Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Evas

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Evas


Sau thêm một khoảng thời gian. Cả Adams và gã đều mạnh lên rất nhiều. Ngô Gia đã tìm cách giảm thiểu sự đau đớn cho bản thân. Qua cơ chế "linh hồn, ánh sáng và chữa lành".

"Deinosuchus?"

Các xúc tu cắm thẳng vào phần cổ của con thú, khiến nó giãy lên vì đau đớn. Gào rú vùng vẫy. Các xúc tu của Ngô Gia xoay tròn, bung ra, đầu lại vừa hay có độc. Làm con cá sấu đau gấp bội.

Một dạng luật lệ đã tồn tại suốt hàng thế kỷ qua. Thậm chí ngay cả tiềm thức sinh tồn của con người vẫn vang vẫn điều đó, "Cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh là kẻ có quyền."

"Mày có thể hiểu tao đang nói gì không?"

"Có lẽ săn mấy con khủng long làm thú cưỡi sẽ di chuyển nhanh hơn"

Ngô Gia cũng lấy ra một mảnh từ vỏ linh hồn của mình, trộn nó với một ít mảnh linh hồn từ Adams rồi nhét nó vào hạch tâm linh hồn của khỉ cánh dơi trắng, điều này sẽ giúp định vị đồng minh và quyến thuộc của Ngô Gia, dù nó có bất kì ở nơi đâu.

"Này. Mày nghĩ, mày có thể làm được gì?"

Nó vùng vẫy, rồi vùng vẫy. Sau đó lại yếu dần, rồi nằm gục xuống. C·h·ế·t không nhắm mắt. Máu chảy tung tóe, thịt bầy nhầy.

Mong mỏi việc sẽ quay trở lại Địa Cầu. Nơi gã đã được sinh ra. Gã nhớ gia đình. Nhớ cái thằng bạn đầu đinh làm viết lách gia, và nhớ con cún, gã đặt tên là Mực. Nếu không tại kẻ điên kia đã nhẫn tâm g·i·ế·t hại gã. Thì giờ chắc gã vẫn đang ở nhà chơi tựa game yêu thích của chính mình.

Quan trọng bây giờ, Ngô Gia cần tìm cách để "nâng cấp" Adams thành một loài sinh vật có đầy đủ các chức năng thích nghi được với từng môi trường khắc nghiệt, mô phỏng phức tạp.

"Tao với mày cùng đi săn."

Ngô Gia cất tiếng. Thầm bật cười trước vẻ ngây ngô của Adams. Nó bối rối nghiêng đầu, tự hỏi rằng gã ta đang làm gì.

Ngô Gia cất tiếng gọi tên. Adams chạy lại theo lệnh. Tay vẫn còn rướm máu.

Nhìn về phía Adams đang vô cùng vui vẻ, Ngô Gia đã quyết định sẽ gọi người bạn mới này là Evas.

Và khi có thú to lớn đến vị trí cần đến. Gã nhanh chóng nhảy xuống. Chụm các xúc tu lại thành một chỗ, nhắm vào phần cổ của con cá sấu có sừng đó.

Có một thứ thú vị, Ngô Gia đã chú ý. Dù trí tuệ và cấp độ linh hồn của Adams rất kém, nhưng nó vẫn biết cách thuần thục và phát triển các kỹ năng cho sẵn. Adams có ý chí cầu tiến rất cao. Ngô Gia đã lỡ đánh giá sai giá trị hiện tại của Adams ngay từ lúc đầu rồi.

Không ngoài dự đoán, có lẽ nó cảm nhận sự đồng cảm từ một con khỉ có cùng hoàn cảnh, một dấu hiệu của 'con người' điều này làm Ngô Gia khá vui, ít nhất công việc gã đã có chút khả quan.

Đôi cánh dơi của nó cũng to lớn hệt như Adams, trừ việc nó màu trắng.

"Thật muốn về nhà..."

