Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Thần Thoại Hấp Huyết Sinh Mệnh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Thần Thoại Hấp Huyết Sinh Mệnh


. . . Ngu ngốc, ngạo mạn, ta rất tức giận với ngươi! Nếu như ngươi không lãng phí cả trăm ngàn năm, nếu như ngươi đã cố gắng từ lúc ban đầu, kết cục đã không đi đến nước này.

"Kết thúc rồi sao? "

Brahma bây giờ là một điểm kì dị khổng lồ, hút lấy vật chất của thế giới hiện thực và bành chướng tự thân, nhưng khi đến một giai đoạn nào đó, thiên nhiên sinh quyển sẽ tự động đẩy Brahma ra ngoài không gian.

Dấu vết của vụ nổ kinh hoàng ấy có thể quan sát từ vũ trụ cũng nên.

"Chạy... đi...!"

Đến khi Kukulkan đột phá giai đoạn bốn, quá trình này mới dừng lại, mà sinh mệnh của Brahma cũng từ từ điểm tới dòng cuối cùng.

Cầm lấy phiến đá, mân mê nó như một cuốn sách, ông già tộc hấp huyết này hít sâu vào một hơi.

Phiến đá lúc này ở mặt sau chằng chịt văn tự, phía trước lại hiện lên một đồ án.

Shiva chú ý đến gì đó, nhìn chằm chằm vào phía trước, sát khí mãnh liệt trào dâng trong đôi mắt.

Khỉ cánh dơi già đánh giá một câu như thế.

"Chúng ta không phải thứ vô dụng, Kuku, anh nên nghỉ ngơi đi" Ishaoi mỉm cười, nụ cười thiên chân vô tà.

Đột ngột.

"Ta hiểu rồi" Hắn nói "Với cái 'c·h·ế·t' của đại cổ thần cổ xưa cuối cùng, thế giới sẽ phán định rằng ta đã thắng, thế nên thế giới sẽ không cung cấp lợi thế nữa"

Chỉ là, không biết vì sao rồng nhỏ Lucifero lại cảm thấy rất quen thuộc với con khỉ này.

"Baldur. . . "

Lúc này, khuôn mặt khỉ khắc khổ ấy hướng lên bầu trời, nơi vận mệnh thương khung lại lần nữa chuyển đổi.

"Adams, Evas, hãy nhìn đi, ta không còn phải là tế tự, ta cũng không phải là khỉ cánh dơi già u hồn"

“Thế nhưng______ tuyệt đối, đây không phải lí do để ngươi hủy diệt hết thảy.

▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔

Không một dấu hiệu nào, nguồn cung năng lượng thế giới đột ngột cắt đứt.

"Nhìn đi!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng ai sẽ tin được vụ nổ này tạo nên chỉ bởi sự va chạm của hai cá thể? Chắc chắn ngày hôm nay, tại vùng đất này, một huyền thoại mới đã ra đời.

"Thành công." Khỉ cánh dơi già lãnh đạm nói "Vào thời khắc cuối cùng, ngài ấy đã đặt cược một lần nữa"

▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔

"Ta muốn______sự trỗi dậy của ta! "

"Đã thành công rồi? " (đọc tại Qidian-VP.com)

Tốc độ tự cung năng lượng đã ngang bằng với việc thế giới phát triển. Thậm chí còn phản hồi lại một lượng lớn linh tử cho hành tinh.

Một nơi tiếp giáp giữa vận mệnh thương khung và tử vong chi hà.

Khỉ cánh dơi già nhìn về phía sau, nơi đó đứng lấy một đầu long bạch phiến, đôi mắt to tròn màu vàng kim.

Thứ gì đó không thể rút lại đã diễn ra. Ngay khoảnh khắc nhìn thấy quả núi đá khổng lồ kia, tâm trạng rối bời của hắn liền chạm đỉnh.

Giọng nói uy nghiêm, trầm đục nhưng đầy hào khí, vang vọng giữa thiên địa.

"Đừng lo lắng. . . Kuku, chúng ta chưa thua"

"Không sao chứ? "

Thiên thể tồn tại càng lâu, lượng phản hồi thông tin cho thế giới càng lớn, làm cho các đầu thiên đạo càng ngày ổn định cùng mạnh mẽ.

Có nghĩa là,

Hắn đối Thái Dương cùng Trăng của Linh Giới lộ ra mỉm cười biểu lộ, nhưng là kia mỉm cười thản nhiên thật giống như đen trắng di ảnh một dạng khiến người ta cảm thấy âm trầm.

