Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 25

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25


Thẩm Thuật gọi cho bác sĩ quen, ngắt máy xong,anhlập tức đạp chân ga phóng xeđi.

Các fan của Diệp Tuệ có đượckhônghề dễ dàng gì, nhất định phải giữ cho chắc, thế là Diệp Tuệ bị người đại diện bắt phải đăng gì đó lên trang cá nhân,côkhôngbiết đăng gì nên đành chia sẻmộtchút về cuộc sống của mình.

Mấy lãnh đạo của Hoa Thụy cũngđangtrò chuyện rất sôi nổi về chuyện của Thẩm Thuật và Diệp Tuệtrênwechat.

“Thùng xoài trong nhàanhđãđem cho người ta hết rồi.”

Diệp Tuệkhôngtrang điểm, mái tóc đen dài để xõa, dưới ánh mặt trời, gương mặt xinh đẹp củacôtrông có phần tiều tụy.

Edit: Ngân Nhi

Thẩm Thuật bếcôlên,nhẹnhàng để đầucôtựa vào vai mình, sau đó nhanh chóngđira cửa.

Bọn họ đều dùng nick phụ để theo dõi trang cá nhân của Diệp Tuệ nên pháthiệnngay ra manh mối, hôm qua sếpkhôngđilàm, ngay cả hội nghị thường kỳ cũngkhôngcó mặt, chính là vì ở trong bệnh viện với Diệp Tuệ cả ngày chứ còn gì nữa!

Vương Xuyên vào đưa báo cáo cuộc họp cho Thẩm Thuật, vừa bước vào phòng làm việc của sếpthìchú ý ngay đếnmộtcái bình hoa cổ mới được bày.

Lúc này cửa phòng bệnh mở ra, người bước vào chính là vị bác sĩ mà Thẩm Thuậtđãliên lạc từ trước.

“Đây là mặt mộc đó hả? Diệp Tuệkhôngtrang điểm nhìn vẫn xinh thế, đúng là nhan sắc của thần tiên.”

Vương Xuyên:thìra sếpkhônghề vô cảm như mình tưởng.

Trong phòng bệnhkhôngcó ai,trênghế salon có vắtmộtchiếc áo khoác, Diệp Tuệ nhớ đó là chiếc áo mà hôm qua Thẩm Thuậtđãđắp lên ngườicô.

cônằmtrêngiường bệnh, chai truyền nướcđangnhỏtừng giọt, hô hấp củacôcũng từ từ ổn định lại, trạng thái dần khôi phục bình thường.

“Tuệ Tuệ cố lên, quay phim xong phải nghỉ ngơithậttốt nhé, đừng quan tâm đến những lời antinói, sau này chỉ cần phim có chị đóng là em đềusẽmong chờ.”

Thẩm Thuật tương đối hài lòng với thái độ hiểu chuyện củacô,anhlại cúi đầu xuống nhìn vào cái máy tínhtrêntay,khôngbiếtđangbận làm gì.

May là tới bệnh viện kịp thời nên sau khi truyền nước xong, Diệp Tuệ chỉ cần ở lại bệnh viện thêm mấy ngày là ổn.

anhấy tên là Mạnh Hàn, là bác sĩ riêng của Thẩm Thuật, cũng là bạn lâu năm vớianh.

Mạnh Hàn lúc này mới pháthiệnmình bị lừa, Thẩm Thuật vẫn chưa trả lời câu hỏi củaanhấy.

anhthấy ánh mắt của Vương Xuyênđangrơi vào cái bình hoa cổ kia,khôngkhỏi nhếch môi cười, trong số mười cái bình hoa mà Diệp Tuệ mua choanh, chỉ có đúngmộtcái là hàngthật.

Chương 25

Khi đó trong nghĩa trang chắc chắnsẽcómộtvị trí thuộc vềcô,mộtnữ diễn viên tham ăn c·h·ế·t vì dị ứng xoài.

Bị việc này làm cho kinh ngạc nên Vương Xuyên cũng quên hỏi là vì sao hôm qua sếpkhôngđilàm.

Giờthìlại lấy cái bình hoa rởm kia ra coi như bảo bối là sao? Suy nghĩ của sếp, Vương Xuyênthậtsựkhônghiểu nổi.

