Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 21: Đánh g·i·ế·t Địa Long

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Đánh g·i·ế·t Địa Long


“A, khụ khụ…”

Ngay sau đó, một tên đội trưởng đi đến, vội vàng đem khó khăn của bọn thuộc hạ nói ra. Ngay lập tức, Ông Ích Khiêm liền hiểu được vấn đề ở đây. Hơi suy từ một lúc, hắn mới đi tới trước mặt của Trần Lâm, chậm rãi nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù hình thể của con rối bằng sắt so với Địa Long phải nhỏ hơn rất nhiều, nhưng tốc độ của nó lại không hề thua kém đối phương. Thế nên, Địa Long vừa mới xoay người lại, con rối bằng sắt của Ông Ích Khiếm đã nhảy vọt tới, trực tiếp dùng lấy hai cánh tay được làm bằng Huyền Tinh Trọng Thiết của mình, đem Địa Long đè bẹp ở dưới mặt đất.

Lần này, trên mặt Ông Ích Khiêm liền lộ ra nụ cười tủm tỉm, bắt đầu chậm rãi đáp lại.

Ngoại trừ Ông Ích Khiêm vẫn còn tỏ vẻ bình thường, hầu như tất cả binh sĩ còn lại đều là một mặt nhăn nhỏ. Bọn họ không thể trong thời gian ngắn đem linh khí chuyển hóa thành chân khí, một khi xâm nhập vào bên trong khoáng mạch, kết cục không cần nghĩ cũng có thể đoán được.

“Biện pháp tức nhiên là có, nhưng mà, chúa công cần phải đáp ứng thuộc hạ một điều kiện. Có như vậy, thuộc hạ mới có thể thực hiện được yêu cầu của chúa công!”

Thế nhưng, nghe được tiếng nhắc nhở của Ông Ích Khiêm, Trần Lâm lại hồn nhiên không hề hay biết gì. Hơn nữa, trên khuôn mặt của hắn còn biểu hiện ra dáng vẻ cực kỳ hưởng thụ. Thấy một màn này, Ông Ích Khiêm trực tiếp trợn mắt há hốc mồm. Đồng thời, trong lòng của hắn thầm nhủ.

“Tướng quân, việc là thế này…”

Sau chừng hơn nửa giờ đào bới, mặt trời cũng bắt đầu lấp ló ánh sáng. Lúc này, Ông Ích Khiêm mới vội vàng đi tới, đem tổn thất một lần nữa thống kê, rồi báo cáo cho Trần Lâm.

“Chúa công, cẩn thận!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưng mà, dựa vào quân số cùng với nhân lực của chúng ta để khai thác hết số linh thạch này, thuộc hạ ước tính cần phải mất một trăm năm. Hiện tại, mỗi ngày nhiều nhất chỉ có thể khai thác được một trăm cân, với lại số lượng quân đồn trú không thấp hơn ngàn người."

Vốn đang ngồi nghỉ ngơi ở trên mặt đất, vừa nghe như thế Trần Lâm tức thì liền đứng dậy. Ngay sau đó, hắn cùng với Ông Ích Khiêm nhanh chóng theo lối đường hầm, trực tiếp đi sâu vào bên trong mỏ khoáng mạch.

Đột nhiên nghe được tiếng hô đám sĩ quan đang đứng gần, Ông Ích Khiêm mới giật mình lấy lại tinh thần. Sau đó, ánh mắt của hắn có chút nghi ngờ, nhìn về phía đám thuộc hạ của mình.

Rầm rầm!

“Quả nhiên chúa công vẫn là chúa công, không phải người thường như ta có thể so sánh được!”

Bị vô số đ·ạ·n pháo oanh tạc, lại bị Huyễn Ảnh thú liên tục phát ra tinh thần công kích, Địa Long tỏ ra vô cùng phẫn nộ. Thế nhưng, cơ thể của nó lúc này cũng nhận thương tổn cực lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trải qua hơn một giờ điên cuồng oanh phá, tiêu hao hơn năm ngàn quả đ·ạ·n pháo cùng với hỏa dược, rốt cuộc thân thể khổng lồ của Địa Long cũng bị chia năm xẻ bảy, cơ thể cùng với huyết nhục của nó thì bị Huyết Ảnh thú điên cuồng hấp thu. Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra không đầy nửa khắc, t·hi t·hể vốn văng đầy đất của Địa Long lúc này chỉ lưu lại một chút mảnh vụn cùng với một tấm da khô quắc. Mà Huyễn Ảnh thú thì lại vô cùng thỏa mãn, cúi đầu liếm láp lấy bộ lông càng thêm căng tròn đen nhánh của nó.

“Chúa công, vừa rồi thuộc hạ đã dò xét qua. Bên trong mỏ linh thạch này, hết thảy có được một ngàn chín trăm mười tám cân hạ phẩm linh thạch, cùng với một trăm lẻ bốn cân trung phẩm linh thạch. Thượng phẩm linh thạch tạm thời không có cách nào dò xét thấy. Thế nhưng, theo thuộc hạ ước tính, giá trị của mỏ linh thạch này có hơn một trăm vạn. Đồng thời, chất lượng thuộc vào hạng trung hạ đẳng. Là một mỏ linh thạch cỡ nhỏ.”

