Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Tiamat đáng thương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Tiamat đáng thương


Trong chốc lát, một cơn gió thổi qua, thân ảnh Ngô Gia biến mất tại chỗ, để lại một lõm đất hình thành bởi lực bật tốc của gã.

Bốn chiếc đầu còn lại nhận ra nguy hiểm, lập tức cùng nhau trồi lên mặt nước cắn vào những chiếc xúc tu. Ngô Gia chỉ chờ có vậy, từ những chiếc hõm trên xúc tu bậc ra những cái gai nhọn độc tố, đâm xuyên mồm của những con rắn này.

Bên này Ngô Gia cũng không khá hơn, khi nhận ra chỉ có thể dùng man lực thì gã lập tức tiến hành đọ sức, nhưng dù không cảm thấy đau thì gã cũng cảm thấy mệt, chưa kể năng lượng duy trì sức hồi phục lại tăng theo cấp số nhân.

Adams và Evas, tộc đàn của chúng đã lên đến gần hai trăm con, việc sinh sống tại phía Nam đã không còn quá lí tưởng vì các động vật nhỏ tại đây dường như đã chạy trốn hết vì bị săn g·iết quá mức, chưa kể hơi thở của Zeus trước khi c·hết còn khiến chúng cảm thấy bị đe dọa, vậy nên cả hai đã quyết định cùng cả đàn sinh sống bằng cách di chuyển đến trung tâm rừng, mà trước đó còn phải đi đến bìa rừng phía Bắc, nơi sinh sống cũ cùng đàn của Evas. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nó phát hoảng, dù nó có bền thịt chắc xương tới đâu thì nếu tiếp tụp bị quấn như vậy cũng nát người mà c·hết.

Chưa hết, một đôi bàn tay hiện ra từ những chiếc xúc tu, đôi bàn tay này ôm lấy đầu của Tiamat và phóng xét đỏ, làm t·ê l·iệt Tiamat.

Sở dĩ đến nơi này là vì để gia tăng số lượng tộc đàn của hai người, và cả, để chứng tỏ cho vị thần của bọn chúng thấy sự tiến bộ của bọn chúng.

Điều kì lạ là với kích thước như vậy, nó sẽ di chuyển rất chậm, nhưng vốn dĩ Ngô Gia cũng không cảm nhận được bất kì tồn tại nào, hay thấy một hình dáng nào khổng lồ cách đó cả

Dung Hợp Quái là sinh vật có xuất sứ từ Chimera, chỉ vì có hạch ngão mà nó có thể duy trì hình dạng, khóa gen ổn định và trưởng thành thuận lợi, thậm chí mạnh hơn theo thời gian.

Từ bìa rừng ra phía Nam sẽ là hoang mạc, mà đi về phía trung tâm sẽ là hướng bắc, hướng bắc là khúc giao tiếp với trung tâm đại sâm lâm, cạnh sườn khu rừng chính là một vòng cung núi đá.

Như dự đoán, vì không chạm đến hạch ngão nên sự bài xích linh tử không quá mạnh mẽ, trong sự bối rối của Tiamat, Ngô Gia tiếp tục tiến công, gã thuận lí hành chương tạo ra một lỗi bug trong mã gien của Tiamat, khiến nó không còn khả năng kháng điện hay sét, lúc này đường liên kết biến mất và vỏ ngoài linh tử của Ngô Gia bị đẩy ra xa như nam châm cùng chiều.

Lúc này, một cơn gió thổi tới, trong khóe mắt nó một vệt sáng duy chuyển như viên đ·ạ·n, cuốn nát cây dương xỉ trên đường, làm một đường nước tòe ra và đập nặng nề trên cơ thể của nó.

Bọn chúng sở dĩ không có chút cảm thấy áp lực như nào, không chỉ vì bản thân đã trở nên rất mạnh mẽ, ngoài dung hợp quái ra, dường như chẳng có bao nhiêu sinh vật đủ sức vật c·hết bọn chúng, mà còn vì chúng tin tưởng Ngô Gia vẫn luôn "bảo vệ" tộc đàn này, dù chúng không còn thấy gã nữa.

Trận chiến lúc trước với Zeus để lại cho nó những vết sẹo cháy đen vẫn chưa lành, khiến nó cảnh giác mọi thứ trong lãnh địa, mọi thứ. Đúng vậy, nó là Tiamat, một trong những con Dung Hợp Quái mà Ngô Gia từng trông thấy.

