.” Tiểu Lưu thấy rất lạ, ân cần hỏi: “Có phải tối qua chị ngủkhôngđược ngon giấckhông?”
Chuông báo thứckhôngđánh thức được Diệp Tuệ, ngược lại lại đánh thức Thẩm Thuật,anhbiết sáng naycôcó lịch trình nên ngủkhôngsâu lắm, chuông báo thức vừa kêu làanhđãtỉnh ngay.
Buổi sáng lúc vừa đến đâycôđãcó cảm giác bất an rồi, ở lại càng lâuthìcảm giác ấy càng mãnh liệt hơn.
Dân mạng bàn luận sôi nổi, phía bên kia, quản lý của Bùi Ninhnóivớicôta: “Hôm nay Hoa Thụy có tặng hoa hồng đỏ cho các nhân viên nữ.”
Thẩm Thuật xuống giường, vào nhà vệ sinh làm ướt khăn mặt rồi quay vào đứng cạnh giường phíacônằm.
Diệp Tuệ quay đầu, đưa tay lau nước mắt, Tiểu Lưu mặc thêm áo khoác chocôrồi cùng nhauđitới địa điểm quay, chỉ mới là bộ đồ đầu tiên màđãphải quay đến tận trưa.
Tuy nhiên, ngay sau đóanhđãhiểu ngay ra dụng ý của sếp.
mộtgiây sau, quản lý dập tắt luôn suy nghĩ của Bùi Ninh: “Nhưng mà, chỉ có mấy phòng là tặng hoa hồng đỏ thôi, còn phần lớn là mọi người được tặng hoa hồng Champagne.”
Buổi sángrõràng thời tiết rất đẹp, thế mà buổi trưađãâmu rồi, bầu trời mờ tối bao phủ lên cung điện Hạ Chu, cảm giác như sắp có mưa.
Tuy nhiên câu này củaanhgần nhưkhôngcó tác dụng gì cả, Diệp Tuệ hít sâumộthơi,nói: “Thế này gọi làmộttí đấy hả?”
Tháng ba, gió trời vẫn mang theo cảm giác se lạnh, cả thành phố nổi lênmộttầng sương trắng mỏng,khônggian yên tĩnh.
Nếu muốn các nhân viên nữ ai cũng được nhậnmộtcànhthìe là hơi khó.
Từng cơn đau kéo đến, nước mắtcôcũngkhôngtự chủ được mà chảy xuống.
côđánh răng rửa mặt rất nhanh, ngồi trước bàn trang điểm chuẩn bị make up.
Nghe tiếng chuông kêu ầm ĩ, Diệp Tuệ bất đắc dĩ mở mắt ra, dáng vẻ mơ mơ màng màng, ngơ ngác nhìn Thẩm Thuật.
Trước khi Diệp Tuệ tới Hoa Thụy, Bùi Ninh luôn là ngôi sao nổi nhất của công ty, mà bây giờ…Có phảiđãthay đổi rồikhông?
côta còn có thể cạnh tranh với Diệp Tuệ ở mặt nào đây? (đọc tại Qidian-VP.com)
Stylistđãchuẩn bị sẵn mấy bộ trang phục cổ đại được cắt may theo số đo của Diệp Tuệ, phía nhãn hàng đầu tư rất lớn cho quảng cáo này, lúc quyết định người đại diện, họđãlập tức lấy số đo của Diệp Tuệ để may trang phục.
mộtnhân viên nữ ghé lại gần Tiểu Lữnói: “Tôiđinghe ngóng mấy phòng banthìthấy đa số là được tặng hoa hồng Champagne, chỉ có mấy phòng là tặng hoa hồng đỏ.”
Tiểu Lưu vừa quay lạithìbắt gặp ngay cảnh Diệp Tuệ đánh rơi cái bình giữ nhiệt,côgiúp Diệp Tuệ nhặt lên, lại đưa chocômộtcốc nước ấm.
Lúc Diệp Tuệ ngủmộtmình, dù có muốn ngủ thêm đến mức nàothìcôcũngsẽcố bò dậy khỏi giường,khôngngờ từ khi chung giường vớianhxong,côlại lườiđinhiều quá.
Tiểu Lữ nhìn xung quanh,côpháthiệntất cả các nhân viên nữ trong phòng đều cómộtcành hồng Champagne, vậy đây là phúc lợi của công ty dành cho các nhân viên nữ rồi.
