Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48. Nghiên cứu "cao cả"
Cô ta thực sự còn trinh với sự phóng túng đến mức cặn bã đó à? (đọc tại Qidian-VP.com)
Con ả điên này thật sự còn trinh đấy à?
Thay vào đó, thà rằng anh dành thời gian nghĩ cách trốn thoát nghe chừng còn hợp lí hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Meryphilia bắt đầu cởi đồ, để lộ toàn bộ cơ thể mảnh mai trần trụi của mình ra trước mặt Nisir: "Nếu muốn chứng minh rằng tình yêu xuất phát từ bản năng duy trì nòi giống của con người... Vậy thì chỉ cần làm anh yêu tôi bằng cách này là được đúng không?"
Ngủ đi rồi mơ.
Meryphilia hào hứng chọc chọc ngón tay lên cơ thể cường tráng của Nisir: "Một bí thuật kết hợp dòng chảy ma lực vào bên trong xác thịt... Nghe thật nguy hiểm. Theo lý thuyết, việc làm này chỉ khiến cho cơ thể phát nổ... Thế nhưng bằng cách nào đó, nó lại trở thành cường hoá khả năng của cơ thể, khai sinh ra một nguồn sức mạnh hoàn toàn khác! Thật khó hiểu! Thật hấp dẫn! Thật không thể nào cưỡng lại được! Anh có nghĩ rằng người sáng tạo ra kĩ thuật đó là một vĩ nhân hay không? Một vĩ nhân mang đến tương lai cho vô vàn kẻ yếu!"
"..."
...
Meryphilia lặng lẽ nhìn Nisir một cách say mê. Cô ấy hiểu rõ đối phương đang nghĩ gì trong đầu, nhưng có vẻ như cô ấy cũng không quá bận tâm về điều đó.
"Được rồi, đến Hội ẩn náu đi" Kharasik nói: "Tiện thể nhờ họ điều tra tung tích của Nisir nữa. Tôi biết anh ta không phải kiểu người sẽ dễ dàng bị ai đó bắt được, thế nhưng anh ta có một nội tại ngầm là luôn tạo ra những khó khăn không cần thiết"
Anh bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn.
Nisir không thèm trả lời.
"...?"
Meryphilia xuất hiện, thế nhưng lần này cô ấy không mang theo cặp kính mọt sách mà hoàn toàn để lộ bản chất thật của mình: "Anh thực sự xem tôi là một cô gái... Hi hi, dù rằng anh đang bị tôi bắt giữ ở đây, trong căn phòng này và hoàn toàn không có khả năng trốn thoát"
Anh sẽ không nhiều lời với một kẻ điên như cô gái này nữa. Đó là một sự lãng phí nước bọt. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mà, trước tiên thì tôi muốn nghiên cứu một chủ đề khác"
...
Cảm thấy chuyện này có hơi kì quái, Kharasik nhanh chóng quay trở lại quầy lễ tân để hỏi thăm tình hình, kết quả trả lại là Nisir chưa từng trở về phòng kể từ thời điểm cả bọn giải tán.
"!!?"
Kharasik đi làm trở về, đang định sang phòng trọ bàn bạc với Nisir về điểm đến tiếp theo thì anh mau chóng nhận ra anh ta đang không ở trong phòng của mình.
"Thứ anh vừa uống là thuốc kích d·ụ·c do chính tay tôi bào chế đó. Còn lâu mới có chuyện anh kháng cự được bằng mấy mánh khoé vớ vẩn"
Đó là giọng nói mang chút lí trí cuối cùng của Nisir trước khi anh hoàn toàn mất kiểm soát.
"Đấu Khí... Thứ vũ khí sắc bén của những kẻ không có thiên phú. Người ta nói rằng đó là tri thức, sức mạnh được mang đến từ thế giới khác! Nghe thật hấp dẫn đúng không?! Một thế giới chứa đựng vô số điều mà ta không biết!"
Nisir: "..."
Meryphilia khẽ lẩm bẩm rồi tiếp tục thực hiện cái chủ đề nghiên cứu vô cùng "cao cả" của mình.
Cùng lúc đó.
