Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Đào đất

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Đào đất


"Chúa công! Chúa công!"

Nhưng mà, đột ngột không gian ở trước mặt của mọi người bỗng dưng trở nên tối sầm lại. Sau đó, trong con ngươi tràn đầy tuyệt vọng cùng với vẻ kh·iếp sợ của mọi người, một con quái vật khổng lồ, thân hình dài hơn trăm thước, bộ dáng giộng hết giun đất. Thế nhưng, ở trong khoang miệng của nó lại đầy một hàm răng sắc nhọn.

Hơn nữa, Trần Lâm cũng đã tự tính toán qua, nếu như chỉ dựa vào nỗ lực của bản thân để tu luyện, thì hắn muốn đột phá một cảnh giới nhỏ ít nhất cũng cần hơn mười ngày, nửa tháng. Mà dựa vào thẻ thăng cấp của hệ thống, Trần Lâm chỉ không mất tới vài giây, một hơi liền thăng lên đến tận mười cấp. Đây có thể nói là một phút lên mây, bớt đi vài năm khổ cực. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Khiêm tướng quân, cho người trở về, triệu tập hết tất cả tướng sĩ đi đến chỗ này. Ta muốn khai quật mặt đất bên dưới, càng nhanh càng tốt!”

(Ngươi kêu cái gì? Ta đánh ngươi đó, thì đã làm sao?)

Nhưng ngay vào lúc này, mặt đất ở dưới chân bọn họ bỗng dưng trở nên rung lắc một cách dữ dội. Sau đó, vô số đất đá từ phía trên đường hầm đổ sụp xuống, đem mấy chục tên binh sĩ không kịp chạy ra bên ngoài, vùi lấp ở bên trong.

Ầm ầm!

Nghe âm thanh thúc giục của Trần Lâm đám binh sĩ càng thêm ra sức đào bới. Nhưng vào lúc này, Huyễn Ảnh thú đột nhiên dựng đứng lông tơ, đồng thời trong miệng của nó còn phát ra âm thanh cảnh báo.

Thế nhưng, đối mặt với trăm tên binh sĩ của Thần Cơ Doanh, Địa Long hoàn toàn không có một chút cảm giác nguy cơ nào. Ngược lại, nó dựa vào da dày thịt béo, cùng với khả năng khôi phục siêu hạng đang không ngừng cùng với Huyễn Ảnh thú triền đấu.

Mới đầu Địa Long cũng không hề có cảm giác gì. Nhưng ngay khi v·ết t·hương trên người của nó chuẩn bị khép lại, hai đội hỏa thương ở phía sau đã xông lên. Lần này, bọn họ cầm lấy hỏa pháo, nhắm thẳng về phía v·ết t·hương ở trên người của nó ném tới.

Hống! Hống! (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Cho dù là Trần Lâm, lúc này thấy được năng lực kinh khủng của Địa Long cũng cảm thấy kh·iếp sợ không thôi.

“Huyễn Ảnh, ngươi chính là phúc tinh của ta!”

Phải biết, chỉ cần Trần Lâm có thể thăng cấp, hắn liền có thể triệu hoán ra quân đoàn trưởng có thực lực cao hơn mình một cảnh giới lớn. Với lại, binh sĩ dưới trướng sau khi triệu hoán ra đến cũng có đẳng cấp cao hơn một tầng.

Thế nhưng, Địa Long vẫn còn chưa c·hết. Sức khôi phục nó quả thật là nhìn đến rợn cả người. Cho sù một chỗ v·ết t·hương xuyên thẳng đến n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong, thậm chí ra không ít chất dịch màu xanh lục, nhưng chỉ trải qua mấy cái hô hấp v·ết t·hương ở trên người nó đã hoàn toàn khôi phục giống như trạng thái ban đầu.

"Bắn!"

Mặc dù mỗi lần triệu hoán ra chỉ có năm ngàn quân, nhưng vừa nghĩ đến năm ngàn tướng sĩ đều có thực lực mạnh mẽ xuất hiện ở trước mặt, trong lòng Trần Lâm liền kích động, nhịn không được nắm chặt lấy hai nắm đấm.

