Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: Phút suy tưởng lúc chạng vạng
Ta tuyên bố, nơi này là lãnh địa của Thần
Kukulkan đổ mồ hôi lạnh vì thái độ của kẻ thù, hắn biết rõ Kukulkan hiện tại không thể nào phản kháng, hắn không g·i·ế·t bọn họ ngay vì cần sử dụng họ cho việc luyện tập cho bản thân.
Thở dài, Adams liền rơi xuống tụ họp với Kukulkan (đọc tại Qidian-VP.com)
Hét lớn, 'Brahma' lâm vào điên cuồng, hắn triệu gọi trên tay một cái hố đen, hố đen hấp thụ lấy mọi vật chất đã bị ô nhiễm xung quanh, biến lên lớn mạnh.
Đối thủ tuyệt đối là một cái kẻ điên.
Kukulkan im lặng, không nói gì, có lẽ cũng không thể nói được.
Shiva đảo ngược trọng lực, đẩy lấy cơn mưa máu lên phía trên bầu trời.
Vì Brahma. . . là cái tên do vĩ đại thần đặt cho.
Chỉ sợ đồng đội hắn không chống đỡ được bao lâu.
Thế nhưng, Kukulkan lại nghĩ khác
'Brahma' đã bước vào đâm chồi kì, dù có ở đỉnh thu hoạch kì như Shiva đi nữa cũng chỉ là một cái úp bàn tay trấn sát bọn họ.
—Hủy diệt. . .
Nhìn lên cơ thể mình không những không làm sao, mà còn hấp thụ một ít sức mạnh, Adams có chút tức cười.
Không nghi ngờ gì, Kukulkan đã trước tiên bước vào Đâm Chồi Kì.
Đi kèm âm thanh êm ả tựa mưa rơi, thứ ánh sáng mờ ảo dần bao lấy trời chiều. Tuy nhiên đó không phải là mưa bình thường, thế giới này chưa từng có mưa, vậy nên cơn mưa duy nhất mà mọi người từng nhìn thấy chỉ có một loại—mưa máu
Vì đây chỉ là tái hiện lại, nên nó chỉ mang tính chất xuất hiện tạm thời. Dù vậy, hậu quả của nó là vĩnh viễn.
Adams chỉ ở thu hoạch kì, hoàn toàn không phải đối thủ của Đâm Chồi Kì như 'Brahma'
"Làm sao khí tức của Brahma biến mất rồi? "
Xâm thực của Ngô Gia, là ăn sâu vào bản chất của thế giới linh tử, cướp đoạt và hút máu lấy mọi thứ từ hành tinh, biến nó thành một phần cơ thể của ngài.
Ánh nắng cùng không khí nhanh chóng hòa tan, trở lại trạng thái bình thường, mà ánh mặt trời cũng dần chui vào chân trời, nhường chỗ cho màn đêm của ánh trăng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn biết chuyện gì xảy ra, Adams là thủy tổ của mọi hấp huyết chi tộc, và mọi khỉ cánh dơi linh hồn cũng bị khắc sâu nỗi thần phục với Adams, ngoại trừ vĩ đại thần, Adams cùng Evas chính là tồn tại dĩ cao vô thượng của loài hấp huyết và khỉ cánh dơi.
Adam phi hành qua bầu trời, cảnh vật lướt qua với hiệu ứng nhòe kéo dài đến phía sau, song dực đen mở ra giống như một cái phi cơ.
Đâu đó trong tim, hắn thấy thứ cảm giác không hề dễ chịu chút nào, cảm giác như bị một tấm màng mỏng nhớp nhúa dính lấy, thế nhưng hắn cũng cố hết sức để không phớt lờ nó.
Bài phát biểu ấy không phải là vô nghĩa, nó thuộc về giao phó lực lượng ở trên Odin ngữ, một phương thức câu thông tới những tồn tại nhất định. Những tồn tại ấy sẽ đáp lại lời cầu, mang tới những biểu ý ở trong văn tự hoặc ngôn ngữ.
Hoàn toàn không để Adams phản ứng.
Mà trông thấy người y hệt mình, Kukulkan cũng là thở phào một hơi, nhưng nhanh chóng lại lo lắng lên.
