Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14: Sóng ngầm

Chương 14: Sóng ngầm


Allobatinae là một trong những người Amphibian tư tế đầu tiên của người Amphibian. Da dẻ của y đã nứt nẻ, khô ráo chứng tỏ y đã lớn tuổi rồi. Tuy nhiên đôi mắt y vẫy sáng lên đầy trí tuệ, và dù đã già cả rồi nhưng y vẫn còn sung sức lắm.

“ Điện hạ vạn an, ngài gặp thần có chuyện gì không?." Vị tư tế già cúi đầu trước người con trai cả của vua Saber.

Khác với các tư tế khác, Allobatinae là một trong số ít người sống sót từ thời kỳ Itzan còn chưa thành lập. Ông đã chính mắt thấy Itzan từ một bộ lạc với vài trăm người phát triển thành một thành bang như hiện nay như thế nào.

Vậy nên so với một số tư tế khác xa cách Temnospondyli vì vấn đề người thừa kế thì ông lại cởi mở với đại hoàng tử hơn. Dù ông không hiểu nhiều về hoàng tộc cũng như đại hoàng tử nhưng chính ông cũng mắt thấy Itzan được đại hoàng tử quản lý như thế nào. Vì vậy so với Lissamphibia, ông càng coi trọng Temnospondyli hơn.

" Ngài đại tư tế, nếu ngài không phiền thì chúng ta có thể cùng nhau bàn luận về một số nghi hoặc của ta được chứ. Ta có một số việc muốn bàn luận cùng ngài” Temnospondyli cúi đầu đáp lễ trước vị tư tế già,một trong số ít các tế tự y thực sự tôn trong dù gì lão giả trước mặt hắn cũng là một trong số ít người còn sống từ thời đại trước Itzan.

Một lát sau, tại trong cung của đại hoàng tử Temnospondyli.

"Vậy nên, ta cảm thấy Itzan nên tạm hoãn việc mở rộng phát triển, thay vào đó tìm cách nâng cao đời sống của nhân dân."Vị hoàng tử mở đầu

“Tại sao ngài lại nghĩ như vậy.”Một sự hứng thú nổi lên trong vị đại tư tế

“Hiện tại dân chúng trong thành bang chúng ta vẫn còn rất ít người,nếu chúng ta cứ tiếp tục mở rộng phát triển,đặc biệt là thám hiểm biến rộng như đứa út.Rủi ro của việc này là rất cao” người thanh niên đáp

“Không phải chúng ta là chủng tộc được thần yêu sao điện hạ,thần sẽ bảo đảm chúng ta chu toàn không phải sao”bất giác vị lão giả phản bác,dù không tán đồng nhưng những lý lẽ của đứa út vẫn còn in dấu trong lão.

“Chắc ngài cũng đã biết rằng chúng ta thậm chí chưa khai phá hết những vùng đáy biển gần thành bang,huống gì là khi chúng ta thám hiểm ngoài vùng biển sâu kia lỡ như trong lúc chúng ta đang thám hiểm trên biển mà vô tình cấm kị gì đó,chúng ta sẽ trở thành tội nhân hủy diệt đất nước này”

“………

Tại nhà của đại hoàng tử, hai người bàn luận với nhau rất vui vẻ, vị tế tự già nhận ra đại hoàng tử hiểu biết rất rộng, đại hoàng tử cũng nhận ra sự thông thái của vị tư tế già.Thời gian trôi qua thật nhanh cuối cùng:

"Thần hoàn toàn đồng ý với ngài thưa điện hạ."

Ví như nói vai trò của tế tự, khác với nhiều tư tế cho rằng bổn phận của tư tế chỉ là với thần linh, nhưng vị tư tế già lại cho rằng thần tuyển chọn là vĩnh hằng là phổ biến đến từng cái người Amphibian .

Ông cũng chê trách sự bài ngoại của các Yansa vì cho rằng vào thời của ông, không ai ém kiến thức cả, vì thường thường việc đó có thể dẫn đến nguy hiểm cho những người chung quanh.