"Nhanh, lui ra bên ngoài!"

Oành oành!

“Huyễn Ảnh, qua đó, đem nó khống chế lại!”

Nghe được Huyễn Ảnh thú nhắc nhở, Trần Lâm lập tức mừng rỡ. Hắn vội vàng đứng ra chỉ huy, đem mệnh lệnh truyền đạt xuống.

Vốn dĩ, nhìn thấy Địa Long dù bị oanh tạc đến cơ hồ thân thể đều muốn chia làm đôi, nhưng nó vẫn hồn nhiên giống như chưa có việc gì, để cho đám binh sĩ cảm thấy vô cùng hoang mang. Hiện tại, nghe Trần Lâm ra lệnh công kích, trong lòng đám binh sĩ sinh ra vô số nghi hoặc. Nhưng mà, động tác của bọn họ cũng không có dừng lại, vô cùng lưu loát hướng về phía v·ết t·hương trên bụng, sắp một lần nữa khép lại của Địa Long liên tục ném ra đ·ạ·n phóng cùng với hỏa dược.

"Không cần phải ngừng lại, tiếp tục công kích về phía phần bụng của nó. Đúng, chính là nơi đó!"

Ngay lập tức, hai đội binh sĩ hơn trăm người đã nhất tề xông lên, trên tay bọn họ là hỏa thương đã được cải tiến. Hơn nữa, bên hông mỗi người còn treo hơn mười khỏa hỏa pháo, đều là loại thuốc nổ có sức sát thương cực kỳ lớn, cho dù võ giả cấp bậc Hóa Huyết cảnh cũng chỉ có thế tránh lui.

Thấy được một màn này, Trần Lâm vốn đang chạy ở phía trước, tức thì cũng bị dọa cho vãi cả linh hồn.

"Nhanh, nhanh lên! Nhất định phải đào cho xong đường hầm trước khi trời sáng!"

Ngay vào lúc này, hai tên đội trưởng của hai đội Ất và Giáp đột nhiên ra lệnh. Tức thì hơn trăm khẩu s·ú·n·g hướng về phía thân hình khổng lồ của Địa Long bắn tới tấp.

Sau đó, Ông Ích Khiêm tự mình xoay người, điều động nhân thủ quay trở lại sơn trại, kêu thêm binh sĩ đi đến chỗ này.

Trong khi đó, Trần Lâm trải qua một hồi giao lưu với Huyễn Ảnh thú, hắn cũng đã tìm được một chỗ lối vào, đi thông xuống dưới lòng đất. Chỉ có điều, lối đi này rất hẹp, cũng không thuận lợi để cho nhân loại tiến vào.

Vừa rồi, trong lúc mọi người chạy trốn, con quái vật này đã há miệng ra, đem toàn bộ đất đá cùng với binh sĩ ở xung quanh hút vào trong miệng.

Đúng vào lúc này, Ông Ích Khiêm dẫn theo hơn ngàn binh sĩ, mang theo giáp trụ chỉnh tề hướng về phía bên này cấp tốc chạy đến. Vừa thấy được nhóm người Ông Ích Khiêm xuất hiện, Trần Lâm tức thì lấy lại tinh thần. Hắn vội vàng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngao! Ngao!"

Trong lòng vô cùng phấn khích, Trần Lâm nhất thời nhịn không được, chỉ muốn đem Huyễn Ảnh thú ôm vào trong ngực xoa nắn một trận. Chỉ có điều, vừa cảm nhận được động tác của hắn, Huyễn Ảnh thú đã vô cùng sợ hãi, vội vàng nhảy tránh ra.

Thấy thế, Trần Lâm không khỏi tiếc nuối thở hắt ra một hơi. Nhưng hắn cũng rất rõ ràng, lúc này cũng không phải là lúc để hắn chơi mèo.

Âm thanh này rất kỳ lạ, Trần Lâm đứng ở bên ngoài cũng không có cách nào nghe rõ. Ngay cả đám binh sĩ ở gần đó cũng không bị ảnh hưởng chút nào. Thế nhưng, động tác của Địa Long lại hơi có chút dừng lại. Ngay sau đó, trong miệng của nó cũng phát ra một trận rít gào, giống như đang nói: "Ngươi mới làm gì ta?"