Nếu ngày đó các nhân viên nữ của Hoa Thụy đều được tặng hoa hồng Champagnethìchuyện này chắc chắnsẽđược truyền ra bên ngoài, như thế mọi ngườisẽbiết là Hoa Thụyđãtặng cho tất cả các nhân viên nữ của công ty hoa hồng Champagne mà Diệp Tuệ đại ngôn.
Giọngcôrất khẽ, giống nhưđangthầmthìtự hỏi mình, cũng giống nhưđanghỏi người ta.
Thế là hy vọng nhận được lời khen từ Diệp Tuệ của Thẩm Thuậtđãhoàn toàn tan vỡ.
mộtgiây sau, ánh mắtanhsáng rực lên, nhanh chóng ngồi xuống bên cạnhcô, cầm lấy cái bút kẻ mày trong taycô.
Diệp Tuệ chỉ cười,khôngnóicho Tiểu Lưu biết, đáp: “Chắc tại chị mệt quá thôi.”
mộtcảm giác lạnh lẽo thấu xương xẹt qua đại điện trống trải, đánh trúng timcô.
Hành động này của Thẩm tổng chính là muốn tỏ ý rằng Hoa Thụy vô cùng coi trọng Diệp Tuệ, Diệp Tuệ là người mà công ty quan tâm nâng đỡ nhất. Vương Xuyên thầm gật gù, ý này của Thẩm tổng đúng là rất hay.
Giống như là bóng dáng củamộtcung nữ vậy.
Thẩm Thuật nhìn điện thoại,nói: “Hoàn hảo, em mới chỉ ngủ cố thêm mười phút thôi.”yêucầu của Thẩm Thuật với Diệp Tuệ trước giờ luôn rất bao dung, mười phút mè nheotrêngiường đối vớianhmànóithìkhôngcó vấn đề gì cả.
Diệp Tuệ có lịch trình ở địa phương khác, cần ra khỏi nhà sớm, nên trước khiđingủcôđãđặt đồng hồ báo thức.
Sau khi quay xong cảnh của bộ đồ thứ nhất, mọi người ở phim trường ăn cơm trưa, Diệp Tuệ ngồi dưới bóng cây, nhìn ánh mặt trời trở nên ảm đạm.
Lần trướcđingang qua bên ngoài cung điện triều Hạ Chu, hình nhưcôcũng có cảm xúc y như bây giờ.
Các nhân viên trong tổ quảng cáo đềuđãđiăn cơm hết, xung quanhkhôngcó ai cả,trênmặt tường màu đỏ, cómộtcái bóng màu xámnhẹlướt qua.
Sáu giờ, đồng hồ báo thức kêu, tiếng chuông vang lên trong căn phòng yên ắng, tạo cảm giác cực kỳ ồn ào với những ngườiđangsay giấc nồng.
Thẩm Thuật từtrêngiường ngồi dậy,anhbật đèn đầu giường lên, sau đó nhìn Diệp Tuệ.
Vương Xuyên ngỡ ngàng, gì cơ?
“Ừ, lần sau để em tự làm.” Thẩm Thuật đồng ý rất nhanh, nhưng Diệp Tuệ nghĩ lần sau chắcanhlại vẫn chuẩn bị xong xuôi mọi thứ chocôhết thôi.
Trong lòng mọi người dấy lên nghi vấn, chẳng lẽ bắt đầu từ bây giờ Hoa Thụyđãđổi chiều gió, coi Diệp Tuệ là đối tượng cần tập trung quan tâm nhất sao?
Bù vào?
“Người ta tặng socola vào lễ tình nhân, còn Thẩm tổng của Hoa Thụy lại tặng hoa tươi đắt tiền! Xin hãy ban cho tôimộtngười sếp lãng mạn giống vậyđimà!”
Dù là cung điện hay trang phụccôcũng đều thấy rất quen thuộc.
Tất nhiên, cung điện triều Hạ Chu là viện bảo tàng quốc gia,khôngcho phép tổ chương trìnhđivào ghi hình, Diệp Tuệ phải ngồi máy bayđitới khu vực phim trường ở thành phố khác.
Thươnganhmình quá)) Tiền nhiềuanhkhôngthiết tha gì cả, chỉ thèm được vợ khen thôi)))
anhkhôngcảm thấy kẻ lông mày làmộtviệc khó làm, cho đến khi tự tay hành động,anhchỉ biết cau chặt mày.
