Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 36. Thử thách sắc lẻm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36. Thử thách sắc lẻm


Cơ mà đó lại không phải là vấn đề mà hai người kia đang quan tâm.

"Hãy cố gắng sóng sót, bởi vì ta sẽ khắc sâu nó vào da thịt và kí ức của các ngươi"

[Black Domain: Trial by Blade]

Mắt thấy cảnh tượng này, trong lòng cả Kharasik và Nisir đều xuất hiện một linh cảm chẳng lành.

"Hiểu rồi. Cứ giao cho tôi đi, đúng lúc tôi có thứ muốn thử"

Dù vậy, sau một lúc chiến đấu, có vẻ như mọi chuyện đã không dễ ra một cách dễ dàng như họ đã tưởng tượng.

Còn về phần thỏ săn đầu người, nhận thấy việc t·ấn c·ông bất ngờ vào phần đầu đã bị khắc chế, có vẻ như nó đã thay đổi chiến thuật, chuyển từ dạng đánh du kích sang giáp lá cà.

"Tất sát?"

Chương 36. Thử thách sắc lẻm

Hiện tại, Nisir và Kharasik vẫn đủ sức để đối phó với chúng. Chỉ có điều số lượng của lũ thỏ ăn xác là quá nhiều, dẫn đến phân tán rất nhiều sự chú ý của họ. Trong khi đó, thỏ đầu đàn lại liên tục triển khai những đòn t·ấn c·ông đầy âm binh, làm họ vừa khó chịu, vừa có cảm giác Deja vu.

Đúng thế, trong những trận chiến gian khổ trước đó, bọn họ đã sử dụng chiến thuật tương tự như thế này rất rất nhiều lần. Và bây giờ, kì khôi thay, họ đang trở thành n·ạn n·hân của chính thứ kịch bản quen thuộc này.

[Dominus Honorabilis!]

Rắc~

Anh đặt tay lên cổ ngữ trên thân Helix Blade, đứng im ra đó một lúc lâu như thể quên đi trận chiến khốc liệt mà mình đang phải tham gia.

"Trên lí thuyết thì tôi cũng cảm thấy vậy, chỉ là... Chưa thăm dò được năng lực của nó thì tôi cũng chẳng dám nói trước được điều gì"

Lũ thỏ ăn xác sau một lúc im lặng thì đột nhiên diễu hành ra trước mặt con quái vật vẫn đang bất động. Chúng tập hợp lại, đứng thẳng hàng và nghiêm chỉnh hệt như một đội quân chính quy được huấn luyện bài bản trong q·uân đ·ội loài người.

"Đủ"

Đúng như những gì Nisir đã dự đoán, việc đối phó với lũ thỏ ăn xác diễn ra không quá khó khăn, trong khi việc phòng ngự những đòn t·ấn c·ông chớp nhoáng của thỏ đầu đàn thì lại tỏ ra vô cùng chật vật.

Nisir nấp ở nơi khác, nhận thấy lũ thỏ bất chợt trở nên im lặng liền tự hỏi: "Nó c·hết rồi...?"

Để có thể đảm bảo an toàn cho Nisir, Kharasik không chỉ phải bung thêm sức lực, mà đồng thời còn phải hiến tế thêm rất nhiều máu mới đủ sức để xua đuổi lũ thỏ ăn xác.

Nisir khẽ gật đầu: "Vậy tôi sẽ lao lên làm mềm nó trước, tạo điều kiện thật tốt cho anh tung ra đòn kết liễu"

Chỉ không lâu sau đó, từ một con thỏ to lớn bất thường có sở thích ăn đầu người, nó đã triệt để biến thành một con quái vật dị dạng với bốn chân di chuyển hệt như loài nhện, đôi mắt đỏ lòi ra ngoài, miệng mở rộng và dài như loài chuột, đồng thời còn sở hữu một bộ răng nhọn mọc khắp nơi trong khoang miệng đẫm máu.

