Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Traveler'S Journey: Lữ Khách Trong Sương Đêm

Unknown

Chương 51. Hắc Kỵ Sĩ bí ẩn

Chương 51. Hắc Kỵ Sĩ bí ẩn


Rời khỏi khuôn viên học viện phép thuật Cypus, khung cảnh hiện ra trước mắt Nisir không còn là thành phố nhộn nhịp sầm uất... Mà chỉ còn lại một đống hoang tàn đổ nát đơn thuần, trông như thể không còn bất kì ai sống sót.

Nisir chợt lạnh người, trong vô thức tự hỏi liệu Kharasik và Elda có bị cuốn vào thảm hoạ này hay không. Tuy nhiên, anh còn chưa kịp chạy đi tìm họ thì tai hoạ đã nhanh chóng tìm đến chỗ anh như mọi lần.

Trên bầu trời, Nisir có thể nhìn thấy Meryphilia điên cuồng đồ sát đội ngũ pháp sư đang cố gắng vây bắt cô ta. Những người đó nhiều khả năng không chỉ là các giáo viên của học viện, mà đồng thời còn có cả các Nhà Thám Hiểm chung tay góp sức để g·iết c·hết nữ ma đầu điên loạn này.

Chỉ có điều so với Meryphilia, họ hoàn toàn không phải đối thủ của cô ta bất chấp ưu thế số đông có lớn đến thế nào đi chăng nữa.

Từng người, từng người một lần lượt ngã xuống. Máu và xác thịt không ngừng rơi xuống từ bên bầu trời, rồi cuối cùng là trở thành một vũng máu nát vụn ngay khi t·hi t·hể chạm đến mặt đất.

"Đợi đã, chuyện này có gì đó không ổn"

Nisir không quan tâm đến những người đ·ã c·hết và sắp c·hết trong tay Meryphilia, đơn giản là bởi vì anh không có khả năng can thiệp vào cuộc chiến này.

Thay vào đó, anh muốn ưu tiên tìm kiếm Elda và Kharasik. Thế nhưng phiền phức cứ lần lượt kéo đến chỗ anh, căn bản không cho anh cơ hội thoát thân khỏi cái chốn thị phi này.

Trước mắt Nisir, một vòng tròn phép thuật màu đỏ thẫm hiện lên, hấp thụ toàn bộ máu thịt vương vãi trên mặt đất rồi bắt đầu khởi động khả năng triệu hồi.

"Phép thuật triệu hồi này quen mắt thật... Tuyệt đối không sai, nó chính là bản nâng cấp của cuộn triệu hồi ác quỷ mà mình đã sử dụng trước đây"

Nisir thử động não rồi nhanh chóng đưa ra suy luận: "Chỉ có điều một thứ phép thuật quy mô lớn như thế này không thể được sử dụng một cách tùy ý được. Nói cách khác, đây hẳn là một cái bẫy khổng lồ đã được ai đó chuẩn bị từ rất lâu... Mà nhiều khả năng thì chúng chính là lũ dị giáo hoạt động ngầm trong thành phố này từ trước đến giờ"

"Hơn nữa, nương theo cách nói đó..."

"Meryphilia, cô ta cũng là một trong số các thành viên của chúng, hoặc ít nhất cũng là kẻ đồng loã. Hoàn toàn không có chuyện cảnh tượng người tung kẻ hứng này là một sự trùng hợp được! Chuyện đó không thể xảy ra!"

Trong lúc Nisir còn đang bận suy nghĩ thì không gian xung quanh anh đã bị phép thuật bẻ cong hoàn toàn.

Từ bên trong vùng không gian bị bẻ cong, con Ác Quỷ trong hình dạng một chàng trai bảnh bao và lịch thiệp xuất hiện, đưa đôi mắt tràn đầy hắc ám quan sát mọi thứ xung quanh mình: "Đây đã là lần thứ hai trong suốt hàng trăm năm ta được con người triệu hồi nhỉ? Thì ra bầu không khí ở thế giới này đã trở nên trong lành đến như vậy..."

"Oh... Cuối cùng thì chúng tôi cũng đã gặp được ngài, Quỷ Thần!"

