Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Tập kích bất ngờ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Tập kích bất ngờ


Mà trải qua mấy ngày này, Trần Lâm cũng đã nhìn ra được, mấy vị thần tướng do hắn triệu hoán đến, mặc dù bởi vì giới hạn thực lực của bản thân, dẫn đến cảnh giới của bọn họ không có cách nào tăng lên. Thế nhưng, năng lực của mỗi người đều cực kỳ mạnh. Giống như Lý Ông Trọng, chỉ trong ba ngày, đã liên tiếp đột phá hai cảnh giới nhỏ, đạt đến Hóa Huyết cảnh tầng thứ năm. Hơn nữa, thực lực vẫn còn rất mạnh. Cho dù là mấy tên cao thủ Hóa Huyết cảnh tầng sáu, tầng bảy gộp lại cũng không có cách nào đem hắn đánh bại.

“Các ngươi là quân của ai? Vì sao lại tập kích người của Lang Gia bọn ta?!”

Vừa nói dứt lời, thân hình của Đường Nhị vậy mà từ trên lưng sói nhảy bổ lên không trung. Đồng thời, bàn tay của hắn hóa thành một cái huyết ảnh, vô cùng dữ tợn hướng về phía thân xác bên ngoài của con rối vỗ mạnh xuống.

Chương 13: Tập kích bất ngờ

“Con mẹ nó, tên nhãi này làm sao lại mạnh như vậy?!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lúc Trần Lâm vẫn còn đang suy nghĩ miên mang, phía dưới chân núi binh sĩ của Ông Ích Khiêm đã tập kích người của đội buôn nhà họ Kiều cùng với sơn tặc của Lang Gia trại.

Thế nhưng, Ông Ích Khiêm lại chẳng thèm để ý đến, chỉ lạnh lùng quát lên.

Đoành! Đoành!

Lúc này, Đường Nhị cũng đã kịp phản ứng lại, vội vàng thúc lấy Ngân Nguyệt Lang Vương, hướng về phía đám thuộc hạ của mình rống to.

“Mẹ nó, đồ thứ không có võ đức!”

Thế nhưng, binh sĩ của Thần Cơ Doanh cũng không chỉ biết dùng s·ú·n·g, bọn họ vừa thấy đám sơn tặc Lang Gia trại muốn đột phá vòng vây, tức thì từ bên hông rút ra mấy bình hỏa dược, liên tục hướng về phía bên trong đội ngũ của sơn tặc ném tới.

Thế nhưng, sắc mặt của Ông Ích Khiêm lại bình tĩnh đến lạnh lùng, trong lỗ mũi của hắn phát ra một tiếng hừ nhẹ. Sau đó, ngón tay của Ông Ích Khiêm hơi run nhẹ. Ngay phía trước bãi đất trống, lúc này đột nhiên xuất hiện một bộ con rối được làm từ Huyền Kim Trọng Thiết, cả người tỏa ra một cỗ khí tức rét lạnh.

"Chúa… chúa công!”

Nghe được mệnh lệnh của Ông Ích Khiêm, một đội binh sĩ cầm lấy hỏa thương đã nhanh chóng tiến lên phía trước, bắt đầu nhồi đ·ạ·n, điểm hỏa. Động tác của những binh sĩ này hết sức thuần thục, điêu luyện. Chỉ một thoáng, hơn trăm khẩu s·ú·n·g đã nhồi đầy hỏa dược, hướng về phía đám sơn tặc của Lang Gia trại bắn tới.

Thế nên, mấy ngày nay ngoại trừ dọn dẹp các thế lực ở bên ngoài, Trần Lâm cũng tự chỉnh đốn lại quân doanh. Ngoại trừ một số chức vụ đặc thù, tạm thời không thể nào điều ra ngoài, hầu như tất cả các tướng lĩnh còn lại Trần Lâm đều tách ra, tự lập một nhánh q·uân đ·ội, lấy Dũng Nghĩa quân cùng với Thần Cơ doanh làm nồng cốt, chọn đám tân binh từ trong sơn tặc đưa vào bổ sung.

Trong miệng phát ra thanh âm lẩm bẩm, Đường Nhị lúc này đã không còn vẻ khí thế giống như lúc đầu tập kích đội buôn của nhà họ Kiều. Hắn liếc mắt nhìn lấy từng tên binh sĩ giáp đen, trên tay cầm hỏa thương, ánh mắt tràn ngập vẻ thù hận.

Hỏa dược bị ném bạo, rất nhanh liền phát ra những t·iếng n·ổ rên trời. Cho dù là đám người Trịnh Sâm, lúc này đang đứng ở phía xa xa quan sát cũng đều nhịn không được, vội vàng đưa tay lên che lấy hai bên lỗ tai của mình.

