Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28: Huyết thú

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Huyết thú


Oành!

“Chúa công, vật nhỏ này hãy để cho thuộc hạ đến xử lý đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Xin được ra mắt chúa công!”

“Khặc khặc khặc, một lũ sinh vật ti tiện, vô tri! Chỉ dựa vào chút thực lực ấy của các ngươi, cũng nghĩ ngăn cản lại bước tiến của huyết tộc vĩ đại chúng ta? Quả thật là chuyện nực cười! Khặc khặc khặc!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cái này?!”

Lúc này, Ông Ích Khiêm không biết từ nơi nào vội vã đi đến, trên mặt mang theo mấy phần lo lắng, đi tới bên cạnh của Trần Lâm, thấp giọng hô lên.

Ầm ầm!

Nhìn thấy đội ngũ bên dưới trận hình chỉnh tề, khí thế tăng đến ngất trời. Huyết Nô không những không có sợ hãi, ngược lại ở trong ánh mắt của hắn còn hiện lên một vẻ khinh thường.

“Chúa công, không tốt! Đây là kỹ năng sóng âm, chuyên môn dùng để công kích tinh thần, là một loại v·ũ k·hí t·ấn c·ông đặc trưng của đám huyết thú này. Chúng ta không có cách nào ngăn cản được!”

Nghe thế, Trần Lâm liền lắc lắc đầu. Hắn làm sao không biết được, nhược điểm của đám huyết thú này chính là sợ hãi ánh sáng mặt trời. Nhưng đó chỉ là đối với những loại huyết thú cấp thấp mà thôi. Bầy huyết thú mà gã Huyết Nô này mang theo, rõ ràng thực lực đều không hề yếu. Với lại, còn có Huyết Nô xen lẫn ở bên trong, cho dù mặt trời có thể ảnh hưởng đến thực lực của bọn chúng, cũng không có cách nào đem đám huyết thú này dọa lui.

“Lớn mật, chỉ là một tên s·ú·c sinh, cũng nghĩ đả thương chúa công của ta!”

Hơn nữa, đám sinh vật này lại cực kỳ khó g·iết. Ai cũng không biết bọn chúng từ đâu mà tới, từ nơi nào sinh ra. Nhưng trong các thư tịch cổ ghi lại, một khi huyết thú xuất hiện, thì thời đại đó nhất định gặp phải đả kích mang tính hủy diệt. Hơn mười vạn năm trước, huyết thú đã từng càn quét qua Thần Võ Thế Giới, đem rất nhiều nền văn minh, cũng như vô số sinh vật hoàn toàn d·iệt c·hủng.

Huyết tộc, từ xưa đến nay không sợ hãi nhất chính là chiến trận. Bọn chúng, đối với mùi vị máu tươi cực kỳ mẫn cảm, càng ưa thích nhìn thấy con mồi của mình vũng vẫy trong hoảng sợ.

Nhìn thấy một đám người này đột nhiên đi tới, trong lòng các tướng sĩ đang đứng ở trên núi hơi có chút hoảng sợ. Chỉ có Trần Lâm là hết sức vui mừng, vội vàng cất bước, nhanh chóng đi tới.

Âm thanh tà ác ở trong miệng của Huyết Nô lần nữa vang lên. Thân hình của hắn, đột nhiên ở trên bầu trời lao v·út xuống. Hơn nữa, mục tiêu của gã Huyết Nô này vậy mà lại hướng về phía Trần Lâm.

Thấy thế, Trần Lâm không khỏi trầm mặt vài giây. Sau đó, hắn mới phất tay ra hiệu để cho các tướng sĩ im lặng, rồi lớn tiếng hô lên.

“Thần, Nguyễn Khoái xin được ra mắt chúa công!”

Đám tướng sĩ tụ tập ở bên ngoài, nhìn thấy một màn như vậy cũng cảm thấy hết sức kinh hãi.

Bị hỏa thương đánh trúng, thân hình của Huyết Nô lập tức nổ nát ra thành năm sáu mảnh nhỏ. Nhưng mà, sắc mặt của Ông Ích Khiêm lại có chút nhăn lại. Đồng thời, lưỡi đao ở trên tay của Lý Ông Trọng, lúc này cũng đang điên cuồng bổ tới.

Huyết thú hoàn toàn không phải như ma thú, mỗi một lần bọn chúng xuất hiện đều là một trận tai ương. Bất kể là sinh vật gì, một khi bị đám huyết thú này bắt gặp được đều bị bọn chúng hút đến khô cạn tinh huyết, một giọt cũng không dư thừa.

