Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 36: Tầm Linh Thử

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Tầm Linh Thử


Qua một lúc, gã thân vệ một lần nữa quay trở lại, theo phía sau lưng của hắn lúc này còn có một vị tướng lĩnh, thân mặc giáp trụ màu đen, toàn thân tỏa ra một cỗ sát khí vô cùng bức người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tức thì, trên khóe môi của Trần Lâm treo lên nụ cười nhàn nhạt, mà Ông Ích Khiêm đứng ở một bên cũng vỗ tay khen hay.

Bộp bộp!

Sau đó, hắn mới chú ý đến, trong ngực của Trịnh Tùng còn ôm theo một con vật nhỏ, toàn thân lông tơ có màu vàng óng. Hơn nữa, trên người của nó còn lưu lại một ít bụi đất cùng với một chút linh khí quấn quanh.

"Còn việc xây dựng doanh trại thì như thế nào, tiến độ có kịp hoàn thành trước khi mùa đồng đến hay không?"

Nhìn thấy con vật nhỏ lại, trong lòng đột nhiên lại nghĩ đến Huyễn Ảnh thú đã mất tích nhiều ngày còn tìm không thấy của mình, Trần Lâm không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Trịnh Tùng để hỏi thăm.

Vốn đang suy tư nước đi tiếp theo phải đi như thế nào, lúc này nghe Trần Lâm hỏi như thế, Ông Ích Khiêm liền ngây ngẩn cả người, sau đó Ông Ích Khiêm mới chợt nhớ ra, vỗ nhẹ lên đầu của mình một cái.

Lần này, Ông Ích Khiêm tỏ ra tự tin hơn rất nhiều. Thậm chí, trên mặt của vị tướng quân này còn mang theo mấy phần đắc ý, vội vàng vỗ ngực nói ra.

"Tướng quân, ta muốn chiếu tướng!"

Nghe được lời này, Trần Lâm có chút kinh ngạc, hô lên. Sau đó, ánh mắt của hắn mới rơi ở trên thân của Tầm Linh Thử. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thùm thụp!

"Vâng!"

Mấy ngày gần đây, mặc dụ bận rộn nhiều việc, nhưng mỗi ngày Trần Lâm đều dành một ít thời gian ra để rèn luyện thân thể. Hiện tại, hắn cũng đã cảm thấy được cảnh giới của mình hơi thoáng có một tia buông lỏng, cũng không cần mượn dược vật cùng với thẻ thăng cấp của hệ thống, Trần Lâm hoàn toàn tự tin bản thân có thể nhanh chóng mở ra lục phủ, tiến vào Phủ Tạng cảnh.

"Khởi bẩm chúa công, đây là một con Tầm Linh Thử, bọn thuộc hạ đã phát hiện ra được lúc ở trên đường truy g·i·ế·t một bầy Phong Lang. Hơn nữa, lần này bọn thuộc hạ còn phát hiện ra một chỗ mạch khoáng. Theo chủ soái ước định, số lượng lịch thạch có thể lên đến trăm vạn. Với lại, nơi này cũng cách doanh trại của chúng ta không có bao xa!"

"Ha ha ha, việc này thì xin chúa công hãy yên tâm, phần lớn các trại chính đều đã dựng xong. Hơn nữa, tường thành cũng đã bắt đầu hoàn thành gần hơn phần nửa. Mùa đông vừa đến, vác tướng sĩ nhất định sẽ có chỗ để nghỉ ngơi!"

"Nhắc đến chuyện này thuộc hạ còn phải cảm tạ chúa công rất nhiều! Nếu như không phải chúa công nhắc nhở, thuộc hạ thật không nghĩ đến thứ đồ chơi này còn có thể chơi như vậy!"

"Thuộc hạ, Trịnh Tùng, xin được ra mắt chúa công!"

