Con Đường Đế Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Dị tộc xuất chinh
Nhìn thấy giới thiệu của hệ thống, ánh mắt của Trần Lâm càng thêm trở nên khó tin. Chỉ có điều, hắn rất nhanh liền phản ứng kịp, sau đó liền thấy nội dung lưu ý ở phía sau bảng giới thiệu của hệ thống. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chúa công, nếu như thuộc hạ không có đoán nhầm, thì mục tiêu của Dị tộc là xâm lấn Việt quốc, hướng di chuyển của bọn họ sẽ theo đường này, xuôi thẳng xuống phía đông nam, rồi vượt qua Cửu Long Giang, để đến địa phận của thành Phong Châu. Chúng ta chỉ cần cho hai ngàn quân đóng giữ ở chỗ này, lại lui về phía sau bố trí thêm hai ngàn quân nữa. Có hai đội quân này trấn giữ, cho dù Dị tộc có bất ngờ đánh đến, chúng ta cũng có thể kịp thời phản ứng. Với lại, hôm trước thuộc hạ đã nhận được tin tức, Hắc Sơn trại hiện đã đổi chủ, mấy huynh đệ của chúng ta trà trộn vào trong đó, đã có không ít người lấy được tín nhiệm, trở thành một phương thế lực ở trên Hắc Phong sơn. Chỉ cần cho bọn họ một ít thời gian, chẳng mấy chốc các thế lực này sẽ bị thu phục, trở thành lệ thuộc của nghĩa quân. Đến lúc đó, quân số của chúng ta không những tăng lên đáng kể, còn có thể mượn nhờ lực lượng của các thế lực này, thẩm thấu vào bên trong các địa phương."
"Phải rồi, ngoại trừ việc đem Tầm Linh Thử đưa về cho ta, Nguyễn tướng quân còn có để cho ngươi chuyển thêm lời gì nữa hay không?!"
Lần nữa ho khan, trên tay của người đàn ông trẻ tuổi lúc này bị nhiễm không ít máu tươi. Mà thiếu nữ có chút bất an, cũng không dám để cho người đàn ông trẻ tuổi chờ đợi quá lâu, nàng vội vàng đem việc mà đối phương giao phó, nhanh chóng nói ra.
Mà lúc này, thiếu nữ cũng muôn phần hoảng hốt, nàng hướng về phía người đàn ông trẻ tuổi quan tâm đi tới. Chỉ có điều, người đàn ông trẻ tuổi tỏ ra vô cùng tức giận, trực tiếp đem nàng hất bay ra ngoài.
"Thưa chủ nhân, chuyện mà ngài dặn dò ta đã làm xong. Dị tộc đã xuất động, ba trong sáu nước đều đã nhận lời xuất binh!"
Nghe Ông Ích Khiêm nói như vậy, Trần Lâm có chút kinh ngạc khẽ ồ lên một tiếng.
Chủng tộc: Biến Dị Tầm Linh Thử
Thấy thế, thiếu nữ hơi có chút hoảng sợ, vội vàng đi tới sau lưng, ý định vỗ nhẹ lên trên lưng của hắn. Thế nhưng, nàng vừa bước ra được vài bước, người đàn ông trẻ tuổi đã đưa tay ra ngăn lại.
Ở trong mắt Trần Lâm vài ba nhóm Dị tộc còn chưa đủ lực uy h·iếp. Nhưng một lúc, bọn họ tụ tập lên nhiều nhân thủ như vậy, cho dù mục đích không phải là đối phó với nghĩa quân của hắn, thế nhưng Trần Lâm không thể không phòng.
Nghe thế, Trần Lâm không khỏi kinh ngạc, đưa mắt nhìn về phía Ông Ích Khiêm.
"Chúa công, chẳng lẽ ngài không nhìn ra, con Tầm Linh Thử này hơi có chút đặc thù?!"
"Ồ!"
"Ha ha, chúa công, việc này ngài cùng không cần phải đoán. Vốn dĩ, hôm nay thuộc hạ tự tiện đến đây, cũng là bởi vì chuyện này!"
Mà vào lúc này, một chỗ quán rượu ở trong Vương Đô, hai người một nam một nữ đang đứng đối diện với nhau. Chỉ có điều, người nam hơi có chút gầy gò, xanh xao trên mặt còn mang theo mấy phần bệnh tật. Mà người nữ dường như vô cùng cung kính, đứng ở một bên cũng không dám nhìn thẳng về phía đối phương.
Thấy một màn này, Ông Ích Khiêm không khỏi vội vàng đứng lên, hướng về phía Trần Lâm cúi người, lớn tiếng chúc mừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy tâm trạng của Trần Lâm thay đổi thất thường, vừa mới vui mừng đã chuyển sang vô cùng khó coi, trong lòng của Ông Ích Khiêm không khỏi có chút buồn bực, vội vàng lên tiếng hỏi thăm.