Can thiệp vào quá trình điều tiết thông tin của hạch ngão sẽ khiến cơ thể nó phản ứng tiêu cực, nhẹ thì không thể sử dụng sức mạnh, nặng thì mã di truyền sụp đổ và nó sẽ c·hết. Tất nhiên điều đó rất khó xảy ra, vì quá trình thay đổi của Ngô Gia chỉ là tạm thời, sau thời gian ngắn linh tử nó sẽ tự hồi phục thông tin và ngăn chặn hành động ngoại lai của Ngô Gia.

Vì không thể giao tiếp, Adams hơi phiền lòng, ngoài việc biết có mối đe dọa ra, nó còn không thể sử dụng "trí tuệ" để thuần phục kẻ khác như nó tưởng tượng, khiến Evas phải an ủi nó một hồi.

Tiamat khống chế nước bài trừ bất cứ nguyên tố nào gây hại đến nó, không chỉ không nhiễm điện mà độc của Ngô Gia cũng bị trung hòa, pha loãng và biến mất.

Nhưng nó không phải quá ngu ngốc, nó hiểu rõ Ngô Gia rồi sẽ không thể tiếp tục quấn lấy nó nếu tiếp tục gây sát thương lên gã, nhưng nó đã coi thường Ngô Gia hơn nó nghĩ.

Và suy đoán hóa ra lại đúng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngô Gia mỉm cười, nếu nó không thể khống chế được nước, thì việc gã nhiễm điện lên cơ thể nó lại quá dễ dàng, nghĩ là làm, một cánh tay nhô ra, từ lòng bàn tay tạo ra một cái điện cầu, đỏ rực và phát sáng, điện cầu nổ tung tạo ra một cơn bão sét bạo tác lòng hồ, khiến mặt nước sôi lên.

Trong thế giới linh tử, vỏ ngoài linh tử của Ngô Gia là lớn nhất, hiển nhiên cũng là nhiều thông tin nhất, khối lượng cũng không xê xích quá nhiều, việc gã liên tục bám lấy Tiamat ngoài việc cố gắng thao sức nó, cũng là để tiếp xúc gần hơn linh tử của nó về mặt vật lí.

Tiamat có thể thông qua nước, hồi phục thương thế, tạo ra da thịt hoặc lột xác. Dù không thể chữa khỏi v·ết t·hương bị nhiễm điện hoàn toàn nhưng chắc chắn sẽ không đến mức trí mạng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 9: Tiamat đáng thương

Ngô Gia nhướn mày, sắc mặt cổ quái: Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải chúng luôn ở trong lãnh địa của mình sao? Đầu tiên là Zeus, giờ đến con này- ừm, ta đặt tên nó là Brahma đi, kích cỡ này quá khổng lồ đi, dấu chân này, thật giống voi ở thế giới của mình, có điều lớn hơn gấp vài trăm lần thôi.

Nơi bìa rừng phía Bắc còn nhỏ hơn thế nữa, phải nói là phía Nam hẳn là ăn gian một ít từ vùng hoang mạc khổng lồ phía sau nó, tuy nhiên phía Bắc lại giáp với những ngọn núi đá cao chót vót, việc thiếu thốn ánh nắng mặt trời do bị che khuất khiến những cây dương xỉ dường như "tránh xa" nơi này.

"Ta còn một thứ đặc biệt khác" Ngô Gia cười mỉm

Tiamat hét đau đớn, nhưng đã quá trễ, nguồn điện được Ngô Gia dẫn đi khắp mạch máu của nó, xuyên qua não của nó, nguồn điện tạo ra nhiệt lượng khiến mọi thần kinh của nó bị đốt cháy, nổ tung, áp lực khiến cơ thể nó co giật, căng cứng.

Vậy nên dù bắt gặp đoàn di cư của Adams, bọn chúng tuy có hơi ngạc nhiên nhưng không lạ lẫm, trái lại dường như bắt lấy ngọn rơm cứu mạng, chúng bày tỏ muốn gia nhập vào bầy di cư để nhanh chóng ra khỏi vùng đất này.

Tiamat không vùng vẫy nữa, nó kéo cả Ngô Gia xuống mặt nước, Ngô Gia ngỡ kế hoạch của mình thành công thì lập tức phóng điện ra cả vùng nước.

Áp lực đấy khiến nó càng t·ấn c·ông điên cuồng, cả lòng hồ bị khuấy động, áp lực nước tạo thành những đường kiếm cắt xuyên xúc tu bạch tuột, càng cắt xúc tu lại càng xiết chặt, khiến Tiamat lại càng hoảng sợ, dường như nó cảm thấy sinh vật này không biết đau, phải biết nếu là Dung Hợp Quái khác giờ này đã bỏ cuộc.

