Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 84

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 84


Thẩm Thuật hoàn toànkhôngnghĩ nó là vết son môi, và tất nhiên là cũngkhôngthể nghĩ tới chuyện đó là vết son của Diệp Tuệ hôm quađãhôn lên môianhđược. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Thuật hỏi: “Em bị cảm à?”

côhoảng hốt, theo phản xạ ngả đầu về sau muốn tránhđi, nhưng vừa mới rời khỏithìcôlại đột nhiên cảm giác được sau gáy cómộtsức mạnh kéocôvề phía trước.

Diệp Tuệ uống hết ly này đến ly khác, còn bắt Thẩm Thuật uống cùng.


Diornóirằng Diệp Tuệ là khách hàng thân thiết của nhãn hàng, dòng nước hoa mới nhất của hãngsẽdocôlàm gương mặt đại diện.

Thẩm Thuật giữ cổ Diệp Tuệ,mộtlần nữa rút ngắn khoảng cách giữa hai người, môi họ dán chặt vào nhau, mang theo hơi thở nóng rực.

Vừa mở mắt ra,côliền khẽ rênmộttiếng, đưa tay ấn huyệt thái dương, cơn đau đầu dữ dội làmcôrất khó chịu.

Hai người cùng đưa mắt nhìn nhau, đồng thời cũng nhìn ra được vẻ khó hiểu trong mắt đối phương, tối qua chẳng lẽ có chuyện gì quan trọng mà cả hai đềuđãquên rồi sao?

Rượu này nếu ngửisẽkhôngthấy mùi rượu, uống vào chỉ như nước ngọt bình thường, nhưng nó ngấm rất chậm, chỉ uống vài ly thôi cũng có thể say rồi.

Diệp Tuệđãdựng xong điện thoại, sạc pin đầy đủ, đợi đến giờthìphát livestream. Chuẩn bị xong xuôi,côngẩng đầu nhìn Thẩm Thuật: “Saoanhcòn chưa về phòng?”

Tổng giám đốc của Hoa Thụy giờđangtrà trộn với đám cư dân mạng, hoàn toànkhôngthể nhìn ra đượcsựkhác nhau giữa lời bình luận củaanhvà mọi người.anhchỉ biết ngồimộtmìnhmộtgóc, bực bội ăn giấm.

côlết từng bước vào phòng vệ sinh, muốn rửa mặt cho tỉnh táo, lúc đứng trước gương,côchợt chú ý đến vết thươngtrênkhóe môi. Đưa tay lên sờ,côxuýt xoa, nét mặt ngờ vực, bị đập vào đâukhôngbiết?

Diệp Tuệ biết nếucôsaythìchắc chắncôsẽnóihết những lời từ tận đáy lòng mình ra với đối phương, mặc dù hồi trước khi saycôkhônglàm gì sai, nhưng lần nàythìkhôngbiết chắc được.

Đặc biệt là bây giờ trong lòngcôchỉ luôn nghĩ đến Thẩm Thuật,cônghĩ chắc làcôsẽômanhkhôngchịu buông tay, sau đó dũng cảm tỏ tình,nóihết những lời chôn giấu trong lòng choanhnghe.

Nhữngcôgáixem xong quảng cáo đều chỉ cómộtsuy nghĩ trong đầu, muốn mua muốn mua muốn mua!

Vào lúc này, giác quan thứ sáu của Thẩm Thuật đột nhiên trở nên rất mạnh.

Thẩm Thuật nghe thấy tiếng hắt xì, cơ thểanhlập tức nghiêng về phíacô, muốn nhìncôxem thế nào, nhưng vì tối quá nênanhkhôngbiết là khoảng cách giữaanhvàcôđangrất gần.

Sắc mặtanhtrầm xuống, đăng ký nhanhmộttài khoản rồi viết bình luận.

Cái salon bình thường này có gì hay ho mà khiến họ dừng lại nhìn cơ chứ?

Diệp Tuệ mỉm cười trước màn hình.

Bây giờ Thẩm Thuật là người trong lòngcô,côkhôngcho phép bất kỳ ai bắt nạtanh, cũngkhôngmuốn thấyanhmất vui.nóivớianhxong,côliềnđixuống nhà luôn.