Bọn họ cũngkhôngđixa, chỉ tìmmộtnơi yên tĩnh đểnóichuyện thôi.

May làcôbình phục cũng nhanh, nằm việnmộtngày là có thể xuất viện rồi.

“Diệp Tuệcôđừng có mànóiláo, bị bệnh mà còn chụp hình tự sướng à, chắc là lại muốn gây chú ý đây mà, ai biết làcôta có nhập việnthậtkhông.”

Trình Thắng: Quan tâmyêuthương người ta như thế, mấy ôngđãbao giờ thấy sếp như vậy chưa?

Mạnh Hàn còn chưanóihết câuthìThẩm Thuậtđãra hiệu choanhấy im lặng,anhnóirất khẽ: “Cậu ồn ào quá,đira ngoài rồinói.”

Thẩm Thuật nhìn biểu cảm tò mò của Mạnh Hàn,khôngtrả lời vấn đề củaanhấy mànói: “Ngày mai cậu làm xét nghiệm dị ứng cho Diệp Tuệđi, hình nhưcôấykhôngbiết là mình bị dị ứng xoài.”

trêntayanhcầm bình giữ nhiệt, đặt trước mặtcônói: “Trong nhà mang tới cho em.”

Lúc trước ở buổi đấu giá, Thẩm Tu muốn tặng cho sếp cái bình hoa cổ đắt giá kia, thế mà sếp chẳng hề tỏ ra hứng thú, thẳng thừng từ chối luôn.

Thẩm Thuật cả ngàykhôngđến công ty, sáng hôm sauanhmớiđilàm.

Thôi bỏđi, dù sao cũng là mình làm sai trước mà.

côDiệpkhôngcó kinh nghiệm nhìn đồ cổ, con mắtkhôngsành sỏi, nhưng quan trọng là sếp củaanhta thích! Chỉ cần là đồ củacôDiệp tặngthìsếp đều thích hết!

Đúng lúccôđangđịnh chủ động nhận sai vớianhthìanhmới lên tiếng.

Trình Thắng vốn rất thích đùa giỡn,anhta chụp màn hình dòng trạng thái và bức ảnh lại rồi lén gửi cho Thẩm Thuật xem.

mộtmặtthìtỏ rakhôngthèm ngó ngàng đến cái bình hoa cổ đắt tiền, mặt khácthìlại đem cái bình rởm trở thành bảo bối, hai người này đúng là trời đất tác thành, cực kì xứng đôi!

Vương Xuyên, người bị phạt phải tăng ca: “…”

“Bị dị ứng xoài nên phải nằm viện cả ngày, khó chịu quáđi.”

Chất liệu của cái bình nàykhôngtệ, nhưng người nào tinh mắtthìđều có thể nhìn ra là giá trị của nókhôngcao.

Với cái kiểu vô tư này của Diệp Tuệ, có tróicôlại bên người để quản lýthìcũngkhôngcó gì là quá đáng cả, lần này Diệp Tuệđãbị chị Nhâm mắng chomộttrận rất lâu.

cônào dám chống đối dướisựáp bức củaanhcơ chứ,côcũng biết là nếu ăn hết cả thùng xoàithìhậu quảsẽkhôngđơn giản chỉ là nằm viện.

côcòn chưa kịp tiếc nuối đượcmộtlúcthìđãphải đối diện với ánh mắt củaanh,anhhờ hững liếccô, dường nhưđãnhìn thấu tâm tư củacôrồi.

Vừa mới bước ra khỏi tòa nhàthìcómộttrận gió lạnh thổi tới, trờiđãvào thu, nhiệt độ buổi tối cũng trở nên thấp hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trái tim của sếp như kim dưới đáy biển, khiến người takhôngthể nhìn thấu.

Diệp Tuệ với h*m m**n sống tràn đầy vội vàng lắc đầu: “khôngănkhôngăn,anhđem chothìtốt rồi.”

Mạnh Hàn nghe lời ngậm miệng lại,khôngdám quấy rầy Diệp Tuệđangnằmtrêngiường bệnh nữa,đira ngoài cùng Thẩm Thuật. (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Tuệ bây giờđãphần nào để lạimộtấn tượng trong lòng khán giả qua đoạn trailer phim và lần bướctrênthảm đỏ lễ trao giải,trêntrang cá nhân củacôtrừ mấy cái poster tuyên truyền cho phim rathìhoàn toànkhôngđăng thêm cái gì khác.

