Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36: Ta chính là Maihuitla
Hiển nhiên tất cả đều bị năng lực ác mộng của rồng đen đánh lừa, mà trong đó cũng không nhỏ sự can thiệp từ Evas.
Evas bị nhắm đến đầu tiên, cô bị ngã đập vào vách đá, gần như lún sâu vào trong, trên người toàn là máu tươi.
Trong lòng đất đột nhiên chấn động làm kền kền Ithatla cùng lang ngư Tica lui đến không trung, thậm chí xa xa những ngọn núi nhỏ cũng bị rung lắc dữ dội, mặt đất xuất hiện gợn sóng, từ trung tâm lan rộng ra, khiến cả một vùng rộng lớn bị phá bĩnh, như có đứa trẻ con nào đó ném đá vào lòng hồ nước tĩnh.
Hắn nhìn qua, thấy mẫu thân cùng em trai vẫn ổn, liền thở phào nhẹ nhõm. Chẳng qua ở trên kia, Maihuitla đang bay lượn trở lại, vùng vẫy như cố gắng tránh thoát thứ gì đó.
Cùng nhau, chúng nó tru: "Mặt Đất!! "
So với những con quái thú dung hợp quái to lớn, chiếc rồng đen chỉ cỡ hơn một con c·h·ó, đem lên so sánh có vẻ không cùng hạng cân một tẹo nào.
Mà thời điểm đó, con trai cô cũng có thể truy kích theo Lang ngư Tica, một kẻ thù có tốc độ chậm hơn.
Ai mà có ngờ, ba cái đầu sói phía dưới lại quỷ dị mở miệng, sử dụng tiếng Odin ngữ lần lượt tụng niệm.
Trời sinh mà thần thánh, hoàn toàn không thua kém Fenrir, Brahma hay nhóm Chư Thần.
Vì bảo vệ cho Amun, cô không ngần ngại dùng thân mình bao bọc lấy cậu, che đi mọi tổn thương. Cô cũng dùng Chân Huyết tạo ra một lớp tường máu, bảo vệ cho Anubis của phía xa. Đối diện với đòn tấn công tầm cỡ Thu Hoạch Kỳ, một Evas chỉ mới nửa bước đẳng cấp giai đoạn ba, không thể nào lông tóc không thương cầm cự được.
"Chuyện hôm nay, tới đây thôi "
Trong thời gian ngắn, cả khu rừng rung lắc dữ dội, bên ngoài phạm vi còn đã xuất hiện từng đạo khe hở không rõ ràng.
Thoát khỏi khống chế, Ithatla cùng Tica cũng xông đến kết liễu Evas cùng Amun.
Trán của Evas thấm ra mồ hôi lạnh, hai chân cô cứng đờ, không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể tận lực bảo hộ Amun ở phía sau mình.
Vậy nên mới tạo thời cơ Baldur hành động.
'Thiếu nữ' bức lấy một cái đầu sói bên dưới, mặc kệ máu từ đó túa ra như thác, gắn cái đầu sói ngay ngắn vào trên cổ mình, còn rảnh tay làm một ít điều chỉnh.
"Các con cuối cùng cũng quay về " (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu tiên là Ithatla và Tica vốn đang hai hướng bỏ chạy, đột ngột như bị cục tẩy xoá đi, tiếp theo là Nuacta đang nằm trên mặt đất.
"-thân" Anubis hét lên, nhưng chợt nhận ra mọi thứ trở lại như cũ, liền lúng túng đứng ngay đó.
Con rồng ác mộng, kì tích hắc long.
Cho nên, để bảo vệ Amun, cô đã không ngần ngại đem thân mình ra hi sinh. Mà cũng vì thế, cô không cho phép kẻ địch dễ dàng thoát đi, dù bản thân có bị tổn hại Chân Huyết nặng nề đi nữa.
Mặt đất, bầu trời, cây cối, tất cả cũng như thế dần bị xoá đi, để lại một khoảng không đen sậm.