Thẩm Thuậtkhôngchần chừ dù chỉmộtchút,anhlập tức đưa tay ra, bọc lấy bàn taycôtrong tay mình.

Mấy ly rượu mạnhđãđủ để khiến cho hai người quên sạch mấy chuyện này, cả hai đều tự nhủ rằng chẳng có chuyện gì đâu, quẳngsựngờ vực ra sau gáy,mộttrướcmộtsau ra khỏi nhà.

Xe đỗ lại dưới khu nhà, Diệp Tuệ và Thẩm Thuật xuống xe, vào thang máy. Diệp Tuệ chỉ cảm thấy đầu rất choáng,côđứng bên cạnh Thẩm Thuật, dựa lưng vào thành thang máy lạnh như băng.

mộtgiây sau, quả nhiêncôđãnhìn thấy ánh mắt u oán củaanh,thìraanhchính là fan cuồng ban nãy đấy sao, đăng bình luận cũng thành thạo phết đấy chứ.

Sáng sớm, ánh mặt trời chói mắt chiếu vào phòng, hướng vào mặt Diệp Tuệ, lông micôkhẽ giật, sau đó từ từ mở mắt.

Thẩm Thuật cầm cốc, cúi người lấy nước, Diệp Tuệ học theo dáng vẻanh, cũng khom lưng xuống nhìnanhlấy nước.

Diệp Tuệkhôngbiết gì cả,côcầm ly “nước ngọt” đưa cho Thẩm Thuật: “Em uống thử rồi, ngon lắm.”

Thế là lời tuyên thệ chủ quyền của Thẩm Thuật cứ thế bị hòa lẫn trong cơn mưa bình luận.

“Hình như em thíchanhmất rồi, là kiểu rất rất thích luôn ý, thích hơn nhiều so vớianhtưởng tượng cơ.” Diệp Tuệ chân thành nhấn mạnh từng chữ, sợ Thẩm Thuậtkhôngnghe thấy.

Mặtcônóng bừng lên, đôi môi mỏng này củaanhdường như lại làmcôthấy chếnh choáng.

anhđưa cốc chocô: “Em uốngđi.”

Lượt xem quảng cáo tăng lên nhanh chóng, rất nhiều người xem xongmộtlần lại xem tiếp lần hai, Diệp Tuệ trong phong cách cổ điển nhìn quá là đẹp.

“Thẩm Thuật, em nghĩ là…”côdừng lại vài giây, “Chắc emsẽsay khướt đấy.”

Cùng lúc đó, Thẩm Thuật cũngđangmệt mỏi đứng trước cái gương trong phòng mình, vì đau đầu do say rượu nên mi tâmanhnhíu chặt, nhìn môi mình trong gương,trênkhóe môi cómộtvết màu đỏ.

Bình thường Thẩm Thuậtsẽkhôngchủ động đến gần người khác, Diệp Tuệ cũng chưa bao giờnóichuyện nhiều với người nhà họ Thẩm.

“Thẩm Thuật, em khát nước, muốn uống nước.” Bây giờ trong lòngcôchỉ có mìnhanh, làm cái gì cũng muốnanhlàm cùng.

Tuy cái cốccôvừa mới dùng qua, nhưng Thẩm Thuật chẳng hề để tâm,anhrất tự nhiên cầm lấy, cũng uốngmộtngụm nước.

Diệp Tuệđangchăm chú nhìn vào màn hình điện thoại nênkhôngpháthiệnra là bình luận vừa rồi do Thẩm Thuật viết.côsẽkhôngliếc mắt nhìnanhđâu, nhỡ bị mọi người soi đượcthìchết.

Hai người cứ thế tay trong tayđivề nhà, Thẩm Thuật vừa mới bật đèn ở chỗ cửathìDiệp Tuệđãlại lôianhđi.

Diệp Tuệ sững sờ,côlại nhấn mạnh thêmmộtcâu: “Dù saothìcũng là em thíchanhtrước.”

Vì vừa hóng gió nên Diệp Tuệ thấy hơi lạnh,côhắt xìmộtcái.

Cho đến khi mấy ly rượu mạnhđãtrôi xuống bụng, Diệp Tuệ và Thẩm Thuật mới pháthiệncó gì đókhôngổn, Thẩm Thuật đặt cái ly sangmộtbên, nhìn Diệp Tuệnói: “Đây cóthậtlà nước ngọtkhôngvậy?”

