Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 35: Rồng ác mộng ra sân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Rồng ác mộng ra sân


Đó cũng là công dụng của thân phận mà nó có.

Anubis cùng Avasta thành công về phía hiện thực, vừa đáp đất, Avasta đã điên cuồng hít lấy khí trời, cho đến phổi cảm nhận sự trong lành mới thôi.

Đồng thời, vì là kẻ đầu tiên dâng hiến văn tự cho vĩ đại thần, Thần Bí thế giới sau khi đầu nhập Linh Giới, liền tô vẽ cho hắn một chút 'thân phận'.

Trận chiến nơi này đã kết thúc từ khi nào không biết, chỉ thấy lớp lớp hấp huyết tộc thi thế không trọn vẹn, như những miếng giẻ rách bị xé tứ tung, những con côn trùng tụ thành đám đám vòng quanh đó, như một bữa tiệc buffet

Đối với Ngô Gia, đó chỉ là giây phút thoáng qua không đáng kể, nhưng đối với khỉ cánh dơi già, đó là chiến công vô thượng chí cao, đánh cược với số mệnh, nương tựa nơi thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Evas chú ý tới con trai mình, cô hít sâu một hơn, trong ánh mắt toàn là lửa giận, cơ bắp trên người nở ra, bức tốc lao về phía trước, tay trái cô cầm thái đao máu đầy mê hoặc, mang theo cỗ mùi hương thần hồn đảo tâm trí cuốn phăng chút trí tuệ ít ỏi của kẻ thù.

Mà Lillina lại chưa từng ra chiến trường bao giờ, vì công việc cô còn bao gồm hỗ trợ các nghiên cứu môi trường của Evas, cô vừa là hầu nữ, vừa thuộc công vụ học giả của bộ tộc, vị trí ấy rất quan trọng, cô không cần phải ra chiến trường.

Két! Két! Két!

Linh hồn này rất đặc biệt, nó không thể nhìn trong suốt, mà ngưng đọng một hình thể xanh lam, có hai đôi cánh cùng cái lưng gù.

Trở thành một linh hồn được vĩ đại thần chiếu cố, từ đó thu được tư cách bất tử trường tồn, còn giữ được lí trí, sau trăm năm lại trở thành tồn tại siêu nhiên của cõi linh hồn.

"Mà ta còn muốn, được lấy họ là Adams"

Dòng sông tử vong khẽ động, nó như gán sức kéo ra một cái gì đó, mặt sông bằng chướng, nó lan rộng dần như sóng nước, cuối cùng trở thành một mặt gương.

Anubis nhìn qua huynh trưởng, cảm thấy cũng có lí, thế là dùng dòng sông tử vong để cảm nhận có linh hồn nào sắp tiến về Linh Giới hay không.

"Là tại đây "

"Đừng quên lời hứa của ngài, thưa các đấng bề trên"

Nửa người thiếu nữ của ma lang chín đầu cười rộ lến, đắc chí không ngớt, tưởng chừng như đã đạt được mục đích, thế nhưng mà vào lúc này, ả ta bỗng nhìn thấy một đôi đồng tử dựng ngược màu vàng bốc lên hư ảo.

"Nghe còn khó hơn tìm đường ra. . . "

Anubis gật đầu, nhận được đáp án, khỉ cánh dơi nói tiếp

Anubis đứng một bên, dường như hiểu ý, hắn dò hỏi:

Ở đối diện, hai hoàng tử lẳng lặng nghe khỉ cánh dơi già trần thuật cuộc đời nó.

Tuy không thể bước vào thần lộ, nhưng đơn thuần về mặt sức mạnh nó đã không thua kém những sinh vật Vũ Hoá Kỳ.

Bịch! Ầm!

Không có gì.

