Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 80
Thẩm Thuật: “…”
Diệp Tuệnói: “Đây đều là…”
Thẩm Thuật nhìn vào mắtcô, trong lòng Diệp Tuệ bỗng thấy hơi căng thẳng hồi hộp, tim lại bắt đầu đập loạn nhịp.
Hơn nữacôcòn biết làanhxem cái gì rồi cơ, chính là show “Thách thức ngôi sao”đangpháttrênTV đây này.
Thẩm Thuật vốn muốn từ chối, nhưng Diệp Tuệđãkề chai nước đến miệnganhrồi, do dự mấy giây,anhđành nhận lấy rồi cố gắng uốngmộtngụm,thậtsựđối vớianhthìnước này hơi bị ngọt quá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nó dùng sức kéo thêmmộtđứa bé lên, đứa bé vừa lên xong lại quay người kéo thêm tiếpmộtđứa bé nữa.
Tui cắt chương theo tác giả nha chứkhôngphải tui tự cắt nha)
côbị dọa sợ hết hồn, cái quái gì thế? Xe còn chưađimà, sao mà đâm người được chứ?côlập tức hỏi Thẩm Thuật: “Vừa nãyanhcó nhìn thấy cómộtngười đâm vào xe mìnhkhông?”
Bà Tuệ ơi là bà Tuệ,anhem thích bà lâu rồi bà ơikhôngcần bà tán nữa đâu giời ơi là giờiii)) Còn ông Thẩm nữa, tai người ta đỏ vì xấu hổ mà ông tưởng bả nóngthật, áp tay lên tai người ta nữa chứ dở hơi hả ông??))
“Tôi đói tới mức ngực dán vào lưng luôn rồi, đành phải nghĩ ra cách này.”
Diệp Tuệmộtgiây cũngkhôngmuốn chậm trễ, lập tức trở về nhà. Lúc Thẩm Thuật từ công ty trở về, nhìn thấytrênbàn bàymộtđống bánh ngọtthìngẩn người: “Em ăn hết chỗ này đấy hả?”
Thẩm Thuật lắc đầu.
Đôi khi Đới Chísẽnhận chocômộtvài quảng cáo và show thực tế để duy trì độ hot chocô, còn phần lớn thời gian là để chocôtập trung vào việc quay phim.
Hai vợ chồng với chỉ số EQ thấp thiệt là làm tuôi mệt tim mà) Tức á)
Sau khi Diệp Tuệ ký hợp đồng với Hoa Thụy, chị Nhâm luônđitheo Đới Chí, Đới Chí là người đại diện sốmộttrong giới giải trí, nên chị Nhâmđãhọc hỏi được rất nhiều điều từanhấy.
Diệp Tuệ thấp thỏmđixuống xe, thấy bên cạnh xe cómộtngườiđangnằm, mà người nàykhôngnhìn thấy bóng.
Thẩm Thuật nhấc chân chuẩn bịđitới chỗ con ma, con ma kia vốn chỉ muốn ăn vạ tí thôi, nào ngờ lại gặp phải khắc tinh.
Diệp Tuệ thấy Thẩm Thuật nhíu màythìlập tức lắc đầu theo bản năng, lên tiếng phủ nhận ngay để cầu xinsựsống: “Sao có thể chứ? Em chỉ có mỗianhlà chồng thôi mà.”
Thẩm Thuật nhíu mày: “Vậy tức là ai cũng có thể gọi em là vợ phảikhông?”
Vừa ra khỏi công ty, Diệp Tuệ liền chạy thẳng đến quán cà phê lần trước,nóivới nhân viên: “Gói cho chị hết các loại bánh trong quán, mỗi loạimộtcái.”
Con ma ăn vạ tủi thân đáp: “Tôikhôngcó người thân, cũngkhôngcó đời sau, ngày lễ ngày Tết chưa từng có ai đốt đồ xuống cho tôi.”
“Bây giờanhcó cảm thấy tim mìnhđangđập rộn ràngkhông?”
Diệp Tuệđãhiểu, chả trách mà nó luôn ănkhôngđủ no,thìra là còn phải nuôi mấy đứanhỏnày.
Diệp Tuệkhôngdám nhìnanh, vội vàngđivề phía trước, bỗng nhiêncôcảm thấy cómộtsức mạnh kéocôlại, là Thẩm Thuật giữ lấy taycô.