Adams giơ đôi cánh màu đen tuyền dài khoảng sáu mét của mình. Ngô Gia quan sát một chút. Nếu gã nâng cấp nó thành một món vũ khí, có vẻ sẽ có ích cho việc sinh tồn của Adams.

Ngô Gia lần này đảo mắt về phía Adams, thứ sinh vật gã vừa tạo ra khoảng vài phút trước. Một con thú mang hình người dựa vào nền tảng cấu tạo cơ thể cơ bản của nhân loại. Nhưng lại mang một số đặc điểm kỳ lạ, như loài điểu nhân trong truyền thuyết xa xưa của loài người, nhưng ở phiên bản của một thế giới khác.

Ngô Gia cần động não để tìm ra một phương pháp phù hợp để Adams tiến hóa, không dựa dẫm vào gã quá nhiều. Chưa bàn tới việc, gã cần phải dùng Khối Lập Phương, để chế tác và điều chỉnh từng chi tiết. Ít ra, Adams cũng cần có những quyền cơ bản của riêng mình.

Adams rất yêu thích Evas, dù trí thông minh của Evas chỉ như một con mèo nhỏ, nó vẫn mang vẻ thông minh kì lạ, dù không xinh đẹp như phụ nữ loài người, nhưng làn da trắng phản nắng của nó tạo nên vẻ đẹp thần thoại quỷ dị.

Buồn cười là việc Adams là một loài thiểu năng trí tuệ, cấp bậc thấp hơn giống loài của Ngô Gia rất nhiều. Một điều nên nhớ, các loài sinh vật cấp thấp sẽ sống bằng bản năng, chứ không thể có đầy đủ loại tư duy như nhân loại thông thường được.

Chương 4: Evas

Adams học nhanh hơn Ngô Gia nghĩ. Nó còn biết chế tạo đuốc từ ngọn lửa Ngô Gia đã chỉ cho nó cách tạo.

Ngô Gia lẩm bẩm trong miệng. Có khi nào là loài cá sấu khổng lồ trong thời tiền sử đó, nhưng ở thế giới khác?

Nghĩ là làm, Ngô Gia đứng phắt dậy, bắt đầu việc thu phục thêm vào nhân lực kiến thiết thế giới mới, cụ thể là đám khỉ.

Adams ngoan ngoãn gật đầu. Nó mong mình không phật lòng bóng đen trước mặt.

Về tương lai, Khối Lập Phương quyền năng này sẽ phát triển sang một cấp độ khác, dựa vào mức độ sử dụng thuần thục của Ngô Gia. Vì gã tượng trưng cho một đầu bếp, nấu những "món ăn" của mình.

Adams hiện tại đang câu giờ. Ngô Gia nghĩ đến việc tấn công phần da mềm của nó. Đây là cách tốt nhất, để tiêu diệt nó nhanh chóng.

Con quái vật lao tới. Đang rượt Adams. Ngô Gia đưa mắt liếc nhìn xuống.

Nhưng gã muốn chừa năng lượng. Vì nếu tiêu hao năng lượng quá nhiều, gã sẽ hoàn toàn cảm thấy đau đớn.

Mà những con như vậy, luôn luôn bị coi là dị loại yếu ớt và bị đuổi ra khỏi đàn.

Ngô Gia nhìn Adams và chỉ vào đống thịt. Nó có thể nấu đống thịt đó lên bằng lửa, hoặc ăn sống hết nếu muốn. Ngô Gia không quan tâm, gã đã có đủ lượng thịt để duy trì cho bản thân.

Tiếng dập mạnh. Một thứ rất to lớn nhảy ra khỏi dòng sông. Không to lớn bằng Deinosuchus, nhưng vẫn to hơn hai người họ rất nhiều.

Sự ngoe nguẩy cho thấy, thứ gì đó đang bơi ở dưới đó. Adams gào rú nhiều hơn. Nhưng vẫn ngoan ngoãn chờ lệnh của Ngô Gia.

