Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 5: Khảo hạch bắt đầu

Chương 5: Khảo hạch bắt đầu


“ Vào thôi, Cổ Viêm.” Cổ Nguyên lão đầu ở đi ở phía sau than thở nói.

“ Gia gia, ngài có thể lão thiên gia đó quá bất công không, cùng là con người, sao tiểu tử đó lại ưu tú đến như vậy, còn ta cái gì cũng không có.” Cổ Viêm nhíu mày bất mãn nói.

“ Rồi sẽ có ngày ngươi sẽ chấp nhận sự thật này thôi, đừng hỏi ta nữa.” Cổ Nguyên lão đầu than thở nói, kỳ thật tâm tư của Cổ Viêm lão có thể hiểu được, thế giới mà có sự công bằng như hắn nói, thì đã không có thiện ác, không có kẻ yếu kẻ mạnh, một thế giới như vậy vĩnh viễn không bao giờ tồn tại.

Bước vào đại môn của học viện là một quảng trường vô cùng rộng lớn đông nghị người đang đứng ở trong đó, tất cả mọi người đều quây thành vòng tròn đứng sát tại một võ đài cách mặt đất khoản chừng môt hai trượng.

Trên võ đài, một vị lão giả trung niên trong bộ y phục Vân Lam học viện, đứng sừng sững trên đó, trên người lão giả này không có bất kỳ khí tức ba động nào, nhưng lại phản phất một loại uy nghiêm của một cường giả chân chính khiến cho người ta nhìn vào có một loại cảm giác mơ hồ, không rét mà run.

“ Chư vị, xin tự giới thiệu, ta là Vân Kiệt, là viện trưởng của học viên Vân Lam.” Vân Kiệt lão giả trầm giọng nói.

Âm thanh của lão ta vang vọng quảng trường, dù gần dù xa mọi người đều có thể nghe thấy rõ của lão, đứng trước uy nghiêm của võ vương cường giả, không có bất kỳ sự ồn ào nhốn nháo nào, tất cả chỉ có thể im lặng lắng nghe những lời mà lão muốn nói.

Thấy mọi người mười phần hợp tác, lắng nghe những lời mình nói, Vân Kiệt hết sức hài lòng, lão cũng không phải người thích nói quá nhiều, vì vậy lão vào thẳng vất đề chính.

Chỉ thấy lão phất tay áo lên một cái, trên không trung xuất hiện hai mươi quả cầu thủy tinh màu xanh lam, trông có vẻ bình thường không có gì đặc biệt.

“ Chư vị, phần thi khảo hạch đầu tiên, khảo nghiệm Linh Mệnh, nội dung khảo hạch rất đơn giản, hạ phẩm linh mệnh thông qua khảo hạch, có thể bước vào vòng khảo nghiệm tiếp theo, trung phẩm linh mệnh có thể bước vào khảo nghiệm tiếp theo, ngoài ra còn được thưởng thêm mười hạ phẩm linh thạch.” Vân Kiệt mỉm cười giải thích.

Đám đông nghe những lời Vân Kiệt viện trưởng vừa nói đều hiểu rõ quy tắc, không ai có ý kiến gì, họ cảm thấy vòng khảo hạch này rất đơn giản với họ, dù người tư chất kém đến đâu trong cơ thể đều có được hạ phẩm linh mệnh, đây là tiền vốn mà khi họ ra đời, lão thiên gia đã ban tặng cho họ.

Đột nhiên trong đám đông có người muốn vươn tay ý kiến, người này không ai khác chính là Vân Dương, vì để cho mọi người ít chú ý đến, Vân Dương đeo trên mình một cái mặt nạ, điều này hợp tình hợp lý, cả Hàn phụ nhân và Lưu Liệt đều có thể ngầm hiểu được, đẹp trai quá đôi khi cũng không phải làm một chuyện tốt.

Nhìn thấy có người ý kiến, Vân Kiệt viện trưởng vui vẻ đáp ứng, lão mỉm cười nhìn về phía Vân Dương khẽ hỏi “ Hài tử, quy tắc có vấn đề gì không hiểu sao ?”

Vân Dương bình tĩnh nói “ Viện trưởng, quy tắc không có vấn đề, nhưng ngài mới nói đến có một nửa quy tắc, chẳng phải vẫn còn thượng phẩm linh mệnh hay sao ?”