"...Đồ điên"
Đáng lí ra anh không nên dùng lí luận thông thường để nói chuyện với một kẻ điên. Làm thế thì chẳng khác nào đem nước đổ lên đầu con vịt cả... Hoàn toàn vô nghĩa!
"Boo"
Đó là cách hiệu quả nhất để dập tắt mọi d·ụ·c vọng thể xác.
Meryphilia phồng má, tỏ rõ sự bất mãn ra mặt: "Để một cô gái nói chuyện một mình như vậy, thật không ra dáng quý ông chút nào"
"..."
"...Tóm lại, cô muốn thoả mãn lòng hiếu kì của mình đối với đấu khí nên mới ra tay b·ắ·t· ·c·ó·c tôi về tận đây ư?"
"Hừm, đành vậy"
"..."
"Một cô gái, ufufu..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Mãi một lúc sau, khi Kharasik định rời đi, Elda mới mở cửa gặp mặt đối phương trong bộ đồ ngủ bằng vải lụa gần như trong suốt: "Lại có chuyện gì thế? Tôi đang bận nghỉ ngơi một chút, đã mấy ngày rồi tôi không được ăn ngủ tử tế..."
"Hihihihihihihi~"
Nói rồi Meryphilia lấy ra một đống sách vở cùng công cụ ghi chép: "Con người là sinh vật vô cùng đa cảm, trong số đó thứ cảm xúc phức tạp nhất, mãnh liệt nhất chính là tình yêu... Một thứ mà từ xưa đến nay không một ai có thể lí giải tường tận"
Kharasik bắt đầu cảm thấy bất an. Anh chủ động tìm đến chỗ Elda nhờ giúp đỡ, thế nhưng sau rất nhiều lẫn gõ cửa, cô ấy vẫn giữ im lặng vì một lí do nào đó.
Chiều hôm đó.
"Có gì đó không ổn"
Meryphilia cũng bắt đầu ngấm thuốc. Cô ấy chủ động leo lên người Nisir, liếm môi, cọ xát, hôn rồi lại thì thầm vào tai để kích thích đối phương: "Tôi đã nghiên cứu rất nhiều về hoạt động này của con người... Tuy rằng đây là lần đầu của tôi, nhưng tôi tin rằng mình sẽ làm cho anh cảm thấy thoả mãn"
"Cá nhân tôi cho rằng tình yêu thực chất là sự sản sinh và chi phối của các hợp chất phức tạp bên trong não bộ. Có vẻ như chúng tồn tại một mối liên hệ vô cùng mật thiết với bản năng duy trì giống loài của con người. Nói cách khác, tôi rất muốn chứng minh luận điểm của mình, thế nên anh có thể yêu tôi được không?"
Kharasik: "...Xem cô ăn với chả mặc kìa, ít nhất cũng phải mặc áo khoác vào đi chứ"
"..."
Trong một căn hầm tối tăm nhưng lại sạch sẽ đến mức kì quái, Nisir trong trạng thái khoả thân đang bị trói chặt tứ chi trên một chiếc giường màu trắng muốt. Anh cố gắng giãy dụa, nhưng rốt cục chỉ có thể nằm phơi thây ra đó như một vật thí nghiệm đáng thương không có quyền quyết định sự sống c·h·ế·t của mình.
Chương 48. Nghiên cứu "cao cả"
Meryphilia gãi đầu, tỏ ra khó hiểu trong giây lát rồi lấy ra hai lọ thuốc màu tím trông rất chi là tà đạo: "Mà thôi, uống thứ này vào là biết mặt nhau ngay ấy mà"
Nói rồi Meryphilia cưỡng ép bắt Nisir uống một lọ, và bản thân cô ấy cũng uống luôn lọ thuốc còn lại.
Cơ mà Nisir vẫn thế. Anh một mặt tỉnh bơ, thậm chí còn không cho ra phản ứng sinh lí thường thấy ở nam giới khi nhìn thấy phụ nữ khoả thân.
"Kì lạ, mua sắm tốn thời gian đến thế sao? Hơn nữa, trong trường hợp có việc đột xuất cần phải đi vắng, ít nhất thì Nisir cũng phải để lại giấy nhắn chứ?"
Không thể nào! Chuyện này hật vô lí!