"Baldur. . . "
Gã chỉ đứng dậy nếu Adams, Evas hoặc Maihuitla lâm vào tiến thoái lưỡng nan mà, thập tử nhất sinh loại đó mà thôi.
Dù chỉ là vũ hoá kỳ, nhưng lực lượng của Maihuitla đã không thể dùng cấp độ để rõ ràng hình dung, không chỉ vì trời sinh là dung hợp quái, có hạch ngão hoàn chỉnh, mà Maihuitla lại có bản nguyên tiếp cận tương tự như một ngôi sao nguyên tố.
Cho nên con rồng nhỏ vẫn không biết, chủ nhân nó vẫn luôn không thấy được nó. Nó vẫn đang đinh ninh rằng Ngô Gia vẫn đang trông chừng hết thảy, chỉ cần nó về thần điện là sẽ được gã giành lại công đạo.
Dứt lời, ánh sáng cùng tồn tại liền được trả lại nguyên vẹn, những khoảng trống đen cũng mất đi.
Tiếng thở dài vang vọng, Baldur không biết ở nơi đâu, nhưng giọng nói hắn điểm từng từ Odin ngữ như hát thơ ca
Hắn biết Ngô Gia vẫn luôn giám thị, vậy nên mới đánh liều lấy đi thị lực của những cái 'máy theo dõi' cứu lấy ba đứa con của Fenrir, chặn đường cướp lấy Maihuitla.
Dù không biết vì sao, bấy lâu nay Baldur dường như trốn trốn tránh tránh, không bao giờ xuất hiện trước bộ lạc, mà cô cũng chưa từng thấy.
Mượn dùng phản lực, cô ý đồ muốn giữ lại một trong hai con dung hợp quái, ngăn bớt một mối lo về sau.
Chương 36: Ta chính là Maihuitla
Thiếu nữ Nuacta há ra miệng, nhưng không phát ra âm thanh nào, mà ngược lại chín cái đầu dưới lại đồng thanh tụng niệm lên Odin ngữ tiếng người.
Nhìn xung quanh, Anubis vốn dĩ muốn tìm kiếm chút thi thể hấp huyết tộc quay về bộ tộc, nhưng cay đắng nhận ra tất cả đều đã bị chôn vùi bởi Nuacta khi trước.
Nhưng mà, hình ảnh cô mong đợi vẫn không hiện ra, huyết thương trong suốt vừa rời tay, đã im lặng biến mất giữa không trung, không biết đi nơi nào.
"Ta sẽ đưa ngươi lên làm thần vương, Kukulkan, mà để làm điều đó. . . "
"Ta chính là Maihuitla "
Nó quay vòng vòng, cảm thấy Baldur cũng không còn ở đây, liền liếc nhìn sang ba mẹ con phía dưới, hừ một tiếng rồi bay đi.
Nếu sử dụng chín cái đầu cùng lúc, thậm trí trạng thái lúc ấy có thể chạm tới Thu Hoạch Kỳ.
"Liệt diễm!"
"Họ đã chiến đấu anh dũng " Evas không vui không buồn nói "Tên của họ sẽ được ghi vào bia đá, chiến công ấy sẽ được dâng hiến lên vĩ đại thần"
Đôi mắt loại thằn lằn hoàng kim của nó lạnh như băng, nó liếc nhìn qua Lông Vũ Điểu Ithatla cùng Lang Ngư Tica, cũng phát động công kích, kéo hai con dung hợp quái vào trạng thái bóng đè.
Nỗi đau đớn làm Nuacta lập tức choàng tỉnh, bộ phận thiếu nữ bên trên dùng tay ôm lấy phần cổ đã trống không, chín đầu sói phía dưới lại tru lên từng tiếng thảm thiết, liên tục lùi về sau.