Mọi người tỉ mỉ nghe qua, cảm thụ được lực lượng kia. Sau đó, toàn bộ thế giới đột nhiên phát sinh biến hóa.

Thứ gì đó sâu trong ngực đang thúc giục Kukulkan. Cảm giác ấy gần với điềm báo nguy hơn là tinh thần trách nhiệm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù đúng là sơ kì và trung kì cách nhau một khoảng cách lớn, nhưng không có nghĩa là Kukulkan có thể dễ dàng tất sát một đại cổ thần mạnh mẽ như 'vua hang động'.

Mở ra đôi mắt với vẻ khó tin, Kukulkan đi đến kết luận như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ta chẳng hiểu được ngươi lấy đâu ra động lực đến nhường này. Dù bị thời đại bỏ rơi, dù đã định sẵn trở thành thành tựu để người khác lấy”

Dưới ánh sáng, khỉ cánh dơi già ôm lấy một phiến đá.

Hắn đón Thái Dương, cảm thụ được ánh chiều tà chiếu trên người mình ấm áp.

Từng bước, từng bước đạp lên hư vô mà đi.

Lượng thông tin và thành phần cấu tạo linh hồn của cá thể Đâm Chồi Kì đã tương đương với một thế giới, nói cách khác, bọn họ đã là tồn tại có thể sống độc lập đối mà không cần tài nguyên của thế giới.

Thực tế, hắn hay Baldur vốn luôn cho rằng Brahma đã mất hết lí trí, từ bỏ trí tuệ để trở thành một hiện tượng hoang dã phá huỷ thế giới, nhưng hiển nhiên là ở những giây phút cuối cùng, khi Kukulkan nhờ Baldur mà chạm tới đỉnh cao, nó cũng đã đi ngược lại với bản năng của mình.

Tất cả mọi người.

Nhóm ngôi sao tiến lên phía trước, che chắn trước mặt Kukulkan, không chút lo sợ trước cường địch mạnh.

Liều lĩnh làm tới thì thật ngu dốt, nhưng tiến từng bước chậm rãi và đảm bảo an toàn cũng chẳng khôn ngoan hơn. Điều cần thiết vào lúc này là một trái tim lạnh và trơ – để trí não có thể nạp đ·ạ·n và kéo cò thật nhanh.

Hai nguồn lực lượng phun trào mà ra, toàn bộ Linh Giới so ra không hề kém cạnh chút nào, dù chỉ mở ra một cái khe nhưng được bồi tụ thiên văn số năng lượng cùng các linh hồn, cùng với vị cách của nó ở trên thế giới, mặt trời cũng bị lu mờ trước nó.

Ân huệ giúp đỡ cưu mang lấy vào ba trăm năm trước, giờ phút này đã nên đền đáp.

______Vĩ đại Thái Dương quang đã phun trào từ phía bên kia mặt đất.

Các ngôi sao nguyên tố sẽ được trao tặng cho các thiên thể, hoặc hình mẫu liên quan tại hiện thực dựa trên biểu tượng bản thân. Nhưng các dung hợp quái chỉ có cách tự mình làm lấy, đến khi phát triển đầy đủ sẽ được linh hồn hành tinh sắp xếp cho một vị trí nào đấy.

Thình lình hét lên một tiếng như xẻ dọc chiến trường, Kukulkan lao về phía trước, hướng tới vị trí mục tiêu.

Rồng nhỏ nói, không che giấu nỗi lo lắng.

Bất cứ nơi đâu bị ánh nhìn của ông chiếu tới, nơi đó đều phát ra những tiếng run rẩy không ngớt. Không lẫn vào đâu được, dù chỉ hiện diện ở nơi đó và chẳng làm gì hung hãn hay man rợ, nhưng một khi đứng dưới ánh nhìn lạnh lẽo ấy, người ta không khỏi thấy bản thân như thứ tạo vật yếu đuối và bất lực.

"Đại cổ thần đó, đặt cược vào ta"

Mỗi một Đâm Chồi Kì đều là nguồn lợi bổ dưỡng cho mọi khía cạnh của thế giới này.

"Nhưng ta biết thế !!" Khỉ cánh dơi già nói với giọng điệu chắc nịch.

Dưới sự tương tác của thế giới vật chất lẫn linh tử, hành tinh mang tên Trái đất được hình thành vào 4,6 tỷ năm trước.