Vậy nhưng, theo nội tâm ngạc nhiên của Ngô Gia, sấm sét của gã không thể khiến vùng nước xung quanh nhiễm điện, dường như gã đã hiểu vì sao Zeus lại chạy chối c·hết khỏi Tiamat trước đây, rõ ràng một vài khoa học vật lí đã bị bẻ cong tại thế giới này.

Ngô Gia xòe tay ra, một luồng điện màu đỏ len lỏi giữa những khe ngón tay.

Chưa kể, dù nhìn Tiamat đang vùng vẫy vô ích, nhưng thật ra nó vẫn còn rất sung sức, chỉ vì không đủ trí tuệ và kinh nghiệm nên nó mới cảm thấy dễ dàng hoảng sợ, dù sao đối mặt với một cái sinh vật kì lạ đeo mãi không buông, cùng với cái đầu chịu đựng siết lại, nó cũng cảm thấy áp lực không nhỏ.

Như một lập trình viên, gã liền sử dụng vỏ ngoài linh tử mình làm môi giới, với một cái vẫy tay, cả hai linh tử kề sát vào nhau, về mặt thị giác, giống như một mã code đỏ hình con rắn bị một quả cầu code xanh không ngừng đè ép, cuối cùng tạo thành liên kết vô hình nào đó.

Thậm chí khi biết cả bầy đang đến phương Bắc, chúng còn cố gắng ngăn cản.

Đúng như chúng suy nghĩ thế, Ngô Gia vẫn luôn quan sát hết thảy. Ngô Gia ngoại trừ len lén lấy đi đồ bọn chúng cúng tế, cũng đôi lúc cung cấp cho chúng vài manh mối để không bị lạc đường, đôi lúc gã dọn dẹp đường phía trước, đôi lúc cũng là để vài cái xác T-rex đuôi bạch tuột để chỉ hướng.

Ngô Gia chỉ có thể thao tác lên linh tử của những sinh vật ít khối lượng linh tử hơn, hay nói cách khác là vị cách thấp hơn gã, nhưng với những sinh vật có khối lượng thông tin linh tử nhiều, Ngô Gia cũng không phải là không có cách.

Trên đường đi tới phía bắc, không chỉ một lần, đoàn di cư của Adams đã bắt gặp những con khỉ cánh dơi màu xám, bọn chúng hoảng hốt, mất tập trung và b·ị t·hương, điểm chung là dường như chạy khỏi thứ gì đó.

Ngoài thực tế, Ngô Gia dùng hết sức khiến tám xúc tu cuốn c·hặt đ·ầu của Tiamat, không do dự, một cánh tay chạm đến đầu nó và phóng ra luồng điện khủng kh·iếp, đến mức nước bốc hơi và tạo ra một vụ phun trào bọt khí.

Cách đó thật xa, một cái hồ lớn tại trung tâm khu rừng, một con mãng xà năm đầu ngũ sắc chợt choàng tỉnh, những chiếc túi da trên cổ nó phập phòng, một luồng dự cảm nguy hiểm lóe qua đầu nó

Adam hay Eva đều có sự liên quan mật thiết với Ngô Gia, Adam mang trên mình mảnh linh tử của gã, và Eva thì mang theo của Adams. Không chỉ chúng mơ thấy những hình ảnh trong kí ức của gã, đôi lúc chúng còn phát triển theo linh tính của Ngô Gia nữa.

Chiếc đầu lớn nhất của nó sở hữu sáu đôi mắt, khi chiếc đầu nó trồi lên khỏi mặt nước như ngọn núi nhỏ, sáu đôi quang mang mắt nhìn chăm chú xung quanh.

Nhìn về phía đoàn di cư của Adams cách đó vài dặm, Ngô Gia mỉm cười, gã sẽ không để thứ gì g·iết c·hết thú vui nhỏ nhoi gã có tại thế giới này.

Thịt xúc tu nổ ra tạo thành bọt máu bồng bềnh trong nước, nhuộm đỏ cả lòng hồ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Loài khỉ cánh dơi của Eva, có lẽ vì điều kiện môi trường nên đã phát triển tính bầy đàn, và có chút trí lực, vì phải đối mặt áp lực đến từ những sinh vật mạnh mẽ sâu bên trong đại sâm lâm, cùng sự không lí tưởng lắm về nơi ẩn náu, có một khoảng không gian gần núi đá không tồn tại cây cối, không chỉ khó tồn tại thực phẩm; vì đa số thực vật bây giờ chỉ có thể phát triển phía dưới cây dương xỉ mà không thể chịu đựng ánh nắng mặt trời, mà còn dễ bại lộ tộc đàn trước các chimera hoặc dung hợp quái.