"Ây da, thuộc hạ thật là đáng trách, làm sao lại quên mất việc này. Hôm qua, đã có thám báo truyền về tin tức, Lý tướng quân hiện tại đã đến được Vương Đô. Chỉ là, hiện thời Lý tướng quân còn chưa tiếp xúc với người của chúng ta, nên thuộc hạ tạm thời cũng không rõ tình huống như thế nào."

"Đa tạ chúa công!"

"Không được, không được! Chúa công, vừa rồi là ta đi nhầm, ta muốn đi lại nước này!"

"Tướng quân cũng không cần phải nói ra mấy lời như vậy. Cái mạng này của ta đều là do tướng quân liều mạng cứu được. Hiện tại, chỉ là một điểm đề nghị nho nhỏ mà thôi. Đợi đến tương lai, có một ngày kiếm được linh dược, có thể đem cánh tay của tướng quân hồi sinh lại, ta nhất định sẽ không tiếc giá nào đem nó trở về tặng cho tướng quân!"

Qua một hồi lâu, Ông Ích Khiêm liền rơi vào vẻ trầm tư, mà Trần Lâm thì rất bình thản vừa tự châm trà vừa uống.

Sau một lúc, giống như nhớ đến việc gì, Trần Lâm mới nhìn về phía Ông Ích Khiêm nói ra.

Mặc dù mấy ngày gần đây bỏi vì cánh tay có thiếu khuyết, dẫn đến cảnh giới không có cánh nào tăng được, thậm chí khí huyết ở trong cơ thể còn có mấy phần sói mòn, nhưng Ông Ích Khiêm vẫn luôn vì Trần Lâm lo nghĩ, làm ra rất nhiều việc.

"Tướng quân cũng ngồi đi!"

"Ừm, Trịnh tướng quân mau đứng lên đi!"

"Ừm!"

"Chúc mừng chúa công, cảnh giới lại một lần nữa thăng tiến!"

Nghe Ông Ích Khiêm nói như vậy, Trần Lâm hơi có chút gật gật đầu. Sau đó, Trần Lâm liền một lần nữa hỏi qua chuyện khác.

Cũng không đợi hai người bọn họ cãi nhau, lúc này bên ngoài có binh sĩ vội vàng cất bước đi tới. Sau đó, một gã thân vệ tiến sát về phía Trần Lâm, thấp giọng nói ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thân vệ vừa mới đáp lời, liền tức tốc xoay người hướng về phía bên ngoài doanh địa bước nhanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơi khom lưng, chắp tay đáp nhẹ, Ông Ích Khiêm cũng tiến vào vị trí chỗ ngồi của mình.

"Thật?!"

Nhìn ra ánh mắt hiếu kỳ của Ông Ích Khiêm, Trần Lâm vừa tự rót trà, vừa khé mỉm cười nói ra.

Dứt lời, Trần Lâm tự mình đi đến chỗ bàn đá, sau đó hắn mới chậm rãi đặt mông ngồi xuống. Đồng thời, hắn còn ra hiệu để cho Ông Ích Khiêm ngồi ở phía đối diện.

"Chúa công, vị Trịnh Đô Úy này chính là Doanh trưởng tả doanh, dưới trướng của Nguyễn tướng quân. Bình thường, hắn đều theo Nguyễn tướng quân ra ngoài dọn dẹp ma thú ở xung quanh!"

Nghe hỏi đến, Ông Ích Khiêm liền hơi có chút nhịn không được, vội vàng hưng phấn nói ra.

"Chúa công, bên ngoài có Trịnh Đô Úy, muốn được đi vào cầu kiến chúa công!"

"Đây là một ít đồ chơi ta vừa cho người chế ra. Nó được gọi là cờ tướng, mỗi quân trên bàn cờ đều có một cách chơi khác nhau. Hơn nữa, luật chơi cũng rất đơn giản, nếu như tướng quân đã ngồi đây, vậy ta cùng với tướng quân chơi thử một ván đi!"

"Ha ha ha, tướng quân cũng không thể lại chơi xấu. Ván này là ta thắng chắc rồi!"

