Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 47: Hậu chiến và chạy trốn

Chương 47: Hậu chiến và chạy trốn


Chương 47: Hậu chiến và chạy trốn

Sau trận đánh, chiến trường trở nên u ám và hoang tàn. Những đám mây đen kịt từ khói và bụi bủa vây bầu trời, tạo nên một bức tranh khói lạnh lẽo, nơi tình cảm hỗn loạn và c·hết chóc vẫn đang bao trùm.

Kết quả trận chiến là bức tranh u ám về đổ nát và buồn bã. Chiến trường, một lúc trước còn náo nhiệt và sôi động, giờ đây trở thành hiện thân của tuyệt vọng. Không khí ngập tràn mùi của máu, mồ hôi và cả mùi khét.

Mặt đất chứa đựng những mảnh vỡ của c·hiến t·ranh - v·ũ k·hí tan nát, những xác c·hết của những chiến binh đã hy sinh. Những tiếng rên của người b·ị t·hương, cả người lẫn thú, chen lấn giữa sự im lặng khó chịu bao trùm chiến trường. Đất đai, trước đây màu mỡ và đầy sức sống, giờ đây đã bị đảo lộn thành bùn bẩn bởi sự đạp đất và bước chân không ngừng.

Những tàn tích đen cháy từ những đám lửa đã tắt là nguồn sáng duy nhất trong bức tranh âm u ấy. Các thi thể quân lính cả hai phe nằm dọc theo bãi đất, khuôn mặt lạnh lùng của cái c·h·ế·t níu chặt trong ánh mắt cứng ngắc. Những người sống sót và còn đủ sức lực đang vất vả thu thập các thi thể, nhận biết những đồng đội đã hi sinh trong trận đánh.

Những tiếng rên và lời cầu nguyện của người bị thương hòa quyện với những âm thanh xa xô của những người đang than khóc từ khu trại.

Alsodidae đứng đấy, lắng nghe báo cáo của Dicroglossidae, buồn bực nhìn cảnh tượng xung quanh. Nhiều năm chiến tranh khiến y đã quen cảnh tượng trước mắt này. Tuy nhiên khi nghe báo cáo về thiệt hại, y cũng không khỏi nhíu mày lại. Y hỏi Dicroglossidae:

"Vậy nói tóm lại là chúng ta không thể tiếp tục hành quân về phía Eztli được nữa à."

Dicroglossidae nghe vậy trả lời:

"Bẩm thái tử điện hạ. Không thể ạ. Kế tập doanh của quân địch tuy không khiến chúng chiến thắng nhưng đã đốt một phần lớn cá xỉ cua mang theo của quân ta đã bị quân địch độc c·h·ế·t rồi . Giờ nếu hành quân gấp thì sẽ rất nguy hiểm ạ. Lương thảo giờ cho đại quân chỉ còn đủ cho vài ngày. Để chắc chắn, thần đề nghị chúng ta nên rút lui bổ sung quân đội và tiếp tế rồi mới tiếp tục hành quân đến Eztli ."

Thái tử ngắt lời:

"Thế thì quá chậm chạp. Dicroglossidae khanh cho người mang mệnh lệnh của ta đến các thị trấn, thành bang gần nhất yêu cầu trưng dụng lương thực, nội trong ba ngày chuẩn bị đủ số lượng cá xỉ cua cho quân."

Dicroglossidae nghe vậy thì chần chờ:

"Điện hạ, như vậy có quá gấp không ạ. Chiến tranh liên miên khiến dân chúng không có thời gian chăn nuôi cá xỉ cua, đã có nhiều người c·h·ế·t đói, giờ mà còn bắt họ giao nộp lương thực nữa có thể sẽ khiến nhiều người oán hận. Thần không cho rằng cách làm này là đúng. Huống chi chúng ta vì cuộc chiến này đã đánh đến năm năm, giờ chờ thêm một chốc cũng không có hại gì. "

Nhưng Alsodidae đã ngắt lời:

"Khanh nói thế là sai rồi, việc chúng ta trưng dụng lương thực chẳng qua chỉ để cuộc chiến tranh này kết thúc sớm hơn thôi, cuộc chiến này kết thúc càng sớm thì chẳng phải dân chúng càng được lợi sao. Vả lại, sao khanh không nghĩ đây cũng là một trong những mục đích của Pipidae nhằm làm chậm quân ta."

Dicroglossidae còn muốn tiếp tục thuyết phục nhưng vị thái tử trẻ đã gắt lên:"Đủ ngươi là chủ soái hay ta là chủ soái, Nghe lệnh ta."

Dicrolossidae thấy vậy đành phải nghe lệnh vị thái tử trẻ. Ông cảm thấy vị chủ soái ông đang phục vụ bắt đầu bất mãn với ông.

-------------------------------------

Một tuần sau, sau khi vót hết lương thực từ những khu vực xung quanh mặc cho tiếng oán thán dậy đất. Alsodidae hành quân đến thành Etzli. Khi quân tiên phong thấy cổng thành mở toang không một bóng người về báo cho chủ soái. Vị thái tử trẻ đã nổi giận, y giận dữ trách móc đám Dicrolossidae vì gom lương thực quá chậm thậm chí trong giây phút nóng giận, y đã tát Dicrolossidae.

Thế rồi y ra lệnh cho quân do thám lùng tìm khắp nơi đồng thời, gửi thư cho các thành bang ra lệnh tìm kiếm lũ nô lệ còn sống sót đồng thời nếu gặp được thì phải tìm cách chặn đường cho đại quân đuổi theo.

