Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50. Hai thái cực của tình yêu

Chương 50. Hai thái cực của tình yêu


Màn lột xác theo đúng nghĩa đen vừa rồi đã vắt kiệt Nisir về cả thể xác lẫn tinh thần. Nhưng không chỉ thế, anh còn phải đối mặt với cơn cuồng loạn của Meryphilia cứ mỗi lúc một gia tăng, dần dần dẫn đến những hành động vô cùng cực đoan.

Kể từ sau khi Nisir vì quá đau đớn và uất hận mà buông lời cay nghiệt, Meryphilia giống như đã thật sự đánh mất chút lí trí cuối cùng.

Không phân biệt ngày đêm, cũng chẳng quan tâm đến khái niệm thời gian, Meryphilia lại giam lỏng Nisir, cùng anh thác loạn liên tục mà không biết thoả mãn.

"Tại sao anh không yêu em? Tại sao vậy? Tại sao? Em không thể hiểu được, em không muốn anh rời khỏi đôi mắt em..."

"Ah... Đau quá. Khó khăn quá đi. Em phải làm gì với mớ hỗn độn mà mình đã tạo ra bây giờ? Những nghiên cứu của em... Tưởng chừng như đơn giản nhưng giờ nó lại trở nên rắc rối đến không ngờ. Em có nên từ bỏ tình yêu không? Em phải làm gì bây giờ? Hãy nói cho em biết đi?"

Meryphilia liên tục đưa ra những câu hỏi, hỏi cả Nisir lẫn chính bản thân mình. Anh đã không thể đếm được bao nhiêu chữ "tại sao" đã được thốt ra từ miệng cô ta, nhưng mà thật ra thì anh cũng chẳng quan tâm gì đến chuyện đó.

Ít nhất, việc lột xác khiến anh mạnh lên hoàn toàn là sự thật. Tuy rằng quá trình diễn ra cực kì đau đớn, nhưng nó lại là minh chứng cho thấy Meryphilia thực lòng muốn "thưởng" cho Nisir theo đúng như những gì cô ấy nói.

Mà dù có thế đi chăng nữa, ấn tượng của Nisir về cô nàng này vẫn không hề có sự thay đổi. Nhất là khi cô ta cứ nhún nhảy trên người Nisir mà không biết mệt, trong khi anh thì vốn dĩ đã rất mệt mỏi rồi.

Anh ngầm tự hỏi chuyện này sẽ diễn ra trong bao lâu nữa... Cô ta thật sự không biết thoả mãn là gì hay sao? Thực sự, anh không bao giờ hiểu được trong đầu của một kẻ điên như Meryphilia ẩn chứa cái thứ gì.

"...Em yêu anh"

"Em yêu anh"

"Em yêu anh"

Meryphilia đột nhiên cúi thấp người xuống, chủ động hôn Nisir một cách vô cùng cuồng nhiệt, giống với những gì mà cô ta đã làm từ đầu cho đến giờ... Một sự cuồng nhiệt đến mức không ai có thể hiểu nổi.

Còn Nisir... Anh đã trải qua chuyện này nhiều đến mức chẳng thèm phản kháng gì nữa rồi.

Thật may là hầm ngục Vua Cổ Đại đã ma luyện cho anh một tâm lí cứng cỏi như sắt đá... Bằng không thì bây giờ có lẽ anh cũng đã phát điên giống như con ả này.

Dù Nisir không thèm phản ứng gì nhưng Meryphilia vẫn tiếp tục thác loạn với Nisir thêm rất rất lâu nữa, mãi cho đến khi cánh cửa tầng hầm bị ai đó ghé thăm thì cô ấy mới chịu dừng việc này lại.

"...A, đã bao lâu rồi nhỉ? Ôi, bụng mình no căng quá rồi, chuyến này nhiều khả năng mình sẽ mang thai mất thôi"

Nisir: "..."

Đó là trường hợp tệ nhất có thể xảy ra.

Meryphilia thở dài, không thèm mặc đồ mà cứ giữ bản thân t·rần t·ruồng bước đến cửa tầng hầm, cất tiếng hỏi: "Ai vậy? Tôi đang bận lắm, thật xin lỗi vì không thể mở cửa đón tiếp"

"Mmh! Mm!"

C·hết tiệt, bị cô ta khoá giọng mất rồi! Quả nhiên là không thể tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài được mà!