Có thể nói, cô là một người mẹ nuôi đối với bọn họ, vì Evas ngoại trừ Amun, đều đối đãi với các người con rất 'nguyên thuỷ'. Đó là kiểu quan hệ mẹ con của tộc khỉ cánh dơi, chúng không thường quan tâm quá nhiều đến con cái của mình, Evas vô hình chung bị ảnh hưởng bởi điều đó.

Nó đã xếp đá chồng lên đá, gỗ buộc trên gỗ, tự tay đắp nặn những ngôi nhà đầu tiên. Về sau, nó trở nên già rồi, không còn khả năng chiến đấu, liền xếp ở hậu phương làm một tế tự già, dùng xương sọ quái thú đựng máu làm lễ dâng hiến lên thần cùng thủ lĩnh.

Hầu nữ trưởng Lillina, như hai người bọn họ nhận thức, cô ấy có thân phận vô cùng đặc biệt, cô là hầu nữ trưởng vẫn luôn đi theo Evas suốt ba trăm năm nay, sự vụ lớn nhỏ liên quan tới các hoàng tử đều được cô chăm sóc qua.

"À, nhị hoàng tử đấy sao, nữ hầu xin được vấn an ngài "

Họ men theo những con đường thoáng đãng, vốn dĩ khu rừng luôn thiếu ánh sáng vì những cây dương xỉ che trời, nhưng thông qua dư ba chiến đấu, nhiều nơi bị tàn phá, khiến những cái cây này không phát triển kịp.

"Cuối cùng, bị những đứa con. . . của Fenrir bao vây lấy. . . ta cùng những người khác " (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người họ đánh bậy đánh bạ chạy trốn, lại vô tình đi đến lãnh thổ của con khỉ già này. Được vĩ đại thần ưu ái giành cho vị trí trong Linh Giới, khỉ cánh dơi già vô danh đã hấp thụ lượng lớn linh tử, suốt ba trăm năm nó đã biến thành một loại siêu nhiên bất tử, cùng với thần bí áp sát Linh Giới, linh hồn khỉ cánh dơi già đã trực tiếp thăng hoa.

"Này là gì! C·h·ế·t tiệt, khó chịu quá"

Một kẻ khác lại là một con nửa người là sói, nửa thân sau là chín cái đuôi cá, người nó đôi chỗ khảm đầy vảy cá trắng ởn bóng nẫy, toả ra hơi thở oai phong, hùng bạo, cực ác một cách tự nhiên. Ba con này khiến cho Anubis cảm giác vượt xa Gammar hay Cerberus nhiều lắm, toàn bộ bọn chúng đều là Vũ Hoá Kỳ, ở cấp độ mà Gammar không thể ăn rơi được.

Thấy khỉ cánh dơi không biểu tình, giống như bảo 'có làm hay là không' kiểu, Avasta càng trên đà muốn mất kiểm soát. Anubis thấy không ổn liền gấp dùng khí tức hủ bại một ít, làm an thần anh trai mình, hắn biết bị mắc kẹt lâu làm người huynh này dễ phát điên.

Anubis hét lên, trông khi vẫn cố hết sức chạy tới, nhưng đám lông vũ thực sự quá nhiều, giống như đàn ong bay xung quanh hắn, làm giảm tốc độ chạy của nhị hoàng tử.

Hiển nhiên vì hậu quả vi sinh thế giới đã lên men, các vi khuẩn phân huỷ xác c·h·ế·t, cùng những vi sinh vật đang dần làm công việc của nó, phân tán ra không khí.

"Hahaha"

Lần đầu gặp trường hợp này, Anubis cũng ngơ ngẩn, thông thường dù linh hồn có cô đặc đến đâu cũng đều là ngoan ngoãn chịu trận bị hắn hấp thụ đến. Tuy nhiên, khỉ cánh dơi già là một loại siêu nhiên đặc thù, hoàn toàn không chịu sự chi phối của kẻ nào.