“Em muốn nắm tay.”

khônglâu sau, Diệp Tuệ cầm vài cốc “nước ngọt”đilên gác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Thuật lắc đầu, lôimộtcái ghế từ trong bếp ra rồi ngồi ngay ở phòng khách.

Thẩm Thuật hoàn toàn tin tưởng Diệp Tuệ,khônghề nghi ngờ gì,cônóiđây là nước ngọtthìnó chính là nước ngọt.

Đáy mắt Thẩm Thuậthiệnlên nét cười,anhnhận thua: “Được rồi, là em trước.”

côcứ liếc nhìn Thẩm Thuật suốt, cảm xúc trong lòng vốnkhôngdám bộc lộ cuối cùng cũng lộ hết vào lúc này.

Diệp Tuệ uống say nên cũng bạo hơn,côhoàn toànkhôngthấy hài lòng, bépmộtcái, tayanhbịcôđánh gạtđi.

Chương 84 (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Tuệ bắt đầu thấy choáng rồi,cônhận ra suy đoán của mình có vấn đề,đãthếcôcònkhôngthèm chọn mấy ly nước ngọt quen thuộc mà lại chọnmộtloại uống ngon nhất nữa chứ.

“Chỉ có mỗi tôi mê mẩn với màu son của Diệp Tuệ thôi à?”

Đối mặt vớisựquan tâm nhiệt tình của Diệp Tuệ, Thẩm Thuật đầu tiên là ngây ngốc, nhưng sau đó lại nở nụ cười, tiếng cười cực khẽ vangtrênhành langkhôngmộtbóng người, hòa tan vào ánh trăng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đoạn quảng cáo được chia sẻ khắp các diễn đàn, Diệp Tuệ lần đầu tiên quay quảng cáo chomộtthương hiệu cao cấp mà biểuhiệnlại rất tốt, đây là điều mà tất cả mọi người đềukhôngthể tưởng tượng được.

Nhưng cả hai đềukhôngcảm thấy có vấn đề gì cả.

Trở về nhà saumộtngày bận rộn, Diệp Tuệnóivới Thẩm Thuật làcôsẽngồi nhà livestream, mọi ngườisẽtheo dõi chăm chú, nên tốt nhất làanhcứ ở trong phòng riêng đừng ra ngoài.

côvà Thẩm Thuật ngồi ở ghế sau, giữa hai người cómộtkhoảng cách, lúc nàycôcònkhôngdám nhìnanh.

Edit: Ngân Nhi

Vừa nhìn vào mắtanh, ma xui quỷ khiếncôlạinóira hết những lờiđãchôn giấu trong lòng.

Diệp Tuệ cảm thấy sắpkhôngthở nổi nữa, tựa như cómộtbức tường vô hìnhđangbao vâycô, trừ Thẩm Thuật ra,côkhôngnhận biết được điều gì khác nữa.

Mỗi khi Diệp Tuệ xuấthiệntrênmàn ảnh, ai nấy đều muốn soi kỹ từng chi tiết, nụ cười xinh đẹp, phong thái sang trọng và nữ tính củacô.

côấn mở cửa sổ xe, gió đêm lùa vào, khí lạnh mùa đông phả vào mặtcô, nhưng cũng chẳng thấm vào đâu.

Diệp Tuệ nghĩ lại lần uống rượu say duy nhất củacôhồi trước, khi đócôđãlàm rất nhiều chuyện mà bình thườngcôkhôngdám làm,côsợ mìnhsẽlàm chuyện gì đókhônghay vớianh, cho nên phải đánh tiếng trước choanhbiết.

“Diệp Tuệ ơi trong quảng cáo chị đẹpthậtđấy, chị có thể cho em biết là chị đánh son hiệu gìkhôngạ?”

Thẩm Thuật liếc nhìnmộtlượt căn phòng, cũng cau mày: “Đèn hỏng rồi, mai phải gọi người đến sửa.”

Thẩm Thuật dường như cũng say rồi, phản ứng chậm hơn bình thườngmộtchút, mấy giây sauanhmới quay sang nhìncô: “Gì thế?”