Lời này của Vân Dương làm mọi người không khỏi bàn tán xông xao, thượng phẩm linh mệnh đây là ý vị gì, đây chính là chân chính thiên tài mới có được, bất quá lịch sử Lưu Hương Thành trăm năm trở lại đây, chưa từng có người sinh ra thượng phẩm linh mệnh, vì thế từ trước đến này quy tắc khảo hạch của học viện cũng chỉ dừng đến khảo hạch tư chất ở mức trung phẩm linh mệnh.

Ở thế giới xa lạ này ròng rã mười hai năm, kiến thức Cổ Viêm nắm được cũng không ít, trước tiên là Linh Mệnh, theo hắn biết đây được xem là một hạt giống ẩn sâu trong cơ thể của mỗi nhân tộc, linh mệnh phẩm chất càng cao ngày sau dung hợp mảnh vỡ thần thông càng cường đại, điều này đại biểu cho tiềm lực phát triển của mỗi cá nhân trong tương lai.

Tỷ như sở hữu hạ phẩm thần thông chỉ có thể dừng ở cảnh giới đại võ sư, nhưng nếu có một thượng phẩm thần thông, cũng tức là có thượng phẩm linh mệnh, tương lai thành tựu thấp nhất cũng là võ tôn.

Võ tôn tuy không phải cảnh giới cao nhất, nhưng đứng ở đại lục cũng là một phương cường giả, có một chỗ đứng nhất định trong đại lục, ngoại trừ võ thánh trở lên, dưới võ tôn, tất cả đều là sâu kiến, không ai dám có suy nghĩ bất kính với cường giả cấp độ này.

Linh Mệnh cũng có rất nhiều loại, ngũ h·ành h·ạ phẩm linh mệnh là phổ thông nhất, cũng khó tu luyện nhất tiềm lực cao nhất cũng chỉ dừng ở võ sư cảnh.

Trung phẩm linh mệnh có thể tiếp cận võ hoàng cường giả, có loại linh mệnh này được xem là rất ưu tú rồi, thượng phẩm linh mệnh thì khỏi phải nói, là hạt giống quý đáng để bồi dưỡng.

Đối với Linh Mệnh của mình Cổ Viêm cũng khá tò mò, trước đây hắn từng nhờ Cổ Nguyên lão đầu xem linh mệnh của mình, nhưng lão ta nói không có đạo cụ đặc biệt kiểm trắc được, nhưng nhìn vào tư chất của hắn, lão cũng đoán được phẩm chất linh mệnh của hắn cũng không cao, cho nên cũng khuyên hắn cũng đừng hi vọng quá nhiều, cũng vì điều này từ lần đó hắn cũng không đề cập đến vấn đế này nữa.

Đối với câu hỏi này của Vân Dương, Vân Kiệt có hơi sững sờ một chút, bởi vì câu hỏi này đặt ở một vùng đất nghèo nàn như Lưu Hương Thành là bất hợp lý, theo kiến thức mà lão biết được, loại tư chất này chỉ có ở những tông môn cao cấp, linh khí dồi dào khả năng mới sản sinh ra được, còn ở Lưu Hương Thành tuyệt đối không có khả năng xảy ra.

Bất quá đối với vấn đề này của Vân Dương, lão vẫn cẩn thận suy nghĩ, sau đó nhàn nhạt đáp lại “ Nếu có ai có được tư chất thượng phẩm linh mệnh, lão phu sẽ tuyển thẳng người đó, không cần thông qua bất kỳ khảo hạch nào, không những vậy ngoài linh thạch đan dược thưởng thêm ra, ta sẽ còn đặc biệt thưởng thêm cho người đó một mảnh trung phẩm thần thông.”

“ Lại có thể lấy ra một mảnh trung phẩm thân thông, học viện cũng quá xa xỉ rồi.” Vô số tiếng nghị luận vang lên, kèm theo sự kích động không thể che giấu được.

Phải biết võ giả phổ thông nhiều lắm chỉ tu ra võ kỹ, nhưng đối diện võ giả có thần thông vô pháp chống đỡ được, thậm chí đẳng cấp thần thông càng cao có thể vượt cấp mà chiến, thực lực thập phần khủng bố.

Mà hạ phẩm thần thông vốn dĩ được xem vật trân quý, thậm chí trong một cuộc đấu giá có người bỏ ra cả chục vạn linh thạch cũng không cầm xuống nổi, càng không nói đến trung phẩm thần thông, mức độ trân quý vượt xa tưởng tượng mà họ có thể biết được.

