Con Đường Đế Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 29: Chém g·i·ế·t Huyết Nô
Bỗng chốc, năm ngàn tướng sĩ hóa thành năm ngàn ngọn lửa hừng hực bùng cháy. Cho dù là Huyết Nô, nó lúc này cũng cảm nhận được một loại cảm giác nóng bỏng, vô cùng khó chịu. Ngược lại, đối với đám người Trần Lâm mà nói, trong không khí lại tràn ngập một loại cảm giác vô cùng ấm áp, dễ chịu.
Ầm ầm!
“Mở ra trạng thái đốt huyết, trực tiếp sử dụng ngọn lửa sinh mệnh của các ngươi, đem bọn chúng thiêu c·h·ế·t!"
Không biết từ lúc nào, thân ảnh của Trần Lâm đã đi tới sau lưng của Nguyễn Khoái, dừng cách vị trí chiến mã của hắn chưa tới trăm thước. Hơn nữa, trên vai của Trần Lâm lúc này còn nằm sấp một con mèo nhỏ, đôi mắt của nó ánh lên một cỗ huyết khí vô cùng quỷ dị.
"C·h·ế·t tiệt!"
Ầm ầm…
Oành!
"S·ú·c sinh cũng chỉ là s·ú·c sinh mà thôi, tất cả đều đi c·h·ế·t hết cho ta!"
"Ừm, tướng quân đã vất vả rồi, tạm thời không cần phải đuổi theo, cứ để cho nó chạy trốn đi!"
Nhìn thấy đám huyết thú do mình đem tới, cứ như vậy bị tên nhân loại ở trước mặt g·i·ế·t c·h·ế·t trong lòng Huyết Nô vừa sợ vừa giận. Nhưng hắn cũng chỉ dám để lại mấy lời ác độc, sau đó liền vội vàng vỗ cánh bay đi.
Lúc này, trong lòng Huyết Nô cảm thấy hết sức sợ hãi, nó cũng không dám lưu lực, vội vàng thét dài một tiếng.
Đám huyết thú vô cùng dễ dàng, liền bị các tướng sĩ của đội quân Thánh Dực chém g·i·ế·t. Thế nhưng, cơ thể của bọn chúng còn chưa có rơi xuống đất đã tự hóa thành huyết vụ, sau đó ngưng tụ trở lại trạng thái ban đầu.
Từ trong sương máu, cơ thể của Huyết Nô giống như một vệt ánh sáng, thẳng tắp lao về hướng trời xanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy thế, Nguyễn Khoái không khỏi tức giận, hừ lên một tiếng. Đồng thời, thân hình của hắn thẳng tắp đứng dậy, hơi hướng về phía Trần Lâm cúi thấp đầu, chắp tay nói ra.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Huyết Nô càng thêm hoảng sợ, nhưng nó thân là nô bộc của một vị Huyết Vương, bên trong cơ thể chảy xuôi dòng máu của Huyết Ma, đối mặt với một tên nhân loại ti tiện làm sao có thể kinh sợ, bỏ chạy?
Chương 29: Chém g·i·ế·t Huyết Nô
“Khặc khặc, mùi vị máu tươi này thật sự rất nồng đậm, nhưng mà ta yêu thích! Khặc khặc khặc..."
Lúc này, Huyết Nô cũng thu hồi lại vẻ mặt tham lam, ánh mắt của nó lộ ra mấy phần sát khí, trong con ngươi hiện lên từng trận huyết hồng. Đồng thời, từ trong cổ họng của nó còn phát ra tiếng rít cực kỳ chói tai.
Ngay lập tức, hơn ngàn con huyết thú giống như phát cuồng, bọn chúng đồng loạt hướng về phía các tướng sĩ của đội quân Thánh Dực lao nhanh tới cắn xé.
Thế nhưng, Nguyễn Khoái lại có chút phiền chán, trực tiếp đâm ra một thương.
Giống như nhìn đến thứ gì đó vô cùng khủng khiếp, ánh mắt của Huyết Nô lúc này tỏ ra cực kỳ sợ hãi.
Thế nhưng, đối mặt với vấn đề của nó, Nguyễn Khoái cũng không có ý định nhiều lời giải thích. Chỉ thấy, đầy mũi thương ở trên tay hắn, đã một lần nữa hóa thành vô số thương ảnh, hướng về phía bầy huyết thú đâm tới.
Éc éc...
"Chúa công!"
Đối mặt với mấy trăm con huyết thú cùng với một gã Huyết Nô, thực lực không hề thua kém gì một vị võ giả cấp bậc Phủ Tạng chín tầng. Thế nhưng, trên mặt của Nguyễn Khoái lại chẳng có một tia nao núng, ngược lại khóe miệng còn nhếc lên cười, lộ ra mấy phần trào phúng.