“Em muốn nắm tay thế này này!” Có lẽ dạo nàycôtra cứutrênmạng khá nhiều về mấy chuyện hẹn hòyêuđương nên nhớ rấtrõ, nam nữ khiyêunhauthìcách nắm tay cũng khác.

Cả căn phòng chỉ có mỗi đèn ngoài cửa ra vào là sáng, trong phòng khách mờ tối, Diệp Tuệ phải ghé sát vàothìmới nhìn thấyrõmặtanh.

“Lầutrênơi,khôngphải chỉ có mình bạn đâu, tôi còn muốn mua cả cái váy Diệp Tuệ mặc nữa kìa, quỳ gối van xin đại thần nào đó hãy đọc ra hết tên thương hiệu đồcôấy dùngđimà, kẻ mắt này, phấn má nữa…”

Vì Diệp Tuệkhônghay uống rượu nêncôkhônghề biết rằng loại đồ uốngcônghĩ là bình thường này,thậtra lại là loại rượu mạnh nhất.

Hai mắtcônhắm nghiền, nhích lại gầnanhhơn, cho đến khi môicôchạm vàomộtthứ mềm mạithìmới mở mắt ra.

anhngậm chặt miệngkhôngnóigì, màanhvốn cũng là người ítnói, lúc ởmộtmình, có khi cả ngàyanhcũng chẳngnóicâu nào.

Thẩm Thuật phủ nhận ngay,khôngđồng ý với lờicôvừanói: “anhthích em trước.”

Mặtcôbắt đầu nóng lên,côcó thể cảm nhận được hơi nóngđanglan dần lên mặt, liền đứng bật dậynói: “Chúng ta mau về nhà thôi.”

“Thẩm Thuật.” Diệp Tuệ bỗng gọi tênanh.

Mười ngón tay phải đan chặt vào nhau, thế mới gọi là nắm tay.

Nếu là lúc bình thườngthìDiệp Tuệ còn lâu mới dámnóitrắng trợn như vậy,côchỉ thường viện cớ sợ ma để tranh thủ bám tayanhthôi.

nóixong, Diệp Tuệkhôngnhìnanhnữa,cômở app livestream ra, bắt đầu phát. Vừa mở lênđãcó rất nhiều fan vào, số người xem dần dần tăng lên.

“côấy là vợ củamộtmình tôi thôi,khôngchấp nhận phản bác!”

Trước khi bắt đầu livestream mười lăm phút, Thẩm Thuật vẫn cònđilại trong phòng khách.

cônghĩ rồi, tửu lượng củacôkhôngtốt lắm, Thẩm Thuật nhìn cũng có vẻkhônguống được rượu, cho nên trongmộtđống các loại rượu ở đây,côđãchọn ra loại “nước ngọt” này.

anhngồi đối diện cáchcôkhôngxa, vừa chuẩn nơi ống kínhkhôngchiếu đến,anhhỏicô: “Thế này được chưa?”

Nhìn thấy hai chữ vợ ơi, Diệp Tuệ khựng lại, trong đầu nhớ đến lời Thẩm Thuậtnóilúc trước, làmcôkhôngnhịn được mà bật cười.

Sau khi xác nhận chắc chắn,cômới chính thức thở phàonhẹnhõm.

Lần này ông Thẩm mờikhôngít người của nhà họ Thẩm, nhưng cho dù có nhiều người hơn nữathìThẩm Thuật vẫn chỉ đứng vàomộtgóc.

Vìđangsay nên nghe giọngcôhơi nũng nịu, giống nhưmộtđứa trẻ conkhôngchiếm được món đồ chơi mình thích, tùy hứngnóirayêucầu của mình.

Ngay tối hôm công bố quảng cáo nước hoa Dior, phía nhãn hàngyêucầu Diệp Tuệ phải phát livestream để tuyên truyền.

“côấy là vợ củamộtmình tôi thôi,khôngchấp nhận phản bác!”

Diệp Tuệ: “…”

Bây giờ có hối hận cũng chẳng ích gì,cônhìn Thẩm Thuật, hỏi: “Thẩm Thuật,anhsay chưa?”

Diệp Tuệkhôngchịu thua: “Em thíchanhtrước, từ lâu emđãmuốn được ở bênanhmỗi ngày, muốn cùng ăn cơm vớianh, cùnganhđidạo phố, cùnganhxem TV.”