"Hừ, đúng là một đám khốn kiếp, tất cả bọn họ đều nhận từ ta nhiều chỗ tốt như vậy. Vậy mà... khụ khụ... khụ khụ..."
Chương 37: Dị tộc xuất chinh
"Vâng, thuộc hạ xin tuân lệnh!"
Đưa tay ra hiệu cho đám người Ông Ích Khiêm để xác định bản thân đang rất ổn, lúc này Trần Lâm mới lần nữa nhìn về phía Trịnh Tùng.
"Xin chúa công hãy yên tâm. Những việc này đều nằm trong sự tính toán của thuộc hạ. Đám Dị tộc này mặc dù tụ chung một chỗ, quân số quả thật rất đông lên đến năm sáu vạn, nhưng bọn họ từ trước đến này đều không quen việc đánh trận, đối với chúng ta cũng không gây ra được uy h·iếp gì. Thế nhưng, việc này chúng ta không thể không phòng."
"Tướng quân vì sao lại muốn chúc mừng ta?!"
Trịnh Tùng chỉ ngắn gọn đáp lại một câu, mà vừa nghe xong lời này, sắc mặt của Trần Lâm liền trở nên kinh biến.
"Nói như vậy, không biết tướng quân đã có tính toán gì chưa?!"
Mà lúc này, Ông Ích Khiêm đang đứng ở một bên, đột nhiên cất tiếng cười to.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống ở trong đầu của Trần Lâm liên tục vang lên. Trong thoáng chốc, vẻ mặt của Trần Lâm hơi có chút ngơ ngác. Nhưng ngay sau đó, hắn cũng kịp phản ứng lại, ánh mắt nhìn về phía Tầm Linh Thử càng thêm sáng rực.
Nhìn thấy được vẻ nghi hoặc ở trên khuôn mặt của Trần Lâm, Trịnh Tùng có chút bất đắc dĩ lên tiếng để giải thích. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa rồi còn không để ý đến, lúc này Trần Lâm có thể quan sát thấy trên mặt của Trịnh Tùng dường như còn lời chưa có nói hết. Thế nên, lúc này hắn mới lần nữa lên tiếng truy vấn.
Chỉ cần không phải là người ngu, ai cũng không nguyện ý ở ngay bên cạnh giường ngủ của mình để cho một con hồ ngủ say. Một khi mãnh hổ thức tỉnh, bọn họ còn có thể an ổn tồn tại được nữa hay sao?
"Chúc mừng chúa công!"
Dường như cảm ứng được thứ gì, lúc này Tầm Linh Thử cũng phát ra âm thanh đáp lại. Đồng thời, thân ảnh của nó rất nhanh phóng vào bên trong tay áo của Trần Lâm, chui qua chui lại mấy vòng, bộ dáng tỏ ra vô cùng kích động.
"Chúa công, nơi này chính là vị trí đóng quân của chúng ta, lệch về phía đông nam là Cửu Long giang, hơi đi lên phương bắc một chút chính là nơi đóng quân của Dị tộc. Bọn họ phần lớn đều là các bộ tộc vừa và nhỏ. Nhưng không rõ vì nguyên nhân gì, mấy ngày gần đây có rất nhiều bộ tộc tụ tập vào chung một chỗ, dường như muốn vượt qua Cửu Long giang, xuôi về phương nam."
"Lưu ý, bởi vì huyết mạch của Tầm Linh Thử vô cùng mỏng manh. Nếu như muốn để cho nó thức tỉnh được huyết mạch, tiền hóa trở thành Thôn Thiên Cự Thú, ký chủ cần phải thường xuyên dùng tinh huyết của Thôn Thiên Cự Thú đã được pha loãng để liên tục nuôi nấng. Hoặc, ký chủ cần dùng đến một loại khoáng thạch tên là Tinh Không Thạch thay thế, thì mới có được một phần vạn xác suất đem huyết mạch ẩn giấu ở trong cơ thể của Tầm Linh Thử kích hoạt, tiến hóa trở thành Thôn Thiên Cự Thú."
Nói còn chưa có hết câu, dường như bởi vì tinh thần có chút kích động, nên người đàn ông trẻ tuổi càng thêm ho khan kịch liệt.
Ánh mắt của Trần Lâm hơi có đôi chút nghi hoặc, nhìn về phía Trịnh Tùng thêm mấy phần nghiêm túc.
"Chúa công, việc này thuộc hạ thật sự không quá rõ ràng, Đại tướng quân chỉ dặn một câu như vậy, liền không còn nói thêm lời gì nữa!"
Cũng không biết qua được bao lâu, người đàn ông trẻ tuổi lúc này mới mở miệng, lên tiếng để nói chuyện. Chỉ là, vừa mới nói được mấy câu, trong miệng của hắn liền nhịn không được, ho khan liên hồi.
