Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 11: Vân Tại Thiên đến

Chương 11: Vân Tại Thiên đến


Mà lời này của Cổ Viêm vừa dứt, phía bên dưới quảng trường, Cổ Nguyên lão đầu đã nhanh chóng bịt miệng giấu hắn ở sau lưng, tiểu tử này hôm nay làm sao vậy, đột nhiên nổi điên, phiền phức này đến tay lão cũng phải nhức đầu.

Mà một bên khác, Lưu Lôi nghe được âm thanh này liền nhận ra ngay, đó không phải là âm thanh của cái tên tiểu tử dùng kịch độ đánh lén nhục mạ hắn ở cổng đại môn hay sao, cơ hội báo thù đến, làm sao hắn có thể bỏ qua.

“ Là hắn.” Lưu Lôi chỉ tay về phía Cổ Viêm đang đứng, nhưng cũng chính lúc này hắn mới phát hiện tiểu tử này đã biến mất tại chỗ, làm cho khóe miệng hắn giật giật không biết lên phải khóc như thế nào đây.

Mà nữ tử váy hồng nhanh chóng liếc mắt nhìn về phía Lưu Lôi chỉ tay nhưng lại không thấy gì cả, sau đó nàng liền quay sang nhìn hắn, khẽ lườm hắn một cái, khiến cho hắn rợn cả tóc gáy, hai chân mềm nhũn sắp không đứng vững, hiển nhiên dám trước mặt cường giả nói láo hậu quả chỉ có một, đó chính là c·hết.

Mà một bên khác, Lưu Hồng Thiên nhân lúc nữ tử này đang mất tập trung, nhanh chóng tăng hết tốc lực, rời khỏi cục diện rối rắm này, hôm nay nếu như lão còn không đi, toàn bộ Lưu gia hẳn là phải bị diệt tuyệt trong tay nàng ta.

Mà ở phía xa, nữ tử váy hồng trông thấy Lưu Lôi rời khỏi chiến trường, đột nhiên bừng tình, minh bạch mọi thứ, hóa ra lão gia hỏa này lại truyền âm cho hậu bối, nhờ hậu bối tìm kẻ c·hết thay, đánh lạc hướng sự chú ý của nàng thừa dịp đó mà đào tẩu.

Bị người khác tính kế, đặc biệt là hạng rác rưởi tôm tép, khiến cho nữ tử váy hồng vô cùng phẫn nộ, đã nằm trong danh sách đen của nàng thì đừng mong có thể toàn thây.

Nhìn thấy Lưu Hồng Thiên rời đi đã rất xa, nàng cũng không có đuổi theo, mà đứng yên tại chỗ, hai tay bấm pháp quyết, đem kiếm khí ngưng tụ một cánh hoa màu hồng ngưng tụ thành lưỡi đao, sắc bén đến cực điểm, phản phất có thể cắt đứt mọi thứ nó chạm phải.

Cánh hoa hồng này vừa xuất hiện, nữ tử váy hồng búng ngón tay một cái đem cánh hoa bay về phương xa, tốc độ vô cùng kinh khủng vượt xa tốc độ của một võ vương cảnh hậu kỳ có thể chạm tới, nơi nó đi qua không khí tán loạn, chim chóc, côn trùng c·hết hết, không gì không phá, bay vọt thẳng về phía Lưu Hồng Thiên cách đó không xa.

Mà Lưu Hồng Thiên cảm nhận được cỗ khí tức t·ử v·ong đang đến gần mình, cũng cảm thấy rợn cả tóc gáy, nếu biết trước có nữ nhân thần bí này xuất hiện, cho dù Vân Kiệt dùng điều kiện gì đã ứng lão, lão cũng tuyệt đối không đáp ứng, nhưng nay đã bước lên con thuyền chìm này, hoặc là c·hết hoặc là mở một con đường máu lưu lại một ít sinh cơ.

“ Đáng c·hết, ta liều với ngươi.” Lưu Hồng Thiên nghiến răng phẫn nộ, thi triển thần thông của mình ra, tạo ra một con cự đại hỏa diễm sư tử cao tới mười trượng, toàn thần đỏ bừng hỏa diễm, như vần thái dương, nhiệt độ kinh khủng khiến cho không khí xung quanh bốc hơi, xung quanh phạm vi trăm mét bất kỳ vật sống nào cũng sẽ bị loại sóng nhiệt này phần tịch hủy thi.

Mà ngay khi cánh hoa kiếm khí kia bay vọt tới, cự đại hỏa sư hóa thành một khối cầu lửa khổng lồ bay vọt thẳng về phía cánh hoa tiến hành phản công.

