Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Ngôi sao từ thế giới khác

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Ngôi sao từ thế giới khác


"Sở dĩ hạch ngão có ma lực, là vì phương trình của dung hợp quái trên hành tinh này quyết định nó như vậy, nhưng những ngôi sao này, bản thân nó mang theo quy tắc từ thế giới khác, chúng không cần thông qua bước chuyển tiếp ma lực, nó chính là bước chuyển tiếp "

Nhưng mà thế cũng rất tuyệt vời rồi.

Những ngôi sao mang theo lượng linh tử từ các hành tinh khác nhau ngoài ngân hà kia đến nơi đây. Linh tử tỏa ra như thể hương dược trên hành tinh Arrakis* chúng nhiều đến mức năng lượng tạo ra cô đặc trong không khí như bụi mịn.

"Nhẹ hơn bất kì thứ gì, có thể nhìn thấy được, có thể tương tác được, nhưng lại có thể đi xuyên thế giới vật chất, chính là linh hồn "

"Hoàn hảo, hạch ngão phát ra năng lượng, năng lượng lưu chuyển trong cơ thể giữ cho linh hồn luôn luôn ổn định, miễn là còn thể xác. "

Ngô Gia cần thứ gì đó phi vật chất, nhưng vẫn tồn tại ở thế giới thực, không thể chỉ có linh tử và cũng không cần hữu cơ.

" Ồ, thú vị làm sao"

Ngô Gia nghĩ nghĩ, gã cho rằng hạch ngão không thể tiếp nhận linh tử một cách dễ dàng vì nó là một vật bán linh tử, nó vẫn là sản phẩm hữu cơ di truyền ở bên trong, nó chỉ hoạt động theo một phương trình có sẵn từ khi sinh ra cùng với chủ thể.

Gã nghĩ tới một thứ, năng lượng.

Ngô Gia bắt lấy Adams, qua vài thao tác đơn giản, linh hồn được gán vào bên trong cơ thể Adams, và linh tử của nó bao bọc lấy linh tử Adams như một cái máy chủ ngoài.

Nhận ra điều đó, Ngô Gia bắt đầu cải tạo toàn bộ đám khỉ cánh dơi, chắc chắn bọn chúng đều sở hữu linh hồn cho riêng mình

Linh tử là thông tin, linh hồn chính là linh tử được thể hiện dưới dạng năng lượng, đây mới chính là định nghĩa linh hồn mà Trái Đất luôn tin tưởng.

Ngô Gia- trong hình dạng con người, dùng bàn tay xanh xao chạm vào bề mặt vỏ ngôi sao, vật chất đen tiếp xúc đến da người, hình thành cảm giác lạnh lẽo như băng tảng, lại kích thích một cảm giác nóng rực trong lòng ngực.

"Kiệt tác này, hãy gọi nó là linh hồn "

Cùng lúc đó, tại khu vực bìa rừng nơi các khỉ cánh dơi đang sinh sống, Ngô Gia hơi hơi mở mắt, từ bầu trời, một vệt đen thẳm cắt ngang, giống ai đi một nét bút trên nền xanh thẳm, vết mực ấy từ từ hạ quỹ đạo, rơi xuống cách chỗ ở của Ngô Gia không xa.

Làm cách nào bây giờ?

Thông tin linh tử, là nguồn gốc của khóa gen di truyền, là mã hoạt động trong h·ạt n·hân năng lượng. Điện, nhiệt, phân hạch, tất cả chúng đều là hệ quả khi các thông tin tương tác với nhau. Nguồn gốc của ý thức, là khi lượng thông tin được khắc lại đủ nhiều để tạo ra tư duy mà không cần não bộ của một cơ thể máu thịt.

Ngô Gia vừa hấp thụ xong linh tử của một ngôi sao mang màu đen đặc quánh. Gã cũng đã cố gắng tìm hiểu xem ngôi sao này mang linh tử từ hành tinh nào, tiếc thay, toàn bộ thông tin nguồn gốc của nó quá mơ hồ. Nó chỉ đơn giản rơi gần vị trí của gã một cách ngẫu nhiên, ở một vùng không gian ngẫu nhiên.