Đầu tiên, gã cần phải can thiệp vào linh hồn của con khỉ trắng, việc đó diễn ra vô cùng dễ dàng, dựa trên khuôn mẫu của Adams, gã bắt đầu sao chép thông tin từ Adams và gán nó vào con khỉ trắng này, phát hiện cơ thể nó bị thương tổn, Ngô Gia liền rút một cái xương sườn từ Adams và phân rã nó thành vật chất hữu cơ cơ bản, dùng nó để hồi phục con khỉ bị thương.

Ngô Gia biết được điều đó. Gã gọi điều này với cái tên là "Giao thức linh hồn". Nó tựa như thần giao cách cảm, nhưng lại sử dụng linh hồn để giao tiếp với nhau.

Evas không mạnh như Adams, nhưng sở hữu khả năng quyến rũ kẻ khác bằng mùi hương, như động vật nhỏ, côn trùng. Hoặc gây phân tâm những con thú lớn.

Gã nghĩ, nếu lấy được đoạn mã gen của con này. Chắc chắn sẽ lấy được vẩy cá.

Adams cần phát triển thêm. Tiềm năng của nó là rất lớn. Có thể sẽ mất vài ngàn năm, thậm chí là vài triệu năm. Nhưng tại một đoạn điểm nào đó trên dòng sông thời gian. Nền văn minh từ giống loài hậu duệ của Adams sẽ được hình thành.

Ngô Gia đang suy nghĩ đến việc áp dụng các kiến thức của nhân loại để nâng tầm lối sống của bản thâm. Gã dạy Adams cách tạo ra lửa và vũ khí. Và bắt hắn phải ghi nhớ thật kỹ.

Khả năng này trích xuất từ một trong những thực vật mà Ngô Gia thu thập được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không nhất thiết phải trở nên hoàn hảo. Vì trên đời này, khó mà tồn tại loài sinh vật xuất sắc không tì vết. Ngô Gia chỉ có một yêu cầu đơn giản, là phát triển Adams thành một loài sinh vật có một lượng trí tuệ và sức mạnh phù hợp, để sinh tồn và tự động tiến hóa, không nhờ sự nhúng tay và hỗ trợ của gã về sau.

Ngô Gia thầm nghĩ. Dù biết khả năng của gã và Adams đủ sức băng hết cả khu rừng này.

Nhưng điều quan trọng là phải canh thời gian thật chuẩn xác. Phần cổ của nó, là phần ít vẩy nhất. Ngô Gia đang giao thức linh hồn với Adams. Gã mong nó hiểu ý của gã, mà thực hiện theo kế hoạch.

Adams cần có tư duy. Nó phải biết cách suy nghĩ, có chính kiến. Nhưng hiện tại chỉ não nó quá bé. Cấu tạo không quá phức tạp khiến nó trông thật khù khờ, và chỉ dựa vào bản năng để sinh tồn.

Ngô Gia thầm nghĩ, sau khi gã nghe thấy tiếng động từ xa vọng lại. Như một tiếng sầm rầm từ chúa trời. Nó vang vọng khắp trung tâm của khu rừng làm các sinh vật nhỏ li ti như lũ côn trùng len lỏi chạy lại dưới chân của Ngô Gia.

Nhưng tạm thời, cứ để Adams làm quen với cơ thể mới của mình trước đã. Cho tới lúc Adams quen dần với cấu trúc hình thể mới. Ngô Gia sẽ tiến hành công cuộc "cải cách" lần thứ nhất.

"Đây gọi là ngôn ngữ. Tao không biết mày có thể hiểu được hay không. Nhưng về sau, tao mong mày có thể tự hình thành ngôn ngữ của riêng mình"

Adams lao lên như một con thú. Vì vẫn còn bản năng thô sơ của loài khỉ cánh dơi. Nên nó dùng cả bốn chi để săn mồi.

Ngô Gia tựa lưng vào cái gốc cây. Gã đang quan sát Adams, kẻ đang săn bắt động vật ở phía đằng xa xa.

Việc của Ngô Gia là nhảy xuống vào thời điểm đúng lúc. Gã đang chờ đợi con quái thú đến vào nơi gã muốn nó tới.