Qua một hồi quan sát tình huống ở trên chiến trường, Ông Ích Khiêm lúc này mới ra lệnh cho binh sĩ của Thần Cơ Doanh đi về phía trước.

Tuy rằng hơi có đôi chút mạo hiểm, nhưng Trần Lâm vẫn quyết tâm phải thử. Dù sao, nhiệm vụ của hệ thống đến cũng không dễ dàng. Hiện tại, thời gian đã qua hơn tuần, nhưng hắn cũng chỉ mới kiếm được hơn trăm viên hạ phẩm linh thạch, còn thiếu tới gần chín trăm viên nữa mới hoàn thành được nhiệm vụ thăng cấp của hệ thống.

Oành!

Rầm! (đọc tại Qidian-VP.com)

Ầm ầm!

"Cái này?!"

Vô số hỏa pháo nổ tung, để cho thân hình to lớn của Địa Long lúc này cũng bị hất bay ra ngoài, rơi trên mặt đất, kéo dài hơn mấy chục thước.

Thế nhưng, khi thấy vẫn còn một số binh sĩ đang đứng ngây ra tại chỗ, hắn mới tức giận hét to lên. Lúc này, đám binh sĩ cuối cùng cũng kịp phản ứng lại, tất cả đều thiêu đốt tinh huyết, điên cuồng hướng về phía bên ngoài thông đạo chạy đi như điên.

Thân hình khổng lồ của Địa Long lúc này cũng đã đuổi theo phía sau lưng. Thấy được hơn trăm tên binh sĩ, lúc này chạy được ra ngoài không đến mười người, trong lòng Trần Lâm cảm thấy vô cùng phẫn nộ. Hắn hướng về phía Huyễn Ảnh thú, vẫn còn đang đứng ở trên bả vai của mình, hét lớn.

"Không tốt, tất cả đều lui lại. Là Địa Long, nó đang tỉnh dậy!"

Ầm ầm!

Một trùng một thú cứ như vậy lao vào nhau chém g·iết, đồng thời trong miệng của bọn chúng còn liên tục phát ra âm thanh khiêu khích đối phương. Thế nhưng, mặc dù thân hình của Huyễn Ảnh thú rất linh hoạt, nhưng lực công kích của nó chỉ có thể lưu lại vài đường v·ết t·hương nho nhỏ trên người của Địa Long.

Việc này đối với Trần Lâm mà nói, quả thật là một thử thách không hề nhỏ. Nếu như đã phát hiện nơi này có mỏ linh thạch, cho dù phải mạo hiểm hơn nữa, hắn nhất định cũng đem mỏ linh thạch này bỏ vào trong túi. Đây không chỉ là vì hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, Trần Lâm còn muốn đem toàn bộ linh thạch đổi sang điểm tích lũy. Có như vậy, hắn mới có thể từ bên trong cửa hàng mua sắm vật phẩm mà mình mong muốn.

Nghe được mệnh lệnh của Trần Lâm, mặc dù trong lòng vô cùng không được tỉnh nguyện, nhưng lúc này Huyễn Ảnh thú cũng không dám trái lệnh. Ngược lại, thân hình của nó giống như quỷ ảnh, chỉ thoáng một cái đã ở trên bả vai của Trần Lâm biến mất. Đồng thời, trong miệng của nó nhanh chóng phát ra một trận âm thanh rít gào.

Vậy nên, nhân lúc người còn chưa đến, Trần Lâm liền ra lệnh cho mấy binh sĩ ở bên cạnh, đem lối đi này chậm rãi mở ra. Đồng thời, hắn cũng hỏi dò qua, thực lực của Địa Long ở chỗ này mặc dù rất mạnh, nhưng cũng chỉ mới đột phá đến cấp năm không có bao lâu.

Ngay khi đám người Trần Lâm vừa chạy vọt ra khỏi mặt đất, thông đạo ở phía sau lưng của bọn họ cũng chính thức sụp đổ.