“Tướng quân!”

“Nếu như vậy, không biết tướng quân có biện pháp nào khác, để đem số linh thạch này khai thác một cách nhanh nhất hay không?!”

Nghe thế, mấy tên binh sĩ bị Trần Lâm nhìn đến đều vội vàng cúi đầu, cũng không ai dám lên tiếng trả lời. Ngược lại, mấy tên đội trưởng thì đưa mắt ngó sang Ông Ích Khiêm, người từ nãy giờ vẫn đang ở trong trạng thái trầm tư, không biết suy nghĩ thứ gì.

Vốn đang vô cùng hưng phấn, vừa nghe Ông Ích Khiêm nói ra như thế, trên đầu Trần Lâm chẳng khác nào bị dội cho một gáo nước lạnh. Nhưng mà, hơi suy nghĩ một chút, Trần Lâm liền hiểu làm sao đám binh sĩ vừa rồi lại có bộ dáng như vậy.

Nó đã xác định đám sinh vật nhỏ bé trước mắt, bình thường chỉ cần một ngụm nước bọt của nó cũng liền dễ dàng xử lý. Thế nhưng, những sinh vật này một khi cầm lên v·ũ k·hí ở trên tay, tức thì liền trở nên vô cùng đáng sợ. Hơn nữa, cái con vật xù xì mình đầy lông lá lúc nào cũng xoay quanh ở trên người nó cũng cực kỳ đáng ghét. Nếu như không phải bị Huyễn Ảnh thú quấy rồi, năng lực khôi phục của nó cũng sẽ không có ảnh hưởng nghiêm trọng đến như vậy.

Nhìn thấy một màn này, Trần Lâm cũng chỉ biết im lặng, không nói nên lời. Vốn dĩ, hắn còn muốn dùng t·hi t·hể của Địa Long làm một chút việc. Dù sao, Địa Long đã đột phá đến cấp năm, bình thường tinh huyết cùng với n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của nó rất có giá trị. Nhưng mà, trải qua một hồi bị Huyễn Ảnh thú giày vò, hiện tại tất cả đồ vật ở trên người Địa Long đã tiêu hao hết, ngay cả một giọt tinh huyết cũng không dư thừa.

Đoạn đường hầm này được đào rất sâu, khoảng cách từ trên mặt đất đi xuống cũng mất hơn nửa giờ. Đợi cho mấy người Trần Lâm đi tới khoảng cách nhất định, bọn họ rất nhanh liền cảm nhận được vô số thiên địa linh khí ở trong không khí vờn quanh, loại cảm giác này hết sức huyền diệu. Cho dù là Trần Lâm, cũng nhịn không được hít vào một hơi thật sâu.

“Chúa… chúa công, đã tìm thấy rồi, đã tìm thấy được rồi!”

Nhưng mà, trải qua một lần chiến đấu với Địa Long, hắn lại trực tiếp tổn thất gần hai đại đội. Hơn nữa, số lương binh sĩ b·ị t·hương cũng không ít, có đến mấy trăm. Cứ như vậy, gần một nửa binh doanh của hắn đã không thể nào tiếp tục chiến đấu. Nếu như lần này còn không thể nào hoàn thành được nhiệm vụ của hệ thống, chẳng phải là hắn sẽ bị tổn thất cực kỳ nghiêm trọng rồi sao?

Trong lúc Trần Lâm vẫn còn đang trải qua cảm giác sảng khoái do linh khí làm đến. Lúc này, đám binh sĩ ở xung quanh đã phong bế lại toàn bộ khí quan. Bọn họ không giống như Trần Lâm, có thể đem linh khí giống như không khí phổ thông hít vào một cách thoải mái mà không có việc gì.

Rầm rầm!

Trải qua một trận chiến đấu cam go, nghĩa quân của Trần Lâm đã bị tổn thất vô cùng nặng nề. Chỉ ước tính sơ sơ, số binh sĩ mà trước đó hắn đã dẫn theo để đào đường hầm, chí ít cũng đã tổn thất hơn trăm, mà trong lúc đánh g·iết Địa Long, phía bên này mặc dù có được đ·ạ·n pháo cùng với hỏa dược hỗ trợ, nhưng vẫn có không ít binh sĩ bị thân hình của Địa Long đè nát.

Bị con rối bằng sắt kẹp cứng, thân hình của Địa Long càng thêm điên cuồng giãy giụa. Nhưng mà, dù nó giãy giụa làm sao, cũng không cách nào thoát khỏi sức mạnh của con rối bằng sắt. Cuối cùng, thân thể của nó càng lúc càng bị ghì chặt xuống đất, mà đám binh sĩ của Thần Cơ Doanh không ngừng phóng ra đ·ạ·n pháo cùng với hỏa dược để oanh tạc.