Nhưng mà, ngay vào lúc này, một tiếng quát đầy chói tai từ phía sau lưng của Đường Nhị đã nhanh chóng truyền đến. Không biết từ lúc nào, Ông Ích Khiêm vậy mà điều khiển con rối, chạy đuổi theo phía sau lưng của Đường Nhị.

Nói xong, Đường Nhị trực tiếp xoay người, thúc giục Ngân Nguyệt Lang Vương hướng về phía bên trong rừng cây chạy đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm ầm!

Âm thanh của Ông Ích Khiêm lúc này giống như tiếng gọi của tử thần, đám hộ vệ của nhà họ Kiều đều không khỏi đưa mắt nhìn về phía Trịnh Sâm, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi.

Ông Ích Khiêm vội vàng khom lưng đáp lời, đồng thời ánh mắt vẫn không quên quét nhìn về phía Trần Lâm. Thấy Trần Lâm không có nói thêm lời gì, vị tướng quân này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó nhanh chóng dẫn theo binh sĩ, tiến về phía dưới chân núi.

“Ha ha ha, làm sao? Ngươi đang ghen tị hay gì? Nếu ngươi có bản lĩnh, thì thử tìm một cái xác rùa như vậy cho ta xem thử!”

Mà bọn sơn tặc của Lang Gia trại, lúc này cũng bắt đầu hoảng sợ. Bọn chúng cũng không biết, v·ũ k·hí trên tay của đám quân sĩ giáp đen kia được làm từ thứ gì, vì sao lại có tính sát thương kinh khủng như vậy. Cho dù là hắc hỏa dược, cũng không thể gây ra được thương tổn như vậy mới đúng? (đọc tại Qidian-VP.com)

“G·i·ế·t!”

Ngồi ở bên trong khoang điều khiển, sắc mặt của Ông Ích Khiêm hơi có chút tái nhợt, trong miệng liên tục ho lên khụ khụ.

Ầm ầm…

Tất nhiên, đám sơn tặc của Lang Gia trại thì không có được may mắn như vậy. Lần này, hỏa dược vừa mới nổ xong, vốn dĩ bên trong đội ngũ còn có được mấy chục người, toàn bộ đều ngã vào bên trong vũng máu. Cho dù mấy gã đầu mục, đạt đến cảnh giới Hóa Huyết cũng nhịn không được, lỗ tai không ngừng tuôn ra máu tươi, cả người đều giống như si ngốc, ngây ra tại chỗ, trong miệng chỉ phát ra được vài thứ âm thanh u ớ.

“Các người hãy đợi đấy, chuyện lần này người của Lang Gia trại chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua!”

“Kẻ đầu hàng không g·iết, kẻ dám chống lại, g·iết c·hết không tha!”

Đối với mấy lời khiêu khích của Đường Nhị, Ông Ích Khiêm trực tiếp bỏ qua. Hơn nữa, trong lúc Đường Nhị còn chưa lấy lại tinh thần, Ông Ích Khiêm đã chuyển động ý nghĩ, để cho con rối hướng về phía đối phương xông tới.

“Có chuyện gì?!”

“Ha ha ha, đến hay lắm! Ta muốn nhìn xem, các ngươi rốt cuộc là thần thánh phương nào!”

Lúc này, Ông Ích Khiêm đột nhiên lớn tiếng cười to, trong âm thanh tràn đầy vẻ châm chọc. Nghe đến, Đường Nhị không khỏi nổi giận quát ầm lên.

Vốn đang chiến đấu hết sức cam go, trên người tràn đầy thương tích, đột nhiên thấy một đội binh sĩ từ trên vách núi nhảy xuống tập kích, Trịnh Sâm không khỏi kinh ngạc hô lên.

Lúc này, Đường Nhị nhanh chóng đem Trịnh Sâm đánh bay, sau đó ánh mắt vô cùng ngưng trọng nhìn về phía đội quân của Ông Ích Khiêm hô to.

Thấy Trần Lâm nhìn mình hồi lâu không đáp, trong lòng Ông Ích Khiêm hơi có chút quái dị, vội vàng hô lên

“Mẹ kiếp, nếu như ngươi có gan, thì ra đây cùng ta đánh tay đôi. Chứ núp núp ló ló ở trong cái xác rùa đó, thì có gì mà khoe khoang!”

Còn không đợi đám người Đường Nhị kịp phản ứng, Ông Ích Khiêm đã tự mình nhảy lên, chui vào bên trong khoang điều khiển của con rối. Sau đó, giọng nói của hắn lần nữa vang lên.

“Hừ, muốn chạy đi đâu!”

Với lại, ngoại trừ Lý Ông Trọng cùng với Ông Ích Khiêm, ở trong hai quân đoàn mà hệ thống triệu hoán đến, Trần Lâm còn phát hiện ra không ít tướng lĩnh có năng lực không hề thua kém. Tất nhiên, những người này đều bị hạn chế, thực lực không có cách nào vượt qua lĩnh quân.