Trong số những con Dung Hợp Quái mà Ngô Gia từng được chứng kiến, hẳn Brahma là con thú khổng lồ nhất, năng lực của nó có lẽ cho phép nó che giấu sự hiện diện, điều này có lẽ cũng không khó khăn, hoặc là nó có thể thao túng trọng lực, không gian, bất kì thứ gì Ngô Gia có thể nghĩ tới.

Trong lúc vẫn choáng váng, tám chiếc xúc tu khổng lồ nổ tung và túm lấy trên đầu nó, xiếc chặt như muốn vặn xoắn hoặc xé nát đầu nó.

Ngô Gia cũng có khả năng thao túng sinh mệnh, thậm chí còn cao cấp hơn của Tiamat, nên gã không chần chờ, ngay lập tức gã dùng sự chênh lệch đẳng cấp thông tin để bao trùm đoạn mã của Tiamat, tạo ra một quy tắc ràng buộc khiến cho Tiamat không thể hồi phục.

Cánh rừng rậm nguyên thuỷ, đại sâm lâm của những chúa tể dương xỉ cổ đại là một vùng đất rộng lớn tới mức nực cười.

Tộc đàn khỉ cánh dơi đã di chuyển hai tuần lễ, vòng qua một khu vực trũng của khu rừng, để đến phía Bắc bìa rừng, vì tổng quan khu bìa rừng cũng không nhỏ, để cho dễ hình dung, bao quanh khu đại sâm lâm nguyên thủy là dãy núi đá cao chót vót, phía tây lại là một vực lớn nối với biển, khu vực có thể coi là rìa khu rừng kết nối với phía ngoài đại sâm lâm chỉ có hoang mạc lớn, cũng nơi đó là bìa rừng.

Dĩ nhiên, việc như vậy đoán chừng ở thế giới cũ của Ngô Gia sẽ không thể hoàn thành được, màu sắc biến đổi theo một qui tắc khoa học chặt chẽ như quang phổ, nhiệt độ, nhưng tại thế giới chưa được lắp đầy thông tin linh tử như thế giới này việc thiết kế và thay đổi tương đối dễ dàng.

Những con cá bán nguyên tố nước không thể làm Tiamat b·ị t·hương, nên nó không do dự dùng kĩ năng đó t·ấn c·ông vật thể bám lấy đầu mình, cứ tưởng sẽ được nới lỏng một chút, ai ngờ nó cảm thấy đầu mình còn bị siết chặt hơn.

Khi nó b·ị t·hương, linh tử nó cũng theo đó run rẩy, một khi nó vượt ngưỡng chống chịu nhất định, Ngô Gia sẽ ngây lập tức bắt lấy và khống chế linh tử nó ngay lập tức.

Ngô Gia chợt nghĩ đến ngay một sinh vật với kích cỡ như vậy: Dung Hợp Quái.

Nhưng nhiêu đó thời gian là đủ, trong một lát Tiamat thé ra đau đớn, nó cảm nhận hạch ngão của nó ảm đạm xuống, dòng nước xung quanh không còn được khống chế. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiamat hét to, cơ thể nó chiếm lượng nước rất nhiều, dẫn điện vô cùng tốt và đó không phải dấu hiệu tích cực, từng thớ thịt nó cháy khét, đôi mắt dần mất tiêu cự. Lúc này dù nó có điều khiển lại nước thì cũng quá trễ, nó không thể loại trừ điện đã nhiễm vào cơ thể nó.

Vài ngày trước khi cả tộc khỉ cánh dơi đặt chân đến vị trí chỉ định, số lượng rời đàn của khỉ cánh dơi phương Bắc gia nhập đã lên 42 con, không ngoài dự đoán, vài con trong số chúng dường như được nhận ra bởi Evas và đã nhận được sự "chăm sóc đặc biệt" không rõ chuyện gì đã xảy ra nhưng bọn nó đều biến mất vào hôm sau.

Nhưng có vẻ như điều đó không thể, hoặc tốn rất nhiều sức, vảy của nó hình dạng như cá, không chỉ phản quang tốt mà còn vô cùng cứng cáp, chưa kể thịt nó rất dày và co dãn, hấp thụ lực vô cùng tốt.

Cho nên dù chúng không rõ mục đích sâu xa của chúng là gì, hay hiểu thế nào là văn minh, nhưng nếu để chúng đi làm gì đó, thì chúng vẫn sẽ cố gắng làm gì đó phù hợp với yêu cầu văn minh mà Ngô Gia tưởng tượng.