Tuy nhiên, thông tin đi đến một nửa thì bị khựng lại.

Nếu như Adams hấp thụ linh tử, nó chỉ như một loại thực phẩm bổ sung, một loại cung cấp nâng cái phương trình ấy phát triển.

"Như thế này, nó còn có thể làm một cái neo tạm thời cho linh tử tại thế giới sau khi c·hết, đúng vậy, hoàn toàn phù hợp với định nghĩa của linh hồn " (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngô Gia hiểu rằng đó chính là dấu hiệu. Dấu hiệu, cái từ ấy tương đương với 'may mắn' và 'ngẫu nhiên'. Đó là ngôn ngữ của vũ trụ, của thế giới này, của mọi thứ tồn tại hữu hình và vô hình quanh ta.

Vốn đã có kinh nghiệm thao tác vỏ linh tử, không khó để Ngô Gia tạo thêm một cái vỏ khác cho hạch ngão. Nhưng mà, lại có vấn đề khác nảy sinh.

Trường hợp của Adams và Evas có thể nói là hi hữu, vì hạch ngão chúng được kích thích bởi Zeus, chứ không phải hoàn toàn sinh ra từ linh tử của Zeus.

Trong một góc khuất sau những cái cây khổng lồ, sinh vật bán nguyên tố đang chăm chú quan sát Adams đi xung quanh. Con ngươi trần trụi của nó cẩn thận quan sát từng cử chỉ, từng khớp nối, từng chuyển động, từng cấu tạo phức tạp của cơ thể 'con người' của Adams. Nó quan sát một hồi lâu, ánh mắt không rời Adams lấy nửa giây. Nó đang giải phẫu Adams bằng ánh mắt của nó, học hỏi, nhìn thấu đến từng sợi cơ, từng mảnh xương, từng mạch máu, từng sợi gân để khiến cơ thể hoạt động. Chính cơ thể nó cũng đang dần biến đổi. Đống thịt nhão dần sắp xếp lại thành những cơ bắp, các sợi gân cũng nối dần với nhau thành một tổng thể gắn kết. Sinh vật bán nguyên tố thử nhấc 'chân' lên bước đi nhưng lại ngay lập tức ngã xuống. Nó đã làm sai cấu trúc một phần nào đó. Có lẽ là tỷ lệ? Có lẽ là những sợi cơ xếp chưa đủ sát? Có lẽ là nó đã quên mất khớp nối? Sinh vật thử lại lần nữa. Nó cẩn thận sắp xếp từng tế bào trên cơ thể mình, tái tạo lại hình ảnh Adams mà nó vừa thấy. Khớp xương, sợi cơ, da người, gân, mạch máu. Cứ như vậy, nó liên tục thử và chỉnh sửa để cuối cùng sau bao cố gắng nó đã bắt chước được hoàn toàn cơ thể của Adams. Nó tiếp tục đi xung quanh để khám phá hành tinh lạ lẫm này. Nó như một con cừu non mới sinh, tò mò và bắt chước mọi thứ xung quanh nó, tìm kiếm cho mình một thứ gì đó. Nó tìm kiếm điều gì? Nó cũng không biết nữa..

Kukulkan liên tục chiếm thế t·ấn c·ông trong trận chiến này nhưng Ngô Gia chả thèm nhấc một ngón tay. Gã liên tục né tránh rồi quan sát và đánh giá Kukulkan theo ý mình, điều khiển nó một cách khéo léo như con rối trong lòng bàn tay.