Càng nói hai người lại càng cảm thấy quan điểm của cả hai người càng hợp nhau, tựa như tri kỷ. Temnospondyli tôn trọng sự từng trải và kiến thức uyên bác của vị tư tế già.

Nói chuyện được một lúc, Temnospondyli bỗng chốc hỏi:

"Thưa đại tư tế, xin thứ cho ta vô lễ, ngài cảm thấy như thế nào về thần linh."

Vị tư tế già bỗng chốc nghiêm mặt nói: " Xin điện hạ nói cẩn thận."

" Xin thứ lỗi cho ta thưa đại tư tế, nếu ngài không cảm thấy ngại, ta có câu hỏi muốn hỏi ngài cảm thấy như thế nào về vấn đề người thừa kế."

" Đại điện hạ ngài đây là muốn nhận được sự ủng hộ của ta hay sao."

" Không giấu gì ngài, phụ vương từ khi sinh ra đến giờ, luôn luôn ngả về phe em út của ta, ta chỉ muốn ngài giúp ta nói với phụ vương cho chúng ta một cơ hội để đối chất, cạnh tranh công bằng với nhau."

"Dù gì thì ngài cũng là tư tế đi theo lâu nhất bên cạnh phụ vương."

Vị tư tế già nhíu mày:"Cái này...?"

"Hơn nữa ngài có nhận thấy không, từ ngày Lissamphibia lên bờ, phụ vương đã bao lâu rồi chưa tuyên bố nghe thấy thần dụ của thần linh."

Lông mày của đại tư tế nhíu lại sâu hơn. Đại hoàng tử nói rất đúng. Quả thật đã rất lâu rồi vua Saber nói ngài nghe thấy chỉ dụ của thần linh

" Ta nghi ngờ rằng, do phụ vương làm trái ý thần linh nên...."

"Xin điện hạ nói cẩn thận, kẻo lấy mầm tai họa..." Tư tế Allobatinae ngắt lời

" Nhưng ngài cũng cảm thấy, có chuyện gì đó là sai kể từ khi Lissamphibia sinh ra, đúng không?"

Vị tư tế già không nói lời nào.

" Lissamphibia vẫn còn quá trẻ, quá mạo hiểm, ngài cũng nói, chúng ta đối với thế giới bên ngoài không biết gì cả, vậy nên chúng ta cần càng thêm ổn định."

Cuối cùng, hắn bồi thêm một câu.

"Đại tư tế, cha ta đã quá già rồi."

Đại tư tế im lặng. Cuối cùng, ông thở dài:

"Hôm nay chúng ta chỉ nói chuyện đến đây thôi, thưa điện hạ."

Nói rồi vị tư tế tâm sự nặng nề rời khỏi cung điện của Temnospondyli.

Nhìn bóng lưng đi xa của vị đại tư tế,Temnospondyli nghĩ thầm Hạt giống ta đã gieo xuống, quyết định như nào thì xem thiên mệnh.\n

Rồi ngài ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nói thầm:" Phụ vương, ngài không nên trách ta, nếu ngài không cho ta cơ hội thì ta chỉ có thể tự tạo cơ hội cho riêng mình mà thôi."

Tuy nhiên, ở một bên khác, Lissamphibia cũng đang nhìn lão tế tự rời đi.

---------------------------------

Vị tư tế về nhà, tâm sự nặng nề nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn là một trong những người theo đuổi sớm nhất của vua Saber, cũng là một trong số ít người còn sót lại thấy đức vua giơ lên Cá xỉ cua.

Hắn từng chứng kiến đức vua dưới danh nghĩa của thần dựng lên Itzan

Hắn từng được chứng kiến thần tích ngày lễ cưới của ngài.

Vậy nên hắn chưa từng hoài nghi quyết định của đức vua, vì vua Saber đối với người Amphibian chính là như thần vậy.

Nhưng hôm nay, những lời của đại hoàng tử cứ văng vẳng bên tai hắn, liệu đức vua có còn là thần tuyển.

Liệu đưa Lissamphia lên làm vua có là điều đúng đắn. Liệu đó có là điều chính xác.