Tuy ý nghĩ này rất hoang đường, vì nếu Adams không bị đồng loại săn đuổi đến nơi phía Nam, có lẽ cũng không gặp được vĩ đại thần. Nhưng đối với kẻ suốt mấy trăm năm sống trong tiếc nuối như hắn, có lẽ sự thật không quá quan trọng. . .
Xâm thực có thể ô nhiễm lấy mọi thứ, dù là lực, hay vật chất, linh hồn.
Bọn họ sớm đã là một phần không thể thiếu của bản thân rồi.
Ta cảm thấy rất tiếc, thời điểm ban sơ, cũng chính con khỉ ấy đã đi theo ta"
Đáng tiếc, vì vô tri mà lọt vào kế hoạch phá hoại.
Nếu như hắn biết rằng xiềng xích đặt ra trên thể xác và linh hồn của khỉ cánh dơi, hắn tuyệt đối sẽ g·i·ế·t c·h·ế·t nhóm chư thần và rời đi từ vài phút trước.
Mà cuộc chiến âm ỉ lần này sẽ ngày càng tăng tốc, cuốn lấy và nhấn chìm những kẻ ở gần nó thành bùn quánh.
Cảm xúc bản thân đã che giấu trong lòng, từ lâu, hắn đã luôn ganh tị với Adams.
Còn 'Brahma' có thể duy trì hiện trạng bao lâu tùy thích miễn là đủ thần lực, dù sao ô nhiễm hiện tại chỉ là tạm thời, linh tử của bản thân thế giới vẫn nằm ở dưới đáy. Mà kẻ thù một khi nhiễm phải mưa máu xâm thực, sẽ triệt để sụp đổ bản thân, kể cả các ngôi sao cũng vậy.
Đến đây, Shiva cười toe toét lên
Dưới ý chí của Kukulkan, thần lực bạo loạn trong cơ thể lặng lẽ được đào thải, sắp xếp và trung hòa, nó tuy chậm rãi, nhưng đã có dấu hiệu tốt lên.
Nhóm Chư Thần chặn phía trước hắn ngạc nhiên nhìn về phía sau, ánh mắt vô cùng xúc động.
Thế nhưng, không hiểu vì sao tại giữa chừng hành động, hắn liền bị tê liệt.
Trong ánh nhìn lo lắng của mọi người, Kukulkan nở một nụ cười.
'Brahma' sử dụng bia đá như thiết bị đầu cuối, thôi động ma lực như nguyên liệu và thần lực như mồi lửa, đối tượng khẩn cầu lại là Thần Bí. Tuy nhiên, thứ thần bí sẽ giáng xuống tại nơi đây không phải là Linh Giới, mà là tái hiện lại khung cảnh kinh hoàng đã xảy ra trong quá khứ.
Chỉ là lần này, nhân vật chính ở trên vũ đài lại là những nhân vật khác mà thôi.
Tuy trận doanh Đại Cổ Thần đã tan rã, những đứa con của Fenrir và các chimera khác chưa hẳn sẽ làm ra sóng gió gì, thế nhưng chẳng hiểu vì sao mà tràng cảnh săn g·i·ế·t lẫn nhau vẫn hiện hữu nơi đó.
Tuy nhiên, một cảm giác ngờ vực không rõ nguyên nhân cứ dày vò tâm can hắn.
Dù hắn rất mạnh, hiện tại trong cơ thể của Brahma, nhưng linh hồn vẫn là khỉ cánh dơi, cho dù hắn có làm gì đi chăng nữa thì cũng không thể nào thoát khỏi quy tắc chí tôn mà vĩ đại thần đặt ra.
Một bóng dáng như đ·ạ·n pháo phi vào giữa trận địa, hoàn toàn không để mắt tới hoàn cảnh quỷ dị xung quanh.
Thế nhưng, dù đón nhận lấy toàn bộ xâm thực Adams cũng không thay đổi một chút nào.
"Ta là tạo vật của phụ thần, mang trong mình dòng máu chảy xuôi của thần duệ. Ngươi cho rằng ta sẽ bài xích khí tức của phụ thần sao? "
Adams.