Khẩu s·ú·n·g ở trên tay Ông Ích Khiêm là loại v·ũ k·hí đặc chế, bình thường hắn rất ít khi lấy ra sử dụng. Thế nhưng, hiện tại một bên cánh tay đã bị thủy giao phá hỏng, Ông Ích Khiêm chỉ có thể dùng hỏa thương để đối phó với Huyết Nô.

"Cái này?!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất nhiên, đám huyết thú này cũng không phải là không có tiêu hao. Nhưng quả thật tiêu hao của bọn chúng hoàn toàn không có một chút đáng kể nào.

“G·i·ế·t! G·i·ế·t! G·i·ế·t!”

Nhìn thấy một màn này, cả Ông Ích Khiêm lẫn Lý Ông Trọng đều đồng thanh hô lên.

Hai người một trước một sau, cho dù chưa từng diễn luyện qua lần nào, nhưng lại phối hợp vô cùng ăn ý. Ngay lập tức, thân thể của Huyết Nô vốn đã bị nổ nát, lúc này càng thêm thê thảm, chia đến trăm ngàn mảnh.

“Chúa công, cứ tiếp tục như vậy nữa, đây cũng không phải là cách. Theo thuộc hạ thấy, chúng ta chỉ có thể tạm thời tránh lui, chờ đợi mặt trời lên cao, chúng ta lại tiến hành phản kích!”

"Đinh, hệ thống phát động nhiệm vụ đặc thù, tiêu diệt hang ổ của Huyết Vương, thu hoạch được một lần cơ hội lĩnh ngộ thần thông!"

Đám tướng sĩ vừa nhìn thấy Trần Lâm từ trong trướng bồng đi ra, cả đám đều như tiếp thêm sức mạnh, tất cả đều đồng thanh hô lớn.

Cũng không biết vì nguyên nhân gì, nhưng vừa nhìn thấy đám huyết thú này, chính Trần Lâm cũng có một loại lửa giận không tên.

Lúc này, nhìn thấy một bầy hơn ngàn con huyết thú xuất hiện ở trên bầu trời. Hơn nữa, bên trong còn có một gã Huyết Nô đã hóa thành hình người, trong lòng Trần Lâm bỗng dưng cảm thấy vô cùng nặng nề.

“Khặc khặc, các ngươi có phải hay không là đang gãi ngứa cho ta? Chỉ chút thực lực ấy, cũng nghĩ g·iết c·hết được ta hay sao?!”

"Chúa công! Chúa công!"

Huống hồ, chỉ cần không có cách nào đem toàn bộ đám huyết thú này đ·ánh c·hết. Ban đêm vừa đến, tất cả các tướng sĩ ở đây đều sẽ trở thành bữa tiệc thịnh soạn của bọn chúng.

Thế nên, lúc này nhìn thấy đội ngũ của Trần Lâm đã chuẩn bị sẵn sàng, Huyết Nô cũng không vội vã t·ấn c·ông. Thân hình của hắn bay lượn ở trên bầu trời mấy vòng, sau đó trong miệng của hắn đột nhiên phát ra một trận âm thanh rít gào.

Tiếng nói của Trần Lâm vừa dứt, toàn bộ sĩ khí trong quân liền tăng lên đến cực điểm. Ánh mắt mỗi người đều tràn ngập lửa nóng, nhìn về hướng bầy huyết thú càng lúc càng đang tới gần như nhìn một đám con mồi, không có chút nào dáng vẻ e ngại.

“Khặc khặc, đám nhân loại ngu xuẩn, nếu như các ngươi đã không có cách nào đem chúng ta g·iết c·hết. Vậy thì, hỡi các con của ta, cùng ta đi hưởng dụng bữa tiệc thịnh soạn, tràn đầy mĩ vị này nào!”

"Chư vị tướng sĩ, như các ngươi đã biết, huyết thú chính là kẻ thù của toàn bộ nhân loại cũng như sinh linh trên mảnh đại lục này. Chỉ cần nơi nào bọn chúng xuất hiện, thì nơi đó sẽ bị hủy diệt. Các tướng sĩ, hãy nghe lệnh của ta, đồng loạt xông lên, đem toàn bộ huyết thú g·iết c·hết. Kẻ nào g·iết được một con, ta sẽ tăng thưởng một cấp. Ai g·iết nhiều thêm một con, ta sẽ tặng cho một khỏa Hóa Huyết đan, trợ giúp các ngươi thăng cấp, đột phá đến Hóa Huyết cảnh. Còn ai g·iết được Huyết Nô, sẽ được ta ban cho họ. Từ đây về sau, các ngươi chính là huynh đệ của ta!”

