Con Đường Đế Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35: Tiến vào Bạch Thành
“Bảo vệ tốt cho tiểu thư!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tiểu thưa, vừa rồi đã không để cho tiểu thư kinh sợ đấy chứ?!”
Huống hồ, nhiệm vụ hộ tống đội buôn đến Bạch Thành lần này, còn do chính chúa công tự mình giao phó. Nhận lấy trọng trách như vậy, một khi để cho Kiều Nguyệt Nga xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn làm sao có thể về ăn nói với chúa công?
Nghe thế, tảng đá đè nặng ở trong lòng của Trần Cự Lộc cũng được gỡ xuống. Vừa rồi, hắn hơi có chút xúc động, bị Tào A Man cuốn vào không có cách nào rảnh tay để ý đến sự an toàn của Kiều Nguyệt Nga.
Ngay lập tức, đội buôn gồm hơn chục cỗ xe ngựa, cùng với trên trăm hộ vệ, một đường thẳng hướng đi vào bên trong Bạch Thành.
Oành!
Nhìn thấy Trần Cự Lộc xách theo trường mâu nhuộm đầy máu tươi đi đến, tất cả hộ vệ đều không khỏi dạt sang hai bên, sau đó đồng thanh hô lên. Đối với những hộ vệ này, Trần Cự Lộc hơi có chút gật đầu đáp lại. Nhưng rất nhanh, ánh mắt của hắn liền chuyển hướng, nhìn về phía cỗ xe ngựa mà hai chủ tớ Kiều Nguyệt Nga đang ngồi.
Chương 35: Tiến vào Bạch Thành
May mắn, Trần Cự Lộc phản ứng kịp thời, ngay trước khi chiến mã té cái ngã nhào, hắn đã từ trên lưng ngựa nhảy xuống.
Hắn lúc này đã nhìn ra, Trần Cự Lộc vừa rồi còn chưa có hoàn toàn xử xuất ra hết toàn lực. Hơn nữa, tình thế chiến trường lúc này hơi có một chút bất lợi. Đám thủ hạ dưới trướng của Tào A Man mặc dù đều là cao thủ có cấp bậc không thấp, quân số cũng muốn nhỉnh hơn không ít.
Thấy thế, Tào A Man cũng hơi có chút giật mình. Nhưng vừa nghĩ đến đứa em trai của mình cứ như vậy bị kẻ này g·iết đi, tròng mắt của hắn càng thêm trở nên tức giận đỏ bừng, điên cuồng quơ lấy chiến phủ, hướng về phía trường mâu của Trần Cự Lộc bổ tới.
Thế nhưng, bọn chúng thường ngày chẳng qua là dựa vào số đông để thủ thắng, hơn nữa chiến đầu không hề có chương pháp, đều là từng người tự chiến.
“Hừ!”
Dứt lời, trường mâu ở trong tay của Trần Cự Lộc giống như long xà, điên cuồng hướng về phía mấy chỗ yếu hại ở trên người của Tào A Man đâm tới.
“Muốn c·hết!”
Thế nên, vừa nghe được tiếng hô lớn của Tào A Man, tất cả sơn tặc đều vô cùng dứt khoát, trực tiếp lui ra khỏi vòng chiến, sau đó nhanh chóng chạy hướng sâu vào bên trong rừng cây ở hai bên đường tản đi.
Nghe được thanh âm của Trần Cự Lộc ở bên ngoài nói chuyện, Kiều Nguyệt Nga lúc này cũng hơi đẩy nhẹ rèm che, thanh âm của nàng chậm rãi đáp lại.
Nhìn thấy chiến mã cứ như vậy b·ị đ·ánh cho tàn phế, sắc mặt của Trần Cự Lộc trở nên cực kỳ khó coi. Đồng thời, trong miệng quát lên một tiếng giận dữ, trường mâu ở trên tay Trần Cự Lộc điên cuồng hướng về phía Tào A Man đâm tới.
“C·hết đi cho ta!”
Ầm!
Nghĩ như vậy, lại kiểm tra xe ngựa một hồi, xác định đội buôn không gặp phải tổn thất gì nghiêm trọng. Lúc này, Trần Cự Lộc mới hướng về các tướng sĩ đứng ở hai bên, hô lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bị đau, lại cảm nhận được khí tức trên người của Trần Cự Lộc vẫn còn vô cùng ổn định, hoàn toàn không giống như là vừa mới trải qua một trận đại chiến căng thẳng. Tức thì, sắc mặt của Tào A Man không khỏi tỏ ra cực kỳ khó coi.
“Đối thủ của ngươi là ta!”
Trong lúc Tào A Man hơi thoáng có chút thất thần, trường mâu ở trên tay của Trần Cự Lộc đã đâm tới, xỏ xuyên qua bắp đùi bên trái của hắn.
“Xuất phát, tiến vào Bạch Thành!”
Leng keng!
“A!!!”
Nhìn thấy Tào A Man vậy mà có thể ngăn cản một kích của mình, lúc này Trần Cự Lộc cũng không dám khinh thường, trực tiếp xử xuất ra tuyệt học của bản thân.
Đầu lưỡi mâu ở trên tay của Trần Cự Lộc lúc này giống như hóa thành mãng xà, uốn lượn hướng về phía cổ tay của Tào A Man đâm thẳng tới.
Thấy được một màn này, Trần Cự Lộc cũng bắt đầu đỏ mắt. Hắn có chút tức giận, quay người nhìn sang mấy tên thủ hạ đang đứng ở xung quanh, thấp giọng nói ra.
Cố gắng đem Trần Cự Lộc bức lui ra ngoài, Tào A Man lúc này vội vàng nhảy ra khỏi vòng chiến, sau đó hắn mới hướng về phía đám thủ hạ của mình quát to.