Vốn tưởng rằng sẽ có một v·ụ n·ổ hủy thiên diệt địa khi hai cỗ năng lượng này v·a c·hạm vào nhau, nhưng hoàn toàn không có, chỉ thấy ngay khi hỏa cầu chạm vào cánh hoa liền bị cánh hoa cắt đứt, xuyên thủng qua trực tiếp vọt thẳng về phía Lưu Hồng Thiên bản thể kích sát.

Có thể sau đó Lưu Hồng Thiên cũng ý thức được sát chiêu của mình không có tác dụng gì, ngay cả khi lão tế xuất một kiện trung phẩm pháp bảo phòng ngự kết quả cũng chẳng hề thay đổi gì, vẫn là bị cánh hoa quỷ dị kia xuyên thủng qua, để lại giữa ngực một cái lỗ máu lớn, sinh cơ biến mất, hoàn toàn ngã xuống bên dưới mặt đất.

Mà phía xa Vân Kiệt thấy một màn này, sắc mặt hoàn toàn tái xanh, quả nhiên võ vương hậu kỳ có khác, dù chỉ chênh lệch một tiểu cảnh giới cũng là cách nhau như trời với đất, huống chi người ta là thiên kiêu, so với võ vương hậu kỳ phổ thông còn mạnh không kém một bậc, có thể coi như là có chiến lực của một võ vương đỉnh phong, loại tu vi yêu nghiệt này cho dù lão có dùng toàn lực không đến hai ba chiêu liền sẽ bị đối phương miểu sát.

Quay trở lại chiến trường, thiếu nữ váy hồng liếc nhìn Mộc Thu Vân, trầm giọng hỏi “ Là lão tặc tử kia, để ý cháu ngươi ?”

Mộc Thu Vân dùng ánh mắt sùng kính nhìn về phía nàng ta, trong con mắt già nua không che giấu bất kỳ giả dối gì, thành thành thật thật gật đầu đáp lại “ Bẩm tiên tử, là lão tặc tử đó, lão ta ỷ vào một thân tu vi cường đại của mình muốn ép cháu ta gia nhập học viện rác rưởi này.”

Mà nữ tử váy hồng nghe được lời này, cũng hoàn toàn đồng ý, chỉ nhìn liếc qua Mộc Vân nàng cũng biết tư chất của nàng không tầm thường rồi, có thể coi là thiên tài trong lớp thiên tài, chỉ có thua kém mỗi yêu nghiệt một bậc mà thôi, loại tư chất này dù vào trong tông môn của nàng nhất định sẽ được trọng dụng mà nàng cũng vì chuyện này mà lập đại công cho tông môn.

Nữ tử váy hồng quay xuống dưới quảng trường, nhìn thẳng về phía Mộc Vân, khẽ hỏi “ Tiểu nha đầu, có muốn gia nhập vào Cửu Yêu Cung của ta không ?”

Ở phía dưới quảng trưởng, Mộc Vân nghe được lời này của nữ tử váy hồng, tim đập thình thịch liên hồi, một loại cảm giác hưng phấn không thể diễn tả thành lời, đây chính là lời mời của cường giả đến từ thánh địa tu luyện, cho dù nàng nằm mơ cũng ao ước muốn biến nó thành sự thật, nhưng lúc này hiển nhiên không phải là mơ, lúc này nàng hoàn toàn đã có tư cách bước vào học viện.

Mà nghe đến nữ tử thần bí kia nhắc đến Cửu Yêu Cung, tất cả học sinh đều bị làm cho rung động tâm thần, danh tiếng Cửu Yêu Cung ai mà không biết, dù là xuất thân từ vùng quê như bọn từ nhỏ đã được phụ mẫu bổ túc kiến thức, cho lên hết sức rõ ràng, một khi bước chân vào loại thánh địa tu luyện này coi như bước một chân lên trời, tiềm lực vô hạn phát triển, có thể có tư cách tìm hiểu thế giới rộng lớn ngoài kia, chứ không phải bị trói buộc ở cái thành trì nhỏ bé này.

Lúc này không biết có bao nhiêu ánh mắt ghen tỵ nhìn về phía Mộc Vân, Diệp Linh Nhi và Hàn Thiên có được một bằng hữu như nàng cũng cảm thấy thập phần hãnh diện.

Về phía Lưu Lôi, lúc này hắn đã vô cùng sợ hãi, đến lão tổ của phải bỏ mạng, vậy hắn, gia tộc của hắn tính là cái gì, từ nay ở Lưu Hương Thành đã không còn chỗ dung thân cho hắn nữa, hắn có thể đi đâu đây, nghĩ tới tương lai đen tối trước mắt của mình, nghĩ đến Cổ Viêm ác mồm ác miệng, nếu không phải tiểu tử này đột nhiên nổi điên chửi vị tiên tử kia, lão tổ đâu đến mức bị nàng diệt sát, xâu chuỗi tất cả, mọi chuyện đều bắt nguồn tiểu tử đó. Lúc này Lưu Lôi phẫn nộ như sắp phát điên lên, muốn tìm được Cổ Viêm báo mối thù này, nhưng nhìn xung quanh biển người lại không phát giác ra được sự tồn tại của tiểu tử đó, làm cho hắn phát bực mà không thể làm gì được, chỉ có thể siết chặt quả đấm nhịn lại cơn tức này lại.