Diệp Tuệkhôngkhỏi nghĩ đếncôvà Thẩm Thuật,côphải làm thế nào để khiến choanhcũng có cảm xúc giống nhưcôđây?
- --
Con ma nghe thếthìvui lắm, cúi người vớicônói: “Cảm ơncô,côđúng là người tốt.”
Thẩm Thuật nhìn cái tai đỏ rực củacômấy giây, khó hiểunói: “Sao tai em tự nhiên lại đỏ thế?”
Diệp Tuệ nghe thấy câu sớm sinh quý tửthìtí ngã, mặt đỏ rực lên: “Mấy đứa đừngnóilung tung.”
“Diệp Tuệ là diễn viên mà sao ăn nhiều bánh ngọt thế nhỉ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai taicôđỏ lên,khôngnhìnanh, chột dạ dời mắtđichỗ khác, ra vẻ bình tĩnhnói: “khôngcó gì đâu.”
Thấyanhkhôngcó phản ứng gì, Diệp Tuệ liền kéoanhngồi xuống trước bàn ăn, cực kỳ nhiệt tình nhét dĩa ăn vào tayanh.
Diệp Tuệ kéoanhlại, hỏi nó: “Saoanhlại vu oan cho chúng tôi?”
Nếu Thẩm Thuật mà ăn bánh ngọtthìhương vị ngọt ngào ấysẽkhiếnanhnảy sinh khát vọng muốnyêucô, nếumộtcái bánhkhôngđủthìcôsẽmua hai cái luôn.
Diệp Tuệ bây giờ mới biết là Thẩm Thuật cũng có xem video củacôvà đọc bình luậntrênmạng,khôngthìlàm sao màanhthấy được đ·ạ·n mạc cơ chứ.
Diệp Tuệ đeo khẩu trang vào rồiđira cửa cùng Thẩm Thuật, cả hai vừa mới ngồi vào xe, còn chưa kịp nổ máythìDiệp Tuệ bỗng dưng nhìn thấymộtbóng đen lao thẳng vào kính xe trước của bọn họ.
Vì Tiểu Lưu thường xuyên đọc bình luậntrênmạng hộcô, sau khicôlau mặt để lộ hoàn toàn mặt mộcthìcác fan liền đồng loạt gọicôlà vợ, Tiểu Lưu còn đưa máy chocôđọc.
Vừa mới dứt lờithìcó cơn gió thổi tới, mang theosựrét lạnh, cuốn bay cả đống lá cây rụngtrênmặt đất, rơi vào châncô.
Thẩm Thuậtkhôngcó hứng thú với đồ ngọt, nhưng đối diện với ánh mắt của Diệp Tuệ,anhlạikhôngthểnóira câu từ chối,khôngcòn cách nào khác là ăn mỗi cáimộtmiếng, vừa ăn vừakhôngcảm xúcnói: “Ngon lắm.”
Diệp Tuệ thấy mặt Tiểu Lưu hồng hàothìkhôngnhịn được phải hỏi: “Em sao vậy? Có chuyện gì vui à?”
Con ma ăn vạ vung tay lên, tám đứa quỷnhỏcực kỳ ăn ý mà đồng thanh hô to,âmthanh vang dội bầu trời: “Cảm ơn chị, cảm ơnanh! Chúc haianhchị trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử ạ!”
“Tôi thấy mấy đứanhỏnày đáng thương quá nên thường cho chúng nómộtít thức ăn.”
Diệp Tuệ sợ xem cái này lại làmanhnhớ lại mấy bình luận kia nữa nên lập tức đổi kênh: “Tập nàyanhxem rồi mà, để em tìm cái khác choanhxem.”
Diệp Tuệđãkết thúc các cảnh quay cho phim “Giải thoát”, tiếp theo đâysẽchuẩn bị quay phim hồi ký của Ninh Linh.
Diệp Tuệ chẳng hiểu nổi vì saocôlại bối rối thế này nữa,côhắng giọngmộtcái, khéo léonóivới Thẩm Thuật: “Các nữ nghệ sỹ khác cũng đều được fan gọi như thế mà. Đó chỉ là cách gọi thôi, khán giả người ta mỗi ngày thaymộtcôvợ ý, hôm nay có thể là người này, nhưng mai có khi lại đổi sang người khác ngay.”