"Có lẽ mình nên bắt đầu chuẩn bị rồi"

"Có khi nào nó thực sự biết bay không? "

Tiamat hú lên, năm chiếc đầu tạo ra sóng âm làm mặt nước xung động, trong lòng nước, những miếng bọt li ti nổi lên, thai nghén sinh mệnh và tạo ra những con cá bán nguyên tố nước, trong chỉ năm giây, những con cá này mọc ra cây kiếm ở đầu và đâm tới xúc tu như viên thủy lôi.

Những con dung hợp quái thống trị ở trung tâm khu rừng, những khu vực trù phú và bát ngát có môi trường giống vào thuộc tính của bọn chúng, những nơi đó thường chỉ bao gồm chúng và các quyến thuộc, bất chấp phạm vi sinh sống khá rộng, ngược lại, những nơi bìa rừng lại có vẻ sinh động hơn rất nhiều, bao gồm đa dạng giống loài và thực vật.

Cũng vào lúc đó vì đề phòng có chuyện không mong muốn xảy ra, dù Ngô Gia dặn lòng phải cho chúng thời gian phát triển, nhưng quy tắc của gã là không có quy tắc gì cả, vậy nên gã đã đến nơi ở của đám khỉ cánh dơi phương Bắc - nằm sát bìa rừng và dốc núi đá, tại đó Ngô Gia không thấy gì ngoài những v·ết m·áu đã khô quắc, mảnh đất bị phá hủy, còn có dấu chân dậm nát một khoảng lớn như quảng trường.

Mà thông qua liên kết này, cuối cùng Ngô Gia cũng có thể thay đổi thông tin của Tiamat, gã không thể thay đổi hoàn toàn bản chất của nó, nhưng khiến hạch ngão của nó mất ổn định vẫn là có thể.

Nhưng mà dù đối mặt với sinh vật như vậy Ngô Gia cũng không sợ, sau khi hấp thụ Zeus gã đã có tự tin đối mặt với những Dung Hợp Quái khác một trận chiến, dù hình thể xác thịt có thể không bằng, nhưng không một dung hợp quái nào sở hữu khối lượng linh tử to lớn như vỏ ngoài linh tử của Ngô Gia hết.

Tại thời đại này, thế giới này, cũng chỉ có gã có thể truy cập vào thế giới linh tử, thao tác nó, thí dụ như việc gã sử dụng lượng thông tin linh tử hấp thu từ Zeus và hạch ngão của nó, để thay đổi "màu" sấm sét từ vàng sang đỏ.

Nghĩ nghĩ, Ngô Gia lắc đầu, quả thật vũ trụ này còn rất non trẻ nhưng nền tảng vật lí hẳn đã phát triển đầy đủ, khổ hình càng lớn càng bị hành tinh hút đến, nặng nề như vậy làm sao có thể bay, trừ phi bên trong nó rỗng ruột, điều đó càng phi lí hơn.

Tại nơi của Ngô Gia, mà gã gọi là bìa rừng phía Nam, lại lộ ra vẻ hơi chật hẹp so sánh với tổng thể, chỉ đâu đó ngang bằng với một nửa diện tích của khu rừng Amazon tại Trái Đất. Mặc dù như thế đã rất lớn, nhưng như đã so sánh nó chỉ chiếm rất nhỏ đối với diện tích khổng lồ còn lại.

Quyến thuộc nó c·hết bởi cuộc b·ạo đ·ộng nhiều không kể xiết, những xác c·hết thủy quái nổi lên mặt hồi rồi bị đẩy tới bờ, nhưng Tiamat không hề dừng lại qua.

Vào lúc này Ngô Gia liền siết chặt, đầu nó không chịu nổi và nổ tung thành một đoàn máu thịt.

Không cho phép điều đó xảy ra, Ngô Gia lại lần nước dùng vỏ ngoài linh tử v·a c·hạm với linh tử của Tiamat, một đường liên kết xuất hiện, lần này lại không rõ ràng như lần trước, dường như linh tử của Tiamat sinh ra kháng tính nhất định.

Có điều gã cũng không ngờ nó lại mạnh mẽ như vậy, ngay khi hạch ngão quay trở lại ổn định, năng lượng sinh mệnh của nó lập tức biến cao. Ngô Gia hiểu ra, hóa ra nó không chỉ khống chế nước, mà còn thao túng tế bào ở một mức độ nào đó, như kĩ năng tạo ra cá nước lúc trước nó sử dụng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Tiamat đáng thương