Diệp Tuệ: “…”

Vì tối qua say quá nên cả Diệp Tuệ và Thẩm Thuật đều chẳng nhớmộtchút gì về chuyện tối qua hết, bao gồm cả việc hai ngườiđãtranh nhau thổ lộ với đối phương.

Lại đến dịp nhà họ Thẩm tụ họp, ông Thẩm điều xe đến đón Thẩm Thuật và Diệp Tuệ về nhà chính.

Diệp Tuệ chủ động đan ngón tay mình vào giữa các ngón tay của Thẩm Thuật, nắm chặt lại, bấy giờcômới nở nụ cười thỏa mãn: “Thế này mới đúng.”

Nghe Diệp Tuệnói, Thẩm Thuật cũng nghe theocô, đèn trong phòng khách còn chưa bật, hai người cứ thế nương theo ánh đèn ngoài cửa ra vào, lảo đảođivào bếp.

Diệp Tuệ nhích lại gầnanhhơn,côgiơ tay ra trước mặtanh, mượn men rượu mànóira lời mà lúc trướckhôngdámnói.

Thang máy chuyển động chậm rãi từng tầngmột, trong này ngoài Thẩm Thuật và Diệp Tuệ rathìkhôngcó ai khác.

côloanhsẽgặp phải những ngườinóinăngkhônghay, nên vừa bắt đầu buổi tụ họp,côliền kéoanhlên tầng hai, ngồi xuống salon: “anhchờ ở đây nhé, emđilấy choanhchút đồ ăn.”

“Phim mới của chị khi nàothìcó vậy? Hóng quáđimất, có thể bật mí chútkhôngchị?”

Thẩm Thuật đồng ý,anhlại gần hơnmộtchút, yên lặng ngồi nhìncô.

“Tôi chiếm chỗ trước rồi! Tôi phải độc chiếm Diệp Tuệ, vợ ơi mau nhìnanhđi!”

Trong ánh đèn mờ, hai người gần như đắm chìm trong đêm tối dịu dàng.

anhlauđithìhết ngay, bị cái gì dây bẩn sao?

Diệp Tuệ chào tạm biệt ông Thẩm rồi ngồi lên xe.

Thẩm Thuật trông khác hẳn với dáng vẻ vội vàng hấp tấp của Diệp Tuệ, lúc say rượu nhìnanhcòn an tĩnh hơn bình thường, Diệp Tuệnóigìthìanhnghe nấy,khôngnóimộtlờiđitheo saucô.

Diệp Tuệ nổi tính ương bướng lại gặp phảimộtThẩm Thuật bao dung như vậy, khiếncôngẩn ngơ trong phút chốc, nhìn ánh mắt tràn ngập nét cười củaanh,côtheo bản năng làm ramộthành động.

côgiả vờ lấy cớ khát nước, muốn cầm lấy cốc nước ở bên cạnh để tranh thủ nhìn Thẩm Thuậtmộtcái.

Ngồi đối diệncô,anhyên lặng móc điện thoại ra xem, lập tức nhìn thấytrênmàn hình các bạn fanđanggọicôlà vợ.

Các bình luận kiểu này gần như là giống nhau,khôngai có thể nhận ra đượcsựghen tức ở đây.

Giây phút này, khoảng cách giữa Diệp Tuệ và Thẩm Thuật gần nhưkhôngcòn nữa. Diệp Tuệ cảm thấy như cómộtdòng nước ấm tràn vào môicô, sau đó lan xuống tận tim.

Diệp Tuệ cứ thế chia sẻ loại rượu mạnh nhất cho Thẩm Thuật,trêntầng hai yên tĩnh, loáng thoáng vọng đến tiếng cườinóitừ tầng dưới, nhưng dường như cũng biến mất trongkhônggian yên tĩnhtrênnày.

“côấy là vợ củamộtmình tôi thôi,khôngchấp nhận phản bác!”

Chứng tỏ rằng tối quacôkhônglàm gì cả, cũng chẳngnóigì hết.

Thẩm Thuật im lặng vài giây mới đáp lại: “anhcũng thế.”

Thẩm Thuậtkhônghiểu vì saocôlàm thế, nét mặtanhngơ ngác nhìncô.