Nghe kiểu nói của Ông Ích Khiêm như vậy, Trần Lâm liền nhịn không được, lần nữa tò mò quan sát về phía Tầm Linh Thử. Ngay sau đó, ở trên đầu nó liền hiện lên bảng thông tin của hệ thống.
"Ta không có việc gì!"
"Nếu đã như vậy, thuộc hạ xin phép cáo lui trước!"
Vừa rồi, nhìn phần giới thiệu của hệ thống tâm tình của Trần Lâm còn hơi chút vui sướng, nhưng thấy được đoạn lưu ý ở phía bên dưới, toàn bộ vui sướng ở trong lòng của Trần Lâm hầu như đã đều tiêu tan gần hết.
Giới thiệu: Đây là một loại sinh vật có khả năng cảm ứng được thiên địa linh khí, trong cơ thể có ấn chứa một tia huyết mạch của Thôn Thiên Cự Thú. Một khi huyết mạch thức tỉnh, đồng thời tiến hóa đến giai đoạn cuối cùng liền có thể hóa thành Thôn Thiên Cự Thú, một ngụm nuốt trọn cả một tòa tinh cầu.
Mà đã là địch nhân, bọn họ cũng không cần thiết phải nhân từ. Huống hồ, tất cả những thế lực này, chỉ cần biết rõ được thực lực chân chính của nghĩa quân, bọn họ có thể dễ dàng để cho một nhóm q·uân đ·ội như vậy trưởng thành hay sao?
"Phương bắc!"
"Chúa công, thế nào?!"
"Việc ta giao phó cho người đi làm, ngươi đã làm đến đâu rồi... Khụ khụ..."
Nghe Ông Ích Khiêm phân tích, lại nhìn lên trên bản đồ, trong lòng Trần Lâm hơi thoáng rơi vào trầm tư. Qua một lúc thật lâu, Trần Lâm mới đứng lên, nhìn về phía Ông Ích Khiêm hỏi dò.
Vừa nghe Trần Lâm hỏi đến vấn đề này, trên khuôn mặt của Ông Ích Khiêm lập tức lộ ra nụ cười vô cùng tự tin.
Đẳng cấp: Tam giai hậu kỳ
"Ồ, là lời gì?!"
Nói dứt lời, Ông Ích Khiêm lại lần nữa đưa tay chỉ vào trên bản đồ.
"Rất tốt, mọi việc cứ dựa theo ý của tướng quân sắp xếp mà làm. Hơn nữa, chúng ta cần phải đem cơ hội lần này nắm bắt ở trong tay. Nếu như Dị tộc thắng trận, ta muốn người của chúng ta tranh thủ, đem tài nguyên ở trong thành Phong Châu c·ướp đoạt. Ngược lại, một khi Dị tộc bại trận, ta muốn mạnh mẽ đem các bộ tộc này thu phục. Chỉ cần bọn họ nguyện ý đầu nhập vào chúng ta, chúng ta sẽ xem bọn họ như người một nhà. Còn không, tận diệt, không chừa lại bất kỳ một ai!"
Chỉ là, đối với quyết định của Trần Lâm, Ông Ích Khiêm tuyệt nhiên không có ý định phản đối, ngược lại càng thêm mấy phần tán thành. Dù sao, ở trong mắt của bọn họ, Dị tộc hay Việt quốc chỉ cần không phải là thế lực phụ thuộc vòa Trần Lâm thì tất cả đều là địch nhân.
Trong lời nói của Trần Lâm mang theo một cỗ sát ý ngập trời, để cho đám người Ông Ích Khiêm không khỏi hoảng sợ, có chút lạnh run.
Nhìn thấy Trần Lâm không có gì dặn dò thêm, lúc này Ông Ích Khiêm mới hơi khom người, chắp tay rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe xong lời này, dường như thái độ của người đàn ông trẻ tuổi có chút không vui. Hắn tức giận, hừ lên một tiếng.
"Chít chít!"
Càng nghe Ông Ích Khiêm phân tích, hai mắt của Trần Lâm càng thêm trở nên sáng lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cút! Ta không cần bất kỳ ai thương hại cho ta!"
Mà vừa nghe hỏi đến, Trịnh Tùng tức thì hơi khẽ khom người cúi xuống, hướng về phía Trần Lâm cung kính, chắp tay nói ra.
"Phương bắc?!”
"Khởi bẩm chúa công, lần này ngoại trừ đem Tầm Linh Thử đưa trở về. Quả thật, Đại tướng quân còn để thuộc hạ đưa cho chúa công một lời."
Ngay sau đó, Ông Ích Khiêm cũng không để cho Trần Lâm phải chờ đợi quá lâu. Hắn trực tiếp lấy từ bên trong ngực áo ra một tấm bản đồ, rồi trải ở trên mặt bàn, tiếp tục nói ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.