Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42. Kiếm tiền khó khăn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42. Kiếm tiền khó khăn


Không lâu sau đó, nhiệm vụ của Nisir chính thức được thông qua. Anh nhận lấy mảnh giấy rồi quay lưng rời đi thực hiện nhiệm vụ.

Mất thêm mấy ngày đi bộ nhọc nhằn, rốt cục thì cả hai đã đến được thành phố phép thuật Cyrus mà không thể hoá giang bất kì đoàn xe ngựa nào cả.

"Hi vọng là chúng vẫn chưa kịp bắt phụ nữ từ chỗ nào về, nếu không thì số lượng của chúng lại nằm ngoài dự tính. Khi đó mình lại vừa phải chiến đấu vừa bảo vệ con tin quay trở về, c·h·ế·t mệt mất thôi"

Đi thêm một chút nữa, ngọn đuốc trên tay đã soi ra cho anh một chi tiết quan trọng được để lại trên tường: "Vật tổ... Chứng tỏ cái tổ này có Shaman. Có một tinh anh mang thiên hướng trí tuệ như vậy... Hẳn là sẽ có bố trí bẫy rập, số lượng cũng đông hơn dự tính... Mình cần phải cẩn thận hơn"

Chỉ có đều khi nhóm tiên phong còn chưa kịp lên thì ba tên cung thủ đã bị dao găm của Nisir găm thẳng vào đầu từ lúc nào, hoàn toàn triệt tiêu lượng sát thương mà tuyến sau có thể gây ra.

"Yên ắng quá..." Nisir thầm nghĩ: "Hay là mình vẫn xuống chưa đủ sâu để nghe được động tĩnh của chúng? Lũ Goblin này có cần phải cẩn thận đến vậy không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ha ha ha, đi thám hiểm mà không một manh giáp trên người... Hắn đi kiếm tiền hay đi nạp mạng vậy nhỉ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhưng sau cùng thì nhiệm vụ thì vẫn phải hoàn thành. Mình sẽ tạm lưu ý điểm bất thường nhỏ này vậy"

Đốt một cây đuốc làm nguồn sáng, Nisir chậm rãi bước trên những bậc thang dẫn xuống bên dưới lòng đất, nơi mà lũ Goblin vẫn đang trú ngụ và âm thầm ẩn nấp trong bóng tối.

"...Bị phát hiện rồi"

"Trò quỷ gì vậy? Chúng đào ma thạch à? Hay là đang đào cổ vật?"

Có thể là vì trông họ khá khả nghi chăng?

Sau khi thao tác xong, Nisir lại lặng lẽ bỏ đi. Có lẽ Shaman sẽ sớm nhận ra đống đá ma thuật sẽ phát nổ nhờ vào sự nhạy cảm đối với ma lực, nhưng đến khi ấy thì mọi thứ đã quá muộn rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đây chỉ là một nhóm Goblin tuần tra, năm chiến binh, ba cung thủ và một trinh sát, tuy vẫn rất yếu nhưng bắt đầu có chút bài bản rồi. Điều này chứng tỏ con đầu đàn rất thông minh"

Nếu chỉ nổ vài viên đơn lẻ, sức công phá sẽ không bao giờ là đủ để g·i·ế·t c·h·ế·t thứ gì đó... Tuy nhiên, với số lượng ma thạch lớn được tập trung lại một chỗ như thế này thì việc đánh sập căn phòng hoàn toàn không phải là chuyện gì quá khó khăn.

"Không phiền. Chờ đã, cậu... Tận cấp Vàng ư? Trẻ quá vậy!?"

"Hmm... Thôi thì cứ dùng cách cũ, cho bọn chúng tự làm tự chịu đi. Ha ha, đã cất công đào bới thì phải gánh chịu nguy cơ sạt lở có đúng không?"

Sau khi đặt lịch hẹn là ở trụ sở Hội Thám Hiểm vào buổi tối, cả hai ngay lập tức tách nhau ra để tự lo cho thân mình.

"Người ngợm gầy nhom như cây sậy, chắc là gió thổi còn bị ngã ấy chứ!"

Nisir hít sâu một hơi rồi lặng lẽ tiến vào bên trong khu di tích.

Nơi đây không phải hầm ngục Vua Cổ Đại, và anh thì đã không còn nội tại bất tử của Miền Đen.