Nghe xong, trong lòng Trần Lâm cảm giác vô cùng nặng nề. Mặc dù trước đó đã tính toán qua, nhưng hắn cũng không nghĩ đến trận chiến này sẽ tổn thất nghiêm trọng như vậy. Trải qua mấy ngày liên tục chiến đấu, ngoại trừ một số ít Dũng Nghĩa quân c·hết trận ở trên đỉnh Hắc Sơn, phần lớn binh sĩ do hắn triệu hoán đi ra cũng không có tiêu hao gì.

“Chúa công, thuộc hạ đã kiểm tra qua, toàn bộ binh sĩ ở trong đường hầm đã bị t·hiệt m·ạng. Trong quá trình chiến đấu, chúng ta còn tổn hao hơn một nửa đội Ất cùng với mấy chục binh sĩ của đội Giáp và đội Bính. Tổng cộng, trong lần chiến đấu này, Thần Cơ Doanh tổn thất tám mươi mốt người, Thân Vệ Doanh tổn thất một trăm mười một người!”

"Chạy, mày còn muốn chạy đi nơi nào!”

Lại qua hơn nửa ngảy đào móc, lúc này một gã binh sĩ cấp tốc hướng về phía vị trí của Trần Lâm chạy tới, trên mặt của hắn vẫn còn treo lấy dáng vẻ kích động, âm thanh hơi chút run rẩy hô lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rầm rầm!

Nghe Ông Ích Khiêm đưa ra phán đoán, ánh mắt của Trần Lâm lập tức lóe ra ánh sáng. Nhưng mà, trong lúc Trần Lâm còn chưa kịp vui mừng, âm thanh của Ông Ích Khiêm đã một lần nữa cất lên.

Sau đó, ánh mắt của hắn mới hơi nhìn qua Ông Ích Khiêm, trên khuôn mặt lộ ra mấy phần nghiêm túc.

“Được rồi, nhanh chóng thu dọn chiến trường, đào lại đường hầm, nhìn xem có còn người nào sống sót hay không?!”

Nhưng phía trước là mỏ linh thạch, sở dĩ Trần Lâm triệu hồi bọn họ đến đây, tất nhiên là để khai thác linh thạch. Một khi tiến vào bên trong, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể duy trì được thời gian năm sáu hơi. Thế nhưng, năm sáu hơi này bọn họ cũng không có cách nào đem linh thạch ở trong bùn đất đào đưa ra bên ngoài. Dù sao, linh thạch cũng không phải dễ dàng khai thác. Nếu không, ở trong lục quốc cũng sẽ khan hiếm linh thạch như vậy?

Vốn dĩ, bằng vào năng lực khôi phục của bản thân, cho dù đối mặt với trăm tên cao thủ cấp bậc Khai Mạch cảnh trở lên Địa Long cũng không hề sợ. Nhưng mà, ở trước mặt công kích của hơn ngàn tên binh sĩ Thần Cơ Doanh đẳng cấp còn chưa đạt đến Hóa Huyết cảnh, Địa Long chỉ có thể chật vật, hướng về phía sâu bên trong lòng đất chạy trốn.

Chương 21: Đánh g·i·ế·t Địa Long (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mọi người làm sao?”

Nhìn thấy động tác của Trần Lâm, Ông Ích Khiêm có chút hốt hoảng, vội vàng hô lên. Bình thường, võ giả khi đạt đến Hóa Huyết cảnh đỉnh phong, trải qua cửu cửu tám mươi mốt lần tẩy luyện tinh huyết mới có thể mượn dùng thiên địa linh khí hấp thu chuyển hóa thành chân khí, đi đả thông các đường kinh mạch. Mà lúc này, Trần Lâm một hơi hút vào nhiều linh khí như vậy, cho dù bản thân Ông Ích Khiêm đã là cao thủ Khai Mạch cảnh tầng thứ ba, cũng không dám chắc mình có thể khống chế được nặng lượng cuồng bạo ẩn chứa ở bên trong linh khí hay không?

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng của Trần Lâm lại nhịn không được cảm thấy rỉ máu. Nhưng hắn cũng chỉ hơi thoáng đau lòng một chút mà thôi, việc này nhất định là không có cách nào tránh khỏi. Không sớm thì muộn, một ngày nào đó q·uân đ·ội của hắn sẽ bị tổn thất còn nhiều hơn như thế. Chỉ cần, hắn có thể mạnh lên, đem đám gian thần đã hại c·hết cha mẹ cùng với cả nhà họ Trần diệt môn g·iết, thì mọi thứ trả giá với hắn đều cảm thấy cực kỳ xứng đáng.

Vừa nhìn thấy Địa Long xoay người bỏ trốn, Ông Ích Khiêm đã nhanh chóng điều khiển con rối bằng sắt, hướng về phía nó giẫm đạp đi tới.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Đánh g·i·ế·t Địa Long