Meryphilia quay đầu lại, suỵt~ một tiếng rồi mỉm cười khẽ nói: "Bây giờ chưa phải lúc đâu anh"

"Mery, em đã cúp học cả tuần rồi đó! Rốt cục thì em có muốn nghiêm túc học phép thuật ở đây không vậy hả? Em có tin tôi đuổi học em ngay bây giờ hay không?!"

"Thầy cứ thoải mái. Đằng nào thì ở đây cũng chẳng có gì cho em học"

"Mery, đừng cố gắng khiêu khích tôi, tôi cho em một cơ hội cuối cùng, nếu em mở cửa tầng hầm ra rồi cúi đầu nhận lỗi với tôi..."

"Biến!"

Meryphilia nổi giận, đột ngột bộc phát một cơn bão ma lực. Tuy chỉ mang tính tức thời nhưng nó đủ để đánh gục người thầy đứng sau cánh cửa với âm thanh sau cùng là một tiếng hét thảm thiết.

"Tám chín phần là c·hết mất rồi. Kệ đi, không quan trọng lắm"

Meryphilia đeo chiếc kính mọt sách vào, tự tay lau dọn bãi chiến trường mà mình gây ra, đồng thời còn tắm rửa cho Nisir một cách cực kì cẩn thận: "Em đã sai ở đây đúng không?"

"..."

"Nếu như em tiếp cận anh một cách nhẹ nhàng, tinh tế hơn... Có lẽ mọi chuyện giờ đã khác rồi. Em xin lỗi. Em đã quá quen với việc làm này, đến mức em còn chẳng biết việc bắt ai đó về nghiên cứu là hoàn toàn sai trái trong mắt một con người bình thường như anh"

"...Vốn dĩ, em còn chẳng để tâm đến chuyện đúng sai phải trái gì đó. Việc em trở nên yêu anh hoàn toàn nằm ngoài dự tính của em. Điều đó buộc em - một con quái vật điên loạn không thể hiểu được cảm xúc của con người phải bắt đầu học cách để tâm đến cảm xúc của con người. Thật khó. Nhưng miễn là anh hài lòng, em sẵn sàng làm tất cả mọi thứ"

"Thế thì đi c·hết đi"

Meryphilia mỉm cười, nhẹ nhàng ôm lấy Nisir: "Được. Em sẽ c·hết cho anh xem. Nhưng em sẽ không vì thế mà hoàn toàn biến mất. Sự thật là em đ·ã c·hết khá nhiều lần trước đây rồi. Nói cách khác, thứ duy nhất c·hết chỉ có cơ thể đáng thương này mà thôi. Nó khá là vô nghĩa đó"

Nisir lườm Meryphilia bằng ánh mắt hung ác: "Bây giờ cô mới hối hận thì đã muộn rồi. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho cô, Meryphilia. Bất kể cô có cố gắng chuộc lỗi như thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ hận cô đến cuối cuộc đời này"

Meryphilia ôm ngực trái, dường như trái tim cô ấy lại quặn đau. Cơ mà lần này cô ấy không khóc, cũng không than thở gì thêm nữa, bởi vì cô ấy hiểu rằng bản thân sẽ phải trả giá cho sai lầm của chính mình.

Chỉ vì tính cách hấp tấp, nóng vội và bị chi phối bởi lòng hiếu kỳ mãnh liệt, cô ấy đã biến một thứ vốn rất ngọt ngào trở thành thứ c·hất đ·ộc tràn đầy vị cay đắng.

Giờ đây, khi đã bình tĩnh lại và chậm rãi suy nghĩ, Meryphilia dường như đã thông suốt được rất nhiều điều.

Cô ấy đã chọn thái cực đen tối nhất của tình yêu, và cô ấy phải chấp nhận hậu quả của nó.

"Quên mất, chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây mới được. Lỡ bị lũ giáo viên kia bao vây thì phiền phức to lắm nha"

Nói rồi Meryphilia tắm rửa cho chính mình, mặc lại quần áo thật chỉnh tề rồi tiến đến, hôn lên má Nisir lần cuối cùng: "Hãy đeo một chiếc mặt nạ vào, đừng để bị lộ danh tính. Sau đó, anh muốn làm gì thì tuỳ ý anh, em sẽ không tước đoạt sự tự do của anh nữa"

"Sau tất cả, em đã thấm thía nỗi đau của việc không có được tình yêu... Nhưng em sẽ không bỏ cuộc đâu. Chúng ta nhất định sẽ gặp lại vào một ngày nào đó không xa"

Nói đến đây, Meryphilia đã thực sự cởi trói cho Nisir.