"Không thể nào" Avasta vô thức phủ nhận "Mẫu thân từ lâu đã không ra chiến tuyến, làm sao có thể bị bao vây "

Thời hoàng kim của dương xỉ như muốn đã qua, mà làm điều đó gần như do tác động từ giữa hai trận doanh, chứ không phải do tự nhiên.

"Giờ, ta làm gì đây? "

Con của hắn cũng sớm bốn trăm tuổi, hắn cũng mất gần bốn trăm năm.

Chút 'thân phận' này dù không có ích gì ở hiện thực, nhưng tại Linh Giới, làm nó có thể sử dụng văn tự Odin ngữ làm môi giới để thực hiện một chút tiểu xảo, những tiểu xảo đó chỉ đơn thuần tự nhiên mà biết, không cần ai dạy.

Ai ngờ, Avasta mẫn cảm chỉ ngửi thấy mùi máu và xác thối nức mũi. Đậm đặc đến mức dù là hấp huyết quỷ cũng có chút muốn nôn mửa.

Mở to mắt, Anubis không do dự, lập tức 'huy' nắm lấy thứ gì đó. Mặt sông rung động, một đầu linh hồn trồi lên.

"Không!"

Anubis không biết điều này, vừa định làm gì đó thì nghe khỉ cánh dơi già cảnh báo

Linh hồn còn rất sáng, khuôn mặt của linh hồn ấy mờ mịt, hiển nhiên là c·h·ế·t mới không bao lâu.

Họ không dám di chuyển, không có sông t·ử v·ong làm môi giới, đi loạn trong Linh Giới rất dễ làm họ lạc lối, có khi còn đưa họ thẳng tới chỗ Gammar. Nếu ở nguyên một chỗ, có khi còn khiến Gammar mất rất lâu mới tìm đến họ.

"N-ngươi không phải vẫn luôn theo bên cạnh mẫu thân sao? Sao, sao ngươi lại như thế này"

Avasta nghe thế liền không chần chừ hỏi: " Làm thế nào? "

Thân phận nó cũng có chút đặc thù, năm xưa, chính nó là người lén Adams cùng Evas mà dâng lên Ngô Gia những bản văn tự đầu tiên, vì tuổi đã già, nên vừa bay lên đến đỉnh thần điện đã hấp hối.

"Ta đồng ý"

Evas ở bên ít hơn lại không hề bối rối tí nào, sau lưng cô, một hình dáng trẻ con chật vật không thể tả, đôi cánh dơi rách bươm, thân hôn mê bất tỉnh, đó là em trai út của gia đình thần duệ--- Amun.

Vừa nhìn, khỉ cánh dơi già đã biết được bản chất của nó.

Avasta cố gắng bình tĩnh, nói ra nghi vấn của mình, nhưng Lilina linh hồn lại không ổn định, biểu tình cô vặn vẹo, chỉ nặn ra từng chữ một.

Ở trong Linh Giới không phương hướng, Avasta nhìn em trai mình bối rối hỏi.

Cô né tránh một cái móng vuốt kéo mạnh xuống, nắm lấy thanh đao bổ vào bụng con kền kền lông vũ gọi là Ithatla.

Avasta cũng nhận ra cô, liền vọt lên trước, không tin được nhìn trên dưới như muốn xác nhận, lại hơi ngập ngừng hỏi

Một phần máu thịt hắn được Ngô Gia giữ lại, mà bản thân linh hồn hắn được chúa tể vĩ đại thần đưa đến nơi này như một phần thưởng vĩnh hằng, ít nhất nó cho rằng là như vậy.

Đi đến một nơi thoáng đãng nhất, họ liền nghe được âm thanh chiến đấu.

Anubis ngừng lại, giống như do dự cái gì, nhưng cuối cùng vẫn là không cam lòng làm cách này.

Dòng sông tử vong mất đi kết nối với chủ nhân của mình, liền kết thúc tất cả dị dạng trở về nguyên mẫu, rồi cũng từ từ biến mất giữa vùng đất Linh Giới.