"?!"
"Đi đi Kukulkan, chỉ cần cậu ổn định, hắn sẽ không thể làm gì cậu"
"ADAMMSS!"
_____Vạn vật tiêu vong.
"Ta thấy ngươi rất quen? Ta có thể không quen thuộc dung mạo của ngươi, nhưng đôi mắt ấy ta dường như rất có ấn tượng"
Khu rừng này quá lớn, nên dù đã di chuyển với tốc độ nhanh như vậy vẫn tốn rất nhiều thời gian, may mắn Adams có thể dễ dàng định vị đi đúng hướng mà không bị lạc.
Quang cảnh chiến trường lúc này có lẽ chỉ thần hỗn loạn mới yêu nổi.
Họ đều im lặng.
Tại nơi sinh vật chiến đấu và cố g·i·ế·t nhau như vậy, từ yên bình chẳng còn tồn tại.
Thần lực dâng trào.
Kukulkan biết rõ, kẻ đứng trước mắt này không phải là vốn dĩ Brahma.
Nhìn quanh, tất cả ô nhiễm rút đi, để lại mảnh đất bị dày xéo, có vài điểm còn rơi vãi ít huyết nhục bị xâm thực.
Nếu ai hỏi đó là bạn hay thù, chắc chắn anh sẽ trả lời là thù. Thế nhưng, cái ý nghĩ kính trọng đối thủ của mình vẫn dâng lên trong lòng hắn.
Brahma chưa bao giờ, gọi bản thân là Brahma.
"___Vào ba trăm năm trước, ta từng thu nhận một con khỉ già làm kẻ đỡ cháp máu. . . ta nhớ, một ngày nọ con khỉ đó đột ngột biến mất.
"Luôn là ngươi, ngươi chỉ được may mắn, đáng lẽ không phải là ngươi!"
. . . Hắn đang nhử bọn họ.
Không, tuyệt đối không thể để hắn làm như vậy. Vì lòng tự tôn của bản thân, nỗi phẫn nộ của bản thân, cùng sinh mệnh quý giá của gia đình.
Tuy nhiên đó không phải để đón thế tấn công, mà là dùng sự chuyển đổi nhất thời làm nhòe đi quy tắc, trong giây phút đó hắn liền mở ra khe hở Linh Giới mà chui vào.
Chỉ là____lại không có gì xảy ra.
Có lẽ, trái tim của hắn đang đập lên vì ý chí sinh tồn.
Mong chờ bản thân dùng tư thái kẻ mạnh mẽ, đè c·h·ế·t tên huyết tộc mà bản thân luôn căm ghét.
Nhóm chư thần cũng thở được một chút xíu, đưa mắt lên mừng rỡ nhìn cứu viện.
Bị bỏ lại đằng sau làm Adams nổi nóng, thế là lại tăng tốc đi về phía trước, mà cả, không hiểu sao trong lòng hắn dấy lên cảm xúc không lành.
Xé gió mà đi.
'Brahma' không hiểu vì sao mà lại tức giận, lại có chút sợ hãi, lập tức huy động toàn bộ ô nhiễm vào một người duy nhất.
Một thân một mình tại trong đại sâm lâm lang thang, thật vất vả gặp phải quen thuộc chi vật, trở thành gia đình, Kukulkan không đành lòng thất bại tại nơi đây.
'Brahma' trên cao, nhận ra kẻ nào đã tới, khuôn mặt vô cảm xuất hiện chút kích động.
"Phải—"
Đến lúc này coi như đã là tuyệt lộ. . . Hoặc không?
Utuah tạo ra những dòng nước trung hòa lấy mưa máu, Allarh tạo ra khiên chắn bằng kim loại và Aooah sử dụng cách không thao túng để đẩy mưa máu đi.
Không một ai được phép chà đạp.
Hiểu rồi, hắn thầm nghĩ, tên 'Brahma' đó đang thử nghiệm khả năng bản thân.
Đây cũng là lần đầu hắn bước vào thần lộ!
Giống như thật thật nhiều năm lúc trước, nếu hắn không bán đứng Adams lúc chưa là Adams, mà lại chọn đi theo y, có lẽ người được chọn đã là hắn.