Sau khi trả phí qua cổng, quả nhiên Kharasik cũng đã hoá thành một tên đỗ nghèo khỉ không xu dính túi giống như Nisir. Điều này có nghĩa là nếu không bắt tay vào kiếm tiền ngay lập tức thì tối hôm nay họ sẽ nhịn đói và ngủ bờ ngủ bụi.

Cô lễ tân che miệng cười một tiếng rồi quay gót đi xử lí giấy tờ cho Nisir: "Coi như tôi đã nhìn nhận sai về anh đi. Được rồi, đợi tôi năm phút, yêu cầu sẽ sớm được giải quyết"

Dường như nghe thấy thanh âm ngạc nhiên của cô lễ tân, không ít kẻ cười nhạo Nisir từ nãy đến giờ bắt đầu thay đổi sắc mặt.

...

"...Tôi nhận nhiệm vụ này"

"...Pff"

Chương 42. Kiếm tiền khó khăn

Bịch~

Tiếp tục đi, quan sát và phá các loại bẫy, Nisir có thể nghe thấy âm thanh của thứ gì đó đang tác động vào mặt đất của di tích cũ này.

Bịch~

"Vậy ư? Tôi cứ tưởng cấp độ của tôi sẽ thấp hơn các vị đang rảnh rỗi ngồi buôn chuyện ở đây nãy giờ chứ?"

"..."

Nghe thấy âm thanh cười cợt vang lên sau lưng mình, Nisir dứt khoát vứt cây đuốc về phương hướng xuất hiện âm thanh rồi rút kiếm, bắt đầu kiểm tra số lượng: "Năm chiến binh, ba cung thủ... Cái lũ này còn dám cười!? Tập kích người khác sao cho ra dáng đi chứ!?"

Công việc của Nisir hôm nay vẫn là tiêu diệt bè lũ Goblin, chỉ có điều lần này quy mô của tổ là rất nhỏ, ước tính đâu đó khoảng mười mấy con, hoàn toàn nằm trong phạm vi anh có thể giành chiến thắng mà không đổ giọt mồ hôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà bây giờ thì chuyện đó thực sự chẳng còn quan trọng nữa.

"Bây giờ thì tiếp tục tham quan thêm một chút, mình có cảm giác cái tổ này vẫn còn con tin được chúng giấu ở đâu đó. Mình cần làm xong việc này trước khi căn phòng phát nổ"

Nghe thấy tiếng bước chân lại vang lên trong bóng tối, Nisir theo bản năng lao thẳng về phía con Goblin đang chạy thục mạng, kịp thời kết liễu nó trước khi nó chạy về báo tin cho đầu não của đàn.

Thấy Nisir bị không ít người giễu cợt mà chẳng thèm phản ứng, cô lễ tân của Hội bấy giờ không nhìn được nữa mới rời khỏi vị trí, ném ánh mắt lạnh lùng về phía nhóm người rồi nói Nisir: "Cái anh kia! Bị chúng nói đến vậy rồi thì mau phản ứng lại đi chứ! Anh có phải đàn ông không vậy!?"

Anh có thể nghèo rách, nhưng anh nhất định phải tự lượng sức mình.

Nisir dù biết mình không nên tiếp tục đứng nhìn nhưng anh cũng không thể hành động liều lĩnh. Dẫu sao thì bên trong căn phòng này cũng là hàng chục con Goblin, để chúng xông lên cùng lúc thì thực sự không ổn thoả cho lắm.

Nisir khá tự tin trong khả năng dò bẫy của mình, nhất là trong những khu vực tàn tích như thế này khi các loại bẫy rập được thiết kế gần như tương tự nhau.

Hehehe-

Vận dụng sức mạnh của Áo Choàng Ảo Ảnh, anh đứng trước lối ra vào đánh giá mọi thứ trên mặt đất một chút trước khi thực sự tiến hành nhiệm vụ: "Những dấu chân còn khá mới... Có lẽ chúng vừa đi tuần tra về chăng? Goblin không phải chủng loài hoạt động ban ngày, điều này có gì đó không đúng"

Đục một lỗ nhỏ trên cánh cửa gỗ để nhìn vào bên trong, Nisir vốn đã không hi vọng gì về việc con mắt của mình sẽ hoạt động tốt như thế nào trong bóng tối... Cơ mà việc ấy cũng không sao cả, bởi vì bên trong đó có ánh sáng.

Nisir bước tới đống thi thể Goblin, vừa thu hồi mấy thanh dao găm vừa trưng dụng những gì mình có thể: "Trang bị của chúng cũng tốt đến bất thường. Mấy món này trông giống như được rèn đúc bởi bàn tay của nghệ nhân loài người vậy... Chúng trộm ở đâu về à?"

