Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33: Bạch Thành

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Bạch Thành


"Vâng, thưa tiểu thư!"

"Ta cũng không cần các tướng sĩ vì ta nhảy vào chỗ c·h·ế·t. Nhưng mà, nếu tướng quân đã đến đây, hiện tại ta cũng có một việc, muốn để cho tướng quân tự mình đi làm!"

"Ta cần tướng quân đi trở về Vương Đô giúp ta làm một việc. Việc này có quan hệ vô cùng trọng đại, ngoại trừ tướng quân ta cũng không thể tin tưởng bất kỳ một ai. Thế nên, ta muốn ngay trong đêm nay, tướng quân cần phải xuất phát rời đi. Khi nào đến được Vương Đô, thì tướng quân hãy đem túi gấm này mở ra. Sau đó, tướng quân cứ làm y theo chỉ dẫn bên trong, tức thì sẽ có người nói cho tướng quân biết mình phải làm như thế nào!"

Vật phẩm: Huyết Long Thạch

Vừa nhìn thấy Trần Lâm nhìn sang, Lý Ông Trọng đã tự khom người xuống để hành lễ. Mà lúc này, Trần Lâm cũng ngưng lại ánh mắt, quan sát trên người Lý Ông Trọng một hồi.

Nghe thế, Trần Lâm không khỏi xoay đầu, trừng mắt liếc nhìn Ông Ích Khiêm một cái.

“Chớ có ăn nói lung tung, sự nghiệp của ta vẫn còn chưa thành, làm sao lại nghĩ đến chuyện nam nữ thường tình?”

Trần Cự Lộc rất nhanh liền đáp lời. Sau đó, hắn mới vội vàng thúc ngựa, dẫn theo mấy người đội trưởng đi lên phía trước để dẫn đường.

Nhìn theo bóng lưng của Lý Ông Trọng chậm rãi rời đi, Trần Lâm lần nữa rơi vào trầm tư.

"Chúa công, mạt tướng vừa mới hoàn thành đột phá, hiện tại đã bước vài khai mạch cảnh tầng bốn, các huynh đệ ở dưới trướng cũng đối với chúa công vô cùng cảm phục. Bọn họ còn nói, nhất định sẽ vì chúa công xông pha khói lửa, nguyện c·h·ế·t cũng không từ!"

Trần Lâm hơi khẽ gật gật đầu đáp lại, gã thân vệ thấy thế mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó nhanh chóng lui ra khỏi trướng bồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà, ngay lúc đội buôn của nhà họ Kiều chỉ còn cách Bạch Thành không đến một dặm, một nhóm sơn tặc không biết từ nơi nào nhảy xổ ra. Đồng thời, một gã to con còn lớn giọng hô to.

"Tiểu thư, chúng ta đến rồi!"

“Xin chúa công hãy yên tâm, mọi thứ đều đã được sắp xếp ổn thỏa. Vài ngày nữa, nhất định sẽ có tin tức truyền trở về!”

Hơn nữa, không biết có phải hiện tại đã là cuối thu đầu đông mà trên tường thành đã bắt đầu lấm tấm có vài sợi bông tuyết dính lên, đem cả tòa thành nhuộm thành một màu trắng tinh.

"Xin chúa công hãy yên tâm, mạt tướng nhất định sẽ dốc hết toàn lực hoàn thành nhiệm vụ mà chúa công đã giao phó!"

Nghe thế, Kiều Nguyệt Nga hơi có chút do dự gật đầu.

Phải biết, cho dù là khối nguyên tinh lần trước Ông Ích Khiêm đem trở về, hệ thống cũng chỉ định giá hơn năm ngàn, rõ ràng so với miệng ngọc bội này kém gần hơn phân nửa.

Nói xong, lại giống như nghĩ đến thứ gì, Trần Lâm mới lần nữa nhìn về phía Ông Ích Khiêm để hỏi thăm.

"Ừm!"