Nó là một con khỉ già không tên, đã ở nơi này từ ba trăm năm trước, là một trong những lứa đầu tiên của bộ tộc khỉ cánh dơi.

"Nếu huynh trưởng cũng đi tới Vũ Hoá Kỳ. . . " Anubis chợt có điểm suy nghĩ, nhưng Avasta liền buồn bực lắc đầu

Anubis có thể trông thấy một bãi đất trống ở bên kia.

"? "

"Hai đại hoàng tử " Giao thức linh hồn bắn tới, hiển nhiên con khỉ cánh dơi già cũng biết cách sử dụng.

"Không- không " Lilina nói "Vì nghe tin Amun phải thay thế các hoàng tử ra trận, Evas ngài ấy_____ đã nóng lòng đi theo"

"Tốt, giờ mời hai đấng bề trên theo ta"

"Ariel bảo chỉ cần tìm được linh hồn mới c·h·ế·t thôi nhỉ, đệ không thể tự làm điều đó mà không có hắn à? "

Anubis gật đầu, nắm lấy tay Avasta, nhảy xuống mặt kính, trở về phía thế giới hiện thực.

Một trong số chúng trông như một con kền kền với bộ lông màu xám, đầu da xanh xao, gương mặt thối rửa lồi lõm, lộ ra cả một mảng xương trắng. Một kẻ khác lại trông như một con sói trắng có chín đầu cùng chín đuôi, mà ở khớp nối giữa chín cái đầu ấy lại mọc ra một nửa thân hình con người, trông như một nữ hấp huyết quỷ, trên cổ, trên trán, trên mu bàn tay mọc đầy những con mắt sâu thoắm, mà chín cái đầu sói bên dưới lại như chín cánh hoa thô cứng, hoàn toàn vô hồn.

Anubis trông thấy thế, ánh mắt đầu tiên chợt ngưng lại, sau đó đưa ra quyết định nhanh chóng, triệu gọi ra một cái lưỡi liềm máu, chạy như điên về phía Amun, muốn mang cậu bé ra khỏi chiến trường, để mẫu thân khỏi vướng tay vướng chân.

Cách đó xa xa, một trận chiến long trời lở đất nổ ra, xung quanh xác c·h·ế·t la liệt, mà hầu hết là các nữ hấp huyết tộc.

Không biết đã lang thang bao nhiêu lâu trong Linh Giới.

Làm nguội đi anh trai, Anubis liền nhìn về phía khỉ cánh dơi, giống như không còn lựa chọn nào khác, liền thở dài.

"Ta có thể biết ngươi cần gì để đền ơn không? "

Như những lần trước, hắn tinh tế cảm nhận một chút Linh Giới.

Anubis còn trông thấy một người rất quen, xác cắm đầy lông vũ, đó là Lillina.

Vào lúc muốn bỏ cuộc, Anubis chợt nhìn đến thứ gì.

"Ta - ta - ta____Ta đã c·h·ế·t rồi! "

Avasta nhìn quanh, hoàn toàn không có ý tưởng gì, hắn lại thử điều động máu trong cơ thể, lại vì Chân Huyết cạn kiệt mà bất lực.

Lúc đó Nuacta cũng lấy lại thần trí, lập tức hướng về phía Amun g·i·ế·t tới.

Hành vi hồi ức khi vừa trở thành dạng linh hồn rất nguy hiểm, không có đủ năng lượng linh tử để chèo chống, tuỳ thời có thể tan vào hư vô.

Đối diện Evas là ba con thú lớn, hoặc là đứng bằng bốn chi, hoặc là lơ lửng một khoảng cách trên không.

Nhẹ nhíu mi, nhưng Anubis vẫn không bỏ cuộc, hắn lụt soát thêm một lần nữa, nhưng thật lâu vẫn không có phản hồi đúng ý hắn.