Với một động tác, gã uốn mình trên không trung, lao xuống khống chế Kukulkan trong một chốc lát. Đôi mắt Ngô Gia điềm tĩnh nhìn sinh vật khốn khổ đang giãy giụa dưới sự khống chế của mình. Kukulkan gào lên một tiếng từ thanh quản, âm thanh của sự giận dữ. Nó cố gắng thoát ra khỏi áp lực mà Ngô Gia đang ép lên cơ thể nó khiến nó đau đớn. Đột ngột, cơ thể Kukulkan tỏa ra một nhiệt lượng lớn khiến Ngô Gia phải bỏ nó ra và lùi lại. Gã cau mặt nhìn Kukulkan bỏ chạy mất khỏi tầm mắt mình.

Ngô Gia đưa một lượng linh tử vào linh hồn của Adams và Evas. Gã cho nhỏ giọt, từng tý một, từng chút một cho đến khi gã cảm thấy linh hồn của chúng không thể tiếp nhận được thêm nữa. Gã quan sát linh tử dần dần thay đổi linh hồn chúng, trí thông minh của chúng đang dần tăng lên, những cảm xúc rất con người len lỏi vào tâm trí chúng. Chúng càng ngày càng trở nên thật hơn, con người hơn, chân thực hơn.

Bình tĩnh trở lại, Ngô Gia bắt đầu tìm hiểu sâu hơn về cơ chế mới, gã nhìn nhìn, xem thử có gì thay đổi trong hàng tỷ mã thông tin đang chạy trong thế giới linh tử hay không.

"Tuy nhìn có vẻ thuận tiện hơn thể xác, nhưng linh hồn bản chất vẫn là năng lượng, năng lượng bất ổn định và luôn thay đổi, điều may mắn là nó có thể giữ năng lượng cố định trong thời gian nhất định "

Bằng những bước chân bình thản, Kukulkan tiếp cận con quái ấy, không quan tâm rằng nó sẽ phát hiện ra mình. Một tiếng v·út vang lên và xúc tua mỏng sắc lẹm của con quái đập xuống chỗ Kukulkan nhưng nó đã mau chóng tránh đi chỗ khác một cách nhanh nhẹn. Con quái cố gắng tiếp xúc với Kukulkan nhưng bất thành. Nó đủ trí thông minh để biết rằng mình sẽ gặp nguy hiểm nếu tiếp xúc với con quái, vậy nên nó quyết định t·ấn c·ông tầm xa.

Sinh vật bán nguyên tố ấy nằm dài trên mặt đất, đón nhận ánh nắng từ mặt trời, không ngừng tham lam hấp thụ sự ấm áp từ ánh nắng mặt trời. Mặt trời đốt khô huyết quản nó, cô đọng máu nó. Nó nhận lấy ngọn lửa vĩnh hằng, nó nhận lấy ánh sáng của mặt trời, nó cầm vào ánh sáng như thể đó là một sợi tơ vật chất có thể cầm được. Ánh sáng óng ánh chảy qua tay nó, như thể các sợi đay bằng vàng óng ánh. Nó như một bông hoa hướng dương không ngừng hướng về phía ánh sáng mặt trời để đòi hỏi thêm sức mạnh. Cái nóng hừng hực khiến nó thấy phấn khích, sinh vật bán nguyên tố nhìn lên mặt trời, cái quả cầu khổng lồ không ngừng cháy hừng hực ấy. Nó thử truyền nhiệt lượng của mình ra ngoài. Ngay lập tức, cỏ xung quanh nó héo úa vì cái nóng. Sinh bật bán nguyên tố có vẻ rất hài lòng về sức mạnh mình có được từ mặt trời..

Khi biết được, Ngô Gia chợt mở to mắt, dường như có khúc mắc nào đó đã được mở, Ngô Gia mừng rỡ nói:

Ngô Gia dùng một phần vỏ linh tử của mình, nhào nặng, bao bọc quanh thạch ngão, chỉ vừa đủ để làm một cái vỏ thông tin rỗng cố định trong thế giới linh tử, sau đó lại nhồi nhét thông tin vào bên trong, cuối cùng làm một đường dây kết nối nó với hạch ngão. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngô Gia bắt tay vào làm ngay lập tức, gã dùng linh tử thu thập từ ngôi sao đen, tạo ra một bộ khung năng lượng với lí luận như trên, nặn hình cho nó thành một cái vỏ vật chất, bên trong, gã sao chép mã thông tin ngôi sao đen và nhồi nó vào cái vỏ này.

