Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3: Mã hóa linh hồn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Mã hóa linh hồn


Đó là vì gã không có quyền truy cập vào mã thông tin di truyền, trừ phi gã có thể hấp thụ nó vào cơ thể của mình.

Đồng thời, Ngô Gia cũng nhanh chóng nhận ra chỗ tốt của chức năng này.

Mười cái xúc tu này được gán lên bên ngoài một cái cơ quan nhai nuốt sinh vật sống, có tác dụng hoạt động như một cái máy nghiền nát đồ vật, bao gồm những vật cứng như cây cối hay đá tảng.

Bị giày vò thật lâu trong thế giới linh hồn, giờ đây khỉ cánh dơi đã lột xác hoàn toàn.

Một nháy mắt, gã thấp thỏm lo âu tới cực hạn

Đã có một thời gian dài nó áp đảo những con khỉ cánh dơi trong bầy, tuy nhiên, trong một cuộc săn không lâu, cánh nó đã bị xé rách bởi một con chimera bọ ba thùy gần đó.

Adams nhìn cơ thể "mới" của mình, cảm giác tuy lạ lẫm, nhưng nó lại cảm thấy vô cùng toàn năng, vô địch, mạnh!

Adams, là sinh vật đầu tiên của Ngô Gia, vậy nên giống loài của nó phải gọi là hấp huyết quỷ.

Quá trình này kéo dài tới vài tuần liền, việc lặp đi lặp lại xây dựng các cơ quan đã khiến Ngô Gia nhận ra vài thứ thú vị. Chẳng hạn như việc Ngô Gia có thể tạo ra nhiều cơ quan não bộ, mỗi não bộ được gã gán cho nhiều hoạt động, và chúng làm điều đó một các tự động.

Đó là lí do nó chỉ sử dụng linh hồn làm chiếc vỏ ngoài, bao bọc ngoại vi linh hồn của Ngô Gia. Linh hồn chất lượng càng lớn, chiếc vỏ này là càng sáng, đẹp và to lớn. Mặc dù không thể cảm nhận bằng cảm quan vật chất, bằng linh hồn, Ngô Gia vẫn có thể chiêm nghiệm được sự nhỏ bé của những con khỉ cánh dơi.

"Oác, oan oác. . . !? "

Ngô Gia lúc này dọc theo một biên rừng nguyên sinh địa lên, hắn không dám đi sâu vào khu rừng lớn, vì thật sự bên trong rất đáng sợ, không chỉ đủ loại phi cầm tẩu thú, đôi lúc gã còn cảm nhận thật sâu sự đáng sợ không ngừng giấy lên giác quan thứ sáu.

Nó chưa từng thấy một dạng sống, nó còn không chắc đó là một sinh vật, đi ngược lại với toàn bộ hệ thống động vật từ thuở tiền sử.

"Urruukkkk! Oác"

Ngô Gia đã tạo ra bản năng cho thể xác.

Nhìn về phía Ngô Gia, nó vẫn cảm thấy sợ hãi như cũ, thậm chí còn lớn hơn trước, Ngô Gia đã để một 'cửa sau' trong linh hồn và cơ thể nó, để có thể khống chế nó một cách tuyệt đối, đến mức việc sợ hãi đã trở thành bản năng.

"Được rồi, Adams, mau đi săn đi, ta cần nhiều thứ để làm lắm " Ngô Gia ra lệnh.

Nói đúng hơn thì, Ngô Gia cảm nhận được đang có tầng tầng lớp lớp áo thịt đang chèn lên bên ngoài, ban đầu, để sử dụng các giác quan, Ngô Gia đã cố gắng tạo ra hàng trăm con mắt, mặc dù hầu hết trong số chúng không đầy đủ cơ chế như một nhãn quan thật sự, nhưng sau nhiều lần tham chiếu, những con mắt đã tạo ra một cách hoàn hảo.

Cũng giống như linh hồn cần thể xác để hoạt động tại vũ trụ có thể quan sát, những cơ thể phàm trần cũng cần linh hồn để ghi lại thông tin, sự trao đổi này tạo ra một nguồn năng lượng mới mà không vi phạm quy tắc bảo tồn năng lượng hiện có.