Nghe được lời nhắc nhở của Ông Ích Khiêm, Trần Lâm rốt cuộc cũng kịp nhớ ra. Sau đó, hắn liền phất phất tay, ra hiệu cho thân vệ.

Thấy được ánh mắt của Trần Lâm nhìn đên, lúc này Trịnh Tùng cũng không dám giấu giếm, vội vàng đem con chuột nhỏ ở trong lồng ngực nắm giơ lên, đưa tới trước mặt của Trần Lâm, rồi nói ra.

Vừa nói, Ông Ích Khiêm vừa hướng về phía Trần Lâm xá dài một cái.

"Hệ thống cửa hàng sủng vật được mở ra!"

Vừa từ trên tay của thân vệ lấy khăn lau khô mồ hôi ở trên cơ thể, ánh mắt của Trần Lâm vừa liếc nhìn về phía cảnh tay giả được làm bằng kim loại của Ông Ích Khiêm hỏi thăm.

"Tướng quân chớ có nói ra những lời ấy, việc này là việc mà ta nên làm. Huống hồ, hiện tại ta còn chưa giúp gì được cho tướng quân!"

Tức thì, vẻ mặt của Ông Ích Khiêm có chút ngơ ngác nhìn lên bàn cờ. Sau đó, vị tướng quân này liền vò đầu bứt tai, kêu lên ầm ĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay vào lúc Ông Ích Khiêm vẫn còn đang dương dương tự đắc, âm thanh trêu tức của Trần Lâm đã ở bên tai vang lên.

Thấy thế, Trần Lâm không khỏi vội đưa tay ra ngăn lại.

"Ừm, phải rồi, mấy ngày đây tướng quân cảm giác thế nào?"

Chỉ có điều, người này vừa bước vào trong sân nhỏ, nhìn thấy Trần Lâm cùng với Ông Ích Khiêm ngồi ở trên bàn đánh cờ, toàn thân sát khí đều bị thu miễn đi hơn phân nửa.

Nhìn bộ dáng của Ông Ích Khiêm lúc này, Trần Lâm liền nhìn không được cười cười. Sau đó, hắn mới phất tay nói ra

Nói xong, Trần Lâm còn tự đưa tay đem bàn cờ sắp xếp lại như lúc ban đầu. Sau đó, hắn vừa di chuyển quân cờ, vừa giải thích cách chơi cho Ông Ích Khiêm nghe được rõ ràng.

"Ồ!"

"Đinh, chúc mừng ký chủ ký kết khế ước với Tầm Linh Thử thành công! Ngài nhận được năm mươi điểm tích lũy!"

"A?!!"

"Đây là?!"

"Phải rồi, mấy ngày gần đây tướng quân có nghe tin tức gì của Lý tướng quân gửi về hay không?!"

Chương 36: Tầm Linh Thử

"Đa tạ chúa công đã lo nghĩ cho thuộc hạ, vì chúa công làm việc chính là vinh dự của thuộc hạ!"

Nghe lời này, Trần Lâm liền thu hồi lại nụ cười trên mặt, lông mày của hắn hơi có mấy phần nhíu chặt, dường như là đang suy tư không rõ Trịnh Đô Úy trong lời của gã thân vệ là nhân vật nào.

Vung tay đánh ra một quyền, tảng đá nặng năm sáu trăm cân cứ như vậy bị Trần Lâm đánh cho bể nát.

Ngồi ở một bên, Ông Ích Khiêm cũng thu hồi lại vẻ cợt nhã, một mặt vô cùng nghiêm túc, lên tiếng nhắc nhở.

Uỳnh!

"Đi đi, mau ra mời Trịnh Đô Úy vài đây gặp ta!"

Hiện tại, nghe Trần Lâm nói như thế, trên mặt của Ông Ích Khiêm càng nhịn không được, tỏ ra vô cùng kích động.

Trần Lâm hơi xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Trịnh Tùng gật gật đầu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Tầm Linh Thử