"Là ngươi phải không? "
Chương 43: Phút suy tưởng lúc chạng vạng
"Ta là Thần Vương, Vua Mặt Trời——Kukulkan "
_____Xâm Thực.
Những tia nắng mờ ảo của buổi hoàng hôn khẽ lách mình qua những rạng mây ở phía xa, rọi xuống một bãi chiến địa đã thủng lỗ chỗ, loang lổ trên mặt đất tựa như những cái nạo vàng.
Tại vùng đất hoang tàn tràn ngập chém g·i·ế·t này, tất cả đều vì tìm kiếm một đường sinh cơ mà săn g·i·ế·t, làm gì có sinh vật tự nguyện đánh mất bản thân đâu?
Chỉ thấy hắn khoanh tay lại, lạnh lùng nhìn 'Brahma' hắn cảm thấy ông lão huyết tộc trước mặt vô cùng quen thuộc, giống như đã thấy ở đâu rồi. . .
Linh Giới rồi sẽ phủ đầy linh hồn, mặt đất rồi sẽ phủ đầy máu. Tồn tại của ngài sẽ áp đảo vạn vật chúng sinh.
╔═━────━▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔▔━────━═╗
Ngập tràn những giận dữ và hung bạo, nó nằm đó chực chờ nuốt chửng vạn vật, to lớn đến mức phi lí.
Cả những tia nắng hoàng hôn từ mặt trời cũng bắt đầu bị ô nhiễm, không gian trong phạm vi nhất định trở nên tu la tràng địa ngục, huyết nhục và máu tung hoành ở khắp mọi ngóc ngách.
Huyết tương trút xuống từ bầu trời, dù là không khí, vi sinh vật hay mặt đất, tất cả đều không ngoại trừ bị nhiễm phải mưa, dính phải nó đều phát sinh rất quỷ dị, không khí tanh hôi, vi sinh vật biến đổi cùng mặt đất ngọ nguậy như thịt sống.
Chỉ cần Ngô Gia muốn, có thể thông qua đầu này tái hiện mà chiếm lấy mảnh đất đã bị ô nhiễm.
Nhìn Kukulkan một lúc, 'Brahma' hết sức bình tĩnh lật bia đá lên, từng văn tự dần tách ra và trôi nổi xung quanh hắn.
"Kuku. . . "
Nhưng trọng lực cũng bị ô nhiễm, dần dần thoát khỏi khống chế của Shiva.
Nỗ lực ấy tuy có ngăn cản được nhất thời, nhưng không thể nào duy trì lâu.
"Không thể nào. . . "
Đôi mắt hoàng kim đã ảm đạm vì sắp không chống đỡ nổi, nhưng lại khiến con người không khỏi cúi đầu.
Khá vui mừng, người thủ lĩnh của họ có cơ hội chạy trốn.
"Khí vị mạnh mẽ này. . . là Kukulkan"
'Brahma' nói, Adams tính ra tay ngăn cản nhưng có hơi chậm, cả người 'Brahma' biến thành điểm kì dị, ánh sáng bẻ cong tạo ra vùng bồi tụ, hình thái thần thoại 'lỗ đen' giáng lâm trên mặt đất.
Nghĩ vậy, Kukulkan bỏ qua mọi đau đớn và dấu hiệu tiêu cực từ cơ thể. Hiên ngang thẳng lưng đến, ngạo nghễ nhìn về phía 'Brahma' cũng đang lẳng lặng nhìn hắn.
"Ngươi! "
"-kuh!"
"Kuku, cậu rất mạnh mẽ, cậu có thể làm bất cứ điều gì, cho dù chúng ta có bị kẻ thù đánh thành những mảnh phân tử đi nữa, bọn tớ rất vui vì đã góp phần để cậu mạnh mẽ tới"
Vừa hét lớn, Adams dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo, nhưng khe hở Linh Giới đã đóng lại từ bao giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm nhận lấy tư vị đắng chát trong miệng, hắn nói:
Ngài nhìn thấy ta, ta nhìn thấy nụ cười của ngài, và ngài đã nói rằng: 'Thật thú vị ' (đọc tại Qidian-VP.com)
Giữa không khí hủy diệt, im ắng đến lạnh người, giữa vùng đất ban ngày và tĩnh mịch. Kukulkan, người bị sốc thần lực trong cơ thể đã dùng ý chí của mình, gượng sức chống lấy bản thân đứng đến.