Ngô Gia đã vào rừng cũng được ít ngày, việc kiếm ăn vẫn rất khó khăn vì hầu hết các sinh vật tại nơi này đều đi theo bầy, một đàn thường bao gồm tới hai mươi tới ba mươi con, không như tại sa mạc, những sinh vật đi lẻ nơi này rất hiếm.

Chỉ cần đủ thời gian, không nghi ngờ gì thì nền văn minh đầu tiên ở thế giới này sẽ sinh ra từ đôi tay của Ngô Gia.

Nó rất tệ, tệ đến mức Ngô Gia chỉ có thể dùng hình ảnh địa ngục để miêu tả nó.

"?"

Nó thấy bóng đen đó mở miệng, phát ra âm thanh mà nó không hiểu, nhưng ít lâu sau nó biết rằng, đó được gọi là ngôn ngữ.

Ngô Gia đã hiểu chức năng mới là gì.

"Thôi được, thử xem"

May mắn một chút, Ngô Gia đã phát triển một cơ quan chuyển đổi năng lượng mặt trời, giúp duy trì một chế độ tiết kiệm năng lượng hiệu quả, mặc dù việc sinh tồn vẫn đang ở mức báo động đỏ.

Sáu con mắt của nó đã được giảm còn ba, với con mắt thứ ba ở trán nó luôn đóng, con mắt thứ ba này rất n·hạy c·ảm với ánh sáng, và có thị lực tương đương với kính viễn vọng, dễ dàng bắt được hình ảnh kể cả trong đêm tối nhất. Đôi mắt còn lại được xếp tại hốc mắt, đỏ chói, cầu mắt đen, có tác dụng thay thế thị lực vào ban ngày.

Ngô Gia suy đoán rằng, đó có thể vì vũ trụ nơi anh sống đã trải qua 14 tỷ năm tuổi, sự bùng nổ văn minh thậm chí đã kéo dài hơn ba nghìn năm.

Oác oác oác

Cũng không lâu lắm, Ngô Gia đã đủ khả năng để khống chế sự háu ăn của thể xác, thay vì nói sự hấp thụ của nó là bản năng, thì thực tế bản thân Ngô Gia cũng không có cảm nhận được cái sự 'đói bụng' của nó.

Đáng nhẽ, nó sẽ bị g·iết và bị ăn thịt, nhưng may mắn nó vẫn còn đủ khỏe để thoát khỏi cửa tử nhất thời.

Cứ như thế, cuộc sống tại thế giới xa lạ của Ngô Gia cũng có một chút khởi sắc, trong hành trình tìm kiếm và khai phá bí mật của linh hồn và cuộc sống. . . hoặc không?

Một bầy khỉ cánh dơi rời đàn lọt vào tầm mắt của Ngô Gia, gã nấp vào gần đó và quan sát xem chuyện gì xảy ra, và cũng đã bắt gặp khung cảnh bắt nạt vừa xảy ra.

Cũng giống như chức năng sinh mệnh, Ngô Gia có thể kết hợp, phân tách và bổ chính lại những linh hồn, nhưng cũng có vài khác biệt lớn. Thí dụ như, lớp xác mà Ngô Gia sử dụng thực sự là một sinh vật sống, bất chấp sự phi vật lí và đi ngược lại mọi quy luật sự sống, nó thực sự hoạt động và có những đặc điểm của một sinh vật thực thụ.

Trước đây, lượng năng lượng tỏa ra từ linh hồn Ngô Gia là quá ít so với sức tiêu thụ của cơ thể phức tạp và khổng lồ mà Ngô Gia có, nhưng kể từ khi mở ra chức năng mới, Ngô Gia đã tìm ra một con đường mới.

Những khu vực trù phú, rộng lớn, thuộc về các dung hợp quái vĩ đại, thân to trăm mét, sở hữu sức mạnh dời núi chuyển sông.

"Để ta xem, liệu nó có hiệu quả không "

Cách lí tưởng nhất hiện tại là tiến sâu vào trong rừng, dù tuy có hơi sợ, nhưng vẻn vẹn chỉ sợ những thứ không biết thôi, so với việc chịu đau đớn khi tạo thể xác mới, có lẽ sẽ ổn hơn chút. . .

Trong thế giới linh hồn, thời gian và vật chất không bị ràng buộc rõ ràng, trải nghiệm thao tác giữa những linh hồn với nhau thường chỉ bằng một phần một trăm ở hiện thực.