Vì để cho linh tử bản thân Ngô Gia không bị thay đổi, nó đã tạo ra chiếc vỏ linh tử bao bọc bên ngoài, và bản thân nó đóng vai trò một thứ trung tâm điều phối thông tin giữa Ngô Gia và chiếc vỏ ấy.

Sau khi đánh bại Tiamat, Ngô Gia đi tới khu vực bìa rừng phía Bắc, nơi chốn cũ của bộ tộc khí cánh dơi lông xám, để bắt đầu hấp thụ hạch ngão và linh tử của con dung hợp quái này, ngay hôm qua, gã cũng đã hoàn thành việc hấp thụ nó, không chỉ tăng cương khả năng sinh mệnh, mà còn có thể thao túng nguyên tố nước, tóm lại là gã đã trở nên mạnh hơn không ít.

Khi lượng linh tử cuối cùng hòa vào với máu thịt và linh tử của Ngô Gia, gã bỗng cảm thấy máu mình sôi sục rồi nguội lạnh trong từng mạch dẫn. Một lượng lớn sức mạnh thâm nhập vào cơ bắp của gã khiến Ngô Gia cảm thấy phấn khích. Các giác quan linh tử của gã trở nên nhạy bén hơn một cách bất ngờ.

Ngô Gia quyết định thử kết hợp thứ linh tử từ ngôi sao này với thông tin bên trong hạch ngão. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng vậy, chính là thứ vật chất màu đen, chúng quá đậm đặc nên mới mang màu sắc như vậy, chỉ cần giảm đi hàm lượng của nó xuống mức độ nhất định, chúng sẽ trở thành một loại bán nguyên tố bắt sáng, một loại năng lượng hạt nặng mang theo thông tin linh tử.

Ngô Gia bước tới, những con khỉ lập tức lui ra, quỳ xuống nghênh tiếp đầy cung kính, phía sau Ngô Gia, Adams và Evas cũng cùng bước theo, như vị vua và nữ hoàng đang nối bước thần linh trước con dân của mình.

Adamss nhìn đứng trên mỏm đá tại bìa rừng phía Bắc trong khi Evas ôm lấy những con khỉ cánh dơi mới sinh, che chở chúng trong vòng tay mình. Bầu trời với những ngôi sao đang không ngừng rụng xuống thật quỷ dị khiến chúng sợ hãi. Linh tử làm tộc khỉ cánh dơi ngộp thở. Linh hồn lẫn thể xác của chúng không ngừng run rẩy vì kinh hãi trước cảnh tượng choáng ngợp trước mắt. Những đứa trẻ kêu ré lên hãi hùng trong vòng tay Evas. Chúng nép vào lòng Evas, bắt đầu tìm kiếm vị Chúa Sáng Thế để cầu nguyện. Niềm tin của chúng đang được đẩy lên cao nhất, lên đến đỉnh điểm.

"Ra vậy, ra là thế, ta hiểu rồi. Linh tử chuyển đổi sẽ gián tiếp tạo ra năng lượng, nhưng nếu nó được sắp xếp một cách có tổ chức, đúng vậy, giống như một đoạn code, một phương trình, phương trình linh tử chính là quy tắc, quy tắc quyết định hình thái của năng lượng "

"Tuyệt vời! Quả nhiên ta là thiên tài"

Hạch ngão, như đã biết, là sản phẩm để điều phối các mã thông tin di truyền hoạt động độc lập với nhau trên một cơ thể, cũng là nơi để tích trữ năng lượng mà linh tử đã gián tiếp tạo ra, bản thân nó vì đó có thể coi như một cơ quan độc lập được đưa vào bên trong cơ thể, như máy trợ tim ở Trái Đất chẳng hạn.