Vì thế, Kukulkan đành chịu đau, kéo ra lượng lớn thần lực mất ổn định ra ngoài, ném về phía không trung, hướng đến nơi nào đó. Nhưng bấy nhiêu là chưa đủ, linh thể của Kukulkan không chịu được sự đột ngột tăng cường thông tin gây quá tải dữ liệu, rủi ro phi thăng đến trung kì Đâm Chồi Kì đúng là không nhẹ nhàng.

Đây là hiện tượng sốc phản vệ ở cấp độ thần thoại.

"Tên ta là Brahma, Vua Hang Động, Kẻ Thống Trị Mọi Núi Đá"

Nhưng vì cơ thể đã tới giới hạn, nó đang tiến vào chu kì tự phục hồi khẩn cấp, hoàn toàn ngó lơ những cơ quan khác.

Đúng vậy, trong trận chiến này, ai hi sinh nhiều hơn sẽ có phần thắng nhiều hơn.

Đáp lại sự khiêu khích của Kukulkan, từ trong nơi sâu thẳm nhất một tiếng vọng không cam lòng phóng tới, toàn bộ uy áp được giải phóng ra. Nếu vài phút trước, Kukulkan chắc chắn sẽ chớp mắt bị nghiền nát và phân giải ở nơi này.

Dù sao thì kết quả trận đấu đã được quyết định. Một đại cổ thần cô đơn nằm trên mặt đất, còn người kia khuỵ gối, được vây quanh bởi đồng bạn.

Tại thế giới này, hư vô chỉ là trạng thái tiền kì của linh hồn hành tinh.

"Vĩ đại thần chưa bao giờ nói sẽ chọn ngươi!"

Cái khe nứt ở trên bầu trời biến mất, lại xuất hiện chặn trước mắt hình ảnh thái dương đang phóng tới.

"Chưa xong đâu!"

Mỗi lần hít thở, phổi lại bỏng cháy, mỗi lần thở ra, cổ họng lại kêu kẽo kẹt. Hầu như chỉ mò mẫm, hắn rơi dần lên phía trước.

"Từ giờ trở đi, ta chính là thần."

Lucifero thật sự muốn khỉ già thành công tới.

Giờ phút này, một mặt trời từ từ đầu nhập vào trong bầu trời Linh Giới, nó không xuất hiện đột ngột như 'trăng' mà giống như thong thả tiến vào nơi đó. Cùng với trăng, hai nguồn phát sáng chầm chậm cùng nhau xoay vòng, ngươi đuổi ta bắt ở trên bầu trời, làm Linh Giới trở thành nơi rực rỡ giữa ánh sáng hoàng kim và ngân bạc.

——Thế rồi, toàn bộ mặt trời đã bị trung hoà, Linh Giới cắn nuốt rơi.

Đây là thủ lĩnh của bọn họ, cũng là người anh, người cha trong gia đình của Chư Thần.

Có lẽ vì vượt quá mong đợi, Kukulkan không khỏi cảm thán.

"Đúng vậy, còn có bọn tớ"

______Vị thần hư vô và hủy diệt đã trở về bờ bên kia mà không kịp cất tiếng thét nào.

Dòng chảy ma lực tuôn trào dữ dội trong không khí, tàn phá và dẫm đạp cả những quy tắc vật lí căn bản nhất.

Nỗi uất hận, cùng không cam lòng, đã quanh quẩn bồi hồi nơi không gian này, và khỉ cánh dơi già bằng cách nào đó đã thành công đáp lại.

Linh Giới.

Nó không muốn khỉ cánh dơi già triệt để hồn phi phách tán, không biết là vì sao.

Cơn đau cứ dữ dội thêm theo từng giây, và tầm nhìn của Kukulkan cũng dần biến mất qua mỗi giây. Cái cảm giác như toàn thân đang tan chảy, nó thật kinh khủng không sao hình dung nổi——đáng sợ một cách khủng khiếp. Hắn tự nhủ với bản thân rằng hãy bình tĩnh.

Trong thấy cảnh đó, Kukulkan cố gắng đứng dậy, những cơn nhói buốt liên hồi đang hành hạ thân thể cũng chẳng thể ngáng đường hắn. Việc duy trì trạng thái mạnh mẽ như vậy chắc hẳn đã tiêu tốn một lượng ma lực khổng lồ. Tuy nhiên, vị thần mặt trời thật xuất sắc, bởi thế nên hắn vẫn còn có sức di chuyển ngay sau khi dùng đòn tấn công 'kết liễu' vừa rồi.

Cơ thể nó dù một nửa lún sâu vào lòng đất, vẫn to như một quả núi khổng lồ.