Maihuitla chao liệng trên không, bóng đêm sắc màu từ thể nội nó tản ra như tinh huy, đẩy lui đi những khoảng trống bị xoá sổ, không, đúng hơn là dùng ma lực để lắp đầy thứ bị 'lấy đi'.
Nếu không vì bọn chúng đánh giá thấp Evas, sợ rằng cô cũng đã gục ngã từ lâu.
Năng lực mùi hương của cô có thể bổ trợ cho mê hoặc thần hồn, làm năng lực của Maihuitla hiệu quả gấp bội, khiến cho cả chiến trường lâm vào nửa thật nửa mê.
Một vầng trăng hiện lên, chiếu ra ánh sáng hư ảo, cái đầu sói nhanh chóng co rụt lại, biến thành một đầu huyết tộc nữ tóc đen dài. Nuacta liếm môi một cái, trong mắt tràn đầy dã tính, dường như đã bị triệt để chọc giận.
"Mẫu thâ- " Anubis quay qua hét lên, nhưng rồi đầu của hắn cũng bị xoá đi, mất cả khả năng phát ra tiếng.
Mà cả Evas cùng căn thái đao kia chớp mắt bị một ngọn lửa đỏ thẳm đốt cháy, mất đi lượng lớn máu, cô nhanh chóng rời xa kẻ thù mà đáp đất an toàn.
"Dạ vâng thưa mẫu thân, nhờ ơn của vĩ đại thần " Anubis hơi gật gù.
"Thật thú vị. . . "
Cô đã có thể tưởng tượng, huyết thương đi qua nơi nào, lực cản xé toạc không khí, con kền kền lông vũ đó sẽ phải bị xuyên thủng trái tim, gian nan ngã xuống, vạn kiếp bất phục lưu lại vùng đất này.
Cô đỡ lên Amun, dù mệt mỏi nhưng vẫn giữ nét kiêu sa, từng bước dậm tới nơi Anubis. Một tay bế lấy Amun, một tay kia cô nhẹ vén tóc con trai mình.
Lại một tiếng thở dài bất đắc dĩ, nhưng Baldur cũng không cố ý làm khó dễ tiếp Evas.
Tất cả đều là vì để duy trì tình trạng trận doanh hiện tại.
Evas dùng máu biến thành thái đao, bổ thêm một nhát chí mạng nữa.
Một giọng nói nhu hoà đáp lại, không cho Maihuitla hay Evas cơ hội phản ứng, một bàn tay ánh sáng to như núi non phóng xuất từ thiên không, cự thủ toả ra ánh vàng kim như ngân hà, chộp lấy con rồng đen nhỏ cùng toàn bộ sức mạnh mộng ảo của nó.
Đây là kẻ địch đáng sợ nhất cô từng đối mặt, chẳng sợ Fenrir hay Kukulkan lúc trước đạt đến cao vị cũng chẳng mang tới cảm thụ bất lực loại này. . . Amun cùng mình sẽ c·h·ế·t ở chỗ này sao? Cảm giác tuyệt vọng nồng đậm cùng cảm xúc bi ai khó có thể ngăn chặn chiếm cứ tâm linh Evas, để cô như trầm luân vào đáy băng.
Trong chớp mắt này, ả có cảm giác bản thân cũng đang lơ lửng giữa không trung, suy nghĩ hoàn toàn bị chiếm giữ, tại trạng thái bóng đè này dù muốn cử động một ngón tay cũng không thể.
Nhưng Evas cũng không hoảng sợ nữa, vì cô đã biết kẻ đến là ai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà lúc này, hiện trường không hiểu trở nên kì dị hơn, cả Maihuitla cũng hơi rung rung cái cánh, không hiểu cứng đơ tại chỗ
"Tại sao? " Evas có ý trách móc nói, cô vẫn luôn cho rằng Baldur cùng Kukulkan cùng trận doanh, sẽ không đến mức đi cứu lấy kẻ thù đối phương.
Mà Nuacta, từ lâu đã kết thúc trạng thái 'Mặt Đất' cùng 'Thuỷ Triều' vô lực quỳ trên tứ chi, cả người đổ về phía trước.