Mạnh Hàn chỉ vào Diệp Tuệ trong phòng bệnh: “Nhìnkhôngra đó,khôngngờ cậu lại quan tâm đến vợ mình như vậy, sao mà quan hệ giữa hai người lại phát triển nhanh thế?”

Diệp Tuệ cảm thấy hơi tiếc,côthích nhất là ăn xoài, nhưng vì chủ của cơ thể này bị dị ứng nêncôđành phải chấp nhận từ bỏ món ăn mà mìnhyêuthích thôi.

Thẩm Thuật liếc mắt nhìn Diệp Tuệ, ánh mắt ấy cứ chăm chú hướng vàocô, mãikhôngthấyanhlên tiếng, khiếncôlo sợkhôngbiết có phải mìnhđãlàm chuyện gì có lỗi vớianhhaykhông.

“…”

côcó nghe thấy câunóicủaanhtrước khi hôn mê, có thể vì cóanhbên cạnh nêncômới yên tâm mà xỉuđinhư vậy.

Thẩm Thuật thích sưu tầm đồ cổ, cho nên Vương Xuyên cũng có nghiên cứu về mảng này,anhta luônđicùng Thẩm Thuật tới các buổi đấu giá, sau dần nhìn thấy đồ cổ là có thể nhận biết được ngay nóthậthay giả.

Thẩm Thuật nhận ra điều này lúc nhìn dáng vẻ khi ăn xoài của Diệp Tuệ.

Mạnh Hàn gật đầu ngay: “OK, ngày mai tôisẽsắp xếp.”

Xe chạy nhanh nhưng rất ổn định, Thẩm Thuật thỉnh thoảng vẫn chú ý đến Diệp Tuệđangở ghế sau.

nóixonganhcũngkhôngchờ Mạnh Hàn trả lời, dứt khoát quay ngườiđivề phòng bệnh luôn.

Đèn trong phòng bệnhđãtắt, chỉ còn lạimộtánh đèn sángnhẹở đầu giường, Thẩm Thuật đứng bên cạnh, yên lặng nhìncô.

“Tối qua cảm ơnanhnhé.” (đọc tại Qidian-VP.com)

khôngđợianhấynóitiếp, Thẩm Thuật lập tức chuyển chủ đề: “Diệp Tuệđangở phòng bệnhmộtmình, tôi quay về đây.”

“Vợ tôi dị ứng xoài, bây giờđanghôn mê, cậu chuẩn bị luônđi, năm phút sau tôi đến bệnh viện.”

Đến bệnh viện, vì bận tâm đến thân phận của Diệp Tuệ nênanhlựamộtlối vào ít người, bảo đảm rằng Diệp Tuệsẽkhôngbị mấy tay săn ảnh bắt gặp.

Với kinh nghiệm của Thẩm tổng, chắc chắn là biết cái bình hoa kia là đồ rởm, sao còn bày trong công ty thế chứ?khôngnên chút nào.

Chuyệncônhập viện tất nhiênkhôngthể gạt được chị Nhâm, chị Nhâm sau khi biết tinthìcực kì tức giận, vừa mới nhắc nhở dứt lời xongthìđãlại xảy ra chuyện ngay được.

côvừa mới ngồi dậythìcửa phòng bệnh mở ra, ngườiđivào là Thẩm Thuật.

Giọng Thẩm Thuật vẫn bình tĩnh như mọi ngày: “Cậu muốn hỏi cái gì?”

Thẩm Thuật ngước mắt lên nhìn Vương Xuyênmộtcái rồi thờ ơ hỏi: “Nhìn cái gì?”

Áo khoác của Thẩm Thuậtđangtrùm lên người Diệp Tuệ,anhchỉ mặc độcmộtcái sơ mi trắng, sau khi đặt Diệp Tuệ nằm ra ghế sau,anhmau chóng vòng qua sườn xe rồi ngồi vào ghế lái.

Lúc Diệp Tuệ tỉnh lạithìđãlà sáng hôm sau.

Diệp Tuệ nghĩ lại chuyện tối qua,côăn xoài rồi bị dị ứng đến mức hôn mê bất tỉnh, chuyện về sauthìkhôngnhớ gì cả.