Nghe Tào A Man hô lên, cả đám sơn tặc đều không khỏi sợ hãi đưa mắt nhìn nhau. Nhưng đến lúc này, bọn họ cũng đã nhìn ra, đám hộ vệ đội buôn này cũng không phải là hộ vệ bình thường, chỉ dựa vào mấy người bọn họ còn thật không có cách nào đánh thắng.
“Hí!!!”
Nhìn thấy thế công bị áp đảo, Tào A Man cũng hiểu cứ tiếp tục như vậy nữa, không sớm thì muộn hắn cũng chỉ có thua trận. Với lại, đám thủ hạ còn đang chiến đấu ở xung quanh, hắn không thể cứ rơi vào thế bị động như vậy mãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong đó, có không ít hộ vệ là người của Thánh Dực quân cải trang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai bên nhân thủ vừa mới v·a c·hạm vào nhau, chiến cuộc liền diễn ra hết sức căng thẳng.
Trong khi đó, đội hộ vệ đi theo Trần Cự Lộc đều là tướng sĩ lựa chọn từ trong quân ra, tất cả đều trải qua huấn luyện quân trận, mỗi ba người tự thành một tổ, phối hợp hết sức nhuẫn nhuyễn, ăn ý. Chẳng mấy chốc, thủ hạ dưới tay của Tào A Man kẻ c·hết, người b·ị t·hương tổn thất gần hơn phân nửa, mà trong khi đó quân số bên phía đội hộ vệ chỉ có mười mấy người b·ị t·hương. Nếu cứ tiếp tục đánh như vậy nữa, cho dù có thể thắng được bọn họ cũng chỉ thắng thảm mà thôi. Huống hồ, lúc này Tào A Man cũng không cho rằng, bản thân có thể đánh thắng được Trần Cự Lộc.
Đối mặt với thế công cuồn cuộn không dứt của Trần Cự Lộc, Tào A Man không những không có sợ hãi, ngược lại càng thêm dữ tợn cười gằng.
“Hừ!”
“Ta không có việc gì, đa tạ tướng quân và các tướng sĩ đã liều mạng bảo vệ cho ta!”
Một kích này mặc dù đâm không trúng, nhưng cũng đủ để cho Tào A Man trở nên vô cùng chật vật. Nhưng mà, Trần Cự Lộc còn không có dự định dừng lại, trường mâu ở trong tay hắn lại liên tục đâm ra mấy lần. Thế nhưng, Tào A Man đều vất vả tránh được.
“Xà Mâu, thức thứ nhất, Trường Xà Xuất Động!”
Thấy một màn này, Trần Cự Lộc không khỏi hừ lạnh, hướng trường mâu đâm thẳng về phía trước. Nhưng mà, Tào A Man giống như đã đoán được động tác của Trần Cự Lộc, thân hình của hắn vậy mà bổ ngang, dùng chiến phủ chém qua chân ngựa.
Hai cỗ kình lực điên cuồng v·a c·hạm vào nhau, không khí xung quanh hai người giống như bị chấn động, đem bùn đất ở hai bên hất tung, tản ra khói bụi mù mịt.
Đối với Kiều Nguyệt Nga, Trần Cự Lộc rõ ràng tỏ ra vô cùng tôn kính, còn cố ý cúi thắp người, chắp tay nói ra.
Bởi vì chiến phủ của Tào A Man rất nặng, hơn nữa thế công của Trần Cự Lộc quá mức hung mãnh. Thế nên, lúc này Tào A Man cũng không dám đón đỡ, chỉ có thể lăn người, lộn nhào ở dưới mặt đất.
Mà Tào A Man bởi vì vừa mới mất đi người thân, hai bên con ngươi đã là một mảnh huyết hồng. Búa lớn cầm ở trong tay hắn, lúc này chẳng khác lưỡi hái tử thần, liên tục có hộ vệ bị lưỡi búa của Tào A Man bổ trúng, chiến giáp trên người lập tức vỡ vụn, cả người đều bị đập bay xuống đất, không rõ sống c·hết.
“Rút lui!”
Ngay sau đó, chiến phủ cùng với trường mâu lần nữa v·a c·hạm vào nhau. Chỉ có điều, lần này cả hai không có tách ra, mà điên cuồng tiến về phía đối phương đánh giáp lá cà. Mượn nhờ chiến phủ trầm nặng, lại có lợi thế để đánh cận chiến. Lúc đầu, Tào A Man chiếm được không ít ưu thế. Nhưng càng đánh, khí thế của Trần Cự Lộc càng thêm uy mãnh, mâu pháp cũng càng thêm phần điêu luyện, nhuần nhuyễn.
Nói xong, Trần Cự Lộc liền tự mình thúc ngựa, xông về phía Tào A Man, quát lớn.
“Tướng quân?!”
Mặc dù, ngoài mặt Kiều Nguyệt Nga với chúa công của hắn còn chưa có gì, nhưng ở trong tiềm thức của Trần Cự Lộc, hắn đã cho rằng nàng chính là chủ mẫu tương lai của nghĩa quân. Thế nên, đối với an nguy của nàng, Trần Cự Lộc vẫn rất để tâm.
Thế nên, lúc này trong miệng tức giận quát lên một tiếng, thân hình của Tào A Man đã cấp tốc từ dưới mặt đất bật dậy, hướng về phía Trần Cự Lộc vọt thẳng tới.
“Đi c·hết đi!”
Chân ngựa b·ị c·hém đứt, máu tươi chảy ra ồ ạt như suối. Đồng thời, chiến mã của Trần Cự Lộc đau đớn hí lên một tiếng, toàn bộ thân hình của nó liền ngã rạp xuống mặt đất, thở ra phì phò. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ầm!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.