Nhìn vẻ mặt tràn đầy kích động của Lý Ông Trọng, Trần Lâm liền nhịn không được khẽ nhếch môi lên, vô cùng thản nhiên cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dứt lời, Trần Lâm cũng không có tiếp tục nhìn theo đoàn xe ngựa chở theo hàng hóa cùng với tiểu thư nhà họ Kiều đã rời đi xa, bước chân của hắn nhanh chóng xoay lại, quay trở về trướng bồng của mình.

Nghe Trần Lâm dặn dò một hồi, trong lòng của Lý Ông Trọng càng thêm chất chứa nghi vấn tràn đầy. Nhưng vốn vô cùng tin tưởng Trần Lâm, thế nên Lý Ông Trọng cũng không có suy nghĩ gì quá nhiều, mà hắn rất nhanh liền gật đầu đáp ứng.

Nhìn theo bóng lưng của Kiều Nguyệt Nga đang dần dần đi xa, tâm tình của Trần Lâm hơi có chút phức tạp. Lúc này, Ông Ích Khiêm đứng ở một bên, hơi có ý trêu đùa, cười nói ra.

Một đường dưới sự hộ tống của mấy trăm quân Thánh Dực được cải trang thành đội hộ vệ, cùng với phó tướng Trần Cự Lộc đi theo ở trong đội ngũ, cả chuyến hành trình đều rất thuận lợi. Mặc dù trên đường thỉnh thoảng gặp phải không ít giặc cướp, nhưng bọn chúng vừa mới xuất hiện còn chưa kịp tới gần, đã bị quân trinh sát tuần tra ở hai bên đường đánh tan.

Thấy thế, gã thân vệ không khỏi vội vàng cúi thấp người xuống, cẩn thận từng li từng tí chắp tay nói ra.

Nhìn thấy khoảng cách đi đến Bạch Thành không xa, lúc này Trần Cự Lộc mới vội vàng thúc ngựa đi về phía trước, hướng về cỗ xe ngựa mà Kiều Nguyệt Nga đang ngồi để hỏi thăm.

Chương 33: Bạch Thành

Giá bán: 9.999

"Tiểu thư Nguyệt Nga, hiện tại chúng ta có muốn đi vào thành hay không?!"

Nghe nhắc đến việc này, sắc mặt của Ông Ích Khiêm hơi thoáng ngưng lại một chút. Nhưng ngay sau đó, Ông Ích Khiêm liền tươi cười nói ra.

Nhìn thân vệ đã lui đi xa, lúc này ánh mắt của Trần Lâm mới một lần nữa nhìn về phía Lý Ông Trọng, nói.

"Vậy cứ y theo ý của tướng quân đi. Dù sao, nơi này cũng không có chỗ nào để trú chân!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ bên trong cỗ xe ngựa đi ở phía trước, thanh âm trong trẻo của thiếu nữ bất chợt vang lên. Sau đó, hai người một trước một sau, từ trong xe ngựa thò đầu ra ngoài.

"Ha hả, tướng quân cũng không cần phải nghiêm túc như vậy. Nếu như việc này không thể hoàn thành, ta cũng sẽ không trách tội gì đến tướng quân. Với lại, khi nào tướng quân cảm thấy gặp phải nan đề khó có thể giải quyết được, thì tướng quân có thể đi đến khu chợ phía tây, nằm ở bên ngoài nội thành, cách chừng ba bốn mươi dặm, gặp một người tên gọi là lão Ngô, lão ta bán cháo quẩy ở nơi đó. Tướng quân chỉ cần đem nan đề nói ra, lão sẽ tự có biện pháp giúp cho tướng quân giải khai!"

Nói xong, Trần Lâm từ bên trong không gian túi trữ vật lấy ra một cái túi vải được làm bằng gấm, phía trên đã được phong ấn vô cùng cẩn thận, đưa qua cho Lý Ông Trọng.

“Tốt, vậy ta sẽ chờ tin tức của tướng quân!”

Lúc này, đội buôn chỉ còn cách Bạch Thành không có bao xa, từ phía chân trời đã có thể thấy được một tòa thành trì vô cùng nguy nga, tráng lệ sừng sững hiện ra ở trong tầm mặt.

