Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42
Lúc Diệp Tuệ cẩn thận xử lý vết thương choanhxongthìđãqua hơn nửa tiếng rồi.
Nhưng màâmthanh này lại phát ra từ miệng Diệp Tuệ,côvừa xử lý vết thương vừa nhíu mày xuýt xoa.
“điviện!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi đến địa điểm quaythìDiệp Tuệ mới biết vị khách mời đó là Bùi Ninh.
“Ha ha ha ha có vẻ như ai cũng hâm mộ tài nấu nướng của Diệp Tuệ nhỉ, có phải chỉ mình tôi biết đến chương trình này nhờ cái biểu tượng cảm xúc của Diệp Tuệkhôngvậy?”
cômở mắt ra, mở cửa xuống xe, Tiểu Lưu vòng ra sau cốp để lấy đồ, bỗngcônghe thấy Tiểu Lưu ngờ vựcnói: “Sao tự dưng lại cómộtlon sữa mạch nha ở đây nhỉ?”
côlạikhôngnhịn được mà quay đầu nhìn, lon sữađangnhảy cao lên, cạchmộtcái, vững vàng đáp xuống ở bậc thang cao hơn. Sau đó nó tiếp tục lặpđilặp lại động tác này để leo lên những bậc thang, cố chấp muốn đuổi theo Diệp Tuệ.
Chuyện kỳ lạ trong chương trìnhđãbắt đầu được lan truyềntrênmạng, mỗi người lại tự thêm mắm dặm muối lên nữa nên câu chuyện càng ngày càng trở nên kinh dị hơn, mà Diệp Tuệthìtrở thànhmộtngười có năng lực siêu nhiên.
Diệp Tuệkhônghề biết rằng, Bùi Ninh nhận lời tham gia show “Tôi và minh tinh mở quán ăn nhanh” này chính là để lấn ápcô.
Da đầucôtê dại nhìn sang, lon sữađanglăn vòng dưới đất, hướng thẳng về phíacô, thấycôdừng lại, lon sữa cũng dừng theo,khôngchuyển động nữa.
“anhphải nhớ kỹ làkhôngđược chạm vào nước,khôngđược ăn cay, ăn hải sản, lúc ngủ cố gắngkhôngđè vào tay, nhớ phải thay băng gạc…”
Thẩm Thuật cúi người, nhìn bóng của mình và Diệp Tuệ chiếu xuống sàn nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
côyên lặngđitới bên cạnh bàn trà, nhân lúc mọi ngườikhôngchú ý, nhanh chóng cầm mấy tờ giấy gói kẹo rồi bỏ vào túi áo.
Nhưng màanhcũngkhôngthể ômcôquá lâu, vìcôđãthẳng thừng kéoanhđirồi,cômò công tắc điệntrêntường để bật đèn lên, chiếu sáng cả căn phòng.
Bùi Ninh lắc đầu, trừ công việc rathìcôta chẳng biết làm cái gì nữa cả, vì việc gì cũng có người làm hộ rồi. Diệp Tuệ liền gọi Tống Bạch đến, bảocôbé dạy Bùi Ninh làm.
Vừa bắt đầu ghi hình tổ chương trìnhđãnóitrước là hôm nay chỉ quay nửa buổi, còn lạithìđể sáng sớm mai quay tiếp.
Thời gian ghi hình tập ba sớm hơn dự kiến, làm Diệp Tuệ chưa nghỉ ngơi được mấy ngàyđãlại phảiđiquay tiếp.
trêngiấy viết rất nhiều điều phải lưu ý, chữ Diệp Tuệ rất đẹp, mỗimộtđiều đều đượccôviết rất cẩn thận tỉ mỉ.
Tống Bạch và Văn Tương gật đầu, Cao Việt cũng chậm rãi ngước lên nhìn Diệp Tuệ, ánh mắt phức tạp,khôngnóigì.
Diệp Tuệ tuy thái độ gay gắt nhưng lạikhôngnỡ nhìn bộ dạng đáng thương ấy củaanh, cuối cùng đành phải thỏa hiệp giúpanhxử lý vết thương.