Chớp lấy thời cơ, Nisir ngay lập tức triệu hồi Helix Blade rồi đưa lưỡi kiếm lên cổ họng của Meryphilia: "Chỉ cần cô c·hết đi, tôi sẽ không còn gặp lại cô nữa"

"Anh quên rồi sao? Em không thể c·hết được. Chừng nào em vẫn còn phát điên vì tình yêu, em sẽ không thể c·hết bằng bất kì cách thức nào"

Nisir không nói hai lời, lạnh lùng vung kiếm cứa đứt cổ Meryphilia. Nhưng tất nhiên, đó chỉ là ảo ảnh mà cô ấy tạo ra từ lúc nào: "Nhớ phải che giấu danh tính. Nếu không thì phần tội lỗi tiếp theo anh sẽ phải gánh chịu thay em đó"

"À, còn nữa"

"Em yêu anh, từ tận đáy lòng mình. Kể cả anh có ghét em, hận em... Thì em vẫn cứ yêu anh"

Nói đến đây, Meryphilia hoàn toàn biến mất, để lại một mình Nisir bên trong tầng hầm trống trải, gần như chỉ còn lại đống trang bị của Nisir mà vốn dĩ đã bị Meryphilia đem giấu đi.

"...Mình thực sự đã được giải thoát đơn giản như vậy sao? Con ả đó... Đúng là điên thật. Mới giây trước còn liên tục hỏi mình tại sao thì ngay giây sau, cô ta đã tự nghĩ thông suốt..."

"..."

Dù thế nào đi chăng nữa, Nisir vẫn không thể tha thứ cho Meryphilia sau những điều khủng kh·iếp mà cô ta đã làm với anh.

Cô ta sẽ trở lại thôi. Chắc chắn. Sự tồn tại của đấu khí và thứ tình yêu điên loạn đó... Chúng đều là những thứ khiến cô ta không bao giờ buông bỏ anh.

Trừ khi... Anh có thể g·iết c·hết cô ta một cách hoàn toàn và triệt để!

"Lần sau gặp lại, mình phải đủ mạnh để g·iết c·hết ả! Mình phải hủy diệt linh hồn ả, để ả không thể tái sinh!"

Với quyết tâm đó, Nisir đeo lên mặt một chiếc mặt nạ, khoác lên mình Áo Choàng Ảo Ảnh, tay cầm Helix Blade rồi lặng lẽ rời khỏi khu tầng hầm đáng nguyền rủa này.

Xoạch~

Ngay khi vừa đẩy cửa hầm ra, hương vị đầu tiên xộc vào mũi Nisir không phải khí trời, mà là mùi máu tươi, rất rất nhiều máu tươi.

Vị trí hiện tại của Nisir có lẽ là đang ở bên trong một học viện... Mà nhiều khả năng thì đó chính là học viện phép thuật Cypus!

"Meryphilia ra tay g·iết người để mở đường máu bỏ chạy sao? Thế này thì đúng chuẩn phong cách của cô ta rồi"

Nisir quay sang, nhìn lại cái xác đang nằm bên cạnh tầng hầm. Đó có lẽ là xác của người giáo viên xấu số đã tranh cãi với Meryphilia trước đó.

Bao dung với học sinh là không sai... Chỉ tiếc là ông ta đã dành sự bao dung của mình cho một đối tượng quá mức nguy hiểm như Meryphilia.

"Tôi sẽ trả thù cho ông vào một ngày nào đó"

Nói xong, Nisir kích hoạt khả năng tàng hình của Áo Choàng Ảo Ảnh rồi yên lặng rời khỏi học viện đã chất đầy xác c·hết này.

Với số lượng giáo viên và học sinh c·hết nhiều đến như vậy, nhiều khả năng học viện sẽ phải đóng cửa một thời gian cũng nên!

"Mình cần tìm Kharasik. Tên ngốc đó hẳn là đang lo lắm cho mình lắm rồi. Chỉ hi vọng là anh ta không nghĩ rằng mình đ·ã c·hết rồi tự ý du hành một mình, khi ấy thì phiền phức to"

Chương 50. Hai thái cực của tình yêu