Những con khỉ cánh dơi sợ hãi, lại tò mò bao quanh khu vực bị ngôi sao đó phá hủy thành hố lõm. Ngôi sao như quả cầu bóng tối, không phản xạ một chút ánh sáng, những chất lỏng đặc quánh màu đen liên tục chảy ra khắp mặt đất, mang theo tiếng xì xì gai người.

Cơ chế nó cũng giống với việc Ngô Gia hấp thu linh tử vào chiếc vỏ linh tử của mình, chỉ là hiệu quả không hiệu quả bằng và thiếu sự kiểm soát hơn thôi.

Kukulkan là một hạt giống tốt, nhưng nó quá khó để khống chế. Ngô Gia nghĩ bản thân sẽ không giữ nó lại, xét cho cùng, một hạt giống dễ nuôi như Adams và Evas sẽ phù hợp hơn là một hạt giống tốt nhưng khó kiểm soát như Kukulkan. Nó vẫn liên tục t·ấn c·ông Ngô Gia với những q·uả c·ầu l·ửa của mình. Tiếp thu thụ động, không có khả năng tự tiến hóa nếu thiếu tư liệu. Ngô Gia đánh giá. Có lẽ trò chơi mèo vờn chuột này nên kết thúc ở đây rồi.

Sinh vật Mặt Trời kia không ngừng tiến sâu vào khám phá hành tinh này, tự hoàn thiện xác thịt của bản thân. Nó bắt gặp một con chimera kỳ dị. Con chimera nhìn nó với đôi mắt trong như mắt con nai của mình, nó nhìn lại. Như thể bị thôi miên, sinh vật Mặt Trời từ từ tiến lại gần con chimera. Nó đi tới đâu, mọi thứ bị nung chảy, tàn lụi tới đó, để lại đằng sau một vệt đen dài như thể con sên khổng lồ. Con chimera hoảng sợ vì sức nóng, định bỏ chạy thì sinh vật Mặt Trời ấy đã đưa tay ra và hấp thụ cạn kiệt con chimera. Sức nóng tỏa quanh nó dần dịu đi, nó lại từ từ biến đổi thành một thứ sinh vật bán nguyên tố Mặt Trời. Nó mang một hình hài dị dạng, không thể rõ rằng nó là sự kết hợp của những loài động vật nào. Một đống thịt bầy hầy bọc bên ngoài lớp gân và xương, một lớp da chẳng phải da người cũng chẳng phải da động vật bao bên ngoài lớp thịt, một lớp lông tơ mỏng phủ bên ngoài lớp da. Một thứ sinh vật vô hình, vô dạng khó mà xác định được.

Các ngôi sao rải rác trên mặt đất rất nhiều, không may, làm biến đổi linh tử và gen di truyền của Adams và Evas. Một thứ gì đó đang sôi sục trong huyết quản chúng, đòi hỏi chúng phải g·iết chóc và uống máu của những sinh vật khác. Linh hồn của chúng đang thèm khát, gào thét sự tàn bạo vô nhân tính, tìm kiếm sự thỏa mãn từ nỗi đau đớn mà chúng gây ra cho những sinh vật khác. Cảm giác đó không ngừng thôi thúc chúng làm ra những hành động như vậy.

Hiển nhiên là thế, vì bản chất linh hồn cũng là một lượng lớn năng lượng cô đặc mà thôi, nó sẽ trở thành một lực lượng của cơ thể được điều khiển thông qua ý thức được Ngô Gia gọi là "năng lượng tâm linh". Bây giờ, giống như Ngô Gia, Adams có thể làm phong phú linh hồn mình bằng cách nạp linh tử vào bên trong nó, hoặc trực tiếp thu lấy năng lượng từ sinh vật sống khác.

Vì thế, nếu nói bản thân hạch ngão cũng là một cơ quan độc lập, thì linh tử nó cũng là thứ độc lập, bất kể nó có kết nối đến với linh tử gốc nhiều như thế nào, nó được thiết kế để ngăn thông tin bị hoàn tan hoàn toàn vào linh tử vốn có. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu không có thân xác, c·hết chính là c·ái c·hết, không có chỗ cho kiếp sau, đó là số phận còn đáng sợ hơn việc bị hấp thụ bởi một tồn tại linh tử khác như Ngô Gia.