“Cái này bây giờ vẫn còn bán cơ à, Tuệ Tuệ, chị mua ở đâu thế? Có ngonkhông?”
côcònđangcứng đờ ngườithìTiểu Lưuđãcầm lon sữađitới trước mặtcô: “Tuệ Tuệ, có phải của chịkhông?”
Edit: Ngân Nhi
Những người biết đến dự án phim “Giải cứu mặt trăng” đều biết là Bùi Ninh nhặt lại vai của Diệp Tuệ, với tính cách củacôtathìlàm sao có thể nuốt trôi cục tức này cơ chứ.
“Tổ chương trình hãy đọc bình luận của tôi! Hi vọng lần tới cácanhsẽmời Thường Huỳnh tới, tôi muốn nhìn thấy khả năng củacôấy, đạo diễn mau thu xếpđimà!”
Sữa mạch nha???
Sau khi mở app ra, cả nhóm xúm lại thảo luận: “Tôi muốn ăn móng giò heo kho tàu, tôi muốn ăn lẩu cay, tôi muốn ăn cá dưa chua…”
Nhìn miệng vết thương củaanh, chân màycôcàng nhíu chặt hơn: “Vẫn nên đến bệnh viện thôi.”
Diệp Tuệ nhìn gương mặt tò mò của Tiểu Lưu: “…” Trời ạ, lòng hiếu kỳ của Tiểu Lưu lúc nào cũng tràn đầy như vậy.
khôngbiếtanhnghĩ cái gì mà ánh mắt tối sầm lại,anhđira cửa, thay giày chuẩn bịđilàmthìpháthiệntrêncửa chính có dánmộttờ giấy.
Nó nhìn Diệp Tuệ, dường như sợ dọa đếncônên nókhôngbước lại gần, ánh mắt nó mang theosựcầu khẩn,nhỏgiọngnói: “côcó thể giúp tôi tìmmộtngười đượckhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần nàyanhkhôngtrả lời, chỉ rũ mắt xuống, nhìn tay mình chằm chằm, mãikhôngnóinăng gì. Máu lại tiếp tục chảy ra, rất phối hợp với động tác củaanhlúc này, muốn bao nhiêu đáng thươngthìcó bấy nhiêu đáng thương.
Bóng đen chậm rãi chui ra ngoài từ lon sữa mạch nha,côgáinày cực kỳ cực kỳ gầy, quần áotrênngười cũng rất cũ, chính là con ma tem phiếu.
Ghi hình xong, Diệp Tuệ ngồi lên xeđivề nhà, Tiểu Lưu ngồi trước lái xe,côngồi ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chính chủ bị thương là Thẩm Thuậtthìlại rất yên lặng ngồi đó, biểu cảmtrênmặt cũngkhôngcó chút thay đổi nào.
Tuy nhiên, lời cầu nguyện của Diệp Tuệ hiển nhiên làkhôngcó bất kỳ tác dụng nào cả.
Diệp Tuệ còn chưa kịp phản ứngthìbỗng bị áp chặt vào lồng ngực ấm áp củaanh, quanh mũi đều là mùi hươnganh, bao bọccôtừ bốn phương tám hướng.
Aaaaa!!! Hình ảnh đáng sợ nàyđãđập thẳng vào mắtcôrồi, Diệp Tuệkhôngdám nhìn nữa, tiếp tục bước nhanh về phía trước,khôngdám nghĩ đến cảnh tượng phía sau mình.
Mọi người cười vui vẻ, chỉ có Bùi Ninh làkhôngnóixen vào, cũng chưa có cảnh tượng cả nhóm đứng vây quanh chào đón ngôi sao lớn làcôta.
anhkhôngnóigì, chỉ nhìncô, thế màcôcũng tức giận quátanh: “Em kêu hộanhđấy,khôngđược à?!”
Cạch cạch cạch!
Trái timđangđập dữ dội của Thẩm Thuật dần khôi phục lại bình thường, bàn tayđangbuông thõng bên người khẽ cử động.
“Ss….” Trong phòng khách vang lên tiếng hít sâu.
mộtgiây sau,anhgiơ tay ra vòng lên vai Diệp Tuệ, hơi dùng sức ôm lấycô, đểcôdựa sát vào mình hơnmộtchút.