Thế giới rồi sẽ tiêu vong, vạn vật rồi sẽ suy bại, nơi này chỉ tồn tại một ý chí duy nhất, đó chính là Thần.
Tên huyết tộc già tự nhận 'Brahma' này hoàn toàn không muốn tin vào hiện thực, không, có lẽ điều hắn không muốn thừa nhận nhất chính là sự xuất hiện của Adams.
Thân phận đã bị bại lộ.
Hắn hi sinh người bạn của mình, Baldur, nhưng đối phương lại hi sinh chính bản thân nó.
Cũng không phải hắn không dự đoán được Adams sẽ tới, thật ra hắn còn có chút mong chờ.
Adams không biểu cảm, thấy mở miệng dò hỏi
Tuy nhiên, không phải là không có hạn chế nào.
Trong đó Ishaoi là vui vẻ nhất, cậu bé hét lên: "Adams! Adams uy dũng! " (đọc tại Qidian-VP.com)
Đôi cánh thịt khổng lồ, một thân y phục hầm hố từ da của các loại thú, đầu tóc đen dài tung xõa và đôi mắt huyết tinh.
Nhíu mày, bằng vào giác quan siêu việt, Adams có thể nắm đại khái thông tin đang xảy ra ở chiến trường.
Xin dâng lên Vĩ Đại Thần tai ách này, từ bề tôi khiêm tốn của ngài ——Brahma"
"Ta rồi sẽ trở lại"
"Là ta! Ta mới là con trai của thần, không phải ngươi!"
Đúng vậy.
"Chờ đã!"
Vừa quan sát, Shiva vừa gật đầu hơi chút đơn độc.
" Ta đã nhìn thấy vĩ đại thần. Ngài ngự trên cao, vượt qua những ngọn núi cao, ngài thống trị vạn vật từ phía trên thần điện.
Ta hiểu rồi -hắn nghĩ—đúng thế, đây chính là niềm hạnh phúc, cùng sự vui vẻ khi có chốn thuộc về.
Mặt đất lúc ấy cũng mất rất lâu để hồi phục.
. . . nhưng có một thứ gì đó khác nữa
Không giống với xâm thực của các dung hợp quái, vì chúng nó là sinh vật đến từ chính hành tinh này, nên dù có biến đổi môi trường thì lượng thông tin đó vẫn thuộc về thế giới.
"...Được rồi, ổn thôi. Thứ gì tới, sẽ tới."
Càng vì điều ấy, làm khỉ cánh dơi già càng không cam lòng.
Chỉ mất đúng một khắc để nhóm chư thần nhận ra vấn đề, và mất một khắc để làm ra phản ứng.
"Tại sao! Sao ngươi không bị làm sao? " Tên 'Brahma' ấy hét lên, không quan tâm hình tượng, điên cuồng trút ô nhiễm vào người Adams, làm không khí cũng trở nên vặn vẹo, như có như không hình thành những sợi tĩnh mạch đang di chuyển như những con giun sán biết bay.
'Brahma' triệt để yên tĩnh lại, giống như vẻ điên cuồng lúc trước chỉ là diễn, nhưng ánh mắt vẫn thâm trầm đầy khắc khổ như thế.
"Đồ khốn...!" Shiva tức tối
Dù đã ngã xuống, nhưng khí tức Đâm Chồi Kì của Brahma vẫn quanh quẩn trong không trung, truyền đi thật rộng và xa.
Toàn thân hắn vẫn loe lói những đốm lửa cháy, chứng tỏ hắn đã đang ở trên thần vị, nhưng lại không thể nào chiếm thế thượng phong hiện tại.
Đáp lại bài điếu văn ấy, ma lực lao vút đến từ khắp mọi nơi, bọn nó như những chiếc vòi cuốn chặt lấy phạm vi xung quanh 'Brahma' tạo thành một cái kén bảo hộ lấy thứ gì đó.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.