Ngô Gia chưa từng gặp sinh vật nào giống như Kukulkan từ khi đặt chân lên hành tinh này. Dường như nó có một trí thông minh nhất định và khả năng học hỏi rất nhanh nhưng lại thiếu đi kiến thức. Một sinh vật khôn ngoan hơn cả Adams và Evas nhưng lại thiếu kinh nghiệm sống, không hề biết điều gì để học cả. Kukulkan gầm gừ khi nhìn thấy Ngô Gia. Nó đang cảm thấy bị đe dọa bởi sức mạnh của gã. Ngô Gia biết rằng đây là phản ứng bình thường của loài vật khi cảm thấy bị đe dọa nhưng gã chẳng thể nào ngờ nó lại phóng thẳng một q·uả c·ầu l·ửa vào gã. Quả cầu nóng hừng hực, đủ để gã tan chảy chứ không phải cháy thành than nữa. Chà, cơ chế tự vệ cũng tốt đấy chứ nhỉ?

Ngô Gia bắt đầu truy xuất thông tin có được trong quá trình hấp thụ, gã cũng biết được lớp đen đặc quánh bên ngoài ngôi sao chính là năng lượng mà linh tử của nó gián tiếp gây ra, nó bỏ qua quá trình chuyển hóa từ năng lượng, và trở thành thứ chất lỏng đặc màu đen ấy.

Trong lúc đó, tại một nơi khác của khu rừng, một ngôi sao mang một cảm giác nóng rừng rực, sáng chói tựa q·uả c·ầu l·ửa mang tên Mặt Trời rơi xuống đất. Ngay khi nó vừa tiếp đất, những vật chất và linh tử xung quanh nó ngay lập tức bị ngôi sao hấp thụ.

Ngô Gia cười lớn, phát hiện này của gã không khác gì mở ra thêm một con đường mới, một tri thức mới cho toàn bộ lịch sử sau này của thế giới mới, trong một vũ trụ non trẻ chưa đầy một tỷ năm hình thành, trật tự chính là thứ vẫn đang được thai nghén.

Như một con cóc béo tròn tham lam, nó không ngừng hút cạn linh tử và vật chất quanh mình cho đến khi cạn kiệt. Và rồi một vết nứt óng ánh xuất hiện trên lớp vỏ xù xì cục mịch của ngôi sao. Những vết nứt càng ngày càng lan rộng, óng ánh hơn cho đến khi ngôi sao vỡ vụn sụp đổ hoàn toàn để lộ một hình dáng có tứ chi đang cuộn tròn mình như một bào thai bên trong. Nó mở 'mắt' ra, duỗi mình đặt bốn chi xuống đất, bắt đầu khám phá môi trường xung quanh...

Adams lại đang lang thang xung quanh hành tinh như thường lệ, nhìn mọi thứ với những cảm xúc và trí thông minh mới mẻ mình được ban tặng từ 'Chúa Trời' của nó. Mỗi lần Người đưa thêm một thứ gì mới vào linh hồn nó thì cách nó nhìn thế giới quanh nó lại khác đi một chút. Nó nhận ra những vật chất quanh mình, ghi nhớ những màu sắc của chúng, ghi nhớ hình dạng của chúng, từng chút từng chút một học hỏi về mọi thứ xung quanh mình.

Một thời đại mới đang đến.