Đồ án hiển thiện hai loại hình thái, một cái chấp ghép hỗn loạn đủ loại động vật, một cái lại là hình người. Ở phía trên, dần hiện ra một cái hình ảnh hắc động, bao trùm lấy một nửa phiến đá, mà ở dưới, lại là một loại đường văn không rõ nghĩa.

Một lần nữa, Brahma giơ bàn tay nắm giữa bia đá ra. Kukulkan hoàn toàn tuyệt vọng

"Thái dương xuất hiện, trời đất đảo điên. Nay có Linh Giới bồi tụ, cung phụng lấy thái dương, vinh lấy vĩnh hằng làm chủ, đoạn tuyệt mọi dương quang tử vong"

"Đến rồi, thời khắc của ta! Đại cổ thần, ngươi đã không còn lựa chọn!"

Ishaoi lo lắng bước ra, hai mắt như muốn khóc

"Thật sự là đáng giá sao?"

“Phải——ta đã hiểu được!”

Ngay khi 'ông' xuất hiện, không khí chiến trường đột nhiên căng thẳng, khi ông ta ngẩng đầu lên, tất cả đều cảm thấy một áp lực đè nặng. Những hạt sáng vẫn tiếp tục phân rã, tiến vào thể nội của ông ta.

Đại cổ thần.

Chỉ là. . .

Với một lời hối thúc, khỉ cánh dơi già kích động gầm lên.

Trong giây phút đó, Kukulkan biến mất tại nơi đó, Kukulkan biết rõ rằng nếu cứ cưỡng ép vận động, cơ thể thần thoại hiện tại sẽ bị xé nát. Những tiếng rên rỉ bật ra khỏi môi hắn, bởi những cơn đau khi từng dây thần kinh đứt đoạn, áp lực khi từng thớ thịt rách toang và chấn động khi từng mảnh xương nát vụn.

Dù hình thái thần thoại “Hố Đen” đã bị cưỡng ép hủy bỏ.

Từng hạt sáng tụ hợp tại phiến đá phía trên, hoà vào nhau và tạo thành hình dạng 'con người'.

Đứng trước đòn tấn công đó, 'Brahma' mới này hiển nhiên không chủ động đón thế, mà là lợi dụng văn bia, thôi động lấy lực lượng bên ngoài.

Tại khe hở, hoặc đúng hơn là nét đứt gãy giữa không gian và thời gian. Nơi điểm kì dị cùng khối lượng vật chất bị áp s·ú·c đến vô hạn, làm bẻ gãy cả từng hạt nhân phân tử một.

Đó là lí do mà đến tận bây giờ, Trăng cùng Mặt Trời mới có thiên thể, mà những thiên thể này lại chính do bản thân hành tinh cung cấp cho vật chất cùng linh tử.

Lia mắt qua Kukulkan, ông già uy nghi cất giọng âm vang giữa chiến trường bị tàn phá.

Chỉ thấy ngọn núi đá trước mắt đang không ngừng run rẩy.

"Ngươi đã đánh cược vào vận mệnh một lần cuối cùng"

Không biết làm thế nào, cũng không một ai nhìn thấy. Những gì xảy ra tại trung đâm điểm kì dị, hoàn toàn biến mất tại tầm mắt của mọi người.

Con rồng nhỏ đằng sau lắc đầu ngao ngán, dù chỉ quen biết với con khỉ này thời gian ngắn, nhưng để cho nó ấn tượng thật sâu.

Ở giữa một vùng không gian đen tối, mặt trời đang từ từ dâng lên.

Một dãy kí tự Odin tại trên mặt sau của bia đá thoát li, nổi lên thành những đốm xanh lơ lửng trong không khí, tạo thành chuỗi cái kí tự có ý nghĩa.

Rồi cuộc chiến khó tin giữa mặt trời thần thánh và hố đen khủng bố thực tại.

Dù thế, hắn vẫn quyết định tung thêm một đòn cực mạnh vào kẻ thù nữa, không quan trọng sau đó hắn có thể phục hồi hay không.

Cái động vũ trụ, là hư không ở bờ bên kia không gian và thời gian.

______Nhưng, cũng vì thế mà ta đã có quyền lợi được sống sót, Chư Thần đã tiếp diễn đến ngày hôm nay”

Những ngôi sao của thế giới khác, 〖 Ngôi Sao Nguyên Tố 〗 vốn dĩ không đầy đủ, khi chúng đến thế giới này mục đích cũng vì tìm kiếm một cái tổ để phát triển.