Lập tức, vô số âm thanh kêu rên vô cùng thảm thiết vang lên, bầy huyết thú lúc này vô cùng hoảng sợ, chỉ muốn hướng về nơi xa bay đi, tránh qua chỗ ảnh thương công kích. Thế nhưng, tốc độ của bọn chúng làm như thế nào cũng không thoát khỏi ảnh thương truy kích.
Tốc độ của mũi thương so với vận tốc ánh sáng còn muốn nhanh hơn. Thân thể của Huyết Nô cứ như vậy bị một thương này phá tan, nổ thành từng mảnh huyết vụ, bao trùm phạm vi năm sáu chục thước.
Vừa thấy đám người Nguyễn Khoái xuất hiện, ban đầu Huyết Nô còn hơi có chút kiêng kỵ. Nhưng ngửi được mùi vị máu tươi vô cùng nồng đậm từ trên người của các tướng sĩ Thánh Dực quân tản mát ra ngoài, con ngươi của nó liền trở nên lập lòe ánh sáng, khóe miệng lại nhịn không được hơi liếm nhẹ một cái, bộ dáng vô cùng tà ác.
"Chạy đi đâu!"
"Huyết Ma Thương! Ngươi... ngươi làm sao lại có được vật này?"
Nhìn thấy con mèo nhỏ này, trong lòng Nguyễn Khoái hơi thoáng có một chút kinh ngạc. Nhưng suy nghĩ kỹ lại, hắn cảm thấy mọi việc xảy ra ở trên người của chúa công đều không có gì phải kỳ lạ.
Đối mặt với một đám huyết thú không hề sợ c·h·ế·t, Nguyễn Khoái không chút do dự liền hạ lệnh cho các tướng sĩ của mình nổi lên kèn lệnh, đồng thời đội ngũ nhanh chóng bày ra trận hình để đối địch. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ồn ào!"
Dứt lời, mũi thương trên tay của Nguyễn Khoái lại lần nữa phóng ra. Nhưng lần này đầu múi thương lại hóa thành trăm ngàn huyết ảnh, điên cuồng lao về phía bầy huyết thú, liên tục đâm chém.
Vốn đang ở trên không trung lượn vòng, đột nhiên bị huyết ảnh thương đâm thẳng tới, Huyết Nô hoàn toàn không có một chút phòng bị nào, nó cứ như thế bị đâm ra thành một bãi huyết vụ. Sau đó, thân hình của nó cấp tốc lui lại, hội tụ thành hình người, nhưng dáng vẻ lại có chút hoảng sợ, trừng trừng hai mắt nhìn về phía Nguyễn Khoái.
Oành!
Mệnh lệnh vừa mới rơi xuống, tất cả năm ngàn tướng sĩ của Thánh Dực quân đều không hề do dự một chút nào, trực tiếp mở ra trạng thái đốt huyết, đồng thời trên thân mỗi người còn dày đặc một cỗ sát khí trùng thiên.
“G·i·ế·t! G·i·ế·t! G·i·ế·t!"
Thấy đám huyết thú này g·i·ế·t không c·h·ế·t, Nguyễn Khoái không hề có chút nao núng nào, ngược lại sắc mặt tỏ ra vô cùng bình tĩnh, lạnh lùng nói ra.
“Hỡi các tướng sĩ, theo ta xuất chinh, đem đám tạp toái này đánh xuống! Dùng sinh mệnh của bọn chúng, hiến dâng cho chúa công!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Dứt lời, thân hình của Nguyễn Khoái lần nữa thúc lấy chiến mã, phóng nhanh về phía trước.
Chính vì ý nghĩ như vậy, thân hình của Huyết Nô cũng không có xoay lại, nó điên cuồng vỗ cánh, trong miệng phát ra thanh âm cực kỳ bén nhọn.
Xoẹt xoẹt… (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn trăm con huyết thú, giống như gặp phải thiên địch, điên cuồng hướng về bên ngoài gào thét để chạy trốn. Chỉ là, thân hình của bọn chúng vừa mới lao đi, liền bị thương ảnh cấp tốc đâm tới. Sau đó, thân thể của bọn chúng bị đánh tan thành sương máu. Đồng thời, một cỗ lực lượng quỷ dị, đem tinh huyết của bầy huyết thú hấp thu, rơi vào bên trong trường thương ở trên tay của Nguyễn Khoái.
Đám huyết thú bên dưới mặc dù đang không ngừng bị các tướng sĩ của Thánh Dực quân đánh g·i·ế·t, nhưng bọn chúng vừa nghe được hiệu lệnh của Huyết Nô, cả đám đều cấp tốc lui lại, hướng về phía bên cạnh của nó tụ tập thành một đoàn.
“Éc éc!”
“Chúa công, thuộc hạ xin phép được lấy đầu của kẻ này, để làm quà tặng ra mắt cho chúa công!”
Oành! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Éc éc..."
