Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Thể loại

Đô ThịHuyền HuyễnĐồng NhânTiên HiệpVõng DuKiếm HiệpHuyền NghiLight NovelCạnh KỹHuyền Huyễn Ngôn Tình
Tôi Cũng Có Thái Tử Gia Của Tôi Mà Poster

Tôi Cũng Có Thái Tử Gia Của Tôi Mà

Zhihu
Đọc Từ Đầu
Đánh Dấu
Mục Lục
Đã hoàn thànhNgôn TìnhĐô ThịSủng

CHƯƠNG MỚI

Chương 11: Hết
2 ngày trước
Chương 10
2 ngày trước
Chương 9
2 ngày trước

GIỚI THIỆU

Một lần say rượu, Chương Phùng Niên đã đồng ý với lời tỏ tình của tôi. Ba ngày sau, anh ta lập tức theo ánh trăng sáng trong lòng mình – Lâm Yên – ra nước ngoài. Chỉ gửi cho tôi một đoạn tin nhắn âm thanh: “Xin lỗi, A Diên, cậu có thể gặp được người tốt hơn.” Vậy là tôi bị đá. Trở thành trò cười trong vòng bạn bè của anh ta. Hai năm sau, anh ta quay trở lại. Trong buổi tiệc chào đón anh ta, tôi ngồi im lặng nghe mọi người xung quanh không ngừng khen ngợi rằng hai người họ thật xứng đôi. Họ như cố ý nói để tôi nghe. Chương Phùng Niên ôm eo người phụ nữ bên cạnh, khi nhận ra tôi, có chút bất ngờ: “A Diên, cậu sẽ không để bụng mãi đấy chứ?” Anh ta cười xin lỗi, “Hai năm trước cứ coi như là tôi còn non dại, chưa suy nghĩ kỹ mà đồng ý với cậu. Đừng để tâm nhé, sau này vẫn có thể làm bạn mà.” Nói nghe hay thật, không biết còn tưởng tôi là người đeo bám dai dẳng ấy chứ. Tôi không trả lời, đúng lúc điện thoại trong túi reo lên. Vì loa nhỏ nên khi nghe tôi luôn có thói quen bật loa ngoài khi nhận cuộc gọi. Vừa bấm nút nhận, giọng trầm ấm của người bên kia đã vang lên khắp phòng bao: “Vợ à, em ở đâu? Anh đến đón em.”
0 bình luận