Đến một tồn tại không tồn tại, lại chỉ hướng Thần Bí.

Khỉ cánh dơi già nhìn xem đây hết thảy.

Bằng một âm giọng uy nghiêm, 'Brahma' ra lệnh:

Sự kiên cường của vị đại cổ thần đó vượt ngoài mong đợi, đúng như dự liệu. Dù bên hắn đã chiếm thế thượng phong nhưng Brahma đó cũng chẳng hề chậm lại là bao.

Nhóm Chư Thần lo lắng chạy tới, Kukulkan được Shiva đỡ dậy

"Kuku, anh thật mạnh mẽ, dễ dàng g·i·ế·t c·h·ế·t con vật đó như thế!"

Không phải tự dưng mà bọn chúng có thọ nguyên vô tận, đồng sinh đồng tử cùng trời đất.

Một giọng nói vang lên, sử dụng giao thức linh hồn truyền tới giao tiếp.

Tâm niệm cuối cùng của nó, chấp nhận kết cục của bản thân, nhưng nó tuyệt không chấp nhận kết quả của kẻ khác.

Kukulkan mỉm cười, xoa đầu cậu bé: " Hắn không sao" Kukulkan nói tiếp "Hắn đang bên trong ta, vì thế giới đột ngột rút khỏi. . . nên Baldur chỉ bị đánh về bản nguyên, có lẽ còn có cơ hội"

"Nhưng cuộc sống của ta vốn cũng không thú vị, để ta thay ngươi, hoàn thành tâm nguyên của mình"

██████▇▇▇▅▅▅▋▋▋!!

...Giờ nghĩ về nó, hắn cảm giác có gì đấy không đúng ngay từ đầu.

Không chút do dự, cũng không có chút sợ hãi.

Có lẽ vì từ lâu đã nhận ra điều này, có lẽ cũng vì đồng cảm với đồng loại.

Một bộ trang phục đen như màn đêm, đôi tai nhọn đặc trưng, làn da trắng bệch cùng mái tóc mềm như lụa.

Kukulkan, bao trùm trong ngọn lửa mặt trời hoàng kim, thần lực tuôn trào mạnh mẽ áp đảo phía trên chúng sinh.

“▆▆▇█▙▞ !! “

"Ta ổn"

Nhân tố quyết định trong một trận đấu như vậy không gì ngoài ai sẵn lòng hi sinh nhiều hơn.

Một đòn giải quyết.

"■■■■■■■!"

Phiến đá bên trên khắc đầy Odin ngữ, đó là phiến đá ban đầu mà nó đã dâng lên vĩ đại thần, cũng là chứng minh cho địa vị nó ở thần bí thế giới.

Kukulkan không do dự chút nào, tung ra đòn tấn công đã chuẩn bị đến.

"Đừng lo lắng, Lucifero, bề tôi của vĩ đại thần" Khỉ cánh dơi già quay lại vẻ lãnh đạm, chậm chạp nói "Ta đã sớm đi đến cấp độ linh hồn thần thoại, ta chỉ thiếu một thân xác, và ta chính là người được vĩ đại thần lựa chọn"

Giờ, hãy tưởng tượng hình dáng một con dơi khổng lồ mở rộng đôi cánh, rồi khắc nó lên nền đất.

“Ngươi đang nói gì vậy? “

Một tên có đầu óc u ám, nhưng khi cần thiết lại vô cùng điên cuồng, không biết là dũng khí hay không biết sợ. Con khỉ cánh dơi già này lại tràn đầy tín ngưỡng đối với vĩ đại thần, thậm chí. . . ganh tị với cả Adams và Evas.

Đã đạt đến giới hạn.

“Brahma, đại cổ thần cuối cùng từ buổi bình minh tạo hóa, ta đã hiểu được, thông qua trái tim của bạn ta”

"Ta đã, chắc chắn, đâm xuyên tim nó!? "

▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔

Nếu tiếp tục thêm nữa, hắn sẽ bị ép hồi quy bản nguyên.

Còn có những cái kia căm hận hắn người, chán ghét hắn người.

Tuyên bố cái tên khải huyền

Utuah cùng mọi người thở phào một hơi, đặng cô hỏi

Brahma cố chấp quá lớn, từ khoảng khắc xuất thế lúc ấy đã đánh động đến Linh Giới không ngừng.

Những con khỉ cánh dơi nhỏ bé, cùng đám quyến thuộc sâu cát vô tri.