"Nhưng phải làm thế nào mới được? Nó di chuyển nhanh như sấm, mắt thường còn khó bắt kịp chứ đừng nói đến chuyện g·iết được nó"

Phần đầu bị cắt làm đôi của con quái vật rơi xuống mặt đất, để lộ khuôn mặt của một người đàn ông bị che phủ bởi mũ giáp: "Ta là Vorpal - Tổng chỉ huy Quân Đoàn số 8 trực thuộc dưới tay Hoàng Đế, danh hiệu Thợ Săn Ác Long - Hunter of the Wicked Dragon"

Ầm~

Nisir cũng không nhiều lời thêm làm gì nữa, bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình trong lặng lẽ.

Lũ thỏ ăn xác tuy chuyển động nhanh nhẹn nhưng không thể nào vượt qua được phản xạ nhạy bén của hai gã chiến binh đã thu hoạch được rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Duy chỉ có con thỏ đầu đàn là vượt qua được khả năng đó, liên tục đe doạ phần đầu của họ nhờ khả năng di chuyển nhanh như thiểm điện.

"Muốn g·iết thú săn mồi một cách nhẹ nhàng, việc đầu tiên cần làm đó là dụ chúng vào cái bẫy đã được giăng sẵn"

Nisir nói sao cho thật nhanh gọn rồi tự uống một bình thể lực và một bình hồi phục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía sau lá chắn gió ríu rít điếc tai, Kharasik đang bắt chước tư thế của Onimusha. Kể cả khi vẫn chưa học được "ý" anh vẫn mô phỏng được phần nào khí thế và uy lực của nhát chém xé toạc trời đất khiến anh không thể nào quên.

Kharasik khẽ gật đầu: "Theo tôi thấy, con quái này ngoài việc khả năng phòng ngự trâu bò và sức hồi phục mạnh mẽ ra thì cũng không còn gì khác đáng nói. Đúng là khả năng phản công của nó rất mạnh, nhiều lúc đã suýt đ·ánh c·hết tôi... Thế nhưng tôi vẫn thấy nó khá dễ so với các vở kịch của Lorde"

Xé toạc lá chắn gió bão hộ bản thân từ nãy đến giờ, nhát chém màu đỏ thẫm lao nhanh về phía con quái vật như thể vượt qua không gian, chém thẳng vào giữa trán của nó đúng vị trí nơi Nisir vừa gây ra vết đâm chưa kịp phục hồi.

Ẩn mình trong góc khuất đã lâu, thỏ săn đầu người lúc này đã bắt đầu hành động. Nó nhận ra cơ hội to lớn, lập tức hoá thành tia sáng lao thẳng về phía Nisir, kẻ đang để lộ sơ hở hoàn toàn chí mạng.

"Cũng sắp hết rồi, số lượng chỉ còn đếm trên đầu ngón tay, nếu không tiết kiệm và sử dụng cho hợp lí thì c·hết chắc"

"Trong túi anh vẫn còn thuốc hồi phục sao? Dự trữ nhiều quá vậy?" Kharasik trợn mắt.

[Sanguis in Lunae!]

Chúng vẫn đông như bầy kiến vỡ tổ, ào ạt kéo tới mà chẳng ai biết có bao nhiêu con. Bất kể họ có g·iết nhiều đến mức nào đi chăng nữa, mật đổ của chúng có vẻ như vẫn không hề có dấu hiệu thuyên giảm.

"..."

"Muốn đối phó với thú săn mồi thì không nên đối đầu trực diện với nó. Nghĩ theo hướng khác sẽ khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn nhiều"

Nhẫn không gian của Nisir xuất hiện vết nứt, một tia sáng màu đen dũng mãnh và ma mị phá vỡ không gian mà thoát ra bên ngoài. Nó bay thẳng về phía con quái vật đang chẳng rõ sống c·hết, lộ diện chính là thanh ma kiếm hình thù kì lạ và lơ lửng ở ngay đó, như thể đang chờ đợi sự thức tỉnh của con quái vật.

Rắc~ (đọc tại Qidian-VP.com)

Nisir không có thời gian để tiếp tục than thở, anh nhanh chóng quay trở về yểm hộ cho Kharasik trước sự tiến công ào ạt của lũ thỏ ăn xác.

Cơ thể con quái vật đột nhiên phát ra âm thanh của con người, làm hai kẻ khiêu chiến lạnh buốt cả sống lưng: "Thanh kiếm này... Kiếm của ta... Ngươi vẫn đến bên ta sau từng ấy năm... Chiến hữu của ta"

Không, tất nhiên là mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy.