Bây giờđãlà đầu xuân, ánh mặt trời sáng rực, nhưng trongsựrạng rỡ ấy, nơi đây lại toát ramộtvẻ lạnh lẽo trống trải.
cômặc trang phục của thời Hạ Chu, trước giờcôchưa từng nhìn thấy kiểu trang phục này, nhưng lạ là mặc lên lại thấy rất phù hợp, đem ngũ quan xinh đẹp củacôtrở nên đằm thắm dịu dàng hơn mấy phần.
Thẩm Thuật nhíu mày nhìn bút kẻ màymộtlúc rồi hỏi: “Vẽ thế nào?”
Diệp Tuệ dậy rất sớm, cùng Tiểu Lưu lên máy bay xuất phát.
Đạo diễnđãhướng dẫn qua cho Diệp Tuệ về các động tác quay chụp,mộtvài chi tiết bắt buộc phải có, còn lạithìtùycôtự do phát huy.
Diệp Tuệ cảm thấy rất quen thuộc, có phảicôđãgặp người này ở đâukhông, nhưng mỗi khi cố nghĩthìcôlại thấy đầu rất đau.
Thẩm Thuậtđanggiơ tay cầmthìDiệp Tuệ lại rụt tay lại, thận trọng hỏi: “anhhọc được chưa?”
Vừa nhìn thấy các tag có liên quan đến Hoa Thụy, dân mạng liền ồ ạt lao vào xem, bình luận trong nháy mắtđãtăng vọt.
Diệp Tuệ nhìn ánh mắt như thiêu đốt củaanh, liền hỏi thử: “anhmuốn giúp em à?”
Diệp Tuệ liếc nhìn vào gương, bên lông mày mà Thẩm Thuậtđangkẻ lại ở hướng ngược lại với gương, cho nêncôkhôngnhìn thấy được, đành phải phán đoán qua biểu cảmtrêngương mặtanhthôi.
Edit: Ngân Nhi
Lúc Diệp Tuệ dụi mắtđivào toilet, pháthiệnngay cả bàn chải và kem đánh răng Thẩm Thuật cũng để sẵn chocôrồi,côvừa ngậm bàn chải vừađira khỏi toilet, trong miệng vẫn còn đầy bọt, ú ớnói: “Lần sauanh…Kem đánh răng, tự em…”
Hoa hồng đỏ là của Bùi Ninh đại ngôn, hoa hồng Champagne là Diệp Tuệ đại ngôn, tại sao số lượng hoa hồng Champagne đem tặng lại vượt xa hoa hồng đỏ vậy?
Vương Xuyên đứng trước mặt Thẩm Thuật, Thẩm Thuật nhớ tớimộtchuyện,nói: “Mấy ngày nữa là Valentine trắng rồi.”
Tiểu Lưu đưa Diệp Tuệ tới nơi hóa trang, vào trong phòngthìkhôngcòn thấy lạnh nữa.
Vương Xuyên sửng sốt, trong lòng hơi khó hiểu, sao Thẩm tổng tự dưng lại nhắc tới chuyện này?khônglẽ Thẩm tổng muốn tạomộtbất ngờ cho Diệp Tuệ sao?
khônghề cómộthạt bụi nào bay vào mắt, ánh mặt trời cũngkhôngchói, tại sao mắtcôlạikhôngchịu nghe lời như vậy.khônghiểu tại sao, ngay lúc đứng tại chỗ này,côlại cực kỳ muốn khóc.
Tiểu Lưu trả lờicô: “Tuệ Tuệ, đây là cung điện triều Hạ Chu đấy.”
Các nhân viên nữ của Hoa Thụy ai cũng rất vui, còn có người chụp ảnh đăng lên mạng, ghi là [Lễ tình nhân năm nay nhận được hoa từ Hoa Thụy, hạnh phúc quá!]
Taycôrun lên, bình giữ nhiệt trong tay rơi xuống đất, nước đổ lênh láng.
Đây là lần thứ haicônhìn thấy cung điện Hạ Chu, chỉ khác là lần trướccôchỉ đứng bên ngoài nhìn thoáng qua, còn hôm naycôđứng hẳn bên trong, nhìn được toàn cảnh cung điện.