Ngô Gia suy ngẫm một cái gì đó, khi nhìn Adams đang co rúc bịt tai lại. Về cơ bản, linh hồn của Adams vẫn mang bản năng của loài khỉ cánh dơi. Và bản năng của các loài động vật hoang dã thì sẽ luôn trốn chạy khỏi những kẻ mạnh, khi rơi vào tình thế bất trắc.

"Mày muốn tao cứu nó? " Ngô Gia nghi ngờ hỏi.

Theo như những gì Ngô Gia đã quan sát từ nãy tới giờ. Hiện tại bây giờ, Khối Lập Phương Ưu Phiền có hai chức năng cơ bản: Chức năng sinh mệnh và chức năng linh hồn. Tích hợp là sự kết hợp của cả hai chức năng cơ bản trên.

"Adams, làm đi"

Trong lúc sao chép thông tin linh hồn từ Adams, Ngô Gia bất ngờ nhận thấy lượng thông tin Adams đã nhiều hơn trước, bắt đầu thoát khỏi vẻ đơn giản thô sơ như trước đây.

Gã nói. Adams vì không biết nói chuyện nên chỉ ậm ự cho qua. Ngô Gia cũng không quan tâm lắm, chỉ coi như nó là độc thoại nội tâm trong lòng của chính mình. Trong khi các xúc tu của gã vẫn hăng hái săn những con vật nhỏ xung quanh.

...

Nhưng vảy cá của con cá sấu có sừng này lại cứng lắm. Da bò sát trong thời này, lại thô ráp đến lạ. Nên Ngô Gia đang suy tính một cách hiệu quả hơn, để tiêu diệt nó.

"Đi thử xung quanh săn bắt cho tao được không? Tao cần thêm linh hồn. Còn mày thì cần máu thịt để duy trì cơ thể. Giao kèo đấy. Làm đi"

Adams gật gật đầu. Ngô Gia cũng bật cho mình mấy cái xúc tu lên. Việc của họ là phải băng qua một dòng sông từ thời tiền sử. Nhưng trước hết, phải đánh bại thứ đang cư ngụ ở dưới lòng sông trước. Cả hai cẩn thận tiến lại gần. Quan sát sự chuyển động của mặt nước.

Ngô Gia chỉ trỏ. Gã không mong Adams sẽ c·h·ế·t. Vẫn còn nhiều loài sinh vật nguy hiểm hơn ở sâu trong rừng. Adams bây giờ chỉ nên săn bắn mấy con thú nhỏ. Thu gom một lượng linh hồn vừa đủ cho Ngô Gia.

Adams, sau vài tuần trong cơ thể mới. Nó cũng đã học được cách điều khiển và tối ưu những thứ có sẵn.

Adams tuân lệnh, nó không nhanh không chậm lao vào chặt cái cây mà Ngô Gia đã chỉ. Cái cây bị đứt trong tích tắc, ngã để có đường qua bờ sông bên kia.

Thậm chí, Adams có biết sử dụng cái cánh đen tuyền của nó để tạo ra cơn lốc xoáy nhỏ, mục đích là dọa sợ các con mồi trong bụi rậm chui ra, cho dễ bắt. Hay sử dụng tiếng la ó của mình để xác định đường đi.

Adams khẽ gật đầu. Rừng ở bên phía Tây có nhiều cây um tùm hơn. Cần phải băng qua một con sông chảy xiết từ núi xuống. Nếu đi dọc theo, có thể sẽ tới biển. Nhưng ngay lúc này, Ngô Gia chỉ muốn đi săn để tích tụ linh hồn.

Trong lúc suy nghĩ, Ngô Gia nghe thấy tiếng kêu của Adams cách đó không xa, tiến đến, gã bắt gặp một con khỉ cánh dơi đang nằm gọn trong ngực của Adams, con khỉ này không chỉ nhỏ, cánh nó đã bị rách, mưng mủ, mà tứ chi nó còn mảnh khảnh, còi nhom.