“ Bẩm tiên tử tỷ tỷ, ta nguyện …” Mộc Vân còn chưa nói hết câu, đột nhiên một cỗ áp lực vô hình không biết từ đâu mà đến ngăn chặn cuống họng của nàng không cho nàng mở miệng nói thêm câu nào nữa, đây là loại tuyệt đối áp chế, lấy tu vị tụ khí cảnh của nàng một chút năng lực phản kháng cũng không có.

Không chỉ có mình nàng, toàn bộ quảng trường đều bị cỗ khí tràng này chấn áp, không ai dám thở ra một hơi, ngay cả Cổ Viêm bình thường lớn mồm lớn miệng lúc này cũng đã im re không nói lời nào, không phải hắn không dám nói, mà là không nói được, huống hồ Cổ Nguyên lão đầu đã căn dặn hắn, tuyệt đối không được mở miệng nếu không đến lão cũng không thể bảo vệ được hắn.

Cảm nhận cỗ hơi thở này đột nhiên xuất hiện, ngay cả thiếu nữ váy hồng sắc mặt có chút khó coi, nhưng cũng chỉ là thoáng qua mà thôi, đối phương dù mạnh hơn nữa của chưa đột phá đến võ hoàng, chỉ là võ vương đỉnh phong vô địch, loại cường giả cấp bậc này không phải nàng không có khả năng đánh một trận, chỉ là tốn thời gian, cũng là ngang tài ngang sức, muốn cầm xuống đối phương hoàn toàn không có khả năng, nhưng nếu động đến giới hạn của nàng, dù phải trả đại giới nàng cũng muốn đối phương phải nuốt hận.

ầm ầm ..

Đột nhiên vào lúc này, ở sâu trong Vân Lan học viện, một cỗ khí tức khủng bố bay vọt thẳng ra bên ngoài chiến trường, lăng không hiên ngang đứng giữa bầu trời, chặn ở trước mặt Vân Kiệt không cho nữ tử váy hồng tiếp cận hắn.

Người mới đến là một lão giả thân mặc một áo bào màu đen, tóc đen bù xù, mặt hổ dữ tợn, không giận mà tự uy, khí tức lão ta tỏa ra rõ ràng có thể áp bách khí tức võ vương hậu kỳ của nữ tử thần bí, không thể nghi ngờ lão chính là cường giả võ vương cảnh đỉnh phong.

Ở một vùng đất hẻo lánh, linh khí cằn cỗi như Lưu Hương Thành, có thể sinh ra võ vương trung kì như Vân Kiệt đã là cực hạn rồi, vậy mà lại có thể sinh ra võ vương đỉnh phong, đây là chuyện không thể xảy ra được, theo phán đoán của nàng, lão giả này cũng như nàng cũng là từ thế lực bên ngoài tiến vào trong thành.

Người mới đến, Vân Kiệt nhận ra ngay, đây không phải người nào xa lạ mà là đại ca của lão, Vân Tại Thiên.

“ Tiểu cô nương, dừng tay đi, hai người mỗi người lùi một bước, ngươi thấy thế nào ?” Vân Tại Thiên nói.

Cùng là đến từ thế lực bên ngoài, khí chưa nắm rõ bối cảnh phía sau, nữ tử thần bí cũng không dám liều lĩnh vạch mặt với lão ta, mặc dù nàng ở tông môn thuộc về tầng lớp cao tầng, nhưng cũng chỉ là một trong số đó mà thôi, thiên kiêu như nàng cũng không phải ít, cho dù nàng gặp nguy hiểm, tông môn cũng chưa chắc ra tay giúp đỡ, phàm là thế lực hùng mạnh hơn tông môn của nàng, đối với sự tồn vong của tông môn, hi sinh nàng cũng không phải không thể, điều này nàng có thể hiểu rõ được, nếu loại ý tứ này nàng còn không hiểu, vậy cũng không xứng với hai chữ thiên kiêu.

“ Lão tiền bối đã ra mặt, vậy tiểu nữ chỉ có thể bước chân xuống nước trước, chỉ cần ngài có thể để ta mang tiểu nha đầu Mộc Vân kia đi, ta có thể đảm bảo từ nay ngài và Cửu Yêu Cung không có bất kỳ quan hệ gì với nhau, đương nhiên tông môn cũng không đi tìm ngài làm khó dễ.”

Chương 11: Vân Tại Thiên đến