"Thuộc hạ có việc, xin phép được cáo lui trước!"

Nhìn thấy túi vải nằm ở trên tay, vẻ mặt của Lý Ông Trọng có chút ngơ ngác, cũng không hiểu là chuyện gì xảy ra. Nhưng Trần Lâm không có lập tức đáp lời, mà hơi hơi nhìn sang gã thân vệ vẫn còn đứng ở một bên.

"Đường này là do ta mở, đất này là do ta trồng. Các ngươi muốn đi qua, còn không mau mau để lại tiền lộ phí. Nếu không, đừng trách anh em chúng ta không giảng nghĩa khí!"

Dứt lời, một cỗ khí thể đạt đến Khai Mạch cảnh đỉnh phong nhanh chóng hiển lộ ra.

Nhìn thấy bên ngoài có thân vệ đi đến, Trần Lâm nhanh chóng đem miếng ngọc bội cất ở trong ngực áo. Sau đó, ánh mắt của hắn ngước lên, thấy được là Lý Ông Trọng đi ở phía sau, trên mặt của Trần Lâm hơi thoáng lộ ra một tia kinh ngạc.

Với lại, nhìn từ phía xa mọi người có thể dễ dàng thấy phía trên tường thành lúc này đã được bao bộc bởi một vòng phòng hộ trong suốt, giống như một khối bọt nước khổng lồ, đem trọn cả tòa thành trì vây ở bên trong.

"Chúa công, đây là?!"

Vừa nhìn túi gấm ở trên tay, lại nhìn về phía ánh mắt của Trần Lâm, trên khuôn mặt hơi có mấy phần ngây ngô của Lý Ông Trọng, lúc này hiện đầy một vẻ kiên định. Hắn vội vàng chắp tay, hướng về phía Trần Lâm nói ra.

"Tốt, chuyện lần này ta đều nhờ cả vào tướng quân!"

Dứt lời, Trần Lâm còn tự mình đi tới, vỗ nhẹ lên trên bả vai của Lý Ông Trọng mấy cái.

Thời gian thấm thoát như thoi đưa, mấy ngày trôi qua rất nhanh. Hôm nay, đã là ngày thứ tư kể từ khi đội buôn của nhà họ Kiều lần nữa xuất phát đi đến Bạch Thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có thể nói, tòa Bạch Thành này thật sự rất lớn, chỉ riêng tường thành cũng đã cao đến ba bốn chục trượng, từ bên ngoài nhìn đến nó chẳng khác nào một ngọn núi lớn, dựng thẳng vào trong mây mù. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ừm, chuyện gì?!"

"Xin chúa công cứ yên tâm, mạt tướng nhất định sẽ làm theo sự chỉ dẫn của chúa công!"

Giới thiệu: Đây là một loại linh thạch đã từng nhiễm qua tinh huyết của cường giả Long tộc, bên trong ẩn chứa một tia năng lượng vô cùng cường đại, có thể trợ giúp sinh linh có nguồn gốc Long tộc thức tỉnh huyết mạch cũng như cường hóa huyết mạch của bản thân.

"Chúa công!"

“Phải rồi, việc lần trước ta để cho ngươi đi làm, ngươi đã làm đến đâu rồi?!”

Mặc dù, trước đó đã suy đoán ra miếng ngọc bội này nhất định có được lai lịch bất phàm, nhưng Trần Lâm thật không có nghĩ đến nó được hệ thống định giá cao đến như vậy.

Rất hiển nhiên, hai vị thiếu nữ này cũng không phải là ai khác, mà chính là chủ tớ của nhà họ Kiều, Kiều Nguyệt Nga cùng đứa hầu gái Kim Liên.

“Chúa công, ngài không nỡ sao?!”

"Chúa công!"

Nhìn bộ dáng của Lý Ông Trọng lúc này, rần Lâm hơi có chút nhịn không được bật cười.

Lý Ông Trọng thấy thế không khỏi vội vàng nâng hai tay lên để tiếp nhận.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Bạch Thành