Mọi thứ đều tồi tệ như một cơn ác mộng, một ác mộng thật mĩ miều.
Còn văn minh của khỉ cánh dơi? Xin lỗi, nhưng hiện tại với gã có cũng được mà không có cũng được, văn minh của hấp huyết tộc hoàn toàn không phù hợp với tầm nhìn về văn minh của gã, thứ gã muốn là văn minh của nhân loại cơ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rắc! Răng rắc!
Năng lực của Nuacta có thể dùng ma lực mượn nhờ khả năng của kẻ khác. Mỗi khả năng chỉ cho phép sử dụng bởi một đầu, và phải mất thời gian để thay thế các kĩ năng ấy.
Maihuitla tức tốc gào lên, miệng rống long thanh, đối với hư không phát tiết.
Và rồi, hắn cảm thấy bàn tay mình bị xoá đi từng cm một, cảm giác vẫn còn đó, nhưng đã mất đi lí niệm đi khống chế thần kinh. Sự xoá sổ cấp tốc lan tràn lên trên, không còn có thể ngăn chặn.
Baldur mỉm cười, xoa xoa cái đầu rồng nhỏ đang ở trạng thái 'thực vật' ánh sáng giống như nước chảy trôi ra từ từng đầu ngón tay của hắn, mân mê phía trên hắc phiến.
Anubis xoay người lại, đau đớn bất lực nhìn người thân c·h·ế·t trước mắt mình.
Lúc này, một hình bóng rồng nhỏ màu đen dần được phác hoạ giữa không trung, lân phiến đen ngấn như màn đêm của vũ trụ, đôi đồng tử dựng ngược hoàng kim, mà trong đó có vô số hư ảnh lửa đen đang ẩn hiện.
Chỉ là đối với những đứa con của hai người họ, Ngô Gia cũng không có bao nhiêu thân thiết.
Nhưng chỉ ở Vũ Hoá Kỳ, xuất lực có hạn, vì hành động này mà khiến áp chế trên Nuacta nhất thời buông lỏng.
Làn hương say điên đảo lòng người thổi qua, với một cái chớp mắt, một bóng hình trắng toát đạp lên những cái đầu sói, hai bàn tay như bạch ngọc nhẹ nhàng luồn qua nơi bộ phận cổ con người.
"Ta xin lỗi, ta không ngờ con rồng nhỏ này lại kì quái như thế, không khỏi khiến ta phải trực tiếp ra tay "
"Cảm ơn vĩ đại thần " Evas nhẹ cúi đầu.
Hiển nhiên dù vận dụng toàn bộ hạch ngão cùng Nguyên Chất, cơ thể Nuacta vẫn bị áp lực không nhỏ, kết hợp với 'Thuỷ Triều' của Leviathan còn khiến uy lực tăng vọt, đồng thời gây ra nỗi đau đớn cùng khó khăn khi cử động.
Không biết từ khi nào, dù là Anubis hay ba đứa con của Fenrir, đều cảm thấy không đúng lắm ở đâu đó, nhưng không thể biết không đúng nơi nào, lại dường như rất tỉnh táo, mà cái 'tỉnh táo' này lại khiến người ta rùng mình.
Giao thức linh hồn bắn ra, tuyên bố sự hiện diện vĩ đại của bản thân.
Kể cả dòng sông tử vong vừa được Anubis gọi ra, cũng không hiểu không còn thấy tăm hơi.
Nhìn lên bầu trời, Baldur nheo nheo mắt, nói ra một lời nói không thể tin nổi, vô cùng lớn gan đối với những người khác.
Biết được nguy hiểm, cô liền cùng các tuỳ tùng lên thằn lằn tinh thể phi nước đại đến địa điểm, nhưng ai ngờ vừa đến nơi, cả đoàn của cô bị một đánh úp. Nuacta, Ithatla và Tica, ba con quái thú không g·i·ế·t Amun ngay mà dẫn dụ Evas tới, muốn một mẻ hốt gọn.