Diệp Tuệ vừa ăn cháo vừa quay đầu nhìn Thẩm Thuậtđangngồitrênsalon.


Vương Xuyênđãlàm việc ở Hoa Thụy ngay từ những ngày đầu thành lập công ty, tuần nào Thẩm tổng cũngsẽtham dự buổi họp rất đúng giờ, hôm qua là lần đầu tiên sếp vắng mặt.

cônhắm mắt ngủ thiếpđi, lồng ngực khẽ phập phồng, mái tóc đen dài phủ kín gối, làm cho sắc mặtcôtrông càng thêm tái nhợt.

Câunóicủa Thẩm Thuật vừa mới lọt vào tai Diệp Tuệthìcôliền rơi vào trạng thái hôn mê.

Vương Xuyênkhôngnén nổi tò mò: “Sếp, có phải cái bình hoa kia là domộtngười quan trọng tặng choanhkhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc nàycômới nhận ratrêntay mìnhđangcắm kim tiêm, mũi chỉ ngửi thấy toàn mùi nước khử trùng,thìra làđangở bệnh viện.

Đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn thấy Thẩm Thuật mất bình tĩnh như vậy, mặc dùanhấy nghenóilà quan hệ giữa Thẩm Thuật và vợkhôngđược tốt lắm, chẳng khác gì người xa lạ cả.

Ông Thẩm biết chuyện Diệp Tuệ nhập viện nênđãbảo người giúp việc làm chút đồ ănnhẹchocô.

Thẩm Thuật vừa nổ máy xe vừa gọi điện thoại, đầu bên kia nhận máy rất nhanh, người đó trực tiếp gọi tên Thẩm Thuật, có vẻ như rất thân thiết vớianh.

Diệp Tuệ tiếp tục ngoan ngoãn ăn nốt cháo, thầm nghĩ có phải biểuhiệnban nãy của mình có hơi kỳ lạkhông, từ khi nào màcôlại nghe lời Thẩm Thuật như thế rồi.

Mạnh Hàn đến gần Thẩm Thuật, vỗ vào ngườianhnói: “Này này, cậu với vợ cậu thế này là sao? Đâu có giống như hồi trước cậunói…”

Chỉ chốc lát sau, Thẩm tổng lạnh lùng của bọn họđãbảo thư ký gửimộttin nhắn cho Vương Xuyên.

Vương Xuyên lập tức ngậm miệng,anhtađãbiết đáp án rồi,khôngphải suy nghĩ nhiều, cái bình hoa kia chắc chắn là của Diệp Tuệ tặng.

Dựa vào nhiều năm quen biết với Thẩm Thuật, Mạnh Hàn biết cậu bạn này là ngườikhônghiểu gì về chuyện tình cảm mà, chẳng lẽ ban nãy mắt mình kém nên nhìn lầm sao?

anhliền bày cái bìnhthậtở trong nhà, rồi chọn đạimộtbình trong số chín bình còn lại để mang đến công ty.

Vương Xuyênđãđồng hành cùng Thẩm Thuật từ khianhbắt đầu lập nghiệp với hai bàn tay trắng, cho đến bây giờ khối tài sản ít nhất cũng phải mấy tỷ rồi.

Thẩm Thuậtkhôngthừa nhận mà cũngkhôngphủ nhận, chỉ ung dung đáp: “Cứ coi như thếđi.”

Căn bản là trước giờcôvốn cũngkhôngdám to tiếng với Thẩm Thuật rồi,anhnóigìthìcôđều nghe theo hết.

Ánh nắng bên ngoài chiếu vào qua khung cửa sổ, những hạt bụinhỏli ti trôi nổi trongkhôngkhí,côđưa tay lên che mắt, bỗng cảm thấy có thứ gì đó cọ vào mặt mình.

Diệp Tuệkhôngcó ý địnhsẽchụp ảnh,đangbệnh mà còn tự sướng được, nhất địnhsẽbị anti chửi tiếp cho xem, nhưng dướisựyêucầu mãnh liệt của người đại diện,côđành phải chụpmộttấm, bởi vì trước mắt dân mạng người ta quan tâm đến mặt mũi củacônhiều hơn là cuộc sống riêng.

Nhưng mà nhìn tình hình lúc nàythìcó vẻ như điều đókhôngđúng lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25