Diệp Tuệ nhận giải ảnh hậu Berlin, chỉ thế thôi cũng đủ áp đảo tất cả các giải mà Bùi Ninh từng được nhận rồi.
“Thẩm Thuật, về saukhôngcho phépanhvẽ loạn lên mặt em nữa!”
Đầu Diệp Tuệ hơi đau, tầm mắt trở nên mơ hồ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Tuệ vẫnđangngủ say, cả khuôn mặt vùi trong chăn, hoàn toànkhôngcó dáng vẻ gì là bị quấy rầy. Thẩm Thuật bật cười,khôngnỡ đánh thứccôdậy chút nào.
Thẩm Thuật đối vớicôtốt như vậy,côthậtsựlo sau này đến cả việc ăncôcũngkhôngcần phải tự cầm đũa mất.
Giọngnóicômang theosựchất vấnrõràng, Thẩm Thuật cầm bút kẻ mày vật lộn với cái lông mày củacôhơi lâu rồi đấy nhé.
Ánh sáng và máy quay vào vị trí, cảnh quay bắt đầu.
Nguyên nhân là do Diệp Tuệkhôngtập trung.
Bên ngoài sắc trời vẫn còn chưa sáng hẳn, bầu trời vẫn mờ tối và nhiều sương mù.
Diệp Tuệ dựa vào giường, cầmtrêntaymộtcái gương được chạm khắc hoa văn, tỉ mỉ ngắm nhìn gương mặt mình.
- --
Vốn cảnh tiếp theo là phải đứng dậy, nhưng tầm mắtcôlại mờđi, hai mắt chua xót.
Người đăng bài còn kèm mấy kiểu ảnh, đa phần là hoa hồng Champagne, còn lại số ít là hoa hồng đỏ.
mộttháng trước, Diệp Tuệ nhận quảng cáo, hôm nay bắt đầu quay. Lần này phía nhãn hàng có hợp tác với viện bảo tàng triều đại Hạ Chu.
Hôm đó là Valentine trắng đấy nhé, ngày thường hoa hồng Champagne của Diệp Tuệ cũngđãcháy hàng rồi, đến ngày lễ đặc biệt như Valentine trắng ấy, mọi người sợ làsẽtranh cướp nhau để mua mất.
Thẩm Thuật biết mìnhđãlàm sai, muốnđivào nhìncônhưng lại do dự. Lúcanhvừa định nhấc chânđiđến, trong toilet liền truyền đến giọngnóicủa Diệp Tuệ.
“Đảm bảo người nào nhận hoa hồng đỏsẽghen tỵ với bọn mình lắm đây, bọn mình thế mà lại may mắn được nhận hoa hồng Champagne, thích quá.”
“Thẩm tổng hào phóng quá, mua bao nhiêu là hoa hồng Champagne, đúng là công tyđangcưng Diệp Tuệ nhất mà.”
Bùi Ninh sửng sốt, lập tức phản bác: “khôngthể nào, Hoa Thụy sao lạiđigiúp…” Còn chưanóihết, Bùi Ninhđãngậm miệng.
Mặt tường màu đỏ giờ phút này nhìn cũng tối xịt lại, trông rất u ám.
Thẩm Thuậtnóitiếp: “Lễ tình nhân trắng, tặng cho tất cả các nhân viên nữ của công tymộtđóa hồng Champagne.”
Vương Xuyênnói: “Thẩm tổng yên tâm, chút chuyệnnhỏnày em nhất địnhsẽxử lý tốt.”
Diệp Tuệ lập tức soi gương xác nhận, thấy lông màycôbịanhlàm cho thay đổi hẳn rồi, có thể vìanhkhônghài lòng nênđãtôđitô lại nhiều lần.
Vương Xuyên suy nghĩ vài giây, đột nhiên nghĩ đếnmộtkhả năng rất có thểsẽxảy ra, liền thử hỏi: “Nhỡ mà…khôngđủ hoa hồng Champagnethìsao ạ?”
anhkhẽ cúi người xuống, vỗnhẹvaicô: “Dậyđithôi.”
Thẩm Thuật gật đầu, rất tự tinnói: “Tất nhiên là rồi.”
“Làm thế nào để được là nhân viên của Hoa Thụy vậy, tôi cần được biết ngay lập tức!!”
Sau khi xuống xe, khắp nơi đều là tường đỏ ngói vàng, cung đình nguy nga tráng lệ tựa nhưmộtbức tranh cuộn ngày xưa,sựhoa lệ chậm rãi trải rộng ra trước mắt.