Anubis vừa chạy nửa đoạn đường, đã thấy một chùm lông vũ phóng tới, không do dữ Anubis vung lên liêm đao, chém bay toàn bộ đòn tấn công.

Lang ngư lông vũ Tica, dùng đuôi quật mạnh vào Evas, không thể né tránh cô liền dùng thái đao đỡ đòn, thân thể bị đánh trượt xuống mặt đất, tạo thành bụi mù.

Tiếng Odin ngữ vốn nên được nói như thơ ca, lại giờ có âm tiết kinh khủng

"Tất nhiên, ta không chỉ muốn như vậy, ta biết ngoài kia có những tồn tại đặc biệt, ít nhất, ta cần một người có vị cách ngang hàng với thủ lĩnh, đặt cho một cái tên "

. . .

"Tuyệt quá, còn không mau dẫn chúng ta đi "

Chỉ có Lillina, vẫn luôn săn sóc bọn họ từ khi rất nhỏ, trong suốt mấy chục năm trời.

▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔

Khi trẻ, nó là một trong những con đi theo đàn di cư từ vùng bìa rừng phía Nam cằn cỗi, nó được vinh dự đi theo bước chân của Adams và Evas, ở thời đại có thể dễ dàng nhìn thấy vĩ đại thần, chứ không phải như hiện tại, chỉ có thể yết kiến ngài ở trên thần điện cao vút tại trời.

"Chuyện này thì dễ, chúng ta có thể cho ngươi một cái tên ngay bây giờ luôn!" Avasta bực tức xông lên, muốn nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện, nhưng chỉ thấy khỉ cánh dơi đưa tay ra hiệu dừng, lại nói tiếp

"Rất đơn giản,ta có biết một nơi thường xuyên có mặt các linh hồn vừa mới c·h·ế·t, tại Linh Giới, nơi đó là hiếm có cố định dẫn dắt các linh hồn đến "

Anubis đang định lên tiếng, thì một âm thanh bén nhọn vang lên.

Nghe được, Anubis chỉ đành bất lực lắc đầu.

Sông tử vong luôn luân chuyển linh hồn thành dòng lũ xuyên qua Linh Giới, tuy nó có thể tiếp nhận linh hồn nhưng nó không phải là một máy phân loại, không có khả năng cảm ngộ linh tử thế giới, Anubis không thể nào trong thời gian ngắn làm quen với việc chọn lọc các phương hướng linh hồn được.

Uỳnh!

Trong thời gian ngắn, tia lửa văng tứ tung, hiển nhiên lông vũ của Ithatla không phải dạng cứng tầm thường, nhưng nó cũng theo đó bay ngược ra ngoài, còn thiếu nữ chín đầu ma lang Nuacta cũng bị ép lôi vào thế thủ, định hình thần trí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Suy nghĩ của nó chợt đình trệ, cả người nháy mắt trở nên cứng ngắc, có cảm giác bị hoá đá, cơ thể bên ngoài điểm điểm bóng tối, không ngừng lan rộng ra.

"Nhanh lên, quá trễ thì liên kết hiện thực sẽ mất "

Chương 35: Rồng ác mộng ra sân

Mặc niệm trong lòng vài giây, hắn đi về phía trước, vạch ra những bụi cỏ cao, cuối cùng cũng thấy được toàn cảnh.

Anubis cảm nhận được chút tự hào, cùng sự quyết tâm khi đánh cược số mệnh vào những giây phút cuối đời.

Một lúc sau, hắn chỉ buông bỏ, thở dài: " Không được rồi, linh hồn luân động tại nơi này đến hàng ngàn mỗi khắc, tìm được linh hồn sắp lìa thế thật sự quá khó "

Anubis gật đầu, tâm khẽ động, một đầu sông c·h·ế·t chóc dần ào qua dưới chân bọn họ.

"AHHHHHH!!" Lilina hét to, linh hồn theo đó cũng nhiễu sóng, trở nên mất ổn định, tuỳ thời tán loạn.