"Này con quái vật kia, chúng ta chính là Chư Thần"

Vị thần Mặt Trời trong hào quang hủy diệt, hoàn toàn không nhìn tới khung cảnh gãy nát xung quanh, ánh sáng trên người ngài không chút nào bị tổn hại.

Nhưng dù có thể nào, bản chất hành tinh đều không bị ảnh hưởng.Đây là khái niệm của việc cộng sinh.

"Ngươi! Sao ngươi có thể sống?!"

Chính bọn họ là một máy phát năng lượng vĩnh cửu.

Ngôi sao nguyên tố.

Chỉ khi một biểu tượng được tràn đầy, sẽ vinh dự khắc rõ sự tồn tại của nó đến với hiện thực.

Mọi chuyện xảy ra nhanh chóng, trong ánh mắt mở to của nhóm Chư Thần, Kukulkan thiên ngang áp đảo, đánh cho Brahma bay về nguyên hình, trọng thương nằm trên mặt đất.

Chương 42: Thần Thoại Hấp Huyết Sinh Mệnh

"Đúng đó, Kuku thật mạnh, thiệt là mạnh"

Chạy đi mọi người - Kukulkan như muốn hét lên.

Hắn muốn đi ra Linh Giới này, đi triệt để cảm thụ một chút cỗ thế giới này tươi đẹp, cảm thụ được còn sống tư vị.

Brahma, vua hang động, cái hố uất hận. Đã luôn giữ một ý chí phản kháng từ tận sâu trong tim.

Đây chính là cái giá đốt cháy giai đoạn.

"Đó là cấp độ thần thoại sinh mệnh thể, ngươi có thể nhúng chàm sao? Ngươi tự tin cường độ linh hồn của bản thân như vậy?"

Năng lượng linh hồn cô đặc như hắc ín, chảy xuống thác nước, hoà quyện vào không khí rồi quỷ dị tản đi.

Còn về mặt trời vốn dĩ luôn ở trên bầu trời đang ở đâu? Chà, đó lại là một bí ẩn khác.

Vậy nên, hãy cùng hướng tới kết quả.

"...Khốn nạn."

Bất lực, hoàn toàn đi tới cố gắng nhất, Kukulkan vẫn không tin được mọi thứ vẫn không phải thắng lợi cho bọn họ

Hư không. Vốn là không tồn tại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đáp lại lời nói đó, một tiếng vọng ai oán truyền tới hư không Linh Giới, xuyên qua tầng tầng lớp lớp các mảng không gian.

Bởi vì, dung hợp quái, chính do hành tinh chăn nuôi mà thành.

Kí ức của Brahma, tâm sự cùng suy nghĩ của nó, thông qua cưỡng ép của hắc động, đã làm cho Linh Giới vận mệnh sôi trào, giống như có hai tiết điểm đang cố gắng tách ra nhau.

Hình ảnh Mặt Trời xuất hiện, hừng hực dương quang, phóng như quả cầu lửa về phía trước.

Khởi đầu từ ■■ vũ trụ được hình thành vào khoảng 13,8 tỷ năm trước và giãn nở ra vô hạn, cũng từ đó vô số hành tinh được tạo ra để thắp sáng vũ trụ.

Khởi đầu của sáng thế.

▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔

Toàn bộ đều nên c·h·ế·t đi.

Một vùng đất ngập tràn trong magma và khí độc, nguyên thủy và xinh đẹp một cách tàn bạo.

Vùng đất xung quanh họ trông thật tồi tệ.

Đứng trước tình cảnh đó, Kukulkan như cảm thấy có cỗ xúc động đang gảy gảy nơi đầu tim.

"Hành tẩu trên thế gian, chân chính thần"

Tất nhiên, mọi bước trên thần lộ sinh ra đều là để phục vụ cho lợi ích của chính thế giới, đây là phương pháp để hành tinh tiến hóa cùng lớn lên.

Kukulkan nhanh chóng ngã khuỵ xuống, mất đi chỗ dựa là thế giới làm nguồn thần lực trong cơ thể hắn bạo động.

Nhưng khe hở cũng vì thế mà khép lại.

Thân thể khổng lồ của Brahma phân rã thành những hạt sáng, một khe hở khổng lồ từ trên bầu trời hiện ra, khe hở ấy được một phiến đá kì lạ khắc lấy đồ án của một cái hố đen khắc ấn, toả ra năng lượng chống đỡ lực lượng từ Linh Giới tràn vào hiện thực.

Thời đại ấy, thế gian không có thần.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Thần Thoại Hấp Huyết Sinh Mệnh