Muốn có được thần thông, ngoài đấu giá hội cũng chỉ có đi vào những vùng cấm địa liệp sát hung thú mới thu hoạch được, nhưng không phải hung thú nào cũng đản sinh ra bản mệnh thần thông, cho dù là cấp bậc yêu linh trở lên cũng là rất hiếm, mà cho dù có cũng chỉ là hạ phẩm thần thông, còn về trung phẩm thần thông ít nhất cũng phải cấp bậc yêu vương trở lên mới miễn cưỡng đản sinh ra được, không thể nghi ngờ trung phẩm thần thông là một món đồ vô cùng trân quý, nhưng loại phần thưởng này cũng phải xem người nào có bản lãnh mới có được.

Đối với loại phần thưởng này, không chỉ riêng Hàn phụ nhân và Lưu Liệt cảm thấy đỏ mắt, phải nói bọn họ táng gia bại sản, vào sinh ra tử không biết bao nhiều lần, nhiều lắm mới sở hữu hai loại hạ phẩm thần thông, nếu có thể sở hữu cho mình một trung phẩm thần thông, nhất định có thể khiến cho tu vi tiến thêm một bước nữa, ngày sau biết đâu có thể có cơ hôi trùng kích lên cảnh giới võ vương.

Những đạo sư khác tâm trạng cũng giống hệt hai vị đạo sư này, bất quá họ chỉ có thể giấu sự kích động này ở trong lòng, bọn họ biết rõ, muốn lấy được món đồ này từ trong tay viện trưởng cũng đâu phải là chuyện dễ dàng, bởi vì đây chính là tài sản quý giá nhất của lão viện trưởng.

“ Được rồi, giải đáp thắc mắc xong rồi, việc còn lại giao cho các ngươi đấy !” Vân Kiệt viện trưởng như có suy tư điều gì đó, thở dài một tiếng, sau đó nhìn về phía các đạo sư ra một mệnh lệnh, còn việc của lão là trở về tọa vị, quan sát kỳ biến tiếp theo.

Thấy Vân Kiệt nhường lại sân khấu, Lưu Liệt nhanh chóng cất bước đến võ đài, cao giọng nói “ Các vị tiểu hữu, chúng ta bắt đầu khảo hạch thôi, ai là người lên đầu tiên đây ?”

Phát s·ú·n·g đầu tiên rất quan trong, sẽ ảnh hưởng đến không khí của cả buổi khảo nghiệm, không ai muốn lên làm có thí tốt đầu tiên, bởi vì họ biết một khi biết được thành tích của mình không tốt sẽ ảnh hưởng đến đạo tâm của mình sau này, vì thế không ít người đùn đẩy nhau, không ai muốn lên trước.

“ Phế vật trước sau gì vẫn là phế vật mà thôi.” Lưu Lôi liếc nhìn đám động, nở nụ cười khinh miệt, sau đó đạp không bay lên võ đài, hướng về một phía quả cầu thủy tinh đặt tay lên trên đó.

Quả cầu thủy tinh này được gọi là linh trắc, có thể đo đạt được mức độ trung phẩm linh mệnh, rất hợp khảo nghiệm dành cho phổ thông võ giả, hầu như võ quán, học viện nào cũng có hết.

Lưu Lôi vừa đặt tay lên linh trắc, đột nhiên linh trắc phát ra ánh sáng đỏ chói mắt, ngay sau đó một đạo quang ảnh từ trong linh trắc bay ra, lơ lửng trên không trung, ngưng tụ thành một chữ “ Trung.”

Nhìn thấy một chữ này, phía dưới quả trường mọi người đều kích động, ngưỡng mộ không thôi, không hổ là con cháu thế gia có khác, vừa xuất sơn liền thị uy chúng nhân, trung phẩm linh mệnh tiềm lực có thể trở thành một phương võ hoàng cường giả.

“ Rất tốt, đây là phần thưởng của ngươi.” Một vị đạo sư khá hài lòng với kết quả này, vội ném cho Lưu Lôi một túi linh thạch không nói gì thêm.

Ở phía xa, Lưu Liệt thấy cháu mình biểu hiện được thành tích tốt, cũng thập phần cao hứng, thành tựa võ hoàng đặt ở Lưu Hương Thành quá là xa vời, nhưng thành tựu võ vương chắc chắn nắm trong lòng bàn tay.

Lưu Lôi khá hài lòng với kết quả này, sau khi nhận được túi linh thạch, liền nghênh ngang bước xuống võ đài trong sự ghen tị và ngưỡng mộ của mọi người xung quanh.

Chương 5: Khảo hạch bắt đầu