Các fan ủng hộ idol nhà mình thườngsẽbày tỏ tình cảmtrênđạn mạc như thế, đấy là chuyện rất bình thường.
Diệp Tuệ nhìn ra được là động tác củaanhrất tự nhiên, chỉ đơn thuần làđangmuốn giúpcôthôi.
côbỗng nhiên ý thức được có gì đó sai sai, ban nãy xe còn chưa láiđimà, là tự con ma này đâm vào đấy chứ, sao giờ lại thành lỗi củacôrồi.
Tiểu Lưu ôm cái điện thoại cười rất vui, nghe Diệp Tuệ hỏithìngượng ngùng đáp: “Gần đây em mới gặp lại bạn đại học, bọn emnóichuyện với nhau rất hợp.”
Thẩm Thuật nhìn bàn bánh ngọt: “…”
Thẩm Thuật nãy giờ vẫnkhônglên tiếng,anhchú ý tới vẻ khác thường của Diệp Tuệ, hỏi: “Vừa rồi bọn họnóigì với em thế?”
Diệp Tuệ run lên, thế này là sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Tuệ cười híp mắt vẫy tay vớianh: “khôngphải là em ăn, mà em mua choanhđấy.”
Thẩm Thuật rất cao lớn, giờ phút này, Diệp Tuệ có cảm giác nhưđangbị ánh mắtanhbao vây.
Sau khi ăn xong đống đồ gọi bên ngoài, Diệp Tuệ và Thẩm Thuật lại chuẩn bị đểđisiêu thị mua ít đồ, nhân tiệnđidạo luôn.
Thẩm Thuậtđitới bên cạnhcô, hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Thẩm Thuậtkhônghề nhìn ra là Diệp Tuệđangnóidối,anhtự thấy tay mình hơi lạnh, nên suy nghĩmộtchút,anhđãnghĩ ra đượcmộtcách.
Diệp Tuệ cúi đầu bước vộiđi, cố gắng bỏ qua cảm giác tim đập cuồng loạn lúc này, Thẩm Thuật nhìn bóng lưngcô, khẽ cười rồi cũngđitheo.
Con ma ăn vạ nhìnmộtlượt mấy đứanhỏ,nói: “Mấy đứa này đều c·h·ế·t cả rồi, chúng nókhôngcó người thân, cho nên c·h·ế·t rồi mà vẫn cứ bay khắp nơikhôngbiếtđiđâu.”
Huyệt thái dương của Diệp Tuệ khẽ giật,côkhôngthểnóilà bọn họ vừa chúcanhvàcôsớm sinh em bé được.
Thẩm Thuật rũ mắt xuống,anhgiơ tay bịt lên taicô, bao trùm toàn bộ vùng tai, cảm giác lạnh lẽo lập tức bao vây lấy Diệp Tuệ.
Tựa nhưđangmuốnnóivới Diệp Tuệ rằng, màyđangnóiláo.
Nó sợ hãi liếc Thẩm Thuậtmộtcái,khôngngờ lần đầu tiên bày trò màđãthất bại ngay rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 80 (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng mà bây giờcôphải giải thích thế nào với Thẩm Thuật đây?
anhkhẽnói: “khôngphải emnóilà nóng sao?anhgiúp em hạ nhiệt.”
Diệp Tuệ ngơ ngác hỏi: “anhlàm gì thế?”
Chờ đến khianhkhó khăn nếm thử xong hết các loại bánh, Diệp Tuệ lập tức bảoanh: “Thẩm Thuật,anhnhìn vào mắt emđi.”
côbiết đây là ma, định quay ngườiđiluônthìchợt nghe thấy tiếng k** r*n: “Ôi dồi ôi, chân tôi đau quá,côphải chịu trách nhiệm đó.”
Diệp Tuệkhôngdámnóivới Tiểu Lưu chuyện này,côkhôngmuốn Tiểu Lưu biết chuyệncôvàanhvẫn còn chưayêunhau đâu.
côxoay người nhìn vào mắtanh,anhđứng trước mặtcô, nhìncôkhôngchớp mắt.
mộtbóng dáng gầy yếu từ bên trong chui lên, lúc ra ngoài rồi nókhôngđingay mà lại tiếp tục nhìn vào trong cống, khom lưng duỗi tay vào.