Trong lúc Nisir đang liên tục tự vấn thì sự tồn tại của anh đã bị vài tên Nhà Thám Hiểm chú ý. Họ liếc mắt đánh giá đống trang bị nghèo nàn và không đẹp mắt của anh, liên tục buông lời chê bai và cười cợt, những điều mà Nisir đã luôn vô thức phớt lờ như một phản xạ tự nhiên.

Kyek-

"Mà lại... Sao ở đây nhiều nhiệm vụ diệt goblin đến bất thường vậy nhỉ? Trên đường đến đây hình như mình đâu có gặp con nào?"

Lần này trưng dụng được nhiều thứ hơn Nisir nghĩ. Kể cả có không dùng được thì anh cũng có thể bán mấy món này lấy tiền tiêu vặt cũng được.

"Chạy đi đâu!?"

Trong lúc đó, với năm tên chiến binh cùi bắp kia, chúng còn chẳng xứng đáng làm đối thủ của Nisir, đều bị anh bẻ cổ mà không kịp hé răng.

Nisir tháo mảnh giấy nhiệm vụ diệt Goblin xuống đưa cho cô lễ tân cùng với chứng chỉ được treo trước ngực mình: "Tôi là Nhà Thám Hiểm được cấp phép thám hiểm lưu động, việc này không phiền cô chứ?"

Kyek-!?

Vì thời gian không có nhiều nên Nisir lên đường rất nhanh chóng, không bao lâu sau đó anh đã tìm đến khu di tích cũ bên cạnh thành Cyrus mà không bị lính canh cổng làm khó.

Nhặt lại cây đuốc lên, Nisir tiếp tục tiến sâu vào bên trong di tích. Kể từ bây giờ anh sẽ tiếp tục nâng cao cảnh giác, bởi vì cái tổ này có vẻ không hề đơn giản như mô tả của nhiệm vụ.

"Ha ha ha ha!"

Sau khi xác nhận bên dưới vương toạ không có lối đi ẩn đồng nghĩa với không có con tin, Nisir mới yên tâm triển khai kế hoạch một vụ nổ bình thiên hạ của mình: "Tính chất của ma thạch mới được khai thác thường không ổn định, chỉ cần mình sử dụng vài tiểu kĩ là nó sẽ trở thành một đống bom nổ chậm. Tóm lại, cảm ơn bác thợ rèn đã kể cho mình việc này khi sửa trang bị"

Dưới ánh sáng xanh mờ ảo của những viên pha lê kết tinh ma lực được đặt bên cạnh vương toạ bằng xương, Nisir có thể nhìn thấy hàng chục con Goblin đang thi nhau đào bới cái gì đấy dưới lòng đất theo mệnh lệnh của Goblin Shaman.

Với Nisir, chuyện kiếm việc làm với anh mà nói không quá khó khăn... Tuy nhiên với tình hình kinh tế thiếu thốn kéo theo sự hạn chế của các món nhu yếu phẩm, có lẽ anh sẽ không thể nhận những nhiệm vụ sở hữu cấp độ quá cao. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một lúc sau, nhân lúc Goblin Shaman không để ý, Nisir đã âm thầm lẻn vào phòng, tận dụng khả năng tàng hình của áo choàng để tiếp cận đống ma thạch mà tên Shaman sắp xếp ở gần chiếc vương toạ của nó.

...

Dù sao thì mọi vấn đề đều có thể giải quyết bằng một vụ nổ.

Thật ra thì tiểu kĩ đó cũng rất đơn giản. Anh chỉ cần truyền thêm một lượng ma lực nhỏ làm quấy nhiễu thêm tính ổn định vốn đã lỏng lẽo của ma thạch là xong.

Bị cây đuốc làm loá mắt, lũ Goblin bị bất ngờ trong nửa nhịp rồi nhanh chóng phát động tấn công Nisir.

Đi thêm một chút nữa, anh đã tìm đến một căn phòng nơi những âm thanh đinh tai nhức óc phát ra: "Tiếng này... Là tiếng cuốc chim. Bọn chúng đang đào bới thứ quỷ gì vậy?"

"Săn Orc, diệt goblin, tìm kiếm nhà thám hiểm mất tích... Mấy công việc này đều tốn kha khá thời gian đấy, không thể hoàn thành ngay trong ngày được. Chả lẽ mình phải tiếp tục diệt chuột mưu sinh nữa ta?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42. Kiếm tiền khó khăn