Lần này, lông mày của Nguyễn Khoái hơi hơi có chút cau lại, nhưng Huyết Long Mã ở dưới thân hắn đã vỗ vánh bay tới, ám sát về phía huyết ảnh đã dần đi xa.
Thế nhưng, Nguyễn Khoái làm sao lại để cho Huyết Nô chạy trốn dễ dàng như vậy, vừa nhìn thấy nó vừa dự định vỗ cánh bay đi, trong miệng của hắn đã quát lớn. Đồng thời, mũi thương ở trên tay của lúc này cũng nhanh chóng lao đi.
“Thổi kèn lệnh, bày trận! G·i·ế·t cho ta!”
Oành!
"C·h·ó có chạy!"
Từng cỗ lực lượng mang theo sức mạnh hủy diệt, trực tiếp xuyên thấu cơ thể của bầy huyết thú.
Trần Lâm không một chút do dự liền lên tiếng đáp lại. Nghe thế, Nguyễn Khoái càng thêm hăng hái, vội vàng xách theo trường thương, nhảy lên lưng ngựa, lớn tiếng quát.
Chỉ một thoáng, phía trên bầu trời hơn mấy trăm con huyết thu, lúc trước còn dọa cho đám binh sĩ của Trần Lâm có chút hoảng hốt, kinh sợ hiện tại đã bị Nguyễn Khoái mấy chiêu đánh cho tán tác không còn hình dạng. Hơn nữa, mũi thương trên tay của Nguyễn Khoái trải qua một hồi hấp thu tinh huyế của đám huyết thú lúc này càng phát ra thêm khí tức tàn bạo, đáng sợ.
Đối mặt với đám huyết thú điên cuồng công kích, năm ngàn tướng sĩ của đội quân Thánh Dực không chút hoảng sợ, mỗi người đều hướng lưỡi mâu của mình về phía bầy huyết thú đâm chém.
“Được, ta chờ đợi tin tốt của tướng quân!”
“Hừ!”
"C·h·ế·t tiệt, các ngươi hãy chờ đấy, chủ ta, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi!"
"G·i·ế·t! G·i·ế·t! G·i·ế·t!"
Vừa chạy, hai cánh của Huyết Long Mã vừa mở ra, cả thân hình của nó cứ như vậy bay thẳng lên không trung.
Trong miệng lần nữa lớn tiếng hô lên, bàn tay của Nguyễn Khoái đã nắm chặt lấy cán thương, muốn đuổi theo Huyết Nô. Nhưng mà, lúc này đột nhiên cảm ứng được thứ gì, động tác của Nguyễn Khoái hơi có chút dừng lại.
"Hừ, chỉ là một tên Huyết Nô mà thôi, ngươi còn cho rằng mình chính là Huyết Vương hay sao?!"
Cũng vào lúc này, bầy huyết thú vừa mới lần nữa thành hình, còn chưa kịp trốn ra xa, đã bị năm ngàn cỗ huyết khí thiêu đốt cho không ngừng kêu rên.
"Huyết Độn Thuật!"
"Huyễn ma thú?!"
Cứ như thế, năm ngàn quân Thánh Dực phi người thẳng lên chiến mã, ánh mắt lộ ra hàn quang sắc bén, trường mâu chĩa thằng về phía đám huyết thú, khí thế đạp phá sơn hà.
"Nhân loại ti tiện, ngay cả con cháu của ta các ngươi cũng dám sát hại, thật là đáng c·h·ế·t!"
Trong miệng phun ra một câu chửi tục, thân hình của Huyết Nô vừa mới tụ lại, nó đã vội vã phi thân, tiếp tục lao nhanh đi.
Bị đánh bất ngờ, hơn nữa còn tiêu hao rất nhiều tinh huyết, Huyết Nô cảm thấy vô cùng tức giận, chỉ muốn lao đến đem cổ họng của Nguyễn Khoái cắn xé. Nhưng mà, lúc này nó đã nhìn ra, thực lực của tên nhân loại trước mắt quá mức đang sợ. Hơn nữa, trên thân của kẻ này còn ẩn chứa một loại lực lượng nào đó, để nó cảm thấy vô cùng kiêng kỵ.
Nhìn thấy bầy huyết thú đang dần dần bị thiêu đốt đến không ra hình dạng, lúc này Huyết Nô có phần tức giận, không ngừng rít gào lên.
Mặc dù, đám huyết thú này thường lấy tinh huyết của nhân loại để làm thức ăn. Nhưng chúng đối với lực lượng sinh mệnh lại tỏ ra vô cùng nhạy cảm. Nhất là, khi các tướng sĩ của Thánh Dực cong đem lực lượng bản nguyên ở trong cơ thể của mình thiêu đốt, đây chẳng khác nào một loại lực lượng mang tính hủy diệt, để đám huyết thú vô cùng hoảng sợ, chỉ muốn mau chóng tránh loại.
"Nhân loại ti tiên, ngươi cũng dám đánh lén bản nô?!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.