"Bắt đầu mở khóa chức năng tích hợp thông tin"

So với Ngô Gia, linh hồn của những con thú chưa có trí tuệ đầy đủ, quả thật vô cùng rách rưới và thô sơ.

Ao nước, những nơi an toàn hơn, tồn tại những bầy đàn nhỏ, tuy có kích thước không được áp đảo cho lắm, nhưng lại đông đến phi thường và có ý thức lãnh thổ rất cao, bọn chúng thường ở những nơi gần bìa rừng vì nơi này dễ kiếm ăn hơn.

GRAAAHHHHH!!

Để săn mồi hiệu quả hơn, Ngô Gia đã phát triển mười cái xúc tu, các xúc tu được đúc từ rất nhiều gân và cơ được bện vào nhau, có độ đàn hồi cao và cũng như rất bền, khi giãn căng hết sức, có thể kéo dài tới ba mươi mét có hơn.

---

May mắn thay, những khả năng mới này đã ngay lập tức có chỗ sử dụng.

Nó không biết phải làm gì, cả đời của nó chưa từng phải đối mặt với bất cứ thứ gì như vậy, thế nên, nó cứ cứng đờ ra đó, cũng một phần nó đã chịu thương quá nhiều, phần cách là vì nó đã không đủ tỉnh táo để phán đoán tình huống.

"Mặc dù nó có thể tốn tới hàng trăm ngàn năm, tùy thuộc vào tiềm năng của Adams"

Cách để làm việc đó là thao túng linh hồn, linh hồn chính là đầu nguồn của mọi thông tin vật chất, năng lượng, hiện tượng, thao túng linh hồn thì có thể có quyền truy cập vào hầu hết mọi vật chất, thậm chí là phức tạp như khóa gen.

Không phải vật chất, nhưng lại hơi giống năng lượng, không nhìn thấy được nhưng giữa linh hồn có thể thể cảm nhận lẫn nhau như tiếp xúc vật lí, một cảm giác gì đó những điện cảm.

Những con khỉ cánh dơi không ngừng oanh tạc sóng âm vào nó từ xa, đây là những con xấu tính trong bầy, đã t·ruy s·át nó mấy ngày nay.

Bất thường, khó hiểu và đáng sợ.

Những chiếc xúc tu khổng lồ, đầy gai xương nhọn hoắc, tung ra như chiếc ô, cuốn nát người những con khỉ dơi nhỏ và ném vào bên trong một cái vòm miệng to lớn như chiếc chậu máu.

Vị trí thủ lĩnh của nó cũng nhanh chóng biến mất.

Chỉ đoán chừng đầu đinh bạn của gã cũng không ngờ được cái hộp này chứa chìa khóa đến vô thượng sinh mệnh như vậy đi.

Nhìn từ bên ngoài, cơ thể nó đã thoái hóa phần lớn lông trên cơ thể, hầu hết các đặc điểm động vật vẫn còn, và làn da thô cứng đen sậm, nhưng Ngô Gia đã cố tình cho nó có nhiều đường nét con người hơn, nếu may mắn, có thể thế hệ con cháu của nó sẽ tiến hóa thành một giống loài mang hình dáng nhân loại như tưởng tượng của Ngô Gia.

Tức thì, một thứ kì lạ mà Ngô Gia rất quen thuộc, chui ra khỏi đống xác mà gã mới hấp thụ, đúng vậy, không gì khác ngoài những linh hồn của những con khỉ cánh dơi. Tò mò, Ngô Gia dùng linh hồn thử chạm vào chúng.

Cảm nhận năng lượng tràn vào cơ thể, Ngô Gia cảm giác khoan khoái đến lạ, cảm giác này kéo dài chưa lâu thì bỗng nhiên cái gì đó thay đổi.

Kịch bản tệ nhất là từ bỏ chiếc áo xác này và để linh hồn trôi dạt vào nơi nào đó khác.

Nhỡ gã không quay về được địa cầu thì làm sao giờ? Dù khả năng tiếp nhận thích nghi hiện thực của một con dân thời đại bùng nổ văn hóa cao tới bất ngờ, nhưng tiếp nhận vỏn vẹn cũng chỉ là tiếp nhận.