Ngay khi Ác Quỷ vừa đặt chân đến thế giới này thì một nhóm người mặc áo choàng đen, trên lưng có thêu hoa văn hình con quạ đã xuất hiện rồi quỳ rạp xuống ngay dưới chân nó: "Thật tốt quá, thật tốt... Thật không phí công chúng tôi hiến tế tất cả sinh mạng của thành phố này. Kể từ bây giờ, chúng tôi có thể phụng sự cho vị Thần mà mình tín ngưỡng rồi!"

"..."

Con quỷ trầm mặc nhìn đám tín đồ thờ phụng mình một hồi lâu rồi đột nhiên thở dài: "Vô vị. Sau hàng trăm năm trôi qua, con người vẫn cứ ngu muội như vậy. Chúng rất thích thờ phụng lung tung rồi lấy đó làm lí do để tàn sát lẫn nhau"

"Quỷ... Thần? Ngài đang nói gì vậy? Chúng tôi..."

"Như một ân huệ cuối cùng dành cho những nỗ lực của các ngươi, ta sẽ ban cho các ngươi một c·ái c·hết thật nhẹ nhàng trước khi kẻ đó kịp tìm đến"

Con quỷ đặt tay lên ngực, lịch sự giới thiệu bản thân với đám tín đồ: "Ta là Ramos, một trong mười ba con quỷ của chiếc đồng hồ và tượng trưng cho sáu giờ. Ta không phải thần linh gì cả, ta chỉ là một Quỷ thượng cấp ở cấp bậc Công Tước mà thôi"

Póc~

Con quỷ búng tay, triệu hồi một bầy quạ mắt đỏ với số lượng lên đến hàng nghìn con, điên cuồng lao vào xâu xé đám người cho đến khi họ không còn gì ngoài một bãi xương trắng.

Điều đáng sợ hơn là quá trình tàn sát khủng kh·iếp này diễn ra còn chưa đến mười giây!

"Giờ thì..."

Con quỷ hướng mắt nhìn về phía Nisir, người đang ẩn nấp dưới sự hỗ trợ của chiếc áo choàng: "Chúng ta lại gặp nhau, Nhà Thám Hiểm Nisir. Chỉ là tình hình hiện tại không thích hợp để nói chuyện cho lắm. Tôi có thể cảm nhận được thứ sức mạnh khủng kh·iếp của ả ta đang tung hoành trên bầu trời"

Nisir: "...Đây có thực sự là một sự trùng hợp hay không vậy?"

"Là một sự trùng hợp thuần túy. Kí hiệu loài quạ là thứ mà tôi đã để lại thế giới này nhằm nghiên cứu thêm về hành vi của con người trước những phát hiện về sức mạnh siêu nhiên" Ramos khẽ nhún vai: "Và kết quả chính là đây. Chúng tôn thờ tôi rồi lấy đó làm lí do để g·iết chóc. Thật sự rất vô vị"

"..."

Lại một học giả điên loạn nữa xuất hiện trước mặt anh. Điều này thực sự làm anh phát ốm.

"Mà chờ đã, anh quen con ả điên đó ư?"

Ramos ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nơi trận tàn sát dã man đã đến hồi kết thúc: "Tôi không quen, nhưng tôi biết không ít về cô ta. Meryphilia, kẻ được mệnh danh là Phù Thủy Hỗn Mang nửa chính nửa tà, lặng lẽ đứng giữa lằn ranh của sự tỉnh táo và điên loạn... Một người phụ nữ vô cùng khó đoán, đến mức không một ai có thể đoán trước cô ta muốn làm gì và sẽ làm gì"

Nói đến đây, Ramos nhìn sang Nisir, trông giống như đang ngầm mỉa mai: "Có thể anh không tin nhưng cô ta đã từng là một thành viên trong tổ đội anh hùng, cùng nhau chinh phạt hầm ngục nơi anh đã triệu hồi tôi lần đầu tiên đấy"

Nisir thất thần: "...Hả?"

Ả ta? Anh hùng? Trò hề gì vậy?

Con quỷ này đang cố ý báng bổ sự tồn tại của tổ đội anh hùng ư?