Do đoàn người Amphibian của Alcalinae phần lớn toàn người già và trẻ nhỏ nên đi rất chậm. Dù cho bọn họ đã rất vội vàng di chuyển nhưng đoàn người lớn như vậy di chuyển không bị phát hiện là không thể nào, cuối cùng, nhờ vào thông tin của một thị trấn gần đó, thám báo của Alsodidae cuối cùng cũng xác định được hướng của lũ nô lệ đang chạy về phía núi Yaotl.

Nhận được tin từ thám báo về hướng đi của lũ nô lệ đang trốn, Alsodidae tức tốc ra lệnh cho Dicroglossidae dẫn theo đội kỵ binh đuổi theo đồng thời gửi thư về Tlaxtla yêu cầu tướng thủ thành đem quân chặn đánh ngăn cản đoàn nô lệ đào vong về phía núi Yaolt.

-------------------------------------

Về phía Alcalinae, ông cuối cùng cũng nhận được tin bại trận của Pipidae, không khí bi thương bao trùm khắp đoàn người nô lệ. Pipidae vốn là linh hồn của quân khởi nghĩa, việc ông ngã xuống không khác nào sấm sét giữa trời quang. Không khí bi thương bao trùm khắp doanh địa. Đồng thời tin Alsodidae đang dẫn quân đuổi theo cũng khiến khủng hoảng lan tràn.

Vô số nô lệ trở nên sợ hãi, bản thân Alcalinae cũng không tốt bao nhiêu, ông với Alsodidae từng giao chiến trên chiến trường nên ông hiểu rất rõ vị thái tử của Ansa tàn độc đến dường nào.

Nhưng ông cũng mang theo di mệnh của Pipidae dẫn mọi người trốn vào dãy núi Yaotl mặc dù ông cũng tự hỏi liệu cơ hội để tất cả mọi người sống sót của mọi người liệu có cao hơn hay không.

Tuy nhiên, hiện tại cũng không có phương án nào khả dĩ hơn là di mệnh của người thủ lĩnh quá cố ấy.

Đoàn nô lệ sau khi nhận được tin báo thì nhanh chóng vội vàng di chuyển cả ngày lẫn đêm. Tuy nhiên khi gần đến núi Yaolt thì đoàn nô lệ nhận được tin xấu.

-------------------------------

Khi nhận được tin báo từ Alsodidae đến Tlaxtla, chủ tướng của Tlaxtla đã tức tốc phái quân đi chặn đánh. Quân của y còn được sự giúp sức của tư quân của những quý tộc theo quân, những người căm hặn bọn nô lệ nổi loạn và g·i·ế·t c·h·ế·t rất nhiều quý tộc đồng thời tổn thất không ít tài sản. Ngoài ra, một số quý tộc còn cho rằng Alsodidae quá lãng phí khi g·i·ế·t quá nhiều nô lệ để răn đe.

Một số khác thì theo quân để lập công thăng tiến mà chưa có cơ hội, hay có những cựu thành chủ có hiềm khích với Dicroglossidae khi ông còn trị quân và muốn tránh việc ông lập thêm quân công. Có một số còn sợ chạy chậm hơn đoàn truy kích của Dicroglossidae thì sẽ không có cơ hội lập công.

Vậy nên đoàn nô lệ đang chạy kia chẳng khác gì một đám kho báu, quân công có chân. Cừu hận, tham lam, mong muốn lập công, vinh quang đã thôi thúc một đám người tích cực đuổi theo. .Kết quả là, đoàn quân tại Tlaxtla tuy chạy sau nhưng lại vượt lên trước cả đoàn nô lệ và quân truy kích chạy thẳng đến núi Yaolt chặn đường.

--------------------------------------------

Tin quân Tlaxtla đã đóng sẵn ở núi Yaolt chặn đường khiến đoàn nô lệ trở nên tuyệt vọng, hy vọng cuối cùng của họ đã tan thành mây khói. Nhiều người cũng chạy trốn hướng khác tách khỏi đoàn người.

Không khí kiềm chế tuyệt vọng bao phủ khắp toàn bộ đoàn người, kể cả Alcalinae. Ông không nghĩ ra cách nào để phá cục cả. Phía trước đường đã bị chặn, phía sau là truy binh của Dicroglossidae .

Tuy nhiên, y hiểu rằng nếu mình không làm gì cả, kết cục của bọn họ chỉ có thể là c·h·ế·t hoặc trở về làm nô lệ.

Mang tâm lý còn nước còn tát, Alcalinae cải biến hướng hành quân đoàn người từ đông nam thành đông bắc để tránh cả truy binh từ Tlaxtla và Dicroglossidae.

Đoàn nô lệ chạy trốn trong tuyệt vọng, như con ruồi chạy loạn.

Đằng sau bọn hắn, là một đám truy binh gấp rút đuổi theo.

-----------------------------------------

Cuối cùng Dicroglossidae gần như đã sắp bắt kịp đoàn nô lệ, y đã nhìn thấy đoàn nô lệ từ đằng xa và càng làm y hưng phấn hơn cả. Chính là trước mặt đám nô lệ nổi loạn ấy, chính là biển.

"Trời cũng giúp ta." Dicroglossidae thầm nghĩ.

Đoàn người của Alcalinae hoản hốt chạy trốn, khi thấy biển chặn trước mặt cũng hiểu mọi thứ đã xong, đã an bài rồi. Alcalinae nhắm mắt lại. Những người bên cạnh cũng không tốt đi đâu.

Có người quỳ xuống khóc, có người tự sát để không rơi vào tay địch, có người định quay lại liều mạng.

Trước có biển sau có truy binh. Khi đoàn người nô lệ tưởng như đã rơi vào bí cục, kỳ tích đã xảy ra.

Chương 47: Hậu chiến và chạy trốn