"...Thử? Chuyện này hệ trọng lắm đấy, phải đảm bảo thành công một chút đi chứ? Thử là thử thế nào?"

Đúng là việc này có giảm thiểu số lượng thỏ trong đàn đi không ít, tuy nhiên nếu tiếp tục chiến đấu lâu dài, có lẽ họ sẽ là người kiệt sức trước khi nguồn thức ăn hồi phục của con quái vật này biến mất.

Đúng là con quái vật đã mất đi khả năng cơ động, nhưng đổi lại sức phục hồi của nó thì có thể coi như vô địch. Bất kể họ có gây cho nó bao nhiêu v·ết t·hương chí mạng đi chăng nữa, nó vẫn có thể phục hồi nhanh chóng bằng cách ăn thịt đồng loại.

[Càn Khôn Nhất Thái Đao - Bản mô phỏng]

Đúng như Kharasik nói, sinh vật này dễ đối phó hơn mấy vở kịch của Lorde rất nhiều.

Trước ánh mắt kinh ngạc của Nisir, thỏ săn đầu người há miệng ngậm lấy lưỡi kiếm, dùng bộ răng nhọn làm lá chắn để triệu tiêu toàn bộ sát thương mà cơ thể phải gánh chịu. Kết quả là ngoài việc bị đẩy lùi ra, nó gần như hoàn toàn không hề xuất hiện thương tích.

Rất rõ ràng, đây không phải trận chiến mà Kharasik mong muốn. Việc bị áp đảo bởi số lượng như thế này khiến anh ta cảm thấy cực kì khó chịu.

Thứ này quá kinh dị để có thể được gọi là sói!

"Cái quái gì vậy...? Thứ này đúng là quái vật"

Với khả năng linh hoạt và sự hỗ trợ của Helix Blade, Nisir không gặp quá nhiều khó khăn trong việc tránh né khỏi những đòn cào cấu và cắn xé của con quái vật dị dạng. Có lẽ thứ duy nhất có thể trì hoãn được anh chỉ là tiếng gầm chói tai mà con quái vật thi thoảng cất lên, ngoài ra thì cũng không có gì đáng nói nữa.

Nhận thấy bản thân và Kharasik đã b·ị t·hương tương đối, Nisir sử dụng Helix Blade tạo ra gió lốc cuốn cả hai lên cao, tạm thời tránh khỏi sự t·ấn c·ông của bầy thỏ để nghỉ ngơi trong chốc lát.

[Praedator!]

"Này, anh có cảm thấy nó biến lớn như vậy sẽ dễ đối phó hơn nhiều không? Thật lòng mà nói, tôi quen việc chiến đấu với những đối thủ ngoại cỡ hơn là một con thỏ bự thích đánh lén" (đọc tại Qidian-VP.com)

"..."

Không tiếp tục nhiều lời, Nisir và Kharasik ngầm thống nhất sẽ thoát khỏi thế bị động, thậm chí là chủ động t·ấn c·ông con quái vật trước mặt mình khi nó đã tự đánh mất khả năng chuyển động nhanh như tia chớp, thứ mà họ khá e ngại.

Thật may là tình trạng nhờn thuốc đã được giải quyết sau khi họ qua cửa, nếu không thì trận chiến này sẽ khó khăn thêm gấp nhiều lần!

Nói rồi anh ta một mình lao về phía con quái vật, để lại một cơn cuồng phong bao phủ cơ thể Kharasik.

Cơ thể thỏ đầu đàn dần trở nên to lớn hơn, da thịt và bộ lông trắng căng lên đến mức cực đại, như thể sắp sửa có thứ gì đó bên trong cơ thể nó phá xác mà ra.

"Nếu chiến hữu của ta đã mang các ngươi đến đây, điều đó chứng tỏ các ngươi xứng đáng được chiêm ngưỡng kĩ thuật mà ta đã sử dụng để tiêu diệt một nửa Long Tộc, kể cả vị vua của chúng, Long Vương"

[Praedator!]

"C·hết tiệt, chúng quá đông rồi, cứ thế này thì chúng ta sẽ kiệt sức, hoặc là vô tình mất đầu vào khoảnh khắc bất cẩn nào đó mất" Kharasik bực bội nói.