Người sở hữu Lập Phương là duy nhất, độc nhất và đặc biệt nhất.

Một bàn tay che phủ tầm nhìn của nó, trong một lát, nhận thức nó bị duy chuyển đi, nó như bị kéo ra khỏi cơ thể của bản thân mình, và khắp nơi bị bao phủ trong một khoảng không gian tối đen hư vô.

Gã nhìn qua, một con khỉ cánh dơi tàn tật nằm vật vờ cách đó không xa, nó là con khỉ lớn bất thường đã suýt bị g·iết bởi tộc đàn của mình, và giờ đây, trong sáu đôi mắt của nó đều là nỗi kinh hoàng.

Lập phương Ưu Phiền có thể chiết xuất, lưu trữ và thay đổi linh hồn của những con mồi mà Ngô Gia đã g·iết hại, tuy nhiên nó không thể tích hợp chúng vào chính người sở hữu Lập Phương, Ngô Gia biết, đó là vì nó không thể mạo hiểm việc nền tảng linh hồn bị biến đổi.

Nhớ lại trải nghiệm đó, Ngô Gia không nhịn được rùng mình, thực sự Ngô Gia đã hình thành sự ám ảnh với đau đớn rất nhiều, dến mức gã loại bỏ hầu hết dây thần kinh trong thân xác, tuy nhiên, lại không có cách nào bỏ đi sự đau đớn tới từ linh hồn.

Đám khỉ cánh dơi tại phía nam khu rừng chính là như vậy.

Đôi cánh nó trở nên to lớn hơn trước, sải cánh khoảng sáu mét hơn, giúp nó bay cao hơn ba mươi mét, với tốc độ ngang với các loài phi cầm.

----

May mắn thay, việc phân tích mã linh hồn của khỉ cánh dơi không khó như tưởng tượng, Ngô Gia nhận ra các thông tin linh hồn tại thế giới này rất thô sơ, gần như là mọi thông số đều ở mức nền tảng chưa được phát triển khi đem so sánh với chính bản thân anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù hiếm, cũng không phải không có.

Những bầy đàn nhỏ này, vì để đảm bảo chiến lực cho cả đàn, những con yếu kém hay khuyết tật, thường sẽ bị vứt bỏ, hoặc trở thành thức ăn cho những con khỏe mạnh.

Toàn bộ thông tin đó đều được ghi lại trong mỗi linh hồn khi chúng được ra, mọi thứ đều có linh hồn, kể cả thế giới này.

Tuy nhiên, đó là công việc gần như bất khả thi, mỗi linh hồn gần như không tương thích lẫn nhau, và phải có môi giới như Lập phương Ưu Phiền, thứ có thể mã hóa toàn bộ những linh hồn có cấp bậc thấp hơn chủ thể.

Nhìn bóng đen đang từ từ tới gần, nó hoảng sợ, muốn bỏ chạy, nhưng nó không còn sức và tứ chi nó đã gần như bại liệt.

Thứ nhất, Ngô Gia đang muốn sử dụng khả năng này để thao túng và mã hóa linh hồn của khỉ cánh dơi, từ đó can thiệp vào cơ thể của nó mà không gây ra sự sụp đổ cấu trúc thân thể.

Lập phương Ưu Phiền bên trong linh hồn Ngô Gia nhấp nháy, cộp một tiếng, chiếc hộp xoay một vòng, và giọng nói lạnh lẽo đã từ lâu chưa được nghe phát lên

Cảm giác này thật sự vi diệu, như Ngô Gia đang khống chế hoàn toàn một cái máy móc, cái linh kiện vậy.

Nhờ đó, gã đã đoán ra được, tại vũ trụ này, thế giới này cũng chỉ mới được sơ khai không lâu, cấp độ linh hồn của chúng hẳn chưa được cao vì tuổi đời vũ trụ còn non trẻ.

Tại vùng đất luôn luôn tiến hóa để sinh tồn này, thương tật chính là thứ biểu hiện sự thấp hèn. Vì lẽ đó, ngây bây giờ, nó đang bị cả đàn xua đuổi, và vì v·ết t·hương đã gần như hoại tử, khiến nó không còn sức để đàn áp tộc đàn của mình nữa.