"Không thể ngờ một người như mình lại bị một cô gái b·ắ·t· ·c·ó·c" Nisir đắng chát chấp nhận hiện thực tàn khốc.
Elda nhướng mày, trên mặt tỏ rõ sự bất ngờ nhưng cũng mau chóng bình tĩnh lại: "Không ngoại trừ khả năng bọn dị giáo đã phát hiện ra mọi chuyện nên muốn diệt trừ hậu hoạ nhỉ? Nếu vậy thì chúng ta cũng không an toàn đâu, phải rời khỏi đây ngay lập tức mới được"
Không xong. Hình như đúng là không thể kháng cự được nữa.
"Anh thật lanh lợi, tôi thích điều đó" Meryphilia vỗ tay tán thưởng rồi gật đầu: "Đúng vậy. Đấu Khí là một chủ đề quá tuyệt vời để tôi có thể bỏ qua... Kể cả việc làm này có khiến anh ghét tôi, tôi cũng không ngại"
Nisir: "..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Meryphilia dùng hai tay dâng khuôn mặt ửng hồng xinh xắn, không những không khó chịu mà còn lấy câu nói đó của Nisir làm tự hào: "Con đường tìm kiếm chân lí không có chỗ cho kẻ tầm thường! Nếu ta không điên thì làm sao ta có thể đi đến cuối con đường đầy hắc ám và sự cô độc ấy chứ? Anh căn bản không hiểu... Sự đáng sợ của những điều mà ta không biết"
Ầm~
"Mặc dù nó có đáng sợ, có đau đớn, cô độc, bất hạnh... Nhưng vẫn thật kích thích. Tôi không thể cưỡng lại nó... Cảm giác khi lòng hiếu kì tột bậc của tôi được thoả mãn. Tôi muốn biết tất cả, tôi muốn trở thành một bộ não toàn trí, toàn năng... Giống như một vị Thần của tri thức! Đó là mục tiêu tối thượng cho mọi nghiên cứu của tôi"
"Hừ, tôi không có gì để nói với một kẻ tâm thần như cô cả. Muốn làm gì thì làm đi, đằng nào thì tôi cũng chưa tu luyện Đấu Khí, chắc chắn là cô sẽ chẳng nghiên cứu được cái gì đâu"
"Ư... Cái này đau hơn mình nghĩ. Nhưng trong sách có bảo sau đó mọi chuyện sẽ ổn thôi... Hi vọng là vậy"
Tất nhiên, Nisir không bị bất lực. Anh chỉ đang cố tình kiềm chế ham muốn của mình bằng cách nhớ lại những người phụ nữ mà anh đã từng giải cứu trong mấy hang Goblin.
"Thế á? Vậy thì đi thôi"
"Rốt cục thì cô đang muốn cái quái gì vậy?" Nisir tỏ thái độ thù địch.
"Tôi chỉ muốn hỏi là Nisir có nói với cô rằng anh ta có kế hoạch riêng gì hay không? Trời sắp tối mà anh ta thì vẫn chưa về, nhiều khả năng là đã gặp chuyện rồi"
"Lạ thật, nó không to lên. Rốt cục là do anh bị liệt hay là do anh không có hứng thú với tôi?"
Nisir: "..."
Meryphilia tiến đến gần Nisir, khoé miệng chậm rãi nâng lên một nụ cười vô cùng điên cuồng: "Tôi là một pháp sư, cũng là một học giả đang trên đường tìm kiếm chân lí... Cơ mà tôi không nghiêm chỉnh và khắc kỷ giống như họ. Tôi có một tật xấu rất lớn... Đó là không thể kiềm chế lòng hiếu kì của mình"
"..."
Elda đóng cửa lại, làm rầm rầm bên trong phòng một tí rồi lại mở cửa ra, vờ như sự cố vừa rồi không hề tồn tại: "Anh tìm tôi làm gì?"
"Hi, anh chắc chứ?" Meryphilia dí sát vào mặt Nisir, trông như đang giễu cợt: "Kể cả khi cơ thể anh không có Đấu Khí thì não bộ của anh vẫn chứa đựng những tri thức về nó. Đừng quên tôi là một pháp sư đó nha, tôi có đủ loại cách thức để cạy miệng anh từ nhẹ nhàng cho đến tàn nhẫn"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.