Avasta nhanh nhảu nói, hắn đã chờ đợi không kịp, dù sao Gammar không biết khi nào dí đến nơi đây, hiển nhiên phải tốc độ.

Nhìn về phương xa, khỉ cánh dơi già như có điều suy nghĩ, nó tiếp theo bước ra một bước, liền xuất hiện cách đó vài dặm.

Hiển nhiên, liên kết với linh hồn vừa mới c·h·ế·t, cũng có nghĩa là chạy đến nơi xung quanh cái xác ấy.

Cảm nhận điều chẳng lành, Anubis vội kéo người huynh trưởng của mình đi đến chỗ khác.

"C·h·ế·t? " Lillina dường như nhớ đến thứ gì đó, khuôn mặt hoảng sợ thất kinh.

Rằm!

Y phục vốn trắng toát mà thấm đẫm máu, tóc tai bù xù những vẫn không che đi vẻ đẹp diễm lệ, cây thái đao làm từ máu giống như tôn lên hình tượng nữ thần la sát. Đó là mẫu thân của hắn, Evas.

Trong Linh Giới, nó cũng là kẻ có thể xuyên toa các lớp không gian mà không bị lạc lối, việc nó tìm đến Avasta cùng Anubis hoàn toàn là có chủ đích. Anubis theo thói quen muốn hấp thụ nó, nhưng liền không rõ lí do gạt phăng đi, một luồng phản phệ như tia sét làm tê liệt cánh tay Anubis.

"Xin lỗi, và cảm ơn, Lillina "

Anubis nhìn khuôn mặt ấy, cảm thấy không thể tin nổi.

Khỉ cánh dơi già đưa mắt nhìn Anubis, thâm ý bảo:

"Nữ thủ lĩnh. . . Evas đại nhân_____ ngài ấy bị Nuacta; Ithatla và Tica bao vây. . . ngài ấy, ngài ấy . . . "

"Vận Mệnh thiên khung. . . "

'Sao ngươi lại c·h·ế·t' Avasta kém thì bật thốt ra như vậy

Kể xong câu chuyện, cuối cùng khỉ cánh dơi cũng vô vấn đề chính

Avasta thì không đủ sức tham gia trận chiến, Anubis chỉ đành để huynh trưởng nấp nơi nào đó, bản thân hắn đi lên xem xét. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bước theo sau một linh hồn khỉ cánh dơi già, không hiểu sao hai người họ lại không hề bị lạc lối dù chỉ một lần. Thậm chí còn có cảm giác đi đúng hướng kì kì quái quái.

Kinh nghiệm nói cho hắn biết, sở dĩ Evas có thể cùng lúc chiến đấu với ba con quái vật đáng sợ kia, chẳng qua vẫn luôn bảo vệ con trai mình nên cô mới chậm chạp kéo dài thời gian lâu như vậy, vậy nên việc của hắn là ngăn không cho việc này quấy nhiễu đến chiến đấu.

Dường như đợi câu hỏi này đã lâu, khỉ cánh dơi già liền gật đầu

Có lẽ Ngô Gia cũng chưa từng để ý tới linh hồn con khỉ già này, nhưng dù không để ý, con khỉ già vẫn luôn cho rằng mọi thứ nó làm đều đã được vĩ đại thần sắp xếp.

"CÁI GÌ!" Avasta hét lên, mặt mày nhăn nhó, giận dữ trách móc "Họ Adams chỉ thuộc về thuần duệ, của những người con trai của phụ thân, không ai được phép lấy họ Adams ngoài chúng ta"

Linh hồn nữ huyết tộc giống như nghe được tên gọi, khuôn mặt lấy chút thần trí, nhìn về phía Anubis, mỉm cười chào

Qua vài trăm năm nữa, có lẽ bệnh dịch sẽ xuất hiện.

Không biết vì cái gì, một tiếng sủa không cam lòng vang lên, ầm ầm phong phá không gian nơi đây.