Nhìn thấy hết thảy những thứ này, vẻ mặt của Đường Nhị cũng trở nên si dại. Hắn cưỡi lấy Ngân Nguyệt Lang Vương, đứng ở phía trên vách núi, trong con người đều là một vẻ hoảng sợ.

“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Tất cả đều xông lên, mở ra vòng vây, chạy thoát ra bên ngoài!”

Trong lòng tức giận, Ông Ích Khiêm nhịn không được lại phát ra câu chửi tục. Thế nhưng, so với Ông Ích Khiêm mà nói, hiện tại trong lòng của Đường Nhị càng cuốn lên sóng to gió lớn. Một chưởng vừa rồi, thực chất hắn đã dùng ra hết toàn lực. Hơn nữa, người khác có thể không biết, nhưng bản thân hắn lại vô cùng rõ ràng. Đừng nhìn cảnh giới của hắn chỉ mới đạt đến Khai Mạch cảnh đỉnh phong. Thế nhưng, cho dù là một vị cường giả cấp bậc Phủ Tạng cạnh, sợ rằng cũng không dám chính diện đón đỡ của hắn một kích.

“Đám người này, thật sự chính là ma quỷ!”

"Vậy thì tốt, chúng ta chuẩn bị xuất phát, nhất định phải đem toàn bộ hàng hóa ở nơi này c·ướp vào trong tay. Hơn nữa, người của đội buôn, tuyệt đối không thể để cho bất kỳ một ai chạy trốn!"

Ầm ầm!

Nhìn thấy thứ này, trong ánh mắt của Đường Nhị hơi lộ ra mấy phần kiêng kỵ, nhưng hắn cũng không có sợ hãi, ngược lại càng thêm có chút hung ác, cười gằng lên.

“Ha ha ha, đường đường là nhị trại chủ của Lang Gia trại, ngươi cũng chỉ có một chút thực lực đó thôi sao. Vừa rồi, ngươi chính là đang gãi ngứa cho ta?!”

Đùng đùng!

Nhưng mà, số quân dự bị có ở trong tay của Trần Lâm thật sự quá ít. Cho dù hắn đã vô cùng tích cực, đem các thế lực bên ngoài thu phục. Thế nhưng, hiện ở trong tay của hắn cũng chỉ có hơn mười lăm ngàn quân. Trong đó, mười ngàn quân là hắn tự mình triệu hoán ra đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Đường Nhị so với Trịnh Sâm càng kh·iếp sợ hơn. Bởi vì, trước khi đến đây hắn đã cho người điều tra, xung quanh nơi này cũng không có bất kỳ đội quân nào đang đóng giữ. Như vậy, đám quân giáp đen này từ nơi nào nhô ra?

“Xông lên!”

“Á!!!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đám sơn tặc hoàn toàn không kịp phản ứng, một loạt mưa đ·ạ·n trôi qua, hơn trăm tên sơn tặc, lúc này đã có một nửa ngã xuống dưới đất, t·hi t·hể hiện đầy v·ết t·hương, tử trạng cực kỳ thê thảm.

Một kích này, trực tiếp đem rừng cây xung quanh phạm vị mấy chục trượng san thành bình địa. Mà thân hình của con rối lúc này cũng b·ị đ·ánh cho lảo đảo, trượt ra phía sau đến mấy chục thước.

Nhìn thấy con quái vật khổng lồ cứ như vậy đâm đi qua, cho dù là Đường Nhị cũng nhịn không được, hoảng sợ nuốt xuống mấy ngụm nước bọt.

"Vâng, thưa chúa công!"

Thấy một màn này, sắc mặt của Đường Nhi tức thì trở nên tối đen như mức. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó thân hình cấp tốc lao nhanh tới, dự định trực tiếp đem Ông Ích Khiêm bắt lại, đồng thời đánh lui đội hỏa thương đang ở phía trước.

Hơn nữa, muốn đem đám binh sĩ này bồi dưỡng trở thành tinh binh, mấy ngày nay Trần Lâm cũng tiêu hao không ít tài nguyên. Thế nên, tình hình trước mắt ngoại trừ thu nạp thêm tân binh, Trần Lâm còn cần phải kiếm thêm lượng lớn tìa nguyên để bổ sung vào bên trong quân doanh.

“Xông lên, g·iết! Bất kể kẻ nào chống lại, đều g·iết c·hết không tha!”

Nếu không, một khi q·uân đ·ội lớn mạnh, nhưng không có đủ tài nguyên để duy trì, đội quân này không sớm thì muộn cũng sẽ trực tiếp sụp đổ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Tập kích bất ngờ