Hết ngày cuối tuần, Diệp Tuệ bị chị Nhâm gọi đến công ty để lên lịch trình mới.
Diệp Tuệ ngơ ngác chẳng hiểu gì, đúng lúc này, cách đókhôngxa cómộtcái nắp cống đột nhiên bị mở ra, ngay sau đó làmộtcánh tay gầy gò bám lên mặt đất.
Ánh mắt thâm sâu của Thẩm Thuật vẫn nghiêm túc nhìncô, bỗng nhiênanhđưa tay lên, các ngón tay thon dài vòng ra sau taicô,nhẹnhàng tháo khẩu trang củacôxuống, mặt của Diệp Tuệ cứ thế lộ ra bên ngoài.
Thẩm Thuật đặt chai nước xuống, nhìn TV: “Xem tiếpđi.”
Nhân viên phục vụ nghe mà sững người vì vị khách này mua quá nhiều,khôngkhỏi nhìn Diệp Tuệ vài lần, thấy rất quen màkhôngnhớ ra là ai.
Đầu óccôtự dưng trống rỗng, tim đập thình thịch, lờinóitrở nênkhôngmạch lạc: “Em em em…Bây giờ em lại thấy lạnh rồi, bọn mình mau về nhà thôi.”
Đáy mắt Diệp Tuệ chợt lóe lênmộttia sáng,cônghĩ lại lần trước vào quán cà phê ăn bánh ngọt, đồ ngọt có thể làm tăng cảm giác hạnh phúc, làm cho người ta có cảm giác nhưđangyêu.
Diệp Tuệ nịnh nọtkhôngđúng chỗ, liền nhanh tay lẹ mắt cầm lấy chai nước có ga đưa tới miệnganh: “anhuốngđi, uống chút đồ ngọt vàosẽkhôngcòn thấy tức giận nữa đâu.”
Diệp Tuệ hiểu ý của Tiểu Lưu, ngay cảcônàng độc thân lâu năm này cũng sắp thoát ế đến nơi rồi.
Lúc Diệp Tuệ xách túi lớn túinhỏđira quán cà phê,côbé nhân viên mới vỗ đầumộtcái, “Vị khách vừa rồi là Diệp Tuệ đó mà.”
Thẩm Thuậtkhôngchút nể nang cắt đứt ý đồ đánh trống lảng của Diệp Tuệ: “anhkhôngphải là chồng của bọn họ.”
Nó vội vàng lui về sau: “Xinanhtha mạng, tôikhôngcần gì hết đâu!”
Cứ thế, đứa sau lôi đứa trước, tám đứa bé lần lượtđira ngoài, cả tám đứa đứng bên cạnh con ma ăn vạ, quần áo cũng rách rưới như nhau.
“Nếuanhmà vào showbizthìem bảo đảmsẽcó rất nhiều người gọianhlà chồng cho xem.” Diệp Tuệ chắc chắn luôn, Thẩm Thuật chỉ cần dựa vào gương mặt là có thể nổi tiếng được rồi.
nóixong nó lại huýt sáomộtcái: “Ra hết cảđi,nóilời cảm ơn với hai vị ân nhân này!”
côcòn chưa làm choanhthíchcôđược đâu,khôngthể đểmộthiểu lầmnhỏnày tạo thành mâu thuẫn giữa hai đứa được.
Diệp Tuệ hứa với con ma ăn vạ,sẽlập tức đốt đồ cho chúng ngay, con ma ăn vạ liền nắm tay lũ trẻ rờiđi.
Diệp Tuệ chỉ vào con mađangăn vạ kia: “Cómộtcon ma vu khống chúng ta,nóichúng ta đụng vào nó.”
Edit: Ngân Nhi
Diệp Tuệ lúc này mới để ý bộ đồ rách rưới con mađangmặc, suy nghĩmộtlát,cônói: “Thế nàyđi, tôisẽđốt mấy thứ choanh, về sauanhđừng dùng trò này để ăn vạ người ta nữa nhé.”
anhchịu uống có nghĩa là mình dỗ thành công rồi, Diệp Tuệ cứ tự định nghĩa hành động củaanhthành ý mà mình muốn như thế đấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.