"Là năng lượng, lại mang đầy tính chất linh tử, hahaha, tuyệt, quá tuyệt vời "

Ngô Gia ẩn mình vào trong bóng tối, quan sát Kukulkan đang gầm gừ như một con c·h·ó với gã. Dường như nó không có ý định từ bỏ gã, có thể nó muốn g·iết phứt gã luôn không chừng. Một ánh sáng chói lòa phát ra, xua đuổi đi bóng tối nơi Ngô Gia ẩn nấp khiến gã phải lộ diện. Nhanh nhẹn như một con dơi, gã lại nhanh nhẹn né tránh một q·uả c·ầu l·ửa hừng hực như mặt trời thu nhỏ nữa. Kukulkan lao vào gã, muốn giằng xé xác thịt Ngô Gia như thể một con vật ăn thịt nhưng gã nào có phải con mồi dễ dàng vậy? Trong chớp mắt, gã đã ở ngay đằng sau Kukulkan, cách nó khoảng nửa tấc. Gã kiêu ngạo nâng cằm bản thân, nhìn Kukulkan với ánh mắt thương hại. Nó vẫn tìm cách để tiếp cận Ngô Gia cho những đợt t·ấn c·ông, bị gã xoay vòng vòng như một con sứa không não. Gã quan sát Kukulkan, đánh giá nó một cách cẩn thận và tỉ mỉ.

Kukulkan bỏ chạy khỏi nơi trú ẩn của tộc khỉ dơi. Nó chạy liên tục cho đến khi các cơ bắp của bản thân mỏi nhừ mới dừng lại. Cơn giận vẫn tồn tại trong tâm trí Kukulkan như những cơn sóng trên biển đập vào mỏm đá khi trời bão. Nó nhìn thấy một sinh vật đang hấp thụ một sinh vật khác. Con quái vật đó không ngừng dung hợp con vật xấu số kia qua bề mặt tiếp xúc trên cơ thể nó. Mắt Kukulkan sáng rực lên khi thấy cảnh tượng ấy. Nó cũng muốn thử cảm giác dung hợp một con quái là như thế nào.

(*Arrakis: một hành tinh giả tưởng của Dune)

Những quả cầu mặt trời rơi xuống như mưa khiến con quái gầm lên đau đớn. Con quái cố tránh né nhưng lửa và sức nóng liên tục đốt cháy lớp bao bên ngoài. Kukulkan không ngừng tạo thêm các cầu lửa cùng sức nóng để hủy hoại lớp da của con quái. Lớp da ấy đã nổi những mụn cóc, phồng rộp, bỏng rát. Con quái gục xuống đất, phần da dùng để dung nạp đã bị c·hết hoàn toàn. Kukulkan đến gần nó, đưa tay ra dung nạp lấy con quái..

Chương 10: Ngôi sao từ thế giới khác

Bầu trời hiện tại đang được bao phủ bởi những ngôi sao chổi, kéo một vệt ánh sáng lấp lánh đằng sau chúng và rơi xuống mặt đất, nằm lăn lóc như mấy viên đá cuội.

Evas tiến lại gần sinh vật giống Adams. Nó nhìn giống Adams một cách hoàn hảo nhưng ả ta biết đó không phải Adams nhờ vào linh tử bên trong linh hồn nó. Đó không phải linh tử của Adams. Dường như sinh vật này không mang chút thù địch nào với ả cả, nó để ả lại gần mình, ánh mắt nó vẫn dán chặt lên người ả. Evas không biết phải làm gì, ả muốn thử mang nó theo mình. Ả phát ra vài âm tiết trong cổ họng để thu hút sự chú ý của nó. Sinh vật ấy dường như phản ứng lại với âm thanh ấy. "Kukulkan" đó là cái tên mà Evas đặt cho sinh vật này. Ả từng mơ thấy cái tên ấy một lần, ả đoán giấc mơ đó là từ ký ức của vị Chúa Trời đã tạo ra ả. Vậy là Evas dẫn Kukulkan về nơi trú ẩn của tộc khỉ dơi...

Cười cợt trước sự thật đó, Ngô Gia nhận ra rằng, tại quê hương của gã, không tồn tại một nơi dành cho kiếp sau nào cả, linh hồn không tồn tại, lấy cơ sở đâu để tạo ra nơi chốn cho nó chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Adams sờ soạng bản thân, nó cảm thấy có gì đó khác khác đã xảy ra, nhưng nó không biết là chuyện gì, nhưng có linh hồn làm nó cảm giác vô cùng khoan khoái, như được tiếp thêm sức mạnh vậy.