Tiếng xương vỡ, thịt nát, những con khỉ dơi nhỏ thậm chí còn không kịp phản ứng, tụi nó bị cuốn vào bên trong và trở thành chất dinh dưỡng cho thứ đó.

Ngay bây giờ, giữa một vùng trống trải, những con khỉ cánh dơi nhỏ tụ thành bầy ba đến năm con, cùng nhau xua đuổi một con khỉ cánh dơi trưởng thành bất thường, cao hơn hai con thông thường cộng lại, đầu nó dễ dàng chạm vào một cây cỏ nguội ba mét hơn.

Kể cả những giống loài bất thường nhất ở sâu trong khu rừng, dù mạnh mẽ đến r·úng đ·ộng, nhưng lại không mang tới cảm giác kì quái, sợ hãi và khó nắm bắt như vậy.

Nếu chăm chỉ thu thập linh hồn, Ngô Gia có thể phát triển một hệ thống linh giới đủ để cung cấp lượng năng lượng cần thiết cho chi phí hoạt động sinh mệnh, mặc dù điều đó vẫn còn khá xa vời.

Dù thấp, nhưng đó vẫn là công việc khó khăn đòi hỏi sự may mắn nhất định. Thậm chí, Ngô Gia không rõ liệu có những thay đổi nào khác đã xuất hiện sau khi sản phẩm của gã đã hoàn thành hay không.

Thế là, Ngô Gia hít một hơi thật sâu, rồi bước vào trong tán dương xỉ nguyên thủy.

Cùng với đợt t·ấn c·ông liên tục từ trái, phải, mọi hướng, con khỉ cánh dơi b·ị t·hương từ từ khụy xuống, vào lúc nguy cấp, một thứ gì đó xuất hiện sau những con khỉ cánh dơi nhỏ.

Gã không nghĩ tới, chỉ là một món quà nho nhỏ mà bạn mình tặng, lại là thứ đem mình từ vực sâu không đấy, a tu la trì vô gian địa ngục, trùng sinh mỹ hảo nhân sinh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong khu vực rừng nguyên thủy rộng lớn, cũng có sự phân chia cấp bậc giữa các cự thú. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng đồ ăn nơi sa mạc không còn nhiều lắm, bản thân khu vực Ngô Gia cũng đang dần thưa thớt sinh vật, bọn chúng dường như đã nhận ra đây là địa bàn Ngô Gia đang săn bắt, đã nhiều ngày rồi Ngô Gia đã không được nạp năng lượng.

Trước đây, việc duy trì và nén xác thịt thành hình dạng con người rất khó khăn, nhưng điều đó đã được cải thiện đáng kể, không còn đi được vài bước là gã đã sụp đổ thành đống bầy nhầy.

Một con T-rex non với chiếc đuôi bạch tuột đã đi lạc, và Ngô Gia đã hấp thụ nó. Sau khi hấp thụ, gã đã có đủ năng lượng để thay đổi các chức năng sinh học.

"Nói đến thì, tình huống này là như nào vậy? "

Tuy nhiên, linh hồn lại ở một tình cảnh khác hoàn toàn, nền tảng ý thức của Ngô Gia là những đoạn mã thông tin được khảm sâu trong linh hồn, linh hồn nói cách khác là một cái phần mềm độc lập, một hệ điều hành độc nhất của một thế giới khác.

Ngô Gia đã đặt tên cho khỉ cánh dơi, Adams, mặc dù việc gọi là khỉ cánh dơi khá đỗi thô sơ, Ngô Gia đã cải tạo nó dựa trên những đặc điểm của bản thân mình, ngoài việc cần hấp thụ một lượng lớn máu thịt ra, nó còn có thể phát triển bản thân qua việc săn bắt nữa, chỉ là Ngô Gia chưa nói cho nó biết thôi.

Từ xa, một tiếng rống như sấm rền chấn động cả khu vực trung tâm khu rừng.

Gã lén lút luồn ra sau đội hình, và vào lúc chí mạng nhất, cơ thể người của Ngô Gia nổ tung, biến thành một đống thịt khổng lồ cùng với mười chiếc xu phóng tới mục tiêu.

Điều thú vị khác là càng sử dụng thuần thục Lập phương Ưu Phiền, các xác thịt càng dễ dàng nén lại, dường như không có giới hạn cho khả năng nén, thậm chí Ngô Gia cảm giác, chỉ cần cố gắng liền có thể nén lại thành một nhúm phân tử.