“Thẩm Thuật,anhcó thấy chỗ này hơi tốikhông?”cônhíu mày, tối quá làmcôkhôngnhìn thấyrõanh.

Sau khi uống xongmộtly “nước ngọt”,côcàng cảm thấy loại “nước ngọt” này rất dễ uống, thầm nghĩ dù sao cũngkhôngphải là rượu, uống nhiềumộttí cũngkhôngsao.

“Aaaaaa cuối cùng cũng chờ được đến lúc này, tiên nữ lại hạ phàm rồi! Diệp Tuệ à chị có thể livestream nhiều hơnkhông, nhìn chị xinh lắm ý!”

Diệp Tuệ nghiêm túc hồi tưởng lại chuyện tối qua, thế nhưng trí nhớ củacôchỉ dừng lại từ sau khi rời khỏi nhà họ Thẩm trở về trước, đoạn sauthìhoàn toànkhôngnhớ được gì.

Thẩm Thuật lắc đầu: “anhchưa, còn em?”

Diệp Tuệ lắc đầu: “Emkhôngbị cảm, em…” Diệp Tuệ nhìn vào đôi mắt đen nhánh củaanh, bỗng dưngcôkhựng lại.

Diệp Tuệ vui vẻ nhận lấy, sau khi uốngmộthớp lớn,côđưa lại cốc choanh: “anhcó muốn uốngkhông?”

“Nước hoa bao giờ mở bán vậy? Ngày mai tôi đến store chính hãng mua có đượckhông?”

Diệp Tuệ chăm chú quan sát phản ứng của Thẩm Thuật, thái độ củaanhlúc này đối vớicôvẫn như thường ngày,khôngcó bất kỳ thay đổi nào.

Hai kẻ say rượu nghiêm túcmộthỏimộtđáp về cái đèn chưa bật, nếu để người ngoài nghe thấythìchắc chắn họsẽnghĩ đôi vợ chồng này có vấn đề.

Thẩm Thuật cũng học theocô, vững vàng nắm tay dắtcôđi.

Diệp Tuệ hết cách vớianh,côlại nhấn mạnh: “Lát nữa lúc em livestreamanhtuyệt đốikhôngđược vào màn hình đâu đấy, cũngkhôngđược phát ra tiếng động.”

Diệp Tuệ mỉm cười,khôngphải fan đâu,anhlà chồng củacôthậtđấy

Sau khicôvà Thẩm Thuật về nhàthìlàm gì nhỉ?

Nhưnganhsẽkhôngvì thế mà từ bỏ, trong lúc Diệp Tuệđanglivestream,anhkhôngngừng đăng bình luận đểcôchú ý đếnsựtồn tại củaanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

côkhó khăn ngồi dậy, vì uống quá nhiều rượu nên đầu đau như muốn vỡ tung, cổ họng khô khốc.

Hai người cùng mở cửa phòng ra,nóivới nhau câu chào buổi sáng, sau đó cùng nhauđira cửa.

Lúcđingang qua chỗ ghế salon, cả hai đều theo bản năng dừng bước, mắt nhìn ghế salon, cùng nhíu mày, biểu cảm rất giống nhau.

Diệp Tuệ sợanhkhôngđồng ý, lạinóiluôn mồm: “Là em thíchanhtrước, em trước em trước em trước!”

Ngay sau đó, bọn họ đăng quảng cáo nước hoa lên, Diệp Tuệ ngồi trong chiếc xe phục cổ màu đỏ, mỉm cười với ống kính, nụ cười củacôrạng rỡ vô cùng, như ánh mặt trời ấm áp ngày đông.

Nếu nhìn tình hình lúc nàythìcó vẻ nhưcôrất ngoan ngoãn nằmtrêngiường rồi, cho nên chắc là tối quakhôngxảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đâu ha?

“Ông chồng fan nào thế kia, cứ spam liên tục thế, làm ảnh hưởng đến người khác quáđi! Đừng spam nữa!”

Người ta bảo uống rượusẽlàm tăng lòng dũng cảm, Diệp Tuệ cũngkhôngphải ngoại lệ, càng saythìlá gancôcàng lớn,sẽlàm những việc mà bình thườngcôkhôngdám làm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 84