Nó nói, vì ở dạng linh hồn nên khuôn mặt nó không có biểu cảm gì, chỉ là vẻ khắc khổ, nhăn nheo của một con khỉ có thể doạ đứng tim những ai yếu bóng vía.

Mà linh hồn của khỉ cánh dơi già, vẫn luôn được Ngô Gia giữ tại thế giới linh hồn.

Hoàn toàn lâm vào tình huống tiến thoái lưỡng nan.

"Ta có thể giúp hai ngài thoát khỏi nơi này " Khỉ cánh dơi dùng giao thức linh hồn giao tiếp qua

Nhưng chờ cả nửa ngày trời, con khỉ cánh dơi vẫn không nhúc nhích

Vào một lúc nào đó, khỉ cánh dơi không bước đi nữa

"Hả? "

Vậy nên những gì nó sắp làm đây, hẳn cũng là ý chí của chúa tể vĩ đại.

Khung cảnh trước mắt cứ vùn vụt trôi đi, đủ loại sắc thái hỗn tạp, vô số linh hồn du đãng, khiến tâm thần người ta dễ bị đảo lộn trật tự trước sau.

Nghe được câu truyện của hắn, Anubis cũng có hơi xúc động, không phải là cách kể của hắn động lòng người hay gì, mà trời sinh thân cận linh hồn, Anubis cũng có thể được chia sẻ cảm xúc của các linh hồn, có khi là ký ức của chúng.

"Ta sinh trong thời đại mà khỉ cánh dơi nào cũng giống nhau, chúng ta không có được danh tự, ngoài thủ lĩnh và vợ của ngài, chúng ta từ lâu vẫn luôn mong ngóng được vĩ đại chúa tể đặt tên "

"Chuyện gì. . . đã xảy ra? "

Avasta che mũi, lần đầu tiên cảm nhận không khí có chút khác thường

"Ta từng là người phụng sự dâng cháp đựng máu cho ngài Adams thủ lĩnh, cũng là người đã dâng lên vĩ đại thần văn tự đầu tiên "

"Ngươi làm cái gì vậy? " Avasta bắt đầu khó chịu.

Mà một trong những đứa con của nó cũng trở thành những hấp huyết quỷ đầu tiên, sự kiện được khắc trong bia đá "Ngày Tạo Hoá" hai mươi khỉ cánh dơi non đã uống máu chúa tể hấp huyết tộc, thần duệ Adams, mà trở thành những vị chân tổ đầu tiên.

"Ngài Anubis đại nhân, ngài chỉ cần tìm tới một liên kết với thế giới hiện thực, ta đoán, ngài cần tìm một linh hồn vừa mới c·h·ế·t, có phải hay không? "

"Lillina?"

Ngô Gia đã thử biến hắn thành mô bản nhân loại, nhưng vì quá yếu ớt nên hắn đã lìa đời, Ngô Gia giữ lại mô tế bào sống bên trong cơ thể chính, sau này lại dùng nó để truyền tải linh tử vào hai quả trứng.

Mà sự thật chứng minh, hắn thành công.

Đối với những sinh vật tiền sử này, không biết vi sinh vật là gì, nhưng Anubis đạt đến Vũ Hoá Kỳ, có thể nhạy cảm cảm nhận đến những tồn tại có linh hồn li ti không nhìn thấy được, trôi nổi bốn phía.

Tại vùng không gian mới, nó có thể phân biệt một cái 'bầu trời' bầu trời hư tượng hoá một vùng mây có hình thù như những miếng dây thép bện qua lại, mà nếu nhìn vào có thể thấy vô số hình ảnh phản chiếu, thể hiện các loại tin tức cùng cuộc đời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vào lúc bất lực, hai người họ cảm thấy hư không ba động, Anubis nhìn tới, liền thấy một linh hồn xuất hiện.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Rồng ác mộng ra sân