Gã biết rõ chiến lực Evas không mạnh áp đảo như Adams, nếu có thêm Maihuitla sẽ an toàn hơn. Mà quả thật như gã dự liệu, có con rồng đen gia nhập trận chiến mọi thứ liền trở nên đơn giản.
Phịch một tiếng!
Trong trận chiến của những người địa vị cao, hoàn toàn là dùng lực nghiền ép lẫn nhau, không ai cho đối phương cơ hội thở dốc cả, sở dĩ Nuacta chậm chạp không đánh tiếp hoàn toàn là tại điều kiện không cho phép, áp lực đè lên cơ thể của Nuacta hiện tại rất lớn, cố gắng lắm chỉ duy trì thêm vài ba phút cùng một ít đòn tấn công.
Maihuitla giật thót, tầm nhìn nó bỗng chốc lâm vào tối đen, mà ý nghĩ nó cũng bị 'ánh sáng' lấp đầy, mất đi khả năng suy nghĩ.
Nuacta vừa toan tính đánh thêm một đòn nữa sau khi nghỉ nhịp, ả chợt nhận ra, bản thân không hề có thể động đậy.
"Ánh sáng ở trong giấc mộng cũng là ánh sáng" Giọng nói ấy tuyên bố, mà cũng như thế, chỉ với động tác từ cự thủ, mọi chống cự từ Maihuitla cũng trở nên vô ích. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anubis không chút do dự gọi là dòng sông tử vong, muốn dùng khỉ tức tử vong lập tức áp c·h·ế·t ma lang chín đầu, nhưng dưới dòng chảy của trọng lực thổi lên bầu trời như thác nước ngược, kể cả tử vong chi hà cũng bị không gian gấp khúc, không thể đến được mục tiêu mong muốn.
". . . chúng ta sẽ lật đổ người cha nguyên sơ, phụ thần đại nhân"
Mà so sánh với Gammar, thần bí lại giao cho Maihuitla vị cách cao thượng một bậc, vì tử vong đã tồn tại từ ban đầu trên thế giới, mà giấc mộng chỉ được kích phát cho tới khi Maihuitla ra đời.
"Ai~ "
"Khinh nhờn!"
Rất yêu mỹ, điệu nghệ, xương cổ bị vặn xoắn tới mức đứt gãy bức ra ngoài, Evas dùng sức, vặn nát đầu của Nuacta.
Maihuitla bay trên cao liếc nhìn Nuacta một cái, trong đôi mắt cô ta cũng xuất hiện vô số hư ảnh lửa đen.
Cánh tay khổng lồ của Nuacta khiến người ta sợ hãi kia khẽ run lên, cô ta muốn một đòn giải quyết tất cả, trước khi những tên Chư Thần ấy hoặc thủ lĩnh tộc hấp huyết kịp chạy đến.
Mặt đất giống như bị tua ngược lại, cơn sóng trọng lực thu về từ mọi phía một cách quỷ dị.
"Tiểu xảo cũng đòi múa may trước Maihuitla, tỉnh dậy đi Evas, hắn ta chỉ lấy đi ánh sáng cùng suy nghĩ của ngươi thôi"
"Mặt trăng!"
Maihuitla từ trên cao là bị tổn thương mạnh nhất, xui xẻo nằm trong công kích cuối cùng của Nuacta, dưới thác ngược trọng trường bị xé thành trăm mảnh nhỏ.
Thật ra tình huống ban đầu cũng không hỏng bét tới như thế, nghe được tin Gammar đã nuốt lấy năm đứa con khác của Fenrir, từ nơi hậu phương cô cũng cảm thấy có một chút kì quái, nhưng đồng thời cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Điều đó chứng tỏ các con của cô vẫn tạm thời an toàn, giữa gia đình huyết tộc có một mối liên kết vi diệu, cho phép cô cảm nhận tình trạng sinh mệnh dù cách rất xa, hay thậm chí là Linh Giới.