“+1 bạnkhôngcôđơn đâu, tôithìtới đây để nhìn nữ thần Bùi Ninh, nhưngkhôngngờ lại thành fan của Diệp Tuệ rồi.”
Lộc cộc lộc cộc lộc cộc ~
Diệp Tuệ đờ đẫn ôm chặt lon sữa trong ngực.
Màcôtarõràng là nghệ sỹ lớn, vậy mà đứng trong bếpmộtlúc cũng chẳng thấy ai tới hỏi hanmộtcâu, giống nhưđange dè thân phận ngôi sao lớn cách xa ngàn dặm củacôta vậy.
Bùi Ninh nhìn bọn họ như nhìn mấy đứa ngốc, thái độ rất kiêu ngạo, cả đám nghệ sỹ vì chút tiền thù lao mà ngồi quảng cáo cho nhà tài trợ.
Bùi Ninh liếc nhìn Tống Bạch ngây thơ mới có mười mấy tuổi, cảm thấy Diệp Tuệđangcố tình làm nhụccôta, nhưng vẫn phải nén giậnđitheo học hỏimộtđứa con nít.
Thẩm Thuật tự dưng bị mắng, nhưnganhkhônggiận, lại ngoan ngoãn cúi đầu xuống nhìn vết thươngtrêntay, khóe miệng hơi cong lên.
Chương 42
Lúc bước lên chỗ bậc thang,côlại nghe được tiếng động khác.
Mọi người đềuđangbận rộn, Diệp Tuệ lơ đãng nhìn ra phía phòng khách, mắt đối mắt với con ma tem phiếu. Con ma kia nhếch môi cười, trong tay cầm mấy cái giấy gói kẹo đẹp mắt.
“Có khi nào chương trình sắp chuyển thành show về mỹ thực tâm linhkhông?”
Diệp Tuệ: “côcó thể sơ chế nguyên liệu, xào rau, nấu đồ ăn…”
Thẩm Thuật lấy tờ giấy xuống, gấp lại cho vào túi rồiđilàm.
Hôm sau,côra ngoài từ rất sớm, lúc Thẩm Thuật ra khỏi phòngthìcôđãđirồi, cửa phòngcômở hé,trêncửa vẫn còn lưu lại dấu vết bị đập phá.
Tiểu Lưukhôngnóigì nữa, đẩy luôn lon sữa cho Diệp Tuệ rồinói: “Chị cầm lấyđi, em về đây.”
Nhưng trước đó khán giả theo dõi qua mạngđãpháthiệnra điều khác thường.
Diệp Tuệ bỗng nghe thấy đằng sau có tiếng đồ vật lăntrênmặt đất, phát ra tiếng ma sátrõràng.
“Mọi người muốn ăn hả?” Diệp Tuệ đột ngột chen ngang, khéo léo chuyển đề tài ra khỏi quảng cáo.
Ngôi sao Bùi Ninh được mời đến vớimộtmức giá cát xê rất cao, thế mà biểuhiệntrong chương trình lại quá nhạt nhẽo, khán giả vẫn bị thu hút bởi biểu cảm gương mặt phong phú của Diệp Tuệ hơn.
Diệp Tuệ biết Thẩm Thuậtđãbình tĩnh lại rồi, bây giờcôphải mau chóng xem vết thương choanhmới được.
côvội vàng để lon sữa xuống đường rồi xách túi bước nhanh về phía trước, trong lòngâmthầm mặc niệm, xin đừng đến tìm tôi, xin đừng đến tìm tôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bạnkhôngnhìn nhầm đâu, mấy thứ đó bị Diệp Tuệ lấyđirồi, mà trôngcôấy bình tĩnhthật,khônghề cảm thấy kinh ngạc sao? Hay làcôấy thường xuyên gặp phải mấy chuyện ma quái như thế rồi?”
mộtlần nữa Diệp Tuệ cảm thấy hai mắt mình bị chấn động mạnh,côphi như bay vào thang máy, vội vàng ấn nút, sốt ruột nhìn ra cửa thang máy, đợi nó đóng hẳn vào.
Thế mà chỉmộtgiây sau, cómộtbóng đen luồn nhanh qua khe cửa hẹp, vừa tiến vào xongthìthang máy đóng hẳn.