"Anh thực sự không tin... Thế thì tôi sẽ không tiếp tục nhiều lời nữa" Ramos nói dứt lời rồi lặng lẽ nắm chặt thanh Hắc Kiếm, dường như là chuẩn bị chiến đấu với cường địch nào đó không phải Nisir: "Số lượng n·gười c·hết mà một cá nhân gây ra quá nhiều sẽ làm kinh động đến lũ đó. Nếu tôi đoán không sai thì hắn ta sắp sửa đến đây rồi"

"Ai cơ?"

"Hắc Hội"

Xoẹt~

Một vết nứt không gian đen kịt bất chợt xuất hiện làm ngay cả Meryphilia cũng phải giật mình nhìn xuống, ánh mắt lẫn gương mặt đều lộ rõ vẻ dè chừng.

Từ bên trong rãnh nứt, một kỵ sĩ cao lớn mặc giáp đen che kín toàn thân xuất hiện cùng một con ngựa chiến với bộ lông đen kịt. Cả người lẫn ngựa đều toả ra khí tức hắc ám đến cùng cực, thậm chí là vượt xa cả một con Quỷ thượng cấp như Ramos!

Ngồi trên lưng ngựa, Hắc Kỵ Sĩ chĩa mũi kiếm về phía Ramos, cất lên tông giọng vô cùng mạnh mẽ: "Ramos, cút về Quỷ Giới ngay bây giờ, hoặc là ta sẽ tự mình t·rừng t·rị ngươi. Sự tồn tại của ngươi sẽ ảnh hưởng xấu đến thế giới thời điểm hiện tại. Mọi sinh vật trên thế giới đều không còn đủ sức để giữ thế cân bằng với loài Quỷ nữa"

Ramos: "...Thật ích kỷ"

Hạ kiếm xuống, Ramos lựa chọn nhún nhường trước Hắc Kỵ Sĩ, lặng lẽ mở cổng không gian để trở về Quỷ Giới.

Tất nhiên, trước khi đi, Ramos vẫn không quên nhắc nhở Nisir: "Đừng bao giờ kích động tên kỵ sĩ đó, nếu không thì kể cả Chúa có hạ thế cũng không cứu được anh"

Nói đến đây, Ramos sủi triệt để. Kể cả khi bản thân có không vừa ý, anh ta vẫn phải lựa chọn thoái lui trước tên Hắc Kỵ Sĩ bí ẩn.

"Ah, một hương vị thật quen thuộc. Ngươi là kẻ vừa trở về từ nơi đó, chắc chắn là vậy" Hắc Kỵ Sĩ nhìn sang chỗ Nisir, không rõ là có thiện cảm hay ác cảm với anh: "Trên người ngươi có phảng phất kiếm ý của Vorpal. Gã Thợ Săn Ác Long đó cuối cùng đã được ngươi thức tỉnh sao? Chắc hẳn là ngươi đã học được nhiều thứ từ hắn, nhưng hi vọng ngươi sẽ không dùng chúng sai mục đích"

"Ta không muốn tính toán với ngươi, mau rời khỏi đây đi, con người. Mục tiêu tối thượng của ta hôm nay là ả phù thủy điên khùng đó. Ta đã truy đuổi ả rất lâu rồi, ta nhất định phải tiêu diệt ả cho bằng được!"

Meryphilia nhìn sang chỗ Nisir, thoáng lộ vẻ lưu luyến trên gương mặt rồi lại đột nhiên cười lạnh: "Đúng đó, con người, anh mau rời khỏi đây đi. Nếu không, lỡ có c·hết thì không ai chịu trách nhiệm đâu à nha"

Nisir: "..."

Anh rất muốn rút thanh kiếm của Vorpal ra liều mạng với ả... Nhưng thôi được rồi, anh cũng không muốn chọc giận gã Hắc Kỵ Sĩ bí ẩn này.

Chỉ hi vọng là ả sẽ c·hết thật đi, mặc dù anh cũng không tin tưởng lắm... Bởi vì chính bản thân ả đã thừa nhận mình từng c·hết vài lần mà.

Một học giả đã sống cả trăm năm như ả sở hữu quá nhiều chiêu trò để vượt qua con mắt của người bình thường.

Tóm lại, rời đi và tìm chỗ khuất khuất nào đó quan sát trận chiến sẽ là lựa chọn tốt nhất!

Chương 51. Hắc Kỵ Sĩ bí ẩn