Không thể luôn bảo hộ con cái, đó là phương châm của gã.
Hắn đã can thiệp quá nhiều, hẳn Ngô Gia sẽ cảm thấy gì đó, nhưng sẽ không thể kết luận mà hành động, vị vĩ đại thần ấy rất lười vận động, theo như Baldur hiểu về Ngô Gia thì là như vậy. Mà đúng như hắn nghĩ, dù tình trạng mất thị lực của con mắt phân tử rất kì quái, nhưng Ngô Gia lại không muốn đi kiểm tra.
Thế mà vào lúc ấy, không một dấu hiệu, sinh mệnh của Amun đột ngột giảm mạnh. Evas thừa nhận, vì cậu bé từ nhỏ đã bị bạch tạng giống như cô, lại ảnh hưởng một loại không rõ tình trạng, khiến Amun không bao giờ phát triển qua tuổi thơ, mãi mãi giam cầm ở trong tâm trí cùng cơ thể của một đứa trẻ.
!?
"Chưa được, kế hoạch chỉ mới bắt đầu, không thể để cán cân thay đổi được "
Đó chính là Maihuitla.
Vốn vẫn luôn chú ý tới tình hình bên này, nhưng ai ngờ bằng cách nào đó mọi con mắt phân tử của Ngô Gia bị luồng sức mạnh bí ẩn lấy đi 'thị lực' không còn tiếp thụ được ánh sáng.
Ai~!
Vừa thấy đối phương muốn đi, Evas bàn tay ngay lập tức ngưng tụ một huyết thương bén nhọn trong suốt, đồng thời đưa đầu của nó hướng về phía mục tiêu.
Nhưng làm một 'khỉ cánh dơi' bạch tạng tranh sống từ khi sinh ra, từng bước một đi theo dấu chân của vĩ đại phụ thần mà trưởng thành đến bây giờ, cô rõ ràng thời khắc mấu chốt tuyệt không nên phân tâm, không thể làm ra việc thừa thãi, toàn bộ vấn đề để kẻ địch bị xử lí sau cũng chưa muộn.
Quả thật, đó chính là ác mộng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đối với tình huống đột nhiên phát sinh này, đối với kẻ địch tập kích đầy quái lạ này, cô cũng không có nghi hoặc, ngược lại, cô lại cực kì cảnh giác, không rõ, đám dung hợp quái vốn thiếu thốn trí tuệ, lại có thể thực hiện hành vi dẫn cọp ra khỏi hang này. Điều vô lí hơn là Evas chỉ biết đến cứu viện Amun vì liên kết giữa dòng máu huyết tộc, đây là điều chưa từng được ai công bố, làm sao kẻ thù có thể lợi dụng sơ hở này?
Thần! Evas ánh mắt ngưng lại, cô liền biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, bao năm tiếp xúc với trận chiến thế vị rất cao, cô biết có thể yên lặng dễ dàng xoá đi đòn tấn công làm từ Chân Huyết của mình chỉ có thể là một kẻ ở Thu Hoạch Kỳ.
Vì hành động ấy mà Nuacta trả giá thật lớn, người ả ta bị co rút lại thành kích cỡ ban đầu, mà mọi đường máu trên cơ thể cô ta nổ tung, làm ướt đẫm bộ lông xám trắng của ả.
"Ta không nghĩ thế đâu"
Mà như thế đã đủ quét ngang trận địa, ít nhất thì ả ta cho rằng như vậy.
"Dạ vâng" Anubis gật đầu, tính cách hắn vốn đạm mạc không thích đôi co, theo lệnh mẫu thân quay về đường cũ hội họp với Avasta.