Điểm khác biệt lớn nhất là không thể can thiệp vào thông tin linh tử được, linh hồn chỉ có khả năng dự trữ linh tử, thứ phương trình duy nhất được chạy để tạo ra khung linh hồn chỉ có ngôi sao đen mà thôi.

Năng lượng có trọng lượng gần như bằng không, có thể linh động, mang theo lượng thông tin cần thiết mà không gây ra gánh nặng quá lớn, lại có tính tuần hoàn vĩnh cửu. Nhưng chúng lại quá không ổn định, Ngô Gia nghĩ, nhưng vấn đề đó không lớn, bản thân ngôi sao đen có một phương trình đặc biệt giữ cho năng lượng ở một hình thái nhất định.

Tạo thêm một lớp thịt khác là vô nghĩa, điều đó chỉ mang thêm gánh nặng cho cơ quan này, đồng thời cũng chẳng thể chứa đựng được linh tử phức tạp của ngôi sao đen.

Lúc này, Ngô Gia vui mừng vì tìm ra thứ mới mẻ, gã nhớ về cuộc sống trước kia, về bạn thân của gã, tất cả lí thuyết nói mồm trước đây đều là sai hết.

Lượng linh tử này tuy phức tạp và dày đặc, nhưng nó trông như đã được sắp xếp một cách cẩn thận, hài hòa và có trật tự. Ngô Gia đưa ý thức của mình vào sâu hơn, tuy ngôi sao không phải vật sống, nhưng miễn là có linh tử, gã có thể hấp thụ nó mà không gặp vấn đề gì cả.

Hạch ngão không có cách nào tiếp thụ thông tin từ ngôi sao đen, Ngô Gia gãi gãi đầu, gã quên mất rằng mỗi hạch ngão là độc nhất, chúng chỉ được sinh ra dành cho một cá nhân nhất định, khả năng tiếp nhận mã linh tử thấp đến đáng sợ, đến cùng dòng dõi còn thấp chứ đừng nói đến một ngôi sao từ hành tinh khác.

Ngô Gia nhìn về phía khối lấp phương được chạm khắc tinh tế ở sâu trong linh tử mình, gã nhận ra rằng khối lập phương Ưu Phiền cũng đóng một vai trò tương tự.

Nó lại bắt gặp một sinh vật nữa giống như sinh vật vừa nãy nhưng lần này có vẻ là giống cái. Giống cái này có nước da trắng quỷ mị và mùi hương đầy thu hút khiến nó không kiềm lòng được mà để ả ta lại gần mình.

Nếu c·hết đi, chắc chắn là c·hết thật, linh tử mất đi tọa độ vũ trụ, lạc vào hư vô rồi tan biến trong đau khổ. Linh tử chẳng qua là thông tin đã được ghi lại một cách thụ động của mọi thứ đã tồn tại mà thôi.

Mặt đất, cây cỏ ngay lập tức tàn lụi khi nó bước qua. Bào thai dường như không hề có nhận thức rõ ràng, tìm kiếm, chạm vào, cảm nhận sự tồn tại của mọi vật chất xung quanh mình kể cả khi chúng bị tổn hại sau khi nó chạm vào.

Vậy làm sao để có thể nạp thông tin từ ngôi sao đen vào hạch ngão mà không thay đổi bản chất của nó? Ngô Gia không mất bao lâu để tìm ra được câu trả lời. Làm thêm bộ phận thứ tư là được.

Từ thị giác linh tử, Ngô Gia có thể nhìn thấy một lượng thông tin vô cùng khổng lồ, dày đặc và phức tạp hơn bất cứ thứ gì gã từng trông thấy, đang được nén bên trong quả cầu chỉ có đường kính chưa tới bốn mét.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Ngôi sao từ thế giới khác