Nhìn thấy Trần Lâm không có việc gì, Ông Ích Khiêm mới nhẹ nhõm thở ra một hơi. Đồng thời, hắn cũng nhìn ra được thực lực của con Địa Long này cực kỳ mạnh mẽ. Hơn nữa, sức khôi phục của nó quá mức kinh người, quả thật là rất khó để đối phó.

"Ngao! Ngao!"

Thấy thế, Huyễn Ảnh càng thêm hung ác nhảy chồm lên, đem móng vuốt đầy sắc bén của mình, hướng về phía thân thể của Địa Long đánh tới.

Nghe được mệnh lệnh của Trần Lâm, mặc dù trong lòng cảm thấy vô cùng nghi hoặc. Nhưng Ông Ích Khiêm cũng không dám chậm trễ, vội vàng cúi người, ứng tiếng đáp lại.

Đám binh lính vốn còn đang ra sức đào đất, đột nhiên nghe Trần Lâm hô lên như vậy, cả đám đều vô cùng sợ hãi vội vàng lui về phía sau. Chỉ có điều, đường hầm dưới đất lúc này chỉ mới được mở rộng đến năm, sáu thước vừa đủ cho hai ba người cùng lúc có thể di chuyển. Hiện tại, bên trong đường hầm còn có hơn trăm người. Lúc này nghe được Trần Lâm đưa ra mệnh lệnh như vậy, cả bọn đều rất lúng túng, không biết phải di chuyển như thế nào.

Hơn nữa, khả năng khôi phục của Địa Long cực kỳ khủng kh·iếp. Chỉ thấy, một bên v·ết t·hương do Huyễn Ảnh thú vừa mới lưu lại, chỉ trong tích tắc đã khôi phục trở lại như lúc ban dầu. Thậm chí, phía trên v·ết t·hương còn không lưu một chút dấu vết gì. Giống như từ đầu đến cuối, Huyễn Ảnh thú không hề làm cho Địa Long b·ị t·hương.

“Vâng, thưa chúa công!" (đọc tại Qidian-VP.com)

(Đồ khốn, ngươi dám đánh ta, ta cắn c·hết ngươi!)

"Nhanh, đi lên hỗ trợ cho Huyễn Ảnh thú. Mọi người cẩn thận, không cần phải áp sát quá gần!"

"A, chạy mau!"

Đoành đoành!

Huống hồ, một khi hoàn thành xong nhiệm vụ của hệ thống Trần Lâm còn có thể thu hoạch được thẻ triệu hoán quân đoàn. Đến lúc đó, thực lực của bản thân hắn không chỉ tăng lên một cách nhanh chóng, mà q·uân đ·ội dưới trướng của hắn càng bổ sung thêm binh lực hùng mạnh.

"Đội Ất đội Giáp tiến lên phía trước. Đội Bính với đội Đinh hỗ trợ ở phía sau. Mấy đội còn lại ở bên ngoài đợi lệnh!"

Đứng ở phía xa xa quan sát, Trần Lâm kinh ngạc đến mức há miệng ngoắc mồm. Nhưng vào lúc này, âm thanh của Huyễn Ảnh thú lại ở trong đầu của hắn bất chợt truyền đến.

Mặt đất lại một lần nữa chấn động kịch liệt, nhưng âm thanh lúc này so với vừa nãy còn vang dội hơn. Hơn nữa, tất cả binh sĩ đều có thể cảm nhận được một luồng cảm giác áp bách đang nhanh chóng từ phía sau lưng truyền đến. Sau đó, tốc độ của bọn họ càng thêm tăng mạnh.

Nghe được tiếng cảnh báo của Huyễn Ảnh thú Trần Lâm liền linh hãi, vội vàng hô lên.

Mấy tên binh sĩ đang chạy ở phía trước không khỏi hoảng hốt hô lên. Thế nhưng lúc này bọn họ đã không có thời gian để kịp suy nghĩ nhiều, tất cả đều dùng hết sức bình sinh, hướng về phía trước cửa thông đạo lao nhanh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Đào đất