Những gì nó đang trải qua, chính là việc linh hồn bị kéo ra khỏi cơ thể. Nhờ Lập phương Ưu Phiền, nó đã không chịu sự đau đớn như Ngô Gia đã từng, nhưng với trải nghiệm của một con khỉ cánh dơi, hiển nhiên là nó không nhận thức được việc này.

Thậm chí trên những chiếc xúc tu có những chiếc hõm nhỏ, những cái hõm này chứa đựng những chiếc gai xương từ mười đến mười lăm centimet, trong lúc chưa bung khỏi hõm, đầu gai còn được tẩm một chút độc t·ê l·iệt.

Thân thể nó giờ đã được Ngô Gia thu nhỏ lại, so với cơ thể cao lớn hơn ba mét trước kia, giờ đây nó chỉ ngang bằng một con xạ hưu 2 mét hơn. Nhưng xương cốt phát triển, và cơ bắp được sắp xếp hợp lí hơn, cơ bản thì giờ nó có thể dùng tay chặt đại thụ mà không gặp khó khăn gì.

Thông thường, thế giới vật chất vô cùng hạn chế cách để tương tác với các linh thể, bản chất linh thể, như đã đề cập, vô hình và khó cảm nhận, tâm linh là một vấn đề thực sự kì quái, tuy vậy, dù nói là bản chất giữa chúng không có liên hệ nào, linh hồn vẫn sản sinh năng lượng, năng lượng chính là phương pháp tiếp cận thế giới vật chất một cách gián tiếp.

Ngô Gia đã nảy ra một ý tưởng rất thú vị, trước đây, gã không thể can thiệp vào cấu trúc sinh mệnh của sinh vật khác, mặc dù nghe có vẻ hợp lí, nhưng gã vẫn không hiểu tại sao.

"Chiếc hộp? "

Các hang động, sông ngòi, khu vực nhỏ hơn, thường sẽ bị chiếm lĩnh bởi các loài bầy đàn, phi cầm, bọn chúng không những to lớn như voi, mà còn sống thành bầy vô cùng hung hãn.

Dù có tất cả nguồn lực để làm điều đó, đối với Ngô Gia, đây vẫn là lĩnh vực hoàn toàn mới mẻ, mỗi bước gã đi đều là con đường chưa được ai khai phá, thao túng mã linh hồn đòi hỏi một nỗ lực tinh tế và kiên nhẫn.

Thứ hai, gã đang muốn thử nghiệm việc tạo ra một quyến thuộc, bằng cách tách một phần vỏ ngoài linh hồn của mình và ghép nó vào bên trong khỉ cánh dơi lớn. Ý tưởng này đã hình thành không lâu sau khi Ngô Gia tiếp cận với quyền năng của khối lập phương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đặt bản thân vào một môi trường xa lạ, không có hướng đi, mắc kẹt trong một thể xác đã thoát li phạm trù nhân loại. . .

Nhưng vấn đề đó cũng nhanh chóng được Ngô Gia tìm ra cách giải quyết khác.

Chương 3: Mã hóa linh hồn

Nhưng đó chỉ là mặt thể xác, mục đích của Ngô Gia là để nó thay thế mình đi săn bắn, thu nhập linh hồn từ trong khu rừng. Nhờ vào các thay đổi của Ngô Gia, linh hồn nó giờ đây đã lớn mạnh, cho phép xuất hiện suy nghĩ, tạo điều kiện cho việc phát triển trí tuệ.

"Hmm. . . " Lẩm nhẩm cái tên này, Ngô Gia cảm thấy vô cùng tự hào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu không có năng lượng, đống máu thịt của Ngô Gia sẽ bị sụp đổ và thối rửa.

Con khỉ cánh dơi lớn, ôm lấy v·ết t·hương, sáu mắt mở to và thân thể run bần bật đầy sợ hãi

Vì lẽ đó, khi Ngô Gia nạp vào máu thịt của những con thú, tất cả chúng đều được nối liền nhau bằng những mã gen độc nhất, ý thức của chúng bị xóa sổ và quyền truy cập được toàn quyền quyết định bởi Ngô Gia

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Mã hóa linh hồn