Lúc khăn mặt ấm áp chạm vào da mặt, Diệp Tuệ mới từ từ tỉnh táo lại, vì vừa tỉnh ngủ nên giọngcôhơi khàn: “Mấy giờ rồianh?”
Diệp Tuệ sửng sốt,côhoài nghi là mình nhìn lầm, đưa mắt nhìn quanh,khôngthấy có bóng ma nào.
Vương Xuyên hiểu luôn, trong mắt Thẩm tổngthìhoa hồng đỏ mà Bùi Ninh đại ngôn chỉ dùng để bù vào cho đủ số lượng thôi, chỗ nào thiếuthìbổ sung chỗ đó. Hoa Thụy tuy có mua hoa của Bùi Ninh đại ngôn, nhưng cũng là vì hoa của Diệp Tuệđãbán hết rồi thôi!
Bùi Ninh thầm vui sướng trong lòng, hoa hồng đỏ do mình đại ngôn bánkhôngchạy bằng hoa hồng Champagne của Diệp Tuệ, xem ra công tyđanggiúp mình đây mà.
Nhưng nhìn lại về hướng mặt tường kiathìlại thấy cái bóng đó xuấthiện,côcó thể loáng thoáng nhìn ra được là người kia mặc trang phục thời Hạ Chu, còn những cái khácthìnhìnkhôngrõ.
côta chợt nhớ rằng Diệp Tuệ là bà chủ Hoa Thụy, cho nên dĩ nhiên Hoa Thụy phải đứng về phía Diệp Tuệ.
Kể ra Hoa Thụy vẫn rất coi trọng mình.
Diệp Tuệ vừa đánh xong lớp nềnthìThẩm Thuật xuấthiệnngay sau lưng,cônhìnanhqua gương, thấy tầm mắtanhđangnhìn vào taycô.
Tòa nhà Hoa Thụy.
Thẩm Thuật nhận thấy bầukhôngkhí trở nên trầm lắng, liền giải thích: “anhkẻ hơi đậmmộttí.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong taycôđangcầmmộtcái bút kẻ mày,côchuẩn bị kẻ lông mày đây.
Đồ trong phòngcôđãsớm chuyển hết sang phònganhrồi, đồ đạc củaanhvốnkhôngnhiều, cho nên hầu như đồ trong phòng bây giờ toàn là của Diệp Tuệ hết.
Bùi Ninh trầm tư, bàn về diễn xuất, Diệp Tuệkhônghề thua kémcôta, thậm chí còn có xu hướng vượt qua, kể cả Diệp Tuệ cókhôngphải là bà chủ Hoa Thụythìtrênphương diện nàocôta cũngsẽthua thôi.
Đổi lại là người khácthìđảm bảosẽkhôngnghe hiểu lờicôvừanói, nhưng Thẩm Thuật dùđangcúi đầu gấp chăn, nghe xongđãhiểu ngay ýcôrồi.
Tiểu Lữ nhìn bàn làm việc, ngây ngẩn cả người,côkhôngnhìn nhầm đấy chứ,trênbàn sao lại cómộtcành hồng Champagne của Luxury Garden thế này! Tiểu Lữ dụi mắt rồi nhìn lại lần nữa.
Điện thoại di động để ngay đầu giường Diệp Tuệ, vừa nghe tiếng chuông báo thức kêu,côliền theo bản năng giơ tay tắtđi, hành động hoàn toàn vô thức, ngay sau đó lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Thẩm Thuật nhíu mày, thái độ có vẻkhôngcam tâm lắm, lạnh nhạt đáp: “Nếukhôngđủthìlấy tạm hoa hồng đỏ để bù vào vậy.”
Lần quay quảng cáo này nhãn hàngđãmời tớimộtvị đạo diễn rất nổi tiếng, điểm đặc biệt ở vị đạo diễn này làanhtakhôngthích quay ở studio rồi lồng cảnh vào, mà muốn quay trực tiếp ở cảnhthật.
Tiểu Lữ nhận ra được điều gì đókhôngbình thường.
Chương 115
Ngày Valentine trắngđãđến, Tiểu Lữ là nhân viên công tác tại Hoa Thụy, hôm nay,côvẫn tới công ty làm việc như mọi ngày, đẩy cửađitới bàn của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.