Thú thật, hắn rất đồng ý với đại điện hạ, tiểu điện hạ vẫn còn trẻ, vẫn chưa hiểu hết những nguy hiểm ngoài kia.

Quay đi quẩn lại không ngủ được, đại tư tế khoác lấy áo choàng, đi đến thần điện.

Bước vào thần điện nhìn tượng thần minh, ngài nói khẽ: " Ta Thần a! Ta chưa từng là người được ngài chọn! Ta không thể giao lưu cùng ngài, hiểu biết ngài tri thức. Nhưng tại đây, ta xin ngài hãy nói cho Ta biết ta nên làm như thế nào đây."

"Đại tư tế ngài đêm hôm khuya khoắt đến thần điện nơi đây tính làm gì." Bỗng một tiếng nói vang lên. Vị đại tư tế nhìn lại. Thì ra là hoàng tử út Lissamphibia.

Lissamphibia cũng không ngờ đến, chẳng qua là đuổi theo lão tế tự, vậy mà lại phát hiện ra lão tế tự có qua lại với đại hoàng huynh. Điều này khiến hắn đối với lão tế tự không còn có hảo cảm.

Phải biết, lão tế tự quan điểm luôn cùng hắn khắp nơi không hợp. Hắn cho rằng, chỉ mình hắn và cha hắn nhận được thần ân của thần, là chân chính tiên tri, còn lại đều chỉ là người bình thường, và thần ân không phải vĩnh hằng, vậy nên phải mạo hiểm khám phá để mỗi người Amphibian đều có cơ hội nhận được thần ân. Nhưng lão tế tự lại cho rằng, thần tuyển chọn là vĩnh hằng là phổ biến đến từng cái người Amphibian.

Lão tế tự cho rằng cái gì kinh nghiệm đã chứng minh ra là đúng thì là đúng. Hắn thì đối với những kinh nghiệm này biểu thị hoài nghi.

Đối với Lissamphibia, lão tế tự già là đại diện của thủ cựu phái. Là lý do khiến Itzan không phát triển thêm được.

"Ngài không phải là người của hoàng huynh sao, ngài đến điện thờ này để làm gì?"

Lão tế tự nghe vậy hiểu ra, chợt lộ vẻ thất vọng:" Điện hạ, ngài vẫn là quá vội vàng . Chưa có chứng cứ, ngài lại vội vàng kết luận như vậy."

"Chứng cớ, ta chính là chứng cớ. Chính mắt ta thấy ngài đi thì cung của hoàng huynh ra. Ngài phải biết chúng ta là tế tự là yansa, là người tìm kiếm chân lý, là thần bộc của thần, ngài là tư tế trước rồi mới là người Amphibian "

Lão tế tự lại thở dài:" Ta có nói cái gì ngài cũng sẽ không tin, Đã vậy ta còn có thể nói gì đâu."

Nhìn xem hung hăng không chào đón tiểu điện hạ, Lão tế tự lắc đầu, quay đầu trời đi

Khi đi hắn thầm nói:" Điện hạ, tuy ngài không biết, nhưng ta đa tạ ngài, ngài để cho ta kiên định lại. Điện hạ, ngài không thể, cũng không nên dẫn dắt Itzan. Tuy có lỗi, nhưng lão già này sẽ không để ngài đạt được điều đó đâu. Thưa điện hạ!"

Nói rồi lão tế tự cúi người rồi rời đi, trước khi đi hắn ngoái nhìn lại tượng thần. Lòng thầm nói thần a, đây là ngài cho ta đáp án sao, tuy không biết vì sao tiểu điện hạ lại ở đây nhưng đa tạ ngài.'

----------------------------------

Sáng hôm sau, Đại tư tế đến nhà của Temnospondyli

Vừa gặp Temnospondyli, vị đại tư tế cúi đầu xuống nói:

"Thần sẽ nói chuyện với bệ hạ, cho ngài một cơ hội đối chất với tiểu điện hạ. Thần sẽ ủng hộ điện hạ lên ngôi vua."

Temnospondyli nghe thấy thế, nắm tay thật chặt. Hắn thành công.

Chương 14: Sóng ngầm