Cánh tay dị dạng của Vorpal nắm lấy thanh ma kiếm rồi chậm rãi đứng thẳng dậy, đôi mắt bắn ra ánh sáng màu đỏ, cùng với tiếng kêu gào thống khổ của hàng trăm con rồng vang vọng khắp không gian.

Đây đã không phải là sói đội lốt thỏ nữa...

Nisir nửa tin nửa ngờ, nhưng rồi cũng đưa cả hai quay trở lại chiến trường: "Tôi sẽ tạo một vùng gió lốc xung quanh anh trong khoảnh ba mươi giây, nó đảm bảo anh sẽ không bị quấy rầy bởi lũ thỏ, nhiêu đấy có đủ không?"

"Chờ đã.. Cái-!?"

Với khả năng của Helix Blade và thanh huyết kiếm của Kharasik, lũ thỏ liên tục bị nướng chín, bị xuyên thủng, bị chặt chém, bị đóng băng, bị xé xác hết con này đến con khác... Thế nhưng mọi chuyện vẫn không hề thay đổi sau một lúc lâu chiến đấu.

Mặc dù mọi chuyện không quá dễ dàng, Nisir vẫn thành công đâm một nhát rất sâu lên trán con quái vật rồi lặng lẽ bỏ đi, bởi vì anh cảm nhận được rất rõ ràng đòn tụ lực của Kharasik đằng sau lớp cuồng phong.

"Ha ha. Yên tâm, sẽ thành công thôi, chẳng qua là tôi không rõ uy lực sẽ đến đâu..."

"Với tính cách kiêu ngạo tự đại của một thợ săn, chúng sẽ chẳng nghi ngờ gì trước sự bất cẩn nhất thời của con mồi. Sớm muộn thôi, chúng sẽ c·hết bởi lòng kiêu hãnh đầy ngây thơ trong tay một thợ săn đầy kinh nghiệm khác nhưng lại thích đội lốt con mồi"

"Uống thuốc hồi phục đi, hai phút sau chúng ta sẽ tiếp tục đánh nó"

Roẹt~

Roẹt~

Vì chỉ là bản mô phỏng rẻ tiền nên nhát chém mang theo rất nhiều máu và ma lực của Kharasik. Nó không có uy lực trảm phá đất trời, nhưng lại đủ sức để bổ đầu của con quái vật gần như là đứt làm đôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Anh có tuyệt chiêu nào có thể xem là tất sát không? Phải trả giá một chút cũng được, miễn là tiêu diệt được nó"

"Có lẽ nếu ta g·iết được thỏ đầu đàn thì sẽ giải quyết được vấn đề"

"Ooh..."

"Được, tôi sẽ bung thêm chút sức câu thời gian cho anh. Muốn làm gì thì làm lẹ đi"

Roẹt~

Roẹt~ (đọc tại Qidian-VP.com)

[Venator!]

Nhưng chỉ là lũ thỏ ăn xác lâu la mà thôi.

Nhanh như chớp, Nisir phản ứng lại. Một cơn gió bất chợt phất lên thổi vào mặt con thỏ đầu đàn khiến chuyển động của nó đình trệ trong một khoảnh khắc... Kéo theo ngay sau đó là nhát kiếm lạnh lùng của Nisir.

Roẹt~

Chiến đấu với nhau quá nhiều thành ra Kharasik cũng bắt đầu quen với cách làm việc của Nisir. Mỗi lần Nisir nghĩ ra giải pháp nào đó khả thi thì việc đầu tiên anh cần làm không phải là nghi ngờ hay ý kiến, mà là tranh thủ thời gian cho tên đó làm việc.

"Đúng, đối phó với loại quái vật vừa phòng thủ mạnh mẽ vừa có sức hồi phục tốt thì cách tốt nhất là bỏ chạy và gọi thêm người tới giúp đỡ. Cơ mà cách này không áp dụng trong trường hợp của chúng ta" Nisir giải thích: "Vì vậy, chúng ta phải tạo ra một đòn t·ấn c·ông vượt ngưỡng chịu đựng của nó, kết liễu nó trước khi nó kịp hồi phục trở lại"

Xoảng~

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36. Thử thách sắc lẻm