Mặc dù, các tướng sĩ lúc này cũng bắt đầu tiến hành phản kích. Nhất là các binh sĩ của Thần Cơ Doanh, liên tục hướng hỏa thương nả lên phía trên bầu trời. Thế nhưng, tốc độ của Huyết Nô rất nhanh. Với lại, đám huyết thú mà hắn mang theo cũng không có thực thể, chỉ vừa bị đ·ạ·n pháo nổ trúng, tất cả đều hóa thành huyết vụ, rồi sau đó lại lần nữa nhanh chóng tập hợp, trở về trang thái ban đầu.

Chỉ là, còn không đợi cho mấy người bọn họ kịp vui mừng, âm thanh của Huyết Nô đã một lần nữa ở trong không khí vang lên.

Không đến một cái chớp mắt, thân hình của Huyết Nô vậy mà đã ở phía trước mặt của mọi người lần nữa gây dựng lại. Hơn nữa, trên thân của hắn một sợi lông tóc cũng không bị hư hao.

Tiếng rít gào này mang theo một cỗ sóng âm đặc thù, nhất thời để cho khí thế trên người của các tướng sĩ vừa mới dâng đầy lập tức đã bị tiêu tán hơn phân nửa. Hơn nữa, một số ít binh sĩ thực lực yếu kém, bắt đầu nhịn không được ôm đầu nằm lăn ở dưới đất kêu rên.

"Đinh, nhiệm vụ chính tuyến mở ra, g·iết c·hết Huyết Vương, thu hoạch Huyết Vương lệnh, tiến vào Huyết Động, lấy được bảo vật truyền thừa Huyết Vương Bảo Tọa. Thời gian hoàn thành nhiệm vụ, trong vòng mười năm! Phần thưởng nhiệm vụ tạm thời chưa xác định!"

Ngay vào lúc này, từ phía xa xa ở dưới chân núi đột nhiên vang lên một trận thanh âm vô cùng hào hùng, khí thế. Sau đó, một gã đàn ông cưỡi lấy Huyết Long Mã từ phía chân núi chậm rãi đi tới. Theo ở phía sau là năm ngàn tướng sĩ, thuần một sắc chiến giáp màu đen, bao trùm gần hết toàn bộ khuôn mặt, chỉ lộ ra một đôi con ngươi màu đỏ tươi như máu.

Hai người một trước một sau, vung ra v·ũ k·hí ở trên tay, hướng về phía thân hình của Huyết Nô chém tới. Cho dù bản thân đã mất đi một cánh tay, nhưng nói như thế nào thì thực lực của Ông Ích Khiêm trước đây vẫn so với Lý Ông Trọng mạnh hơn không ít. Thế nên, phản ứng của Ông Ích Khiêm vẫn so với Lý Ông Trọng nhanh hơn một chút, hỏa thương ở trên tay của vị tướng quân này đã thẳng hướng về phía Huyết Nô bắn tới.

Ngay vào lúc này, thanh âm của hệ thống ở trong đầu của Trần Lâm liên tục vang lên. Hơn nữa, Trần Lâm có loại cảm giác, hệ thống dường như đang rất gấp gáp.

Nhìn thấy Ông Ích Khiêm tự mình đến đây, Trần Lâm hơi thoáng có chút kinh ngạc. Nhưng hiện tại, hắn cũng không có nhiều thời gian để nói chuyện phiếm với vị tướng quân này. Ánh mắt của Trần Lâm trở nên cực kỳ nghiêm trọng, nhìn về phía gã Huyết Nô, thỉnh thoảng lại ở phía trên bầu trời phát ra sóng âm, dùng để công kích đám tướng sĩ đứng ở bên dưới.

Oành!

Vừa nhìn thấy Trần Lâm đi tới trước mặt, Nguyễn Khoái đã từ trên lưng ngựa vội vàng nhảy xuống dưới đất, đem trường thương chống ở một bên, sau đó mới lớn giọng hô lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 28: Huyết thú

Lập tức, năm ngàn tướng sĩ ở phía sau lưng cũng đồng thanh đáp lại.

Âm thanh mang theo một cỗ khí thế ngất trời, để cho bầy huyết thú xoay ở xung quanh đều có chút dao động, hai bến cánh dơi vỗ lên liên tục. Cho dù là Huyết Nô, lúc này ánh mắt cũng nhìn chằm chằm về phía Nguyễn Khoái cùng với năm ngàn tướng sĩ đang quỳ ở phía sau lưng hắn ta.

Thấy như vậy, cả Ông Ích Khiêm lẫn Lý Ông Trọng đều không khỏi đưa mắt nhìn nhau, trong con ngươi mang theo mấy phần nghiêm trọng. Cho dù là Trần Lâm, lúc này cũng đã hơi có một chút sốt ruột. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Huyết thú