Trọng lực ở nơi dư chấn dần mất kiểm soát, từng gốc cây và đất sỏi bật lên, lúc này dù chỉ thở thôi, Nuacta cũng có thể khiến không gian chấn động, chứ đừng nói cử động tay chân, đây chính là quyền lực của vua hang đá Brahma, được Nuacta tích trữ bên trong cơ thể thiếu nữ của mình.
Giọng nói của con rồng đen lần nữa vang lên thông qua giao thức linh hồn. Cả đám nhìn lên bầu trời, nào có thác trọng lực, nào có con rồng đen bị xé xác, tất cả đều giống như một bức hoạ quyển được cẩn thận bện dệt, rồi lại bị xé làm đôi, hiện ra cảnh sắc 'chân thật'.
"Kukulkan, bằng hữu của ta, hãy chịu đựng ít lâu nữa "
. . .
Tóc trắng mắt ngũ sắc, khuôn mặt anh tuấn giống hệt Adams, đó là Baldur, ánh sáng chi nguyên.
Maihuitla bay trên bầu trời, nó vốn dĩ ăn nằm ở thần điện, được vĩ đại thần cho đi để giúp đỡ cho Evas. Evas giống như con của gã, cũng như Adams, Ngô Gia không cho phép mạng sống của chúng bị dễ dàng tước đi.
Cơ thể Nucata nhanh chóng bành chướng, vốn đã to lớn như toà nhà, giờ lại giống như một căn chung cư nhỏ.
"Ta chính là Maihuitla "
Nuacta theo bản năng vùng vẫy, vô ý thức làm toàn bộ dòng chảy trọng lực chảy ngược vào trong thiên khung, làm biến dạng cả vùng trời cao, nhất thời ánh sáng cũng bị bẻ cong, lẩn lộn đầu đuôi, không phân biệt đâu là mặt đất đâu là bầu trời nữa.
"Tìm anh trai con đi, có lẽ nó cũng ở gần đây, coi chừng nó đã trọng thương "
Cùng nhau, họ quay về bộ lạc, mà trời lúc này cũng đã sắp ngả sang chiều.
Dù bị đưa lên chiến trường, nhưng Evas cũng sắp xếp cho cậu nơi ít tranh chấp nhất, hầu như không có giá trị chiến lược cụ thể nào.
"Cái ngôi sao c·h·ế·t tiệt, đợi ta bẩm báo chuyện này cho vĩ đại thần xem"
Chỉ là sự xuất hiện của Baldur là nằm ngoài dự đoán.
Vậy mà, đối mặt với năng lực quỷ dị của con rồng đen, dù là hậu kỳ Vũ Hoá kỳ như Nuacta cũng b·ị đ·ánh úp trở tay không kịp, hoàn toàn bị ném vào trong khống chế, mà nhiêu đó cũng đủ cho tình huống lập tức thay đổi.
Như cánh diều đứt dây, nó rơi xuống mặt đất. Ở dưới đã có người đợi sẵn, đỡ lấy con rồng đen nhỏ như thể không có trọng lượng, từ đầu đến cuối Maihuitla đều không kịp phản ứng.
Tiếp lấy, cánh tay ấy bóp chặt, lập tức mọi dấu vết tồn tại của Maihuitla cũng đều bị 'lấy đi' để lại một khoảng trống đen trên bầu trời.
"Thuỷ triều!"
Dù sao nhân lực mạnh nhất là Nuacta cũng đã gục, sao có thể đánh lại cơ chứ.
Giống như hắn mất đi hết suy nghĩ sẽ điều động con sông này, mà hình ảnh con sông cũng vì thế mà bị xoá sổ theo.
Không đúng! Anubis chảy mồ hôi hột, hắn vẫn cảm thấy con sông cùng khí tức tử vong vẫn ở đó, nhưng đã không còn có thể nhìn thấy, không còn có thể tác động.
Ithatla cùng Tica nhìn nhau, không do dự tách ra mỗi hướng một phương bỏ chạy, hiển nhiên là vì không cảm thấy có cơ hội đắc thủ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.