Nghenóitập nàysẽcósựtham gia củamộtvị khách quý, nhưngcôấy chỉ đến được nửa ngày mà thôi, nên tập basẽchia làm hai ngày ghi hình.
Diệp Tuệnóicâu nào là Thẩm Thuật gật đầu câu đấy, khác hẳn vớimộtThẩm Thuật mới vừa dùng hết sức lực để phá cửa.
nóixongmộttràng,côlại thở dàimộtcái: “Emsẽghi lại tất cả những điều cần lưu ý choanh,anhnhớ phải tuân theo đấy, tuyệt đốikhôngđược tự ý làm trái.”
Chả trách mà tổ chương trình lại ưu ái chiều theo ýcôấy như vậy,côấy là nghệ sỹ lớn rất ít khi tham gia show thực tế, nếu xuấthiệnthìkhả năngsẽthu hútsựchú ý của người xem hơn.
Diệp Tuệ bình tĩnh cườinói: “Vậy để tôi nấu cho.”
Diệp Tuệ tất nhiênkhôngthểnóilà lon sữa này có ma ám,côcứng nhắc đáp: “…Coi là vậyđi.”
Diệp Tuệ hoàn toàn tuyệt vọng.
Người nàokhôngbiết còn tưởng là Diệp Tuệ bị thương nặng ấy chứ, phản ứng củacôkhiến cho Thẩm Thuật cũngkhôngnhịn được mà ngẩng đầu lên nhìn.
nóixong, Diệp Tuệ lại quay trở về phòng.
“Đưa tay đây!” Diệp Tuệ ra lệnh choanhmộtcách rất tự nhiên, Thẩm Thuật nghe lời giơ cái tay bị thương ra trước mặtcô.
Tống Bạchnóilời thoại rất tự nhiên: “anhchị có biết cái app ‘Bạn ăn gì chưa?’ nàykhông? Có muốn biết cách tiện nhất để tìm được đồ ăn ngonkhông?”
Tiểu Lưu lên xe rờiđi, lưu lại Diệp Tuệ lúc này vẫn cònđangngơ ngác.
“Vừa nãy có phảitrênbàn trà có cái gì đókhôngnhỉ? Ống kính vừa quayđicái là biến mất rồi.”
“Gần đây Thường Huỳnhđangquay phim,khôngnên mờicôấy tham gia show. Cứ để cho Diệp Tuệ độc lập xinh đẹp tỏa sángđinhé, cảm ơn!”
Cả nhóm khách mời ngồi cùng nhau, vì để định giá cho thức ăn ngày mai, bọn họ sử dụngmộtứng dụng có tên là “Bạn ăn gì chưa?”, vô cùng cứng nhắc quảng cáo cho nhà tài trợ.
Bùi Ninh trơ mắt nhìn Diệp Tuệ đứng dậy rồi bận rộn trong phòng bếp, những người còn lạithìở bên cạnh trợ giúp chocô, dường như ở nơi nàycôchính là người đáng tin cậy nhất.
Diệp Tuệ tỉnh táo lại trong nháy mắt, có phải là con ma tem phiếukhôngvậy? Nó theo mình về nhà sao?
Thẩm Thuật từ chối, thái độ rất kiên quyết: “Em xử lý giúpanh.”
Tất nhiênnóithìnóivậy thôi, tất cả đều chỉ là suy đoán của dân mạng, rất nhiều ngườikhôngtin vào chuyện đó.
côvì quá mệt mỏi nên mơ mơ màng màng ngủ mất,khôngbiết qua bao lâu, Tiểu Lưu đánh thứccô: “Tuệ Tuệ, về đến nhà rồi.”
“Cóđihaykhông?” Diệp Tuệ giở giọng uy h**p.
Đầu bếp Cốc Chiếu: “Vậy món ăn ngày mai để chocôquyết định nhé?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“anhqua đây.” Diệp Tuệ kéoanhđến phòng khách, Thẩm Thuật cao hơncôrất nhiều, vậy mà có cảm giác như Diệp Tuệđangxáchmộtcon gà vậy, rất ngoan ngoãnđitheocô.
“khôngđi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.