Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Thể loại

Đô ThịHuyền HuyễnĐồng NhânTiên HiệpVõng DuKiếm HiệpHuyền NghiLight NovelCạnh KỹHuyền Huyễn Ngôn Tình
Trình Giang - Cẩm Lý Cô Nương Poster

Trình Giang - Cẩm Lý Cô Nương

Cẩm Lý Cô Nương
Đọc Từ Đầu
Đánh Dấu
Mục Lục
Đã hoàn thànhNgôn TìnhTrọng SinhNữ CườngKhác

CHƯƠNG MỚI

Chương 23: Hoàn
5 ngày trước
Chương 22
5 ngày trước
Chương 21
5 ngày trước

GIỚI THIỆU

Tác giả: Cẩm Lý Cô Nương Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Trả Thù, Gia Đình, Sảng Văn Team dịch: Lộn Xộn page Giới thiệu Những năm 80, tôi kết hôn với Lữ Hành, chàng tài tử được ca tụng nhất khu nhà máy. Mọi người đều nói, một kẻ chỉ có bằng tiểu học như tôi chính là trèo cao. Vậy nên, tôi nhẫn nhịn tính khí mình, dốc lòng chăm sóc con cái, vất vả cả nửa đời người. Thế nhưng, anh ta vẫn luôn nhớ thương Bạch Mạc Sầu. Lương vừa lĩnh về đã đưa một nửa cho Bạch Mạc Sầu, miệng nói đó là vì cô ta là con gái của ân nhân. Phúc lợi phân nhà cũng nhường cho nhà họ Bạch, bảo rằng cha của cô ta từng giúp đỡ anh ta lúc sinh thời. Tôi muốn ly hôn, nhưng Lữ Hành không chịu. Anh ta cứ khăng khăng nói rằng giữa anh ta và Bạch Mạc Sầu không có tình cảm bẩn thỉu của thế tục, thứ họ có chỉ là một tình yêu thuần khiết kiểu Plato. Cứ thế, mảnh giấy lụa mỏng manh này kéo dài suốt ba mươi năm! Năm tôi mới hơn năm mươi tuổi, đã mắc ung thư v·ú mà c·h·ế·t. Sau khi tôi qua đời, con trai tôi đứng trước thi thể bị phủ vải trắng của tôi, nước mắt lưng tròng. “Thật tốt quá! Cuối cùng ba con và dì Bạch cũng có thể đến với nhau rồi! Không còn điều gì trong thế gian này ngăn cản họ nữa!”
0 bình luận