TIếp tục như vậy, hẳn quá trình tiến hóa sẽ bắt đầu không lâu.

"Tao với mày đi sâu vào rừng theo hướng tây. Xuyên qua khu rừng. Tao muốn săn mấy con to to" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngô Gia tượng trưng cho một loài sinh vật tối cao, như một dạng khái niệm thần linh mà chúng ta thường hay gọi. Nhào nặn và "chế tác" linh hồn. Dựa vào Khối Lập Phương Ưu Phiền, khả năng của Ngô Gia gần như là ưu việt hơn so với những loài sinh vật mang linh hồn non trẻ ở tại vũ trụ đây.

Sự ồn ào đánh thức con vật ở dưới lòng sông nhiều hơn. Mặt đất rung chuyển dữ dội. Rõ là một con quái thú rất to. Có vẻ nó đang bơi ra khỏi mặt nước.

Nhưng mà bây giờ nó đã đạt đến trình độ thế này chỉ trong vài tuần, thì quả thật rất nhanh. Ngô Gia đang mường tượng đến viễn cảnh nền văn minh do chủng loài dựa trên nền tảng của Adams thô sơ hình thành.

Ngô Gia cúi đầu lại xem xét loài sinh vật mang tên Adams ở phía trước mặt. Gã không mong Adams sẽ sợ mình, mặc dù việc phục tùng gã là cần thiết. Nhưng Adams trong mắt Ngô Gia không được coi là một con thú.

Cấp càng cao, thì nền văn minh sẽ càng phát triển mau hơn dự tính. Vẫn chưa đến lúc để Ngô Gia "chế tác" cho Adams.

Con cá sấu rầm lên một tiếng khá to. Nó lao vào định húc bay hai người. Nhưng nhanh chóng né được. Ngô Gia nhảy lên một cái cây cao. Trong khi Adams ở phía dưới né đòn của nó. Lâu lâu lao vào phản công lại.

"Có lẽ nào, ta nên để các ngươi sinh con không? "

Adams tức giận nhiều hơn. Chờ lệnh Ngô Gia để tấn công. Cả hai sẵn sàng nghêch chiến con quái này.

Sau khoảng thời gian, khỉ cánh dơi trắng đã hoàn toàn khôi phục, nó đã trút bỏ hầu hết các đường nét thô cứng của động vật, trở nên mềm mại với những đường cong, lông đầu nó phát triển, trở nên dài, trở thành tóc, mang hương thơm đặc trưng của loài thực vật ăn thịt có khả năng quyến rũ con mồi.

"Adams, mày chặt khúc gỗ, bắt quá dòng sông cho tao. Cái cây đằng kia vừa đủ chiều ngang của dòng sông đấy"

Gã nói. Adams cúi đầu, nghe theo. Nó chỉ biết kêu vài tiếng thỏ thẻ, không dám chống lại người trước mặt. Ngô Gia là người dẫn đường trước. Gã đã nâng cấp xúc tu của mình. Thay vì mười cái xúc tu như lúc đầu, Ngô Gia đã thu lại thành bốn. Nhưng độ bền, diện tích và sức mạnh cùa xúc tu đã được tăng lên.

Ngô Gia tiến lại quan sát Adams, có vẻ trước mặt nó. Gã là một kẻ mang hào quang áp đảo gấp hàng ngàn lần. Adams phục tùng anh vì nó sợ, sợ rằng bản thân nó sẽ c·h·ế·t đi, và linh hồn của nó sẽ không có một chỗ nào để nương tựa nữa cả. Và một khoảng thời gian nào đó, nó sẽ phân tán thành các hạt bụi nhỏ, chìm sâu vào trong cõi vĩnh hằng.

Thậm chí, gã còn dùng da của loài bò sát để đấp lên vẻ ngoài của mình. Vừa để phòng thủ, vừa có thể làm vũ khí nếu muốn.

Ai làm thủ lĩnh? Tất nhiên là Adams, Ngô Gia không có hứng thú với việc giao tiếp với động vật quá nhiều.

Tiếng nước chảy kêu róc rách bên tai gã. Adams gầm gừ, có vẻ nó cảm thấy một sự nguy hiểm đang tiến đến gần. Nó xung phong đi trước, như một con thú cưng ngoan ngoãn đứng lên bảo vệ chủ nhân của nó.

Ngô Gia cất tiếng lần nữa. Nhìn chằm chằm vào loài sinh vật ba mắt hình người kia. Adams đờ đẫn nhìn. Nó cảm thấy như tim nó đang bị bóp nén. Gã trước mặt muốn nó chứng minh khả năng của mình.

Dưới dòng sông, chắc chắn có thứ gì đó. Ngô Gia nghĩ. Gã bắt đầu bật chế độ phòng thủ. Adams gầm gừ nhiều hơn.

"Adams cẩn thận. Dưới lòng sông, có một thứ gì đó to lắm"

"Mày làm quen được với cơ thể mới tao đã tạo cho mày không vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Loài cây nơi đây thường cao tận vài mét trở lên. Có mấy cây cao tận hàng trăm mét là chuyện bình thường. Hầu như là loài dương xỉ cổ đại.

"Có vẻ đằng xa xa kia còn một thứ to lớn hơn rất nhiều"

Ngô Gia sau khi đã g·i·ế·t được nó, liền hấp thụ linh hồn. Nó to hơn của loài khỉ cánh dơi, cấp bậc và linh hồn cũng có phần nhỉnh hơn rất nhiều.

"Adams"

Nó bị bạch tạng, một con khỉ bạch tạch, tuy hiếm nhưng không phải Ngô Gia chưa từng gặp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn về phía Evas và Adams, Ngô Gia chợt nghĩ ra gì đó:

"Adams này, nếu tao cho mày mấy cái xúc tu giống tao thì trông nó có hơi kỳ không?"

Mặc dù đã có một vài bước phát triển trong trí tuệ, nhưng để phát triển văn minh, một thế hệ bầy đàn là cần thiết, Ngô Gia nhớ lại một chút, hình như ở bìa rừng phía Nam là bầy khỉ cánh dơi cũ của Adams.

Adams nhìn lên chúa tể của mình, ánh mắt của nó thể hiện sự thương xót không thuộc về động vật, để giữ đôi mắt nó không bị đốt đến đui mù, Ngô Gia đã tăng cường tuyến lệ trong đôi mắt nó, khiến mắt nó trở nên lấp lánh và đáng thương đến dị hợm.

Ngô Gia khẽ nhún vai. Sao cũng được. Gã vẫn muốn thu thập thêm nhiều linh hồn hơn nữa. Nếu có thể, Ngô Gia vẫn muốn sáng tạo ra thêm nhiều chủng loài hình người khác để kiến tạo ra "Tân Thế Giới" mới.

Cơ cấu mà Ngô Gia xây dựng cho Adams là có lưỡi và thanh quản như nhân loại. Nên nếu có đủ thời gian, Adams sẽ phát triển ra được ngôn ngữ riêng của bản thân, chỉ là Ngô Gia không biết khi nào mà thôi.

Gã đã từng thấy một con bán Deinosuchus bị bạch tạng, hầu hết chúng đều rất nhỏ con vì hệ lụy của quan hệ cận huyết nhiều đời. Có vẻ việc lai tạp các gen di truyền không phải là điều tích cực trong thế giới này, dù vậy, nó vẫn xảy ra thường xuyên.

Tạm thời, Ngô Gia muốn phát triển một nền văn minh thô sơ. Gã đang suy tính tới việc cho Adams giao phối với chủng loài khác. Nếu chúng sinh ra được một đoạn mã gen tốt, có lẽ sẽ tạo ra một hậu duệ cấp cao hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Adams dường như không thể nói. Không, nó chỉ không biết cách giao tiếp, nhưng nó có thể hiểu. Vì một phần